Sesshomaru & Rin Story
C78: Market Mayhem (chap 3 - Phần 1)




FLORAL DERANGEMENT (HOA THẸN)

__________

Một bóng người đứng lấp ló sau quầy bán những thứ giá trị, phong phú lẫn đồ ăn. Người bán hàng địa phương nhìn vào quầy hàng thịt bò của mình thì thấy hai tảng thịt biến mất nhanh như cắt. Một số người nhún nhẩy và vỗ vỗ cảm giác như có hai bàn tay lờ rờ chạy dọc cơ thể họ, và nhiều người hét lên thất thanh những lời khó chịu hà khắc nhất lúc nhận ra tiền với đồ đạc bỗng dưng "không cánh mà bay".

"Thật á," một phụ nữ cất tiếng hỏi, "Cậu đã được huấn luyện ở trên núi?"

Nụ cười tự mãn hiện trên mặt chàng thanh niên trẻ, "Thưa các quý cô, tôi đây đã được huấn luyện ở bất cứ nơi nào mà cô nghĩ tới. Thậm chí tôi còn tham gia cả những trận đánh nữa cơ."

Mấy người phụ nữ bấu vào hai cánh tay anh chàng nọ tỏ vẻ kinh ngạc trước những câu chuyện của anh ta, "Điều gì đã khiến cậu phiêu dạt đến nơi đây vậy?"

"Anh trai tôi với tôi cho rằng đây sẽ là nơi chốn tốt đẹp để tìm kiếm...lợi nhuận," cậu chàng trả lời.

"Ồ, thế ra cậu có cả anh trai cơ đấy. Anh ta có đến chợ với cậu không?"

"Anh ấy ở quanh đây thôi," cậu quay lại từ từ tìm kiếm gương mặt ông anh sinh đôi của mình. Ánh nhìn nhanh nhẹn của đôi mắt và cả hai anh em đều biết rằng đã đến lúc phải...hoạt động theo nhóm.

"Thực ra nếu các quý cô muốn thì tôi đây sao lại không thể hiện một trò nho nhỏ cho đến khi anh ấy xuất hiện nhỉ?"

Hai người phụ nữ nắm chặt tay vào nhau, vui mừng với ý tưởng đó.

"Vậy bây giờ không được rời mắt khỏi tôi đâu đấy," Cậu ta ra lệnh lúc phô ra cơ bắp rắn chắc khiến hai người phụ nữ kia dán chặt mắt vào mình. Trong khi cậu em song sinh to cao làm nhiệm vụ thu hút sự chú ý của người phụ nữ thì cậu anh gầy hơn hai chân đã chuẩn bị nhảy vào.

Hai quý cô hoàn toàn bị chìm vào màn trình diễn tuyệt đỉnh khi cậu em mạnh mẽ với mái tóc nâu nhảy cao lên không trung để rồi lật người lại và đáp xuống trên mái một cửa hàng. Cả hai hồ như không nhận ra rằng có một cái bóng đen vụt ngang qua người họ.


Cải hai vỗ tay tán thưởng sau màn trình diễn nhỏ, "Thật tuyệt vời!"

"Cậu có cho chúng tôi xem trò khác được không?"

"Thưa hai cô thực tình thì tôi e rằng thời gian của chúng ta bị cắt ngắn lại." Cậu ta giải thích.

"Ý cậu là sao?" một cô hỏi.

"Có một việc chợt xuất hiện trong đầu tôi," cậu ta nói dối qua chất giọng ồm ồm, "Vậy hẹn gặp hai cô lần khác nhé." Sau câu đó, cậu ta nhảy tuốt đi để mặc hai người phụ nữ lại với sự choáng váng lẫn rối bời.

"Có chuyện quái gì với cậu ta nhỉ?" một cô thắc mắc.

"Tớ không rõ, có lẽ cậu ta...Á Á!"

"Gì thế?"

"Túi tiền của tớ...NÓ BIẾN MẤT RỒI!"

"Cái gì," người kia bỗng dưng đứng hình ngay khi cô lục tìm trong bộ đồ kimono đang mặc. "Của tớ cũng thế!"

Trong khi vứt bỏ lại một đống thứ không cần thiết vào thùng rác, có hai cái bóng lấp ló trong bóng tối; một bóng cao ráo đứng im còn cái bóng kia cúi thấp xuống đang lẩm nhẩm đếm.

Cả hai có mái tóc nâu sậm; một người thì chải chuốt không giống như mái tóc tổ quạ của người kia. Cả hai đều có màu mắt xanh lá cây. Cả hai đều mặc áo trong kosode và quần hakama xanh nước biển; hai tay và chân của cậu em sinh đôi khỏe khoắn đều quấn trong miếng vải trắng nhuốm bẩn cho thấy chứng tỏ việc có tập tành khổ luyện của mình.

Sự khác biệt duy nhất giữa hai anh em là hình thể; một người thô kệch và gậy guộc như ổ bánh mì cũng như không biết gì về chiến đấu. Tuy nhiên, ông anh lại sở hữu ngón tay "đạo chích" vô tiền khoáng hậu.

Cậu em là người cao ráo đẹp trai với hai cánh tay lực lưỡng toát lên vẻ phong trần với những cơ bắp rắn rỏi lồ lộ hiện ra dưới lớp cổ áo đổ xuống.

"Nhảy được đấy Kai," tiếng ông anh cá mắm rít lên như tiếng chuột, "Em đã thu hút được sự chú ý của bất cứ cô ả nào."


Một tiếng xì xì bật ra từ miệng Kai, "Ừa, dù chắc chắn không phải là những lưỡi dao sắc nhọn trên giá, nhưng em cho rằng cũng vì lợi ích của hai ta thôi."

Kai quỳ xuống dí sát mặt vào anh trai mình. "Nói xem nào anh Tai," cậu nói với ông anh cá mắm, "Hai người đẹp có bao nhiêu tiền thế?"

"Không nhiều lắm," gã anh trả lời sau khi đếm xong tiền. "Chỉ có mấy đồng xu lẻ thôi, không nhiều như tao muốn." Trán Kai nhăn nhó, cậu ta đá một phát lớp đất bẩn dưới chân theo hướng ngược lại. "Hóa ra đám người ở chốn này muốn tiêu tới đồng xu cuối cùng trong túi."

"Ừa, còn chân tao thì đang phải hứng chịu nhiều sỏi đá thế này đây," Tai rên rỉ khi xoa bóp ngón chân đau.

Kai đấm thùm thụp vào mảng tường gỗ một cửa hàng mà họ đang dựa vào. "Làm sao chúng ta trở thành những tên trộm lừng lẫy ở đất nước này khi mà cứ đi ăn trộm của dân nghèo đây nhỉ?"

"Chúng ta cứ tập trung vào đám người trông có vẻ như họ kiếm được bộn tiền," Tai gợi ý. "Những cô gái vừa nãy đứng cùng em ăn vận kimono quá tầm thường, chúng ta cần lấy túi của những người giàu có nhất vận đồ lụa là bóng bẩy đó."

"Anh nghĩ em không biết điều đó chắc," Kai gầm gừ, "Cứ như thể mấy vị Lãnh chúa với tầng lớp quý tộc sẽ làm cái việc mua sắm này ha."

"Ờ thì cứ đi khám phá tí xem thế nào. Chúng ta hãy bắt đầu tìm kiếm những bồ đồ đẹp nhất, và những người thậm chí mang theo binh khí, họ hẳn phải là chiến binh nên chắc chắn họ sẽ mang theo một phần tiền với hàng hóa gì đó," Tai góp ý.

"Hừm," cậu em nghẫm nghĩ. "Được đấy anh Tai, thế thì thực hiện kế hoạch của anh đi." Kai bước đi trước, hai tay để sau đầu, "Kiếm chác cái gì đó, công cuộc tìm kiếm bắt đầu nào."

~ ~ ~ o0o ~ ~ ~

"Lại một quả đào ngọt nữa nè," Rin nói khi kiểm tra quả đào cuối cùng trong giỏ hàng, "Bác bán hàng không hề vui tính tí nào, bác ấy thực sự có trái cây ngon mà, và giá cả lại phải chăng nữa chứ!" Niềm vui hân hoan của cô là ôm thứ quý giá này vào gần ngực mình; biết rằng với tất cả điều này cô chắc chắn sẽ trở về nhà với ngôi làng hạnh phúc.

"Em cho là chúng ta đã xong hết việc ở đây rồi," cô khẽ quay đầu nói, "Xin lỗi đã để ngài phải đợi nha Sess..."

Sự phấn khích cô có suốt từ lúc trước bỗng chốc biến mất nhanh chóng khi nhìn thấy một người phụ nữ dường như đang trò chuyện với vị Lãnh chúa của cô. Cô gái đó, Rin nghĩ ngợi. Cô gái trang trí hoa hồi nãy, mình tự hỏi cô ấy muốn gì đây?

Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô có lẽ cô gái đó là người bán hàng; đánh giá bằng công việc của cô ấy từ trước đó có lẽ cô ấy muốn bán hoa và Sesshomaru là khách hàng tiếp theo của cô ấy.


Rin tiếp tục quan sát khung cảnh trước mắt mình; mỗi bước đi của cô gái đó đều làm cho lớp lụa dưới hông chuyển động theo. "Ồ, chắc chắn là mục tiêu tiếp theo của cô ta rồi," Rin lầm bầm, tim đập thình thịch.

Cô ta đang tán tỉnh ngài ấy...

Rin không có ngốc; cô đã nhìn thấy cảnh này trước đây ở làng. Những cô gái chớp chớp hàng mi cong dài của họ nhiều lần vào mắt cánh nam giới, ai mà quên cho nổi chứ, ồ lại còn chiếc quạt trang trí quyến rũ che đi nửa dưới khuôn mặt họ để giấu đôi môi căng mọng tươi tắn của họ.

Rin không dối lòng mà nói rằng chính bản thân mình chưa bao giờ thử nghiệm "trò lả lơi" nho nhỏ thế này. Nhiều lần cô thấy mình nhìn chằm chằm vào chiếc gương của Kagome để tự mình ngắm mình ra sao với đôi môi đỏ mọng với lớp phấn tán đều màu mắt lên qua mí mắt. Cô sẽ tự châm biếm và chọc cười vì cô trông không quyến rũ khi cứ cố gắng vuốt ve lông mi của mình. Đối với cô, nó giống như có bụi bay vào mắt vậy.
1

Không cần phải nói, nếu cô thậm chỉ chẳng thể giữ cho mặt mình nhìn thẳng vào chính hình ảnh phản chiếu của mình trong gương thì cô sẽ không còn biết bất cứ ai trong khi cô trang điểm trông sẽ hấp dẫn thế nào.

Tuy nhiên cô gái bán hoa này, vẫn có thể mang gương mặt đẹp đẽ như bất kỳ người phụ nữ nào Rin từng nhìn thấy. Những sắc màu phủ lên lớp phấn đỏ trên gò má trắng hồng càng làm cho cô ta thêm phần hấp dẫn.

Dáng người mảnh mai, nụ cười quyến rũ, và mái tóc dài thẳng mượt. Mải mê suy nghĩ mà Rin đã nắm lấy đuôi tóc xoăn xoăn của mình, xoắn những sợi tóc nâu giữa những kẽ ngõn tay. Chắc chắn mái tóc của cô đã được chăm chút nhiều hơn trong những năm qua, nhưng vẫn còn đó những lọn tóc được buộc gọn sang một bên như ngày cô còn bé.

"Hmm, vẻ đẹp của cô ấy chắc chắn không điều gì có thể vượt qua được," Rin lầm bầm qua đôi môi cong cong. Cô hít thở, "Bình tĩnh nào Rin, bên cạnh đó mi thừa biết Lãnh chúa Sesshomaru có thể sẽ..."

Mắt Rin mở to trước cảnh cô nàng kia tiến sát gần hơn với Sesshomaru; mái tóc xõa quanh hông cô ta cọ vào đuôi áo giáp của hắn, chiếc quạt che đôi môi cô ta càng lúc càng tiến sát vào gần mặt hắn. Như thể nó chưa đủ để Rin phải tròn mắt khoảnh khắc nhìn cô ta lướt nhẹ bông hoa lên gò má hắn để rồi cô thấy giận run người.

Cô ta đang làm cái trò gì đây!

Rin thở phào nhẹ nhõm lúc trông thấy vị Lãnh chúa quay ngoắt đầu đi; tim cô bắt đầu đập bình thường trở lại. Cảm giác này...mình đang ghen ư? Cô thở phào nhẹ nhõm lần nữa, nhưng rồi đầu cô chợt khựng lại khi cảm thấy có thứ gì đó tràn vào tay rồi xuyên qua bộ kimono của cô.
1

Cô nhìn xuống và rồi thở hắt ra vì sốc khi thấy mấy quả đào bị nát bét ngay trong cánh tay mình. Thậm chí cô còn không nhận ra mình đã làm gì với số hoa quả đó cho tới khi chúng bị bóp nát và tạo thành mớ hỗn độn dính trên quần áo của cô.

"Ai da," cô cau mày thở dài rồi tìm kiếm nguồn nước gần nhất để thấm nước rửa qua quần áo từ tay nải của mình. "Ít ra thì mình cũng không cố tình làm ra mình trông thế này," cô nói, bất giác thở dài vào một ngày đầy những chuyện không ngờ xảy đến.

~ ~ ~ o0o ~ ~ ~

"Em ơi," Tai í ới gọi khi họ dừng lại gần khu bán hoa quả để đứng nghỉ chân bên hàng rào tre. "Ở vùng này có gia tộc yêu quái giàu có đang sống đúng không?" Sau đó Tai hỏi.


"Nếu mà em biết được thì tốt quá," Kai trả lời, "Em không biết chúng ta đang sống trong thế giới quái quỉ gì mà trong khi những tên yêu quái bẩn thỉu đó lại có được cái danh xưng là Lãnh chúa. Mặc dù vậy thì..." Kai nắm chặt tay vào mảnh lụa quấn quanh khớp ngón tay, "Anh có đoán được chúng ta có thể thó được bao nhiêu tiền từ một tên Lãnh chúa yêu quái không?"

Kai nhảy lên với sự háo hức rồi nắm tay vào áo của gã anh sinh đôi gầy nhẳng, "Chúng ta sẽ không chỉ kiếm được món hời cao hơn mức mà chúng ta có thể đếm được, nhưng hãy tưởng tượng sự tôn trọng lẫn nổi tiếng của chúng ta nữa chứ...chúng ta sẽ..."

Tai đột nhiên ngã oạch mông xuống đất một cách vô thức như thể tại sao gã lại bị đẩy bịch về chỗ đứng lúc đầu, "Gì đấy Kai?"

Kai há hốc mồm bắt gặp vẻ đẹp tuyệt vời chỉ cách đó vài mét đang đứng cạnh quầy bán đào với thứ gì đó dường như là miếng vải trong tay. Chiều cao ổn, một chiều cao vừa đủ cho một người phụ nữ nhưng chưa đủ cao để đạt tới chiều cao trung bình của đàn ông. Phủ lên người cô là lớp lụa mềm mại, nhưng theo con mắt tinh tường thì có thể nói đó là cô gái trẻ có dáng đẹp cùng những tông màu nhẹ nhàng tôn lên làn da rám nắng.

Kai tiến thêm một bước về phía đối tượng chú ý. Tuy chỉ nhìn nghiêng một bên mặt nhưng gã có thể thấy thoáng qua là đôi mắt nâu đậm ngọt ngào. To tròn và đáng yêu với vẻ ngây thơ nhưng ẩn sâu bên trong lại là sự kiên quyết theo như gã thấy. Mái tóc cô ấy, nó rất hợp với màu mắt cô, đẹp và dài thướt tha chạm tới hông cùng những sợi tóc quăn dưới đuôi dấu hiệu cho thấy cô cũng phải làm công việc lao động chân tay.

Sự thật nho nhỏ đó có thể mâu thuẫn với chất liệu và màu sắc tinh tế ở bộ đồ cô mặc. Thiết kế đẹp nhất mà gã từng thấy trên người bất kỳ cô gái nào dù rằng nó chỉ là một bộ kimono đơn giản. Thêm vào đó, toàn bộ trang phục trông giống như nó có giá trị hơn nhiều bộ đồ khác trên thị trường. Nó làm cho gã phải suy nghĩ lại xem liệu cô ấy có phải là cô gái bình thường hay không. Chiếc tay nải màu đỏ sậm của cô ấy báo hiệu rằng cô ấy đang làm hầu hết công việc này một mình, vào theo như quan điểm của gã thì mắt gã có thể thấy cô không đi cùng ai.

Cô ấy quả thực rất xinh đẹp, gã thầm nghĩ.

"Kai," Tai cắt ngang, "Ở kia có cô gái trông có vẻ giàu có anh nhớ có nhìn thấy cô ta ở tiệm hoa, cô ta đứng ngay sau ...người tóc trắng kia."

"Chính xác đó ông anh ngốc nghếch, anh không thấy cô ta đi cùng ai đó hả," gã nổi giận trước khi dừng lại hít một hơi.

"Bên cạnh đó, anh trai của em ơi em nghĩ rằng chúng ta đã tìm ra mục tiêu tiếp theo rồi," Kai nói, "Một người sẽ đáp ứng nhu cầu tham lam của của anh và nhu cầu của riêng em..."

~ ~ ~ o0o ~ ~ ~

"Cuối cùng thì cũng xong," Rin lên tiếng khi kiểm tra việc chùi rửa chỉ mất vài giây để làm sạch. Giờ thì bộ kimono đã sạch hẳn, Rin quay người lại tự động mỉm cười khi nhận ra Sesshomaru cũng quay lại cùng lúc; đã chán nản với cuộc trò chuyện vô nghĩa mà ả đàn bà kia đang cố gắng bắt chuyện với hắn.

Nụ cười Rin nở rộng lúc cô chuẩn bị bắt kịp hắn cho tới khi cô thấy cô ả kia ngáng đường Sesshomaru. Không có lời nào để nói cho được; Rin thấy mình bắt đầu nóng mặt. Mặt cô đỏ phừng phừng như thể đứa trẻ với món đồ chơi yêu thích của mình đột nhiên bị người khác lấy đi. Cô nhanh chóng đặt túi đào xuống trước khi cô lại làm dập thêm vài quả nữa.

Cứ bình tĩnh bước đến và hỏi liệu cô ta có thể cho Lãnh chúa Sesshomaru qua để họ có thể tiếp tục đi.

Với nụ cười mãn nguyện Rin tiến bước về phía trước sẵn sàng để hỏi.

"Xin lỗi quý cô," một giọng ồm ồm cất lên. Gương mặt đầy quyết tâm của Rin tắt vụt để lộ ra sự bối rối khi cô quay đầu coi tiếng gọi đó có dành cho mình không, và đôi mắt nâu của cô bắt gặp đôi mắt màu xanh lá.

~ ~ ~ o0o ~ ~ ~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương