Series Truyện Ma Hung Án Trung Quốc Nhật Bản
-
C20: Những Đứa Trẻ Nhìn Thấy Ma
NHỮNG ĐỨA TRẺ NHÌN THẤY MA (phần 1)
Bạn có từng phát hiện, đôi khi con của bạn sẽ ngồi ngẩn ngơ lẩm bẩm như đang trò chuyện với ai đó? Thực tế tồn tại một số đứa trẻ có khả năng ngoại cảm, đồng thời hiện nay cũng tồn tại một chủ đề mang tính tranh luận: mỗi người sinh ra trên cõi đời này đều có khả năng ngoại cảm, nhưng xuôi theo sự trưởng thành, con người sẽ trở nên "lý trí" hơn và không tin vào những chuyện chưa tỏ, bởi thế nên năng lực bẩm sinh này ở con người sẽ dần thoái hóa và biến mất hoàn toàn. Nói chung, bất kể thế nào, thoạt trông con trẻ không hiểu chuyện nhưng đôi lúc chúng sẽ nhìn thấy những sự vật mà người lớn không tài nào thấy được. Dưới đây là 17 câu chuyện có thật do các netizen quốc tế chia sẻ, nếu con cái của bạn hoặc bạn bè của con bạn có những biểu hiện hay lâm vào tình trạng tương tự thì mong bạn có thể chú ý hơn đến chúng.
1. "Người" trong giáo đường (câu chuyện của @creativeusernameyeah)
Tôi tin rằng, trên thế giới này thật sự có những chuyện không thể nhìn nhận bằng logic bình thường, đồng thời tôi cũng tin rằng trên thế giới này có sự tồn tại của ma quỷ, tuy tôi không thể nhìn thấy "họ" nhưng đám trẻ lại có thể trông thấy.
Hôm qua tôi xung phong đến nhà thờ chăm sóc đám trẻ, bởi bố mẹ chúng đều đi làm xa nên tạm thời giao con cho giáo hội quản lý. Khi đó có 2 tình nguyện viên (bao gồm cả tôi), mà chỉ có hai đứa trẻ cần phải chăm sóc, đó là một cậu nhóc 2 tuổi và một cô nhóc 3 tuổi, thế nên công việc cũng tương đối nhàn.
Tôi chủ yếu phụ trách cậu nhóc 2 tuổi kia, lúc ấy tôi và cậu nhóc đang chơi bóng trong một căn phòng, nhưng chẳng hiểu sao cả ngày hôm đó lòng tôi luôn dấy lên một cảm giác rất kỳ quái, cảm thấy như có ai đang đứng sau lưng nhìn mình chằm chằm, tôi nghĩ có lẽ do bởi nhà thờ không có ai, yên tĩnh vô cùng nên sinh ra ảo giác.
Nhưng tiếp sau đó chuyện kinh khủng bèn xảy đến, cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên cảnh tượng đó: cậu nhóc đá quả bóng qua, tôi ngỡ rằng bé muốn truyền cho mình, nhưng sự thật là không phải thế... quả bóng bay sượt qua người tôi, tiếp đó... không hề có bất kỳ âm thanh nào nữa. Chẳng phải khi bóng chạm đất sẽ phát ra tiếng ư? Nhưng... tôi lại chẳng nghe thấy gì cả. Tôi quay đầu lại nhìn, phát hiện quả bóng đang lơ lửng giữa không trung. Tôi sợ điếng người, vẫn còn chưa kịp phản ứng thì quả bóng bỗng rơi bịch xuống đất. Còn cậu nhóc thì chỉ tay về vị trí bên cạnh tôi và cười khanh khách.
Đây là chuyện thật xảy ra với tôi, mới hôm qua thôi! Tôi rất sợ hãi! Sau khi xảy ra chuyện này, tôi bèn dẫn bé qua phòng bên chơi cùng bạn tình nguyện viên khác.
2. Ông nội về rồi (câu chuyện của @rcrowley32):
Con gái tôi nói với tôi rằng, mỗi tối đều có một người đàn ông xuất hiện trong phòng nó và vươn tay vẽ chữ thập lên trán nó. Mới đầu tôi tưởng nó mơ ngủ, nhưng sau này khi mẹ chồng tôi gửi ảnh gia đình qua thì bé bèn nhìn bức ảnh có bố chồng tôi (ông ấy đã qua đời 16 năm) và nói: "Chính là ông ấy! Tối nào ông ấy cũng vào phòng con!". Về sau, chồng tôi nói cho tôi biết, hồi anh ấy còn trẻ, bố cũng rất thích vẽ chữ thập lên trán anh.
3. Bố ơi, đó là ai? (câu chuyện của @mechajohnwayne):
Hồi bé con nhà tôi tầm 2 tuổi rưỡi, bé ngủ riêng trong một căn phòng nhỏ còn tôi và vợ ngủ ở phòng khác. Một tối nọ, con bé bỗng khóc rống lên, tôi nghĩ có lẽ do bé vẫn chưa quen với việc ngủ một mình nên sợ hãi, vậy là tôi quyết định qua dỗ bé ngủ. Song khi tôi vừa mở cửa bước vào thì lại thấy con bé đứng ở trên giường, cũng không khóc nữa mà huơ tay múa chân với không khí, còn miệng thì nói liên hồi: "Đèn, đèn, đèn, bật đèn". Tôi chạy tới ôm con bé, hỏi đã xảy ra chuyện gì, con bé nhìn xuống chân giường và nói: "Bố ơi, người kia là ai thế?"
Mặc dù giờ đây con gái tôi đã học đại học rồi, chúng tôi cũng đã dọn sang nhà mới đã lâu, song chuyện này tôi mãi không quên được.
4. Ông già râu bạc (câu chuyện của @midnightxii):
Tôi là một giáo viên, lần nọ có một vị phụ huynh tâm sự với tôi trong buổi họp phụ huynh rằng chị ấy nghi rằng cậu con trai 7 tuổi của mình nhìn thấy ma. Chị ấy nói dạo này cứ tới tối là cậu bé lại trông thấy một ông già râu bạc, mà ông già ấy còn nói với cậu bé rằng ông ấy là một sát thủ, đợi thằng bé qua sinh nhật lần thứ 10 sẽ đến lấy mạng nó. Vì chuyện đó mà cậu nhóc gào khóc đòi chuyển nhà, không muốn ở lại đó nữa.
5. Người bạn vô hình (câu chuyện của @chillcello):
Cô cháu gái 4 tuổi nói với tôi rằng nó có một đứa bạn, nhưng bố mẹ nó đều bảo rằng không nhìn thấy bạn nó, nó hỏi tôi có thấy bạn nó không. Nó còn nói thi thoảng nó cũng sẽ cãi nhau với bạn và đôi khi hai đứa còn cùng xem hoạt hình Snoopy nữa.
Lần nọ tôi hỏi con bé: "Bạn của con là người như thế nào?", nó nói, "Chị ấy là một chị gái lớn hơn cháu".
Tôi tiếp tục truy vấn: "Bạn đó đi làm chưa?", nó bảo, "Làm công việc như bố" (bố của con bé là cảnh sát)
Tôi hỏi: "Giờ bạn đó đang ở đâu?", con bé nói, "Đang ở ngay cạnh bà đó! Hồi con còn trong bụng mẹ con đã trông thấy chị ấy."
Kỳ thực, trước khi con bé ra đời nó có một người chị ruột, nhưng đã qua đời vì tai nạn xe, mà hồi chị gái nó còn sống cũng rất thích xem Snoopy. Do sợ con bé đau lòng nên bố mẹ nó không nói cho nó biết, con bé cũng không hề biết bản thân từng có một người chị gái.
6. Người bạn trong tủ quần áo (câu chuyện của @gooddaybrittney):
Hồi em gái tôi 6 tuổi, con bé nói với tôi rằng nó có một người bạn rất thân, người bạn đó tên là Emily, nó còn hỏi rằng tôi có muốn chơi cùng bọn nó không. Tôi hỏi thế người bạn đó ở đâu. Nó nói rằng ở trong tủ quần áo của nó. Nó còn nói Emily mặc bộ đồ cũ màu đen, mái tóc dài cũng màu đen và cùng tuổi với con bé.
Tôi kể chuyện này cho bố mẹ nghe, bố mẹ cũng nói con bé có kể với họ chuyện nó có một người bạn thân tên là Emily trốn trong tủ đồ của nó, còn hỏi bố mẹ có muốn gặp bạn thân của nó không. Nhưng khi bố mẹ bước vào phòng thì lại chẳng thấy ai cả.
Ngày nọ tôi nghe thấy tiếng thét truyền ra từ phòng em gái, tôi bèn tức tốc chạy vào kiểm tra, chỉ thấy con bé đứng đối diện tủ quần áo, vừa khóc vừa gào: "Cút ra ngoài". Tôi hỏi con bé chuyện gì đang xảy ra, nó nói Emily muốn giết cả gia đình tôi.
7. Người bạn âm hồn bất tán (câu chuyện của @mr_whopperpantz):
Chuyện này tôi nghe kể lại từ bố mẹ. Hồi đó tôi còn rất nhỏ, chị gái Julia vẫn luôn nói với họ rằng chị ấy có một người bạn thân tên là Jessica, nhưng tới tận giờ bố mẹ vẫn không gặp được người bạn Jessica đó. Mới đầu bố mẹ cũng chỉ tưởng rằng chị ấy nói đùa, nhưng một thời gian ngắn sau, họ bắt đầu tin rằng trong nhà có ma.
Một đêm nọ, bố mẹ đang ở trong phòng dỗ tôi ngủ (lúc đó tôi chỉ mới 2 tuổi), bỗng nhiên tôi bắt đầu gào khóc, bố mẹ vội vã dỗ dành tôi, đúng lúc đó Julia bỗng bước vào, nhìn về phía góc phòng và thét lên: "Jessica, dừng tay!", sau đó tôi lập tức nín khóc. Julia nói với bố mẹ rằng: "Jessica rất thích đeo mặt nạ gớm ghiếc rồi dọa người khác".
Vài tuần sau, Julia lại nói với mẹ rằng: "Mắt của Jessica biến thành màu xanh rồi, giọng bạn ấy khàn đi, bạn ấy điên rồi!", mẹ không biết trả lời như nào, chỉ có thể nói: "Ừ..."
Một năm sau, em gái Abby của tôi chào đời, tuy một thời gian rất dài Julia không nhắc về người bạn Jessica đó nữa, bố mẹ cũng chẳng hề đề cập, nhưng khi Abby 5 tuổi, một ngày nọ con bé nói với bố mẹ rằng, nó có một người bạn rất thân, tên là Jessica...
-----------------------------------------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook