Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Dịch)
Chương 12: Rác Rưởi?

Rất nhanh, Hàn Sâm nhìn thấy một tên thanh niên quần áo rách nát, trên người có rất nhiều vết thương cũ mới, bộ dáng mệt mõi đi đến bên này.

- Anh bạn, bên trong ao kia có Thiết Xỉ Ngạc.

Hàn Sâm từ trong bụi cỏ đi ra nói với người tuổi trẻ kia.

Hắn nhắc nhở người trẻ tuổi, ngoại trừ sợ người trẻ tuổi đi qua kinh động đám Thiết Xỉ Ngạc khiến cho phục kích thất bại, cũng là có lòng tốt.

Người trẻ tuổi kia thoạt nhìn vô cùng mỏi mệt, trên người có nhiều vết thương như vậy, trạng thái rất không tốt, nếu như muốn tới bờ hồ uống nước, không biết trong hồ có Thiết Xỉ Ngạc, rất có thể sẽ bị Thiết Xỉ Ngạc ở dưới nước lao ra tập kích mất đi tính mạng.

Người trẻ tuổi nhìn thấy Hàn Sâm, vốn đang ngẩn người, sau đó khuôn mặt lộ ra vẻ mừng như điên, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm lạnh giọng hỏi:

- Đây là nơi nào, Vinh Diệu Tí Hộ Sở ở hướng nào?

- Vinh Diệu Tí Hộ Sở?

Hàn Sâm ngây ra một lúc, ánh mắt khác thường nhìn người trẻ tuổi kia nói:

- Chỗ này là Cương Giáp Tí Hộ Sở ở phía bắc dãy núi Khắc Lý Tư, tôi không biết Vinh Diệu Tí Hộ Sở theo lời anh nói ở nơi nào.

- Cương Giáp Tí Hộ Sở? Vậy mà đã đi xa như vậy, đã đến phạm vi của Tí Hộ Sở khác rồi sao?

Người trẻ tuổi kia tự nói hai câu, ngẩng đầu lên nhìn Hàn Sâm, cơ hồ dùng giọng điệu ra lệnh nói:

- Dẫn tôi tới Tí Hộ Sở của mấy người.

Hàn Sâm khẽ nhíu mày, giọng của người trẻ tuổi kia đâu có nửa điểm ý tứ nhờ giúp đỡ, vì vậy hắn lạnh nhạt nói:

- Anh từ nơi này đi về phía nam, chỉ cần đi không quá chậm, trước khi trời tối là có thể đến Tí Hộ Sở, tôi còn phải săn bắn, sẽ không giúp anh đâu.

Hàn Sâm đang chuẩn bị xoay người trở lại bụi cỏ, nào ngờ thân hình của người tuổi trẻ kia đột nhiên khẽ động, một quyền đánh tới phía sau Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm lảo đảo té xuống đất, đầu đập vào tảng đá, lập tức chảy ra không ít máu.

- Mày làm gì thế?

Hàn Sâm bụm lấy vết thương trên đầu đứng dậy, quay người trợn mắt nhìn người tuổi trẻ kia.

- Chỉ cần mày phục tùng tao, đừng nói nhảm nhiều như vậy, mang tao về Tí Hộ Sở.

Người trẻ tuổi lạnh lùng nhìn Hàn Sâm nói.

- Đi cmm!



Hàn Sâm gọi ra Nguyệt Nha Thương, giống như độc xà phun nọc, đâm tới thanh niên kia.

- Tam đoạn thương pháp trụ cột của chương trình giáo dục phổ thông? Rác rưởi, cho dù thú hồn của tao lúc xuyên qua bị hủy, cũng không phải loại phế vật như mày có thể địch nổi.

Mgười trẻ tuổi khinh miệt liếc qua Hàn Sâm, duỗi một tay ra lấy chưởng làm đao, trực tiếp chém về phía Nguyệt Nha Thương.

Da cánh tay của người tuổi trẻ kia vậy mà trắng như mỡ dê, tản ra ánh sáng kỳ dị giống như ngọc thạch, thoạt nhìn không phải thủ chưởng của nhân loại, giống như là một tác phẩm nghệ thuật do tinh xảo do ngọc điêu khắc thành.

Răng rắc!

Nguyệt Nha Thương do thú hồn Đồng Nha Thú biến thành bị người trẻ tuổi kia dùng một chưởng cắt đứt, nhẹ nhàng giống như đao thép cắt qua cây gỗ.

- Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật!

Khuôn mặt Hàn Sâm lộ ra vẻ kinh hãi, trong tay chỉ còn lại nửa đoạn thương.

Khoa học kỹ thuật ở thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở không hề có tác dụng, nhưng mà các loại võ học cổ đại lại mang đến tác dụng không ngờ đến.

Sau khi nhân loại nhận được các loại gen, những loại cổ võ nguyên bản giống như thần thoại kia, vậy mà thật sự phát huy tác dụng ở trên người nhân loại.

Chỉ có điều tác dụng của nó cũng không phải là cái gọi là khí trong khí công, mà là lực lượng của gen, có gen càng mạnh, hiệu quả tu luyện cổ võ sẽ càng mạnh hơn.

Trải qua một thời gian nghiên cứu, nhân loại phát hiện cổ võ có thể kích phát tiềm năng ở trong gen, giống như là phản ứng nhiệt hạch vậy, bộc phát ra tiềm lực trong gen, khiến cho nhân loại đạt được lực lượng vượt mức bình thường, loại cổ võ mới này được gọi là Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật.

Chỉ có điều phương pháp tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật liên quan mật thiết với cổ võ, có rất nhiều chỗ thần bí khó hiểu, nhiều phương diện mà khoa học cũng không có cách nào giải thích được, phương pháp tu luyện phần lớn bị đám người thượng lưu trong xã hội lũng đoạn, Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật càng cao cấp hơn thì càng khó học được.

Loại người tốt nghiệp chương trình giáo dục phổ thông bắt buộc như Hàn Sâm, căn bản không có cơ hội tiếp xúc với Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật.

Chỉ khi tiến vào học viện cao cấp mới có thể học được Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật đại chúng, hơn nữa đẳng cấp cũng khá thấp.

Nếu như nói nhân loại săn giết sinh vật để cải thiện gen là quá trình cải tạo bùn đất thành sắt thép, như vậy Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật chính là thứ quyết định đống sắt thép kia chỉ là sắt thép thông thường, hay là thép dùng chế tạo thành cương đao thậm chí là súng đạn.

Đạt được gen khiến cho thân thể tiến hóa chỉ là đã lấy được lực lượng, mà Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật chính là chìa khóa để con người có thể sử dụng tất cả lực lượng tiềm ẩn của bản thân.

- Không ngờ loại rác rưởi như mày cũng có chút kiến thức.

Người trẻ tuổi kia lạnh lùng liếc qua Hàn Sâm:

- Cho mày thêm một cơ hội cuối cùng, dẫn đường hoặc chết.

Nói xong, người trẻ tuổi kia đã giơ bàn tay tựa như tinh ngọc kia lên, giống như là đao phủ chuẩn bị hành hình, chỉ cần vẻ mặt của Hàn Sâm có gì đó không đúng, y sẽ chém đầu của hắn xuống.



- Dẫn CMM!

Trong lòng Hàn Sâm điên cuồng tức giận, trực tiếp triệu hồi ra thú hồn Hắc Giáp Trùng, hóa thành áo giáp bảo vệ toàn thân, đá ngang một cái, hung hăng lao về phía người trẻ tuổi.

- Muốn tìm chết, tao sẽ thành toàn cho mày.

Ánh mắt của người trẻ tuổi lạnh lẽo, bàn tay hiện ra màu ngọc thạch sáng bóng, hung hăng chém tới đùi Hàn Sâm.

Coong!

Chân của Hàn Sâm bị người trẻ tuổi chém một nhát, lập tức bị rung động đẩy sang một bên, trên mặt giáp giống như vàng ròng lại bị chém ra một vết màu trắng.

Người trẻ tuổi cũng bị lực lượng trên đùi Hàn Sâm phản chấn khiến cho thân thể lùi lại mấy bước, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt loé lên sự tham lam nhìn chòng chọc áo giáp trên người Hàn Sâm:

- Lại có thể ngăn cản Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật của tao, chẳng lẽ là áo giáp thần huyết thú hồn? Không ngờ tên phế vật như mày còn có thứ tốt như thế, đúng là trời giúp Tuyết Long Nhạn tao, giao ra áo giáp thần huyết thú hồn, tao tha cho mày một mạng.

Trong lòng Hàn Sâm tức điên, quay người lại đá một cước tới.

Vẻ mặt của Tuyết Long Nhạn lạnh lẽo, đổi chưởng thành trảo, một phát bắt lấy chân Hàn Sâm, uốn éo một cái, lập tức vật Hàn Sâm té lăn trên mắt đất, sau đó đầu gối hạ xuống, hung hăng đánh lên trên sống lưng của Hàn Sâm.

- A!

Hàn Sâm lập tức hét thảm, cảm giác như cột sống của mình sắp bị đứt lìa.

- Rác rưởi vĩnh viễn là rác rưởi, cho dù có được thần huyết thú hồn, cũng vẫn chỉ là rác rưởi.

Quả đấm của Tuyết Long Nhạn như băng ngọc, từng quyền từng quyền đánh vào sau ót Hàn Sâm, cứ thế đánh đầu của Hàn Sâm lõm vào bên trong nham thạch, ác độc kêu lên:

- Giao thần huyết thú hồn ra, loại rác rưởi như mày không xứng có được thần huyết thú hồn.

- CMM!!!

Máu trong người Hàn Sâm như bị thiêu đốt, đột nhiên mạnh mẽ nhấc thân thể lên, phần gáy của mũ bảo hiểm va vào mặt Tuyết Long Nhạn, lập tức đụng gãy mũi Tuyết Long Nhạn, xương mũi lệch sang một bên, máu tươi chảy ròng ròng.

Hàn Sâm khôi phục lại tự do, lập tức gọi ra Huyết Tinh Đồ Lục Giả, trong nháy mắt dung hợp với thân thể, biến thành quái thể hùng tráng, điên cuồng xông tới Tuyết Long Nhạn.

Tuyết Long Nhạn giơ chưởng hóa đao chém tới người Hàn Sâm, Hàn Sâm lại không quan tâm, mặc kệ cho thủ chưởng như băng như ngọc kia của Tuyết Long Nhạn chém lên người mình, hai tay gắt gao khóa chặt thân thể của y, đầu bò đập thẳng vào đầu Tuyết Long Nhạn.

- Ai là rác rưởi... ai là rác rưởi... CMN ai là rác rưởi...

Hàn Sâm giống như phát điên, liên tục đập đầu mình vào đầu Tuyết Long Nhạn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương