Siêu Cấp Tuần Cảnh
Chương 77: Một từ giúp thoát khỏi ảo mộng







Trương Nhược Nam đối với ca ca của mình càng ngày càng khống nhìn thấu được , từ việc nổ súng bắt gọn 7 tên cướp có vũ trang , tựa như trên người hắn xảy ra một ít thay đổi kinh người , như là đột nhiên sửa TV cùng đèn treo trong nhà một cách hoàn hảo , chẳng hiểu tại sao lại thắng được 500 vạn tiền cá ngựa , sau đó lại cùng Điền ny tiếp tục bắt một đám cướp liền được khen thưởng ngân tiếu tử ( cái còi bằng bạc , một dạng phần thưởng danh dự ) , ở trường học cảnh sát lại được khen thưởng là cảnh viên xuất sắc nhất , khiến cho nàng cảm động chính là , dũng cảm đứng ra bảo vệ nàng ở vịnh Thiển Thuỷ , hoàn mỹ thay nàng giải quyết một vụ việc phức tạp .



Đây chính là ca ca trước đây rất nhu nhược nhát gan không có tiền đồ của mình sao ? Trương Nhược Nam còn thậm chí hoài nghi ca ca của mình bị người khác giả mạo , do đó thỉnh thoảng nàng lại đột nhiên hỏi ca ca về chuyện khi còn bé , mỗi lần như vậy đều thấy ca ca không chút do dự mà trả lời , nàng mới thở dài một hơi. Mà lúc này, trong lòng nàng lại có chút áy náy, ca ca đã nỗ lực vì gia đình này , hơn nữa lại đối với mình tốt như vậy, mình tại sao có thể hoài nghi hắn, như vậy có quá đáng không ?



Nếu như nói trước đây Trương Nhược Nam cảm thấy rất thoả mãn với biểu hiện của ca ca , thì cái thư mời của công ty Halley càng làm cho nàng bội phục ca ca một cách triệt để hơn . Công ty Halley trả lương cao cùng phương thức làm việc thoải mái khiến cho nhiều người tài giỏi đều muốn chen nhau vào làm , mà hiện tại đối phương lại chủ động mời ca ca làm cố vấn kỹ thuật . Cải tiến một chiếc xe không phải tuỳ tiện kêu mấy người thợ máy làm là được ,mà phương diện này liên quan rất nhiều đến học vấn cùng tính chuyên môn cao , mà ca ca không chỉ cải tạo thành công , lại còn có thể khiến cho chuyên gia của công ty Halley khen ngợi nhiều như vậy , có thể thấy nó có ý nghĩa như thế nào ?




"Nhược Nam , ngươi hỏi nhiều vấn đề như vậy , ta phải trả lời thế nào đây ?" Muội muội hỏi như súng máy khiến cho Trương Sở Lăng biết mình tạm thời là không có biện pháp suy nghĩ về chuyện của " Chó Điên " nữa , liền đem lực chú ý dời đi .



"Ách, ta đây sẽ hỏi từng câu một ." Trương Nhược Nam dí dỏm thè lưỡi, trên mặt lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhàn hạt , "Ca, ngươi sẽ chấp nhật lời mời của công ty Halley chứ ?" Đây là vấn đề mà Trương Nhược Nam quan tâm nhất .



Trương Sở Lăng lắc đầu.



"Vì sao?" Thấy ca ca không chút do dự c lắc đầu, Trương Nhược Nam thất thanh hô, dù sao cơ hội làm việc tại Halley như vậy người khác cầu còn không được , vì sao ca ca lại kiên quyết từ chối như vậy ?



"Thứ nhất , nhà của chúng ta hiện tại đã rất rộng rãi , lại không có thiếu tiền , hơn nữa cũng làm ra tiền , ta rất vui vẻ khi được ở cùng với người nhà một chỗ ; thứ hai , ba ba luôn kỳ vọng ta sẽ là một cảnh sát tốt , ta không muốn người thất vọng ." Trương Sở Lăng chân thành nói , trong lòng hắn đích xác cũng là nghĩ như vậy , thật vất vả mới có được một gia đình ấm áp như vậy , làm sao có thể bởi vì một cái lợi nhỏ như vậy mà bỏ rơi việc sum họp cùng người nhà được ?



Câu trả lời kiên định của Trương Sở Lăng làm cho Trương Nhược Nam ngẩn ra , tiếp theo nàng cũng cảm giác được cái mũi của mình có chút ê ẩm , trong nội tâm dâng lên một dòng nước ấm áp, con mắt không tự chủ được liền trở nên ươn ướt , "Ca, ngươi thật tốt. Ta nghĩ nếu để cho cha nghe được những câu này ,khẳng định sẽ làm người rất cao hứng ."




Vốn Trương Nhược Nam có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ca ca , nhưng lúc này có một loại cảm xúc trong bản thân đang bắt đầu khởi động , ngăn miệng của nàng lại , làm cho miệng của nàng không nói được gì , chỉ có thể lẳng lặng cảm nhận loại xúc động này .



Thấy muội muội bởi vì mình mà xúc động thành cái dạng này , Trương Sở Lăng cũng thở dài một hơi, lúc bắt đầu chiếm giữ cái thân thể này , trong lòng hắn luôn luôn có một loại cảm giác tội lỗi , mặc dù mình lúc đó cũng là bất đắc dĩ, chính là với "Trương Sở Lăng" cùng người nhà của hắn mà nói dù sao đây cũng chính là một chuyện tàn nhẫnvà không công bằng , thế nhưng trải qua nhiều sự việc như vậy , hối hận cũng không giúp được gì , hiện tại việc duy nhất mà bản thân hắn có thể làm , chính là bảo vệc người nhà một cách tốt nhất , làm cho họ thật vui sướng hạnh phúc .



"Nhược Nam, đáp ứng ta, không nên nói chuyện này cho cha biết ." Trương Sở Lăng đột nhiên nhớ ra cái gì đó, lên tiếng nói.



"Vì sao?" Mạch suy nghĩ của Trương Nhược Nam bị cắt ngang , nghi hoặc hỏi , "Nếu để cho ba ba biết ngươi có tiền đồ , người khẳng định sẽ rất vui vẻ."



"Ta biết nếu cha biết chuyện này sẽ rất vui vẻ , thế nhưng ngươi có nghĩ tới việc , ba ba vẫn cho rằng là người ép buộc chúng ta làm cảnh sát , cảm thấy chúng ta làm cảnh sát đều là mới vui lòng cha , vì hoàn thành tâm nguyện của người lúc còn trẻ mà nỗ lực , do đó ta sợ khi cha biết chuyện này , trong lòng lại ngh..." Trương Sở Lăng trả lời .



" Ra là vậy , ba ba là người thích suy nghĩ lung tung , yên tâm đi, ta sẽ coi đây là bí mật của 2 chúng ta ." Trương Nhược Nam gật đầu, trong lòng rất là bội phục sự suy nghĩ tinh tế của ca ca , lại có thể nghĩ xa đến như vậy ."Ca , nhưng hình gạch chéo khoanh tròn trên máy tính của ngươi là gì vậy ? Lúc ta về đã thấy ngươi chơi với cái đó rồi ."



Nghe được vấn đề của muội muội , mắt của Trương Sở Lăng sáng lên , muội muội không phải rất thông minh sao, có thể khiến cho nàng cùng suy nghĩ với mình , nói không chừng vấn đề có thể giải quyết nhanh hơn , bất quá Trương Sở Lăng cũng không dự định nói ra toàn bộ sự việc , mà là thay bằng một vấn đề mà bản thân hắn đưa ra .




"Nhược Nam , giả thiết hiện tại chúng ta có một vụ án ..." Trương Sở Lăng chỉ vào các tuyến đường trên máy vi tính , giải thích một chút về việc vì sao mình làm ra những tuyến đường đó ."Ngươi hiện tại nói một chút, giả như ngươi là hung thủ, ngươi sẽ chọn tuyến đường nào để động thủ , động thủ ở vị trí nào ?"



Trương Nhược Nam nhìn những điểm gạch chéo khoanh tròn chi chít trên màn hình máy vi tính, nàng nhíu mày, "Ca ca, ngươi xác định là lý luận suông như vậy là hữu dụng sao ?"



"Lý luận suông?" Nghe được muội muội lại đánh giá mình như vậy , Trương Sở Lăng có điểm ủ rũ đồng thời cũng có chút không phục, "Ngươi nói một chút về cái nhìn của người đi ."



Trương Nhược Nam cho rằng đây chỉ là một vụ án giả thiết , cho nên nàng không có một chút áp lực tinh thần nào , chỉ thấy cái đầu nhỏ của nàng lắc lư , "Nếu như ta là hung thủ, ta sẽ tìm một nội ứng, nội ứng ngoại hợp liền có thể tiêu diệt được muc tiêu , do đó tuyến đường hay vị trí hạ thủ khong có trọng yếu , quan trọng là ..., ta có thể tìm được một nội ứng thích hợp ."



"Nội ứng?" Trương Nhược Nam nói làm cho Trương Sở Lăng đờ đẫn cả ra , bản thân khổ cực suy nghĩ lâu như vậy, lại không thấy rõ bằng muội muội chỉ nhìn trong một phút , đích xác, chỉ cần nhóm người của "Chó Điên" tìm được một nội ứng , mình làm nhiều việc như vậy không phải là không có chút hữu dụng nào sao ?



"Ca ca, ngươi làm sao vậy?" Nhìn thấy phản ứng của ca ca , Trương Nhược Nam có điểm kỳ quái, chẳng lẽ là thái độ của mình làm tổn thương lòng tự trọng của ca ca .


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương