Siêu Cấp Thiên Phú
Chương 8: Máu hung thú

"Ngươi đã nghe qua Máu hung thú hay chưa?" Trương Bảo hỏi.

"Đương nhiên đã nghe qua!" Diệp Thiên gật đầu, cha mẹ của hắn cũng là Võ Giả, hắn tự nhiên từ trong miệng của cha mẹ biết được không ít tình huống mà người bình thường không biết.

Máu hung thú ẩn chứa năng lượng cường đại, nếu như vào thời điểm tu luyện Luyện Thể Quyết phục dụng Máu hung thú mà nói, có thể gia tốc quá trình rèn luyện thân thể. Đáng tiếc, cha mẹ của hắn không còn nữa, cho nên không có cách nào thu được Máu hung thú.

"Diệp Thiên, thiên phú của chúng ta cũng không quá tốt, nếu như cứ dần dần tu luyện từng bước mà nói, tu luyện tới già mới có hi vọng tấn thăng đến cấp độ Võ Giả, nhưng nếu có Máu hung thú thì lại không giống, nói không chừng vào thời điểm 20 tuổi, chúng ta liền có hi vọng bước vào cấp độ Võ Giả, đến thời điểm đó cho dù bị thiên phú giới hạn không có cách nào tăng cường tu vi, nhưng dựa vào thực lực Võ Giả cũng có thể có được một cuộc sống thoải mái." Trương Bảo nói ra.

"Cũng đúng, nhưng chúng ta cũng không có cách nào lấy được Máu hung thú a!" Diệp Thiên bất đắc dĩ nói, hắn cũng muốn lấy được Máu hung thú, nhưng khổ một cái là hắn không có nhiều tiền a.

"Diệp Thiên, chúng ta có quan hệ tương đối tốt, ta mới nói cho ngươi biết, ngũ đại học viện của căn cứ Lâm Hải chuẩn bị mở ra một trận thí luyện, các cao tầng của căn cứ Lâm Hải đã mở ra một khu thí luyện ở nơi hoang dã, hung thú ở bên trong đã bị giết sạch, chỉ còn lại một ít mãnh thú, mãnh thú là hậu duệ của hung thú, nhưng tu vi lại không đạt được đến cấp độ như hung thú, chỉ cần cảnh giới võ đồ, thậm chí là ngay cả người bình thường cầm vũ khí cũng đều có thể đối phó. Một khi giết chết mãnh thú, lấy đi đồ vật đáng tiền trên người của mãnh thú liền có thể đổi lấy Máu hung thú, nghe nói hạng nhất còn được ban thưởng Máu hung thú trung cấp đấy." Trương Bảo nói xong, liền cảm thấy hâm mộ.

Máu hung thú trung cấp! Diệp Thiên cũng động lòng, hung thú trung cấp chính là tồn tại cường đại mà chỉ có Tinh Anh Võ Giả mới có thể giết chết, một khi hắn có Máu hung thú trung cấp, trong thời gian nửa năm sẽ có hi vọng trở thành Võ Giả.

"Ngươi vì sao lại biết chuyện này?" Diệp Thiên nhíu mày, hắn cũng không thu được bất kỳ tin tức nào a!

Trương Bảo dương dương đắc ý nói: "Ta quen biết một cựu học viên, nắm giữ lực lượng 500 cân, nghe hắn nói về chuyện này, chỉ bất quá là lần thí luyện này có một chút nguy hiểm, cho nên học viện mới không thông báo cho học viên mới trở thành võ đồ."

"Diệp Thiên, chỗ tốt của Máu hung thú, ta so với ngươi còn rõ ràng hơn, thiên phú của ta không tốt, nhưng trong đoạn thời gian trước, cha mẹ của ta tiêu hao rất nhiều tiền mua một phần Máu hung thú, ta dựa vào một phần Máu hung thú cấp thấp này liền có thể trở thành võ đồ, thiên phú của ngươi còn tốt hơn so với ta, một khi có Máu hung thú, hiệu quả hấp thu sẽ càng tốt hơn, tốc độ tăng tu vi lên sẽ càng nhanh hơn. Chúng ta hãy báo danh cùng một chỗ, thành lập đoàn đội thí luyện, tuyệt đối sẽ có hi vọng thu hoạch được một phần Máu hung thú!" Trương Bảo dụ hoặc.

"Trương Bảo, không phải là ngươi chỉ mời một mình ta thôi đó chứ?" Diệp Thiên thử hỏi.

"Đương nhiên là không chỉ có một mình ngươi, chúng ta mới vừa vặn bước vào cảnh giới võ đồ, nếu như không thành lập đoàn đội thì làm sao có thể cạnh tranh cùng với những võ đồ cường đại kia? Ta đã mời 8 tên võ đồ, bọn hắn đều đồng ý, chỉ còn lại một mình ngươi!" Trương Bảo lộ ra thần sắc tự tin nói.

"Không có ý tứ, ta cũng không muốn tham gia đoàn đội!" Diệp Thiên cự tuyệt.

"Vậy được rồi!" Trương Bảo lộ ra vẻ tiếc nuối, quay người rời đi, hắn bất quá chỉ muốn hỏi một chút mà thôi, Diệp Thiên cự tuyệt thì cũng không sao, dù sao thì Diệp Thiên cũng mới vừa vặn trở thành võ đồ, có tác dụng không lớn.

Nhưng mà Trương Bảo không ngờ tới là, Diệp Thiên không phải là cự tuyệt tham gia thí luyện, mà chỉ đơn thuần không muốn tham gia đoàn đội mà thôi.

"Lần thí luyện này có lẽ là cơ hội của ta!" Diệp Thiên thì thào.

"Học viên Diệp Thiên, ngươi thật sự muốn báo danh tham gia thí luyện hay sao? Mặc dù nói chỉ cần đạt đến cấp bậc võ đồ liền có thể tham gia thí luyện, nhưng võ đồ không có lực lượng 500 cân thì tốt nhất không nên tham gia, nếu không sẽ rất dễ dàng chết ở bên trong thí luyện."

Lão sư Nhạc Thành của Học viện thứ năm nhìn Diệp Thiên trước mắt, nói lời khuyên can. Những học viên giống như Diệp Thiên, hắn đã gặp qua mấy người, những người này luôn nghĩ rằng nếu có vận khí tốt, sẽ lấy được Máu hung thú, nhưng lại không thử nghĩ một chút, coi như ở nơi thí luyện kia không có hung thú, thế nhưng lại có mãnh thú cường đại có thể đánh giết đại bộ phận võ đồ, mà học viên vừa mới trở thành võ đồ ở trước mặt mãnh thú cường đại cũng chỉ giống như là giun dế, trừ phi dựa vào nhân số hoặc là vũ khí cường đại.

"Lão sư, ta đã có đoàn đội, dựa vào nhân số cũng sẽ có hi vọng thu hoạch được Máu hung thú!" Diệp Thiên cố ý nói như thế.

"Vậy thì được rồi, dù sao cũng là chuyện của ngươi, nhưng báo danh cần phải ký kết hợp đồng sinh tử, một khi ký hợp đồng, coi như ngươi chết ở trong khu thí luyện, học viện thứ năm chúng ta cũng sẽ không bồi thường bất cứ một thứ gì!" Lão sư Nhạc Thành nhắc nhở.

"Ta biết rõ!" Diệp Thiên thong dong ký kết hợp đồng.

"Vào 8 giờ sáng mười ngày sau tại sân luyện võ số 5, sẽ có lão sư mang các ngươi đi đến nơi thí luyện!" Lão sư Nhạc Thành căn dặn.

"Vâng, lão sư!" Diệp Thiên đáp lời, báo danh Thành công, Diệp Thiên thở một hơi nhẹ nhõm.

Trong vòng 10 ngày này, hắn cũng không muốn lãng phí, mặc dù hắn rất tự tin vào thực lực bản thân, nhưng lực lượng của hắn dù sao vẫn còn yếu, còn cần phải làm một chút chuẩn bị.

Ví dụ như mua sắm vũ khí cùng với trang bị.

Ở cái thời đại này, cũng không có quản chế đối với vũ khí, bất luận người nào cũng đều có thể tuỳ thời đeo vũ khí, mà vũ khí cũng được chia thành mấy loại cấp bậc, ví dụ như binh khí được chế tạo từ sắt thép thì được gọi là binh khí bình thường, mà nếu lợi dụng một số vật liệu nguyên lực chế tạo ra binh khí thích hợp cho Võ Giả lưu chuyển nguyên lực, thì loại binh khí này sẽ được gọi là Nguyên binh.

Diệp Thiên cũng không mua nổi Nguyên binh, mà cũng không cần thiết phải mua Nguyên binh, chất lượng của Nguyên binh cùng với vũ khí bình thường cũng không sai biệt lắm, chỉ là có thêm đặc tính nguyên lực mà thôi.

Đi một chuyến đến tiệm vũ khí, Diệp Thiên mua một thanh đao bằng sắt, còn mua một cây cung và một số mũi tên. Diệp Thiên phải bỏ ra trọn vẹn 5000 đồng tiền để mua những thứ này, đây là số tiền đủ để cho hắn sống trong một năm.

Nguyên bản, Diệp Thiên cũng chỉ có 20.000 đồng tiền mà thôi, hiện tại chỉ còn lại 15.000 đồng, nhưng mua sắm những vũ khí này là chuyện cần thiết.

Thoáng một cái đã trôi qua 10 ngày.

Diệp Thiên cũng không nói cho em gái của mình biết về sự tình thí luyện, chỉ nói là ở học viện có tổ chức một lần hoạt động, cần ba ngày thời gian, ba ngày sau hắn sẽ trở về.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương