Siêu Cấp Gia Đinh
Chương 979: Phấn hoa vàng đồ ăn lạnh!

**

Tiểu Hoàng đế vì chuyện này của Anh Mộc đã cho gã đủ mặt mũi, quần thần ý thức được tinh tế trong đó, trong lòng đối với Anh Mộc càng thêm phần kính trọng.

Hôn lễ không thể thiếu bái thiên, bái địa, bái phụ mẫu!

Anh Mộc mẹ mất sớm, Tuệ Nương liền tạm ngồi ở vị trí mẫu thân.

Anh Mộc cùng hai vị cô nương Vương – Triệu bái thiên địa, lại hướng Trần lão hán, Tuệ Nương thi lễ.

- Ai! Tốt! Đứng lên! Mau đứng lên…

Trần lão hán mặc tuềnh toàng kích động nước mắt tràn mặt, vội vàng đem ba người đỡ dậy, nức nở nói:

- Anh Mộc, ba tuổi đến nay, trước đây cha cho rằng ngươi không có tiền đồ, ha ha… Hiện tại thật sự làm tới tướng quân, sau khi thành gia ngàn vạn lần nhớ kỹ, các ngươi nhất định phải sinh cho ta tôn tử mập mạp đó.

Trong miệng Anh Mộc đáp ứng, lại trợn mắt nhìn thẳng, nghĩ thầm ai trước kia cầm gậy đánh mình khắp sân chạy loạn, còn lớn tiếng mắng chửi mình không có tiền đồ đây? Cha chẳng những có thể uống rượu, nói chuyện cũng không từ bỏ chiêu bài.

Sau khi đã bái thiên địa, phụ mẫu, hai vị cô nương Vương – Triệu được đưa vào động phòng.

Anh Mộc mở bụng, cùng quần thần nâng cốc ngôn hoan.

Nhìn gã uống mặt đỏ lên, Tuệ Nương ở phía sau không ngừng nhắc nhở:

- Ngươi uống ít một chút, trong phòng còn có hai vị phu nhân chờ ngươi.

Anh Mộc ngượng ngùng cười, có chút không tự nhiên nói:

- Không say được! Tỷ, người yên tâm đi, cam đoan sẽ không chậm trễ hỏng việc.

Tuệ Nương liếc Anh Mộc một cái, mới vừa lòng rời đi.

Tiểu Cửu ngồi ở chủ vị, cũng không tiến lên góp mặt, chỉ cùng một đám gia quyến uống rượu nói chuyện phiếm.

Tuệ Nương vừa lòng đi tới, ngồi bên cạnh Tiểu Cửu, không biết nghĩ tới điều gì, lại nhíu mi, nhếch môi đỏ mọng ngẩn người.

- Tỷ tỷ, ngươi đang nghĩ gì?

Tiểu Đường muội muội cẩn thận nâng bụng, cười nhẹ nhàng mà hỏi.

Tuệ Nương nói:

- Hai tân nương, Anh Mộc lại chỉ có một, ta sợ tiểu tử này phân tâm thiếu phương pháp, lại không hiểu được cân nhắc. Giữa hai vị cô nương Vương – Triệu làm ra chuyện ngăn cách, ta lại chỉ là thân phận chị chồng, không thể chủ động đem chuyện này nói ra được.

Đan Nhi chậc chậc lưỡi, cười giòn nói:

- Tuệ Nương quản cũng thật nhiều, Anh Mộc cái gì không hiểu, còn cần tỷ hao tổn phần tâm ý này sao?

- Anh Mộc vẫn chưa thể hiểu!

Nguyệt Thần mềm mại trắng mắt liếc Tiểu Cửu một cái, ngang ngược kiêu ngạo nói:

- Ngươi làm như ai cũng giống như Tiểu Cửu bình thường làm xằng bậy vậy? Vương – Triệu cô nương đều là những cô nương dịu dàng hiền lành, làm sao có thể kéo xuống mặt mũi, đêm tân hôn, hai nữ nhân cùng hầu hạ một lang quân?

Chúng nữ nhân nghe vậy cười rộ lên.

Trần Tiểu Cửu sắc mặt ngượng ngùng, khó xử vỗ trán, nghĩ nửa ngày trời, mới quay sang nói với Tiểu Đường muội muội và Song Nhi:

- Hai người các nàng tính tình dịu dàng, giống với tính cách của hai cô nương Vương – Triệu nhất. Các nàng đem ý tứ này nói với họ, xem họ có thể khai thông không?

Song Nhi, tiểu Đường muội muội đáp ứng một tiếng, đứng dậy đi ra.

- Vẫn là Tiểu Cửu nghĩ được chu đáo.

Tuệ Nương trong lòng vui vẻ, liền thơm lên mặt Tiểu Cửu.

Một lúc sau, Song Nhi, tiểu Đường muội muội vẻ mặt tươi cười đi về, Trần Tiểu Cửu tò mò hỏi:

- Các nàng nhanh như vậy đã thuyết phục được hai người bọn họ?

- Đâu phải chúng ta thuyết phục?

Song Nhi nhìn mọi người vẻ mặt ngạc nhiên, mới đầy thâm ý nói:

- Hai cô nương người ta đã sớm cùng đi, còn vừa cười vừa nói, đâu cần chúng ta khai thông nữa chứ?

- Hả?

Trần Tiểu Cửu vỗ trán, giận dữ nói:

- Vẫn là chúng ta coi thường các nàng rồi…

Mọi người nghe vậy lại ồ lên đầy vui vẻ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương