Siêu Cấp Hệ Thống Đô Thị
-
Chương 1: Xuyên Không
Long Điền quốc tế!
Một công ty xếp thứ hai về số lượng GDP thu được. Nơi đây có rất nhiều ngành nghề khác nhau để phục vụ nhu cầu của con người!
Một người đi học ra trường chỉ cần có được bằng đại học đủ tiêu chuẩn và vượt qua phỏng vấn sẽ được vào nơi đây để làm, mà những người làm việc ở đây thì tương lai về sau cũng không lo đói khát, đó là điệu thấp, còn nói quá là mua vài căn biệt thự cũng chỉ như mua vài cây viết mực!
Căn phòng thí nghiệm mật mã số 001, nơi đây là địa phương thí nghiệm những thành tựu công nghệ tiên tiến nhất mà Long Điền quốc tế phát triển được, không phải ai muốn vào là vào!
Bên ngoài căn phòng, một thiếu nữ dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt trái xoan, thân mặc bộ váy đen ngắn qua đầu gối, tay cầm xấp tài liệu, tay còn lại từ trong ngực lấy ra một tấm thẻ mạ vàng, bên trên khắc con rồng nổi kiểu phương Đông tinh xảo.
Người thiếu nữ đưa thẻ lên máy quét của căn phòng, máy quét hiện lên một tia đỏ quét hết tấm thẻ, sau đó, màn hình led của nó hiện lên ánh sáng màu xanh nhạt, báo động đã quét thành công.
Người thiếu nữ lấy tấm thẻ để lại bộ ngực Cup - C của mình, sau đó cầm theo xấp tài liệu bước vào bên trong.
Bên trong, một người đàn ông tuổi 60 [sau khi chỉnh lại ta cảm thấy nên để main trẻ lại một chút sẽ tốt hơn. Hắc hắc] đang ngồi trước một bàn đầy dụng cụ thử nghiệm với những lọ hóa chất. Ông lấy cây nến đốt lên, sau đó hơ nhẹ dưới ly thủy tinh đựng dung dịch màu trắng đục của mình, sau một lúc, lọ dung dịch màu trắng đục dần chuyển sang xanh nhạt.
Sau đó, ông để lọ màu xanh nhạt kia dưới đường dây chiết xuất được tổng hợp từ hàng chục loại hóa chất, sau mười giọt nhận được từ đường chiết xuất kia, lọ hóa chất đó liền chuyển thành một màu đỏ như máu, nước quánh sềnh sệch.
Người thiếu nữ cầm xấp tài liệu đứng một bên không nói gì, vì cô quá biết tính của người đàn ông trung niên, nếu bị gọi trong lúc đang làm thí nghiệm sẽ như một con hổ điên đập chết người ta, hơn nữa bây giờ còn là giai đoạn quan trọng.
Lại chờ thêm một chút, người đàn ông lấy một ống tiêm rút một ít chất lỏng sau đó tiêm vào một mô tế bào đã được để trong kính hiển vi, qua kính hiển vi, chỉ một giọt của chất lỏng kia đã hoàn toàn tiêu diệt hết hơn ngàn virus HIV/ AIDS.
Người đàn ông thấy vậy ha ha cười lớn: "Ha ha ha, Điền Lâm ta cuối cùng cũng không phụ lòng chủ tịch, đã thành công chiết xuất dung dịch chữa bệnh HIV/AIDS đã hành hạ nhân loại suốt bao năm nay!"
Thiếu nữ tay cầm xấp tài liệu thấy thế tiến lên hỏi: "Phó chủ tịch, ngài đã thành công?"
Người đàn ông tên gọi Điền Lâm nghe có người gọi mình thì quay lại nhìn, sau đó cười nói: "Ha ha, là Mai Anh sao? Đúng vậy, ta đã thành công rồi!"
Cô gái trước mặt không ai khác chính là thư ký riêng của ông, cô đã theo ông suốt năm năm nay rồi, có thể nói là cực kì thân thiết.
Mai Anh lấy cặp môi đỏ mộng của mình hôn lấy Điền Lâm, hai tay ông đưa lên bóp lấy bầu ngực sữa đầy đặn của nàng, bàn tay thuận thế lần theo xuống dưới, mò vào bên trong bộ váy ngắn kia, vượt qua hàng phòng ngự của chiếc quần lót mỏng tanh, ngón tay ông đâm sâu vào khe kín của nàng.
"Ưm ~~ Ưm!"
Mai Anh rên rỉ một tiếng, sau đó nhẹ nhàng đẩy Điền Lâm ra, nhẹ giọng hỏi:
"Phó chủ tịch, ngài đã lưu lại công thức chưa? Nếu không sẽ công cốc a."
Điền Lâm tay vẫn không có tiết chế, nhẹ nhàng luồn lại vào bên trong, cười nói: "Quá trình chiết xuất đường truyền Hirotalencan đã được ta lưu vào máy tính bên kia..."
"Phốc!"
Thanh âm còn chưa kịp dứt, một thanh dao gâm đã từ sau lưng Điền Lâm xuyên qua đến trước ngực.
Tay vẫn nằm trong cái khe kín kia, ánh mắt đờ đẫn nhìn Mai Anh: "Ta... ta đã làm gì sai??"
Mai Anh cười nhâm hiểm: "Phó chủ tịch, ngài quá ngây thơ rồi, ngài nghĩ chẳng lẽ chủ tịch sẽ đối tốt với ngài vậy sao? Ông ấy chỉ làm vậy là để dụ ngươi chiết xuất căn thuốc đó cho lão thôi. Ha ha ha!!"
Điền Lâm sau khi nghe thấy lời này, nét mặt ảm đạm trên mặt đã không còn, mà thay vào đó là một nụ cười: "Vậy sao? Lợi dụng ta sao? Ha ha, nực cười, cô có biết công thức trong máy tính chỉ là phần đầu chiết xuất thôi không? Nếu chỉ mới đến đó mà đã cho bệnh nhân uống thì virus HIV trong cơ thể sẽ tiến hóa nhanh đến chóng mặt mà trở thành AIDS chỉ sau một phút, khi đó chính là lúc nó yếu nhất (thời điểm đang tiến hóa), nhưng phải có thuốc trị đặc hiệu thì mới có thể nhân lúc đó công kích tiêu sạch nó, đồng thời tăng cường hệ thống chữa trị khánh ngạnh lại, lúc đó mới có thể hoàn toàn tiêu diệt virus, giúp bệnh nhân thoát khỏi cơn bệnh, mà phần sau trùng hợp lại là công thức đặc hiệu đó."
Vừa nói, Điền Lâm vừa từ trong lòng bàn tay lấy ra một cái thẻ nhớ kích thước chưa đến 2cm, nhanh như chớp bỏ vào trong miệng, nuốt xuống, nở nụ cười tà ác mà nói: "Ha ha, cô thật ngu ngốc, chờ đợi suốt năm năm, lại chỉ vì một giây nông nỗi mà mất hết, ha ha, xem như là lưỡng bại câu thương đi, cả hai không ai được lợi gì cả! Ha ha ha ha...!"
Lời nói vừa dứt, Điền Lâm cũng theo đó mà tuyệt mệnh.
Mai Anh bất động nhìn Điền Lâm, sau đó như cơn gió chạy đến chỗ laptop của Điền Lâm mà mở lên.
Vào bên trong thư mục máy tính, tìm kiếm một hồi cũng chỉ có duy nhất một cái tệp tin Word gọi Hirotalencan.docx
Không còn cách nào khác, Mai Anh chỉ có thể nháy chuột vào tệp tin đó.
Kéo xuống trang cuối cùng, bên trong bỗng có một dòng chữ giống như lời Điền Lâm nói.
"Công thức này khi hoàn thành sẽ giúp cho virus HIV tiến hóa nhanh hơn trở thành AIDS, trong lúc đó, hoạt tính bên trong nó sẽ giảm đáng kể, đây là lúc thích hợp nhất sử dụng công thức Utranitrogenta với tỉ lệ thích hợp là..."
Tới khúc này, thông tin đã hết, tỉ lệ vẫn chưa được ghi.
Mai Anh có chút xúc động muốn lật bàn!
5 năm, 5 năm ah! 5 năm khổ cực sống cùng một lão già, hy sinh trinh tiết của mình cho lão!! Giả vờ vui vẻ khi lên giường cùng lão!! Hầu lão như một con osin, chỉ vì mong khi lão hoàn thành công thức sẽ giết lão nộp cho chủ tịch, sống cuộc đời như một bà hoàng, không lo không nghĩ, mà bây giờ, tất cả đều không còn!!
Nếu lúc này mà chủ tịch biết, cô chắc chắn mình sẽ chết không được toàn thây!
Một thiếu nữ xinh đẹp khi mới 20 tuổi đã phải cống hiến phục vụ lão tới năm năm, khi năm lên 25 tuổi, lại phải đón nhận cái chết, thật sự là không cam tâm!!
...
Sự thật quả nhiên như vậy, tối hôm đó, sau khi chủ tịch công ty là Triền Hoàng Thiên biết được tin tức liền cho người bắt Mai Anh lại, lột sạch đồ của cô rồi quăng cho mấy tên ăn mày đầu đường xó chợ tập thể cưỡng hiếp, sau đó lại chặt tay chặt chân cô ra, đem cho chó ăn!!
Mai Anh, chết còn thảm hơn Điền Lâm!!
...
Ngày 14/03/2115, trên bầu trời toàn thế giới liền xuất hiện một quầng sáng chói mắt, lúc này, khắp nơi trên thế giới tựa như có chung một bầu trời, vầng sáng xuất hiện chốc lát rồi tắt dần, nhưng lại khiến mọi người cực kỳ ấn tượng, đồng thời, cảm thấy không khí xung quanh trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
...
Ngày 15/03/2115, tại tỉnh Vĩnh Thuận.
Trường THPT Bắc Thịnh, lớp 10B2.
"Điền Lâm, toán, 1 điểm!"
Thanh âm khàn khàn của giáo viên môn Toán trên bục phát ra đánh thức một thiếu niên khôi ngô đang nằm gật trên bàn bật dậy.
"Ai mới nhắc đến ta?" Điền Lâm mơ hồ mở hờ hai mắt, trước mắt hắn chính là tràng cảnh lớp học với đồng phục áo trắng thướt tha.
Bỗng lúc đó, một đại lượng thông tin truyền vào bên trong não hải của hắn!!
Sau đó, hai mắt hắn mở to ra, lẩm bẩm: "Ta thế mà xuyên không cmnr!!"
Một công ty xếp thứ hai về số lượng GDP thu được. Nơi đây có rất nhiều ngành nghề khác nhau để phục vụ nhu cầu của con người!
Một người đi học ra trường chỉ cần có được bằng đại học đủ tiêu chuẩn và vượt qua phỏng vấn sẽ được vào nơi đây để làm, mà những người làm việc ở đây thì tương lai về sau cũng không lo đói khát, đó là điệu thấp, còn nói quá là mua vài căn biệt thự cũng chỉ như mua vài cây viết mực!
Căn phòng thí nghiệm mật mã số 001, nơi đây là địa phương thí nghiệm những thành tựu công nghệ tiên tiến nhất mà Long Điền quốc tế phát triển được, không phải ai muốn vào là vào!
Bên ngoài căn phòng, một thiếu nữ dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt trái xoan, thân mặc bộ váy đen ngắn qua đầu gối, tay cầm xấp tài liệu, tay còn lại từ trong ngực lấy ra một tấm thẻ mạ vàng, bên trên khắc con rồng nổi kiểu phương Đông tinh xảo.
Người thiếu nữ đưa thẻ lên máy quét của căn phòng, máy quét hiện lên một tia đỏ quét hết tấm thẻ, sau đó, màn hình led của nó hiện lên ánh sáng màu xanh nhạt, báo động đã quét thành công.
Người thiếu nữ lấy tấm thẻ để lại bộ ngực Cup - C của mình, sau đó cầm theo xấp tài liệu bước vào bên trong.
Bên trong, một người đàn ông tuổi 60 [sau khi chỉnh lại ta cảm thấy nên để main trẻ lại một chút sẽ tốt hơn. Hắc hắc] đang ngồi trước một bàn đầy dụng cụ thử nghiệm với những lọ hóa chất. Ông lấy cây nến đốt lên, sau đó hơ nhẹ dưới ly thủy tinh đựng dung dịch màu trắng đục của mình, sau một lúc, lọ dung dịch màu trắng đục dần chuyển sang xanh nhạt.
Sau đó, ông để lọ màu xanh nhạt kia dưới đường dây chiết xuất được tổng hợp từ hàng chục loại hóa chất, sau mười giọt nhận được từ đường chiết xuất kia, lọ hóa chất đó liền chuyển thành một màu đỏ như máu, nước quánh sềnh sệch.
Người thiếu nữ cầm xấp tài liệu đứng một bên không nói gì, vì cô quá biết tính của người đàn ông trung niên, nếu bị gọi trong lúc đang làm thí nghiệm sẽ như một con hổ điên đập chết người ta, hơn nữa bây giờ còn là giai đoạn quan trọng.
Lại chờ thêm một chút, người đàn ông lấy một ống tiêm rút một ít chất lỏng sau đó tiêm vào một mô tế bào đã được để trong kính hiển vi, qua kính hiển vi, chỉ một giọt của chất lỏng kia đã hoàn toàn tiêu diệt hết hơn ngàn virus HIV/ AIDS.
Người đàn ông thấy vậy ha ha cười lớn: "Ha ha ha, Điền Lâm ta cuối cùng cũng không phụ lòng chủ tịch, đã thành công chiết xuất dung dịch chữa bệnh HIV/AIDS đã hành hạ nhân loại suốt bao năm nay!"
Thiếu nữ tay cầm xấp tài liệu thấy thế tiến lên hỏi: "Phó chủ tịch, ngài đã thành công?"
Người đàn ông tên gọi Điền Lâm nghe có người gọi mình thì quay lại nhìn, sau đó cười nói: "Ha ha, là Mai Anh sao? Đúng vậy, ta đã thành công rồi!"
Cô gái trước mặt không ai khác chính là thư ký riêng của ông, cô đã theo ông suốt năm năm nay rồi, có thể nói là cực kì thân thiết.
Mai Anh lấy cặp môi đỏ mộng của mình hôn lấy Điền Lâm, hai tay ông đưa lên bóp lấy bầu ngực sữa đầy đặn của nàng, bàn tay thuận thế lần theo xuống dưới, mò vào bên trong bộ váy ngắn kia, vượt qua hàng phòng ngự của chiếc quần lót mỏng tanh, ngón tay ông đâm sâu vào khe kín của nàng.
"Ưm ~~ Ưm!"
Mai Anh rên rỉ một tiếng, sau đó nhẹ nhàng đẩy Điền Lâm ra, nhẹ giọng hỏi:
"Phó chủ tịch, ngài đã lưu lại công thức chưa? Nếu không sẽ công cốc a."
Điền Lâm tay vẫn không có tiết chế, nhẹ nhàng luồn lại vào bên trong, cười nói: "Quá trình chiết xuất đường truyền Hirotalencan đã được ta lưu vào máy tính bên kia..."
"Phốc!"
Thanh âm còn chưa kịp dứt, một thanh dao gâm đã từ sau lưng Điền Lâm xuyên qua đến trước ngực.
Tay vẫn nằm trong cái khe kín kia, ánh mắt đờ đẫn nhìn Mai Anh: "Ta... ta đã làm gì sai??"
Mai Anh cười nhâm hiểm: "Phó chủ tịch, ngài quá ngây thơ rồi, ngài nghĩ chẳng lẽ chủ tịch sẽ đối tốt với ngài vậy sao? Ông ấy chỉ làm vậy là để dụ ngươi chiết xuất căn thuốc đó cho lão thôi. Ha ha ha!!"
Điền Lâm sau khi nghe thấy lời này, nét mặt ảm đạm trên mặt đã không còn, mà thay vào đó là một nụ cười: "Vậy sao? Lợi dụng ta sao? Ha ha, nực cười, cô có biết công thức trong máy tính chỉ là phần đầu chiết xuất thôi không? Nếu chỉ mới đến đó mà đã cho bệnh nhân uống thì virus HIV trong cơ thể sẽ tiến hóa nhanh đến chóng mặt mà trở thành AIDS chỉ sau một phút, khi đó chính là lúc nó yếu nhất (thời điểm đang tiến hóa), nhưng phải có thuốc trị đặc hiệu thì mới có thể nhân lúc đó công kích tiêu sạch nó, đồng thời tăng cường hệ thống chữa trị khánh ngạnh lại, lúc đó mới có thể hoàn toàn tiêu diệt virus, giúp bệnh nhân thoát khỏi cơn bệnh, mà phần sau trùng hợp lại là công thức đặc hiệu đó."
Vừa nói, Điền Lâm vừa từ trong lòng bàn tay lấy ra một cái thẻ nhớ kích thước chưa đến 2cm, nhanh như chớp bỏ vào trong miệng, nuốt xuống, nở nụ cười tà ác mà nói: "Ha ha, cô thật ngu ngốc, chờ đợi suốt năm năm, lại chỉ vì một giây nông nỗi mà mất hết, ha ha, xem như là lưỡng bại câu thương đi, cả hai không ai được lợi gì cả! Ha ha ha ha...!"
Lời nói vừa dứt, Điền Lâm cũng theo đó mà tuyệt mệnh.
Mai Anh bất động nhìn Điền Lâm, sau đó như cơn gió chạy đến chỗ laptop của Điền Lâm mà mở lên.
Vào bên trong thư mục máy tính, tìm kiếm một hồi cũng chỉ có duy nhất một cái tệp tin Word gọi Hirotalencan.docx
Không còn cách nào khác, Mai Anh chỉ có thể nháy chuột vào tệp tin đó.
Kéo xuống trang cuối cùng, bên trong bỗng có một dòng chữ giống như lời Điền Lâm nói.
"Công thức này khi hoàn thành sẽ giúp cho virus HIV tiến hóa nhanh hơn trở thành AIDS, trong lúc đó, hoạt tính bên trong nó sẽ giảm đáng kể, đây là lúc thích hợp nhất sử dụng công thức Utranitrogenta với tỉ lệ thích hợp là..."
Tới khúc này, thông tin đã hết, tỉ lệ vẫn chưa được ghi.
Mai Anh có chút xúc động muốn lật bàn!
5 năm, 5 năm ah! 5 năm khổ cực sống cùng một lão già, hy sinh trinh tiết của mình cho lão!! Giả vờ vui vẻ khi lên giường cùng lão!! Hầu lão như một con osin, chỉ vì mong khi lão hoàn thành công thức sẽ giết lão nộp cho chủ tịch, sống cuộc đời như một bà hoàng, không lo không nghĩ, mà bây giờ, tất cả đều không còn!!
Nếu lúc này mà chủ tịch biết, cô chắc chắn mình sẽ chết không được toàn thây!
Một thiếu nữ xinh đẹp khi mới 20 tuổi đã phải cống hiến phục vụ lão tới năm năm, khi năm lên 25 tuổi, lại phải đón nhận cái chết, thật sự là không cam tâm!!
...
Sự thật quả nhiên như vậy, tối hôm đó, sau khi chủ tịch công ty là Triền Hoàng Thiên biết được tin tức liền cho người bắt Mai Anh lại, lột sạch đồ của cô rồi quăng cho mấy tên ăn mày đầu đường xó chợ tập thể cưỡng hiếp, sau đó lại chặt tay chặt chân cô ra, đem cho chó ăn!!
Mai Anh, chết còn thảm hơn Điền Lâm!!
...
Ngày 14/03/2115, trên bầu trời toàn thế giới liền xuất hiện một quầng sáng chói mắt, lúc này, khắp nơi trên thế giới tựa như có chung một bầu trời, vầng sáng xuất hiện chốc lát rồi tắt dần, nhưng lại khiến mọi người cực kỳ ấn tượng, đồng thời, cảm thấy không khí xung quanh trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
...
Ngày 15/03/2115, tại tỉnh Vĩnh Thuận.
Trường THPT Bắc Thịnh, lớp 10B2.
"Điền Lâm, toán, 1 điểm!"
Thanh âm khàn khàn của giáo viên môn Toán trên bục phát ra đánh thức một thiếu niên khôi ngô đang nằm gật trên bàn bật dậy.
"Ai mới nhắc đến ta?" Điền Lâm mơ hồ mở hờ hai mắt, trước mắt hắn chính là tràng cảnh lớp học với đồng phục áo trắng thướt tha.
Bỗng lúc đó, một đại lượng thông tin truyền vào bên trong não hải của hắn!!
Sau đó, hai mắt hắn mở to ra, lẩm bẩm: "Ta thế mà xuyên không cmnr!!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook