Short Story Bang Tan
-
Chương 14: Short Story Bang Tan - Jimin
Anh và cô học chung với nhau cũng lâu rồi, tất nhiên ít nhiều gì cũng có tình cảm nam nữ với nhau, nhưng lần này là anh thích cô, anh thích cô 3 năm rồi, cái tình cảm chỉ dành riêng cho cô, mà cô nào biết, cô chỉ biết rằng xung quang anh có bao nhiêu bạn nữ xinh đẹp hơn cô gấp nhiều lần, vì thế cô cũng có bạn trai, còn anh vẫn bơ vơ chờ cô...
Hôm ấy cô và anh đi công viên vui chơi dạo phố, tuy họ chỉ là bạn, đang đi trên đường vô tình cô thấy bạn trai mình đang đi với cô gái khác, nắm tay này, còn ôm ấp nhau nữa, máu ghen lại nổi lên, cô bước nhanh đến chỗ anh ta đứng, tát thẳng vào mặt anh ta một cái thật đau, Jimin anh cũng hiểu được chuyện gì nên chỉ câm nín nhìn từ xa:
- Cô làm cái quái gì vậy? Sao lại tát tôi? - Anh ta nhíu mài, nhăn mặt nói.
- Anh là thể loại đàn ông gì vậy? Đang yêu tôi sao lại nắm tay ôm ấp cô gái khác chứ? Tôi là trò đùa của anh à?
- Tôi chỉ yêu cô qua đường thôi cô gái ạ, bớt tin người nhiều quá đi nhé. - Anh ta vừa dứt câu thì bỏ đi, để lại cô một mình.
- Anh nói gì...?? Qua đường sao...? Thật nực cười... Thế giời này cũng còn thể loại đàn ông sống như thế này à...
Cô gục ngã hoàn toàn, ngồi lặng người xuống đất mà khóc, anh bước đến chỗ cô, vội vàng quàng chiếc áo khoác của mình lên vai cô, đỡ cô ngồi dậy, anh đưa cô về nhà. Anh xót lắm, xót đến từng giọt nước mắt của cô, lòng anh chợt nhói lên một cách kì lạ khi thấy cô khóc vì một người đàn ông khác.
Sáng hôm sau, khi đến lớp anh giật mình khi thấy mắt cô vừa xưng lên mà lại còn thâm quầng:
- Ha Ram à, cậu sao thế này? mắt cậu sao lại sưng tấy lên vậy, còn thâm nữa?
- Tớ không sao... - Cô trả lời trong buồn bã.
Anh nghe cô mệt mõi trả lời thì cũng chẳng dám hỏi. một tháng, hai tháng, ba tháng, anh nghĩ cô là người ham vui nên sẽ mau quên đi nỗi buồn không ngờ, đã qua 3 tháng, tâm trạng cô vẫn vậy, suốt ngày chẳng cười chẳng nói năng gì cả. Tâm trạng anh cũng khó chịu, cái gì nó không thể kìm chế được nữa thì nó nên giải tỏa bằng cách nói ra hết tất cả.
Trong giờ ra chơi...
- Ha Ram a~~~. - Anh Mochi đến gọi cô.
- Có chuyện gì sao? - Cô chẳng hiểu nổi cái tính cách hiện giờ của anh, đáng yêu như nào ý.
- Tớ... Đang thích cô bé kia, được 3 năm rồi, nhưng... Hình như cô ấy không biết, cô ấy ngốc quá cơ...
- Cậu đơn phương à??
- Ừa... Tớ muốn nói cho cô ấy biết... Nhưng... Tớ ngại...
- Jimin à, nếu như muốn kết thúc một tình cảm đơn phương... Chỉ có một cách...
- Cách gì cơ...??
- Tỏ tình.
- Ha Ram à... Tớ thích cậu...
Au: Agust.
Hôm ấy cô và anh đi công viên vui chơi dạo phố, tuy họ chỉ là bạn, đang đi trên đường vô tình cô thấy bạn trai mình đang đi với cô gái khác, nắm tay này, còn ôm ấp nhau nữa, máu ghen lại nổi lên, cô bước nhanh đến chỗ anh ta đứng, tát thẳng vào mặt anh ta một cái thật đau, Jimin anh cũng hiểu được chuyện gì nên chỉ câm nín nhìn từ xa:
- Cô làm cái quái gì vậy? Sao lại tát tôi? - Anh ta nhíu mài, nhăn mặt nói.
- Anh là thể loại đàn ông gì vậy? Đang yêu tôi sao lại nắm tay ôm ấp cô gái khác chứ? Tôi là trò đùa của anh à?
- Tôi chỉ yêu cô qua đường thôi cô gái ạ, bớt tin người nhiều quá đi nhé. - Anh ta vừa dứt câu thì bỏ đi, để lại cô một mình.
- Anh nói gì...?? Qua đường sao...? Thật nực cười... Thế giời này cũng còn thể loại đàn ông sống như thế này à...
Cô gục ngã hoàn toàn, ngồi lặng người xuống đất mà khóc, anh bước đến chỗ cô, vội vàng quàng chiếc áo khoác của mình lên vai cô, đỡ cô ngồi dậy, anh đưa cô về nhà. Anh xót lắm, xót đến từng giọt nước mắt của cô, lòng anh chợt nhói lên một cách kì lạ khi thấy cô khóc vì một người đàn ông khác.
Sáng hôm sau, khi đến lớp anh giật mình khi thấy mắt cô vừa xưng lên mà lại còn thâm quầng:
- Ha Ram à, cậu sao thế này? mắt cậu sao lại sưng tấy lên vậy, còn thâm nữa?
- Tớ không sao... - Cô trả lời trong buồn bã.
Anh nghe cô mệt mõi trả lời thì cũng chẳng dám hỏi. một tháng, hai tháng, ba tháng, anh nghĩ cô là người ham vui nên sẽ mau quên đi nỗi buồn không ngờ, đã qua 3 tháng, tâm trạng cô vẫn vậy, suốt ngày chẳng cười chẳng nói năng gì cả. Tâm trạng anh cũng khó chịu, cái gì nó không thể kìm chế được nữa thì nó nên giải tỏa bằng cách nói ra hết tất cả.
Trong giờ ra chơi...
- Ha Ram a~~~. - Anh Mochi đến gọi cô.
- Có chuyện gì sao? - Cô chẳng hiểu nổi cái tính cách hiện giờ của anh, đáng yêu như nào ý.
- Tớ... Đang thích cô bé kia, được 3 năm rồi, nhưng... Hình như cô ấy không biết, cô ấy ngốc quá cơ...
- Cậu đơn phương à??
- Ừa... Tớ muốn nói cho cô ấy biết... Nhưng... Tớ ngại...
- Jimin à, nếu như muốn kết thúc một tình cảm đơn phương... Chỉ có một cách...
- Cách gì cơ...??
- Tỏ tình.
- Ha Ram à... Tớ thích cậu...
Au: Agust.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook