Sẽ Không Nương Tay Với Cậu
23: Hấp Dẫn Lẫn Nhau


Edit&Beta: Linh Lăng Các
- ----
Trác Du bắt đầu luống cuống.

Hắn dội nước lạnh trong phòng tắm một lúc lâu, thậm chí còn nhầm lấy nhầm dầu xả coi như sữa tắm mà bôi khắp người, cũng may cuối cùng vẫn là dìm xuống sự khô khan trong lòng cùng bộ phận nào đó đang vô cùng hăng hái.

Chóp mũi tựa hồ vẫn còn quanh quẩn mùi hương ngọt ngào kia, trong đầu là cặp mắt ôn nhuận, ấm áp của Đàm Đinh, đầu Trác Du cũng sắp vỡ nát thành từng mảnh nhỏ.

Điều này, điều này thật bình thường.

Trác Du nỗ lực mà thuyết phục chính mình, đều là do sự phân chia giới tính đáng chết của thế giới này, bởi vì mình là Alpha, Đàm Đinh là Omega, hơn nữa mới vừa rồi dựa vào quá gần, là, là, là bởi vì bản năng của thân thể nên mới có thể như vậy, không, không, không liên quan đến suy nghĩ của mình.

Nhưng mà chính mình trước đây rõ ràng cũng ngửi qua khác mùi hương của Omega khác a.

Trác Du có chút mờ mịt mà nghĩ, còn nồng đậm hơn mùi hương trên người Đàm Đinh rất nhiều, vì cái gì lần này, mình lại...!
A a a a cậu ấy chính là tiểu sư đệ của mình đó a a a!! Đm!!!
Trác Du đầu đau muốn nứt ra, dứt khoát ôm di động ngồi ở trên nắp bồn cầu tra đi tra lại, tin tức hữu dụng thì không thấy đâu nhưng trong lúc tìm kiếm lại bị bắt xem một đống clip nhỏ vô cùng kì quái, làm hắn mặt đỏ tai hồng hận không thể ngay lập tức đào ra hai con mắt của mình, lại đem điện thoại tắt đi mới có thể bình tĩnh lại đôi chút.

Thẳng đến khi Khương Đại Nhân ở ngoài chần chờ mà gõ gõ cửa: “Du ca, đã một giờ rồi, xin hỏi là ngài bị rớt xuống bồn cầu sao? Có cần tôi gọi đội cứu hộ tới vớt ngài lên không??”.

Truyện Nữ Phụ
Trác Du lúc này mới đờ đẫn mà cầm điện thoại, kéo cửa ra, chậm rì rì mà ra WC.


“Nhân Nhi.”
Trầm mặc năm giây, Trác Du chung quy vẫn là do dự mà mở miệng, “…Có một số thời điểm cậu có cảm thấy, tin tức tố của Omega tin tức tố...!ngửi lên rất kỳ quái không?”
“Chính là kiểu rất thơm, thơm đến thái quá, thậm chí làm người nghiện, cơ thể mình không động đậy được.”
Trác Du u buồn mà nói: “Như là yêu quái sử dụng thuật pháp mị hoặc, câu lấy linh hồn nhỏ bé của cậu.”
Phép so sánh của Trác Du liền rất thái quá, nghe xong mà người mặt dày như Khương Đại Nhân cũng đều mặt già đỏ lên, nghẹn họng ngay tại chỗ.

“Vừa ngửi liền thấy rất thơm thân thể lại còn không thể động đậy? Là yêu thích.”
Khương Đại Nhân đầu tiên là cả kinh, nhưng ngay sau đó thực hiểu rõ mà vỗ vỗ bờ vai của hắn, thở dài nói “—— chắc chắn là đúng a, AO sinh ra chính là quan hệ hấp dẫn lẫn nhau, đặc biệt là khi Alpha chúng ta gặp đượng Omega mà mình thích, chỉ cần ngửi thấp một chút tin tức tố của người ta liền sẽ có xúc động đánh dấu người ta a, bình thường, bình thường mà.”
“Lấy cái ví dụ đi, cậu còn nhớ Hứa Linh lúc trước muốn thêm wechat của cậu không, chính là tiểu mỹ nhân có tức tố là tiramisu, tôi đối với tin tức tố của cậu ấy là nhất kiến chung tình.”
Khương Đại Nhân vui vẻ mà quơ quơ màn hình điện thoại, nói: “Hôm nay sau khí đánh bóng xong cậu cùng Đàm Đinh đồng học đi trước, tôi vừa vặn thấy cậu ấy ngồi cô đơn một góc, liền hỏa tốc chạy tới muốn thêm wechat—— cậu biết không tôi ngửi thấy tin tức tố của cậu ấy liền càng ngày càng muốn ngửi nữa...”
“Tất nhiên, không chỉ là do tin tức tố của Omega, rốt cuộc cuộc thì chúng ta cũng là chính trực thành niên, nhiệt huyết tràn đầy, ngày thường vẫn là cần định kỳ “giải tỏa” một chút.

Khương Đại Nhân bắt đầu làm mặt quỷ lời nói có đầy ẩn ý: “Cậu có cần tôi cho cậu xem vài bộ phim vui vẻ không—— từ từ đã Du ca, cậu vì sao lại hỏi tôi vấn đề này, cậu có phải hay không...”
Lời nói còn chưa nói xong, Khương Đại Nhân liền thấy Trác Du nâng tay lên, trực tiếp đập một chưởng nặng nề lên công tắc đèn.

“Im miệng.”
Trong bóng đêm chỉ nghe được giọng nói lạnh như băng của Trác Du: “Ngủ.”
- ----
“Có một tin tốt và một tin xấu.”
Ngày hôm sau Chu Tùng đứng ở bục giảng từ từ uống một ngụm trà phổ nhị nóng hổi, bình tĩnh hỏi: “Các em muốn nghe cái nào trước?”
Phòng học an tĩnh trong chốc lát, sau đó không ít người trộm châu đầu ghé tai thì thầm, lại không có ai dám hé răng, cuối cùng vẫn là Chu Đào Đào lấy hết cam đảm đối mặt với cha ruột của mình nói: “Nghe tin xấu trước ạ.”
Chu Tùng nuốt ngụm trà trong miệng, đặt bình giữ nhiệt xuống.

“Bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau, chuyến chơi thu của nhà trường vào thứ tư tuần sau phải chia làm hai nhóm, trong đó 7 lớp đi công viên giải trí, còn lại 3 lớp đi hái trái cây, chia nhóm là do chủ nhiệm lớp rút thăm.”

Chu Tùng bình tĩnh nói: “Thật bất hạnh, tôi rút vào nhóm hái trái cây.”
Cả lớp: “……”
“Vậy giờ tôi sẽ nói tin tốt.”
Chu Tùng không cho bọn họ thời gian để nói mà tiếp nói: “Tôi biết như vậy các em sẽ nháo cho nên xin với hiệu trưởng một chút, vẫn là phải hái trái cây, nhưng là lần này lên núi XX của thành phố A bên cạnh hái.”
“Đi tổng cộng ba ngày, ở thành phố A hai đêm, cho các em chơi nhiều một chút.”
Chu Tùng nói: “Còn muốn hỏi gì không?”
Vẫn là yên tĩnh, lại sau một lúc lâu vẫn như cũ là thanh âm run rẩy như ruồi muỗi kêu của Chu Đào Đào nói không có.

- ---------------
Chu Tùng gật đầu, cầm lên bình giữ nhiệt và sách đi ra ngoài: “Vậy được rồi, các em tiếp tục nghỉ trưa đi, tôi đi họp, trật tự cho tôi, đừng có ồn ào.”
3 giây sau khi Chu Tùng đi, phòng học bùng nổ.

Trác Du thậm chí hoài nghi nếu chân Hàn Tử Khiêmđủ dài, hắn chắc chắn sẽ nhảy cẫng lên tận trần nhà —— hắn một bên hét chói tai một bên lắc mông nhảy về phía Trác Du, nước mắt và nước mũi giàn giụa mà gào lên: “Du ca!!! Nói cho tôi biết đây không phải mơ đi!!!!!”
“….

Tôi không hiểu.”
Trác Du không thể tin mà nhìn các bạn học đang điên cuồng xung quanh: “Chẳng qua là đi giúp người ta hái trái cây thôi mà, giúp người khác làm việc thì có cái gì để vui chứ?”
“Là như này...”
Hàn Tử Khiêm lau lau nước mắt, lắc đầu nói: “...nếu chỉ là đi hái một ngày, vậy thì toàn bộ lớp chúng ta sẽ lâm vào sự tuyệt vọng mênh mông—— nhưng là bây giờ lại được ở bên ngoài, hơn nữa còn là tận 3 ngày.

Hai cái này là hoàn toàn khác nhau, này mịa nó chính là cuồng hoan thịnh yến đỉnh cấp vui sướng, không nói nữa, giờ tôi sẽ đi mua một cái bếp nướng, sau đó chúng ta sẽ ở trên núi nướng thịt ăn...”
Tuy rằng Trác Du vẫn là không hiểu vì cái gì bọn họ lại vui vẻ như vậy.


Nhưng hắn vẫn là hàm hồ mà ừ một tiếng, khẽ dừng lại, liếc liếc Đàm Đinh bên cạnh mới phát hiện người này cũng đang chống cằm, ánh mắt thù đang sáng lấp lánh.

Trác Du thật sự không hiểu nổi, đè thấp thanh âm hỏi: “Trước kia cậu với tôi không phải mỗi ngày đều ở trên núi sao, bọn họ chưa trải sự đời thì cũng thôi, sao cậu cũng vui vẻ như vậy??”
”Nhưng bọn họ nói trên núi có trái cây ăn nha, trên Thu Y Sơn không có.”
Đàm Đinh có chút vui vẻ ghé vào bên tai Trác Du vừa khoa tay múa chân tạo thành một hình tròn lớn, vừa khao khát nói: “Hiện tại là mùa lê với mùa táo nên quả sẽ lớn như này, nhất định sẽ rất ngọt, cũng không biết là có cam không, lâu rồi tôi chưa được ăn...”
Sao cái người này lại có thể ngốc như vậy.

Trác Du có chút buồn cười, cảm thấy Đàm Đinh trong đầu toàn ăn là ăn, ngay cả người cũng giống một khối bánh ngọt nhỏ mềm oặt khiến người ta muốn nhéo nhéo, đặt trong lòng bàn tay xoa xoa thành một quả cầu tròn vo sau đó...!
Sau đó cả người Trác Du cứng đờ.

Mẹ nó mình lại suy nghĩ gì vậy a, Đàm Đinh là sư đệ của mình a, vì sao mình lại dùng cách miêu tả quỷ dị như vậy để hình dung cậu ấy chứ??
Trác Du hoảng sợ ngốc lăng tại chỗ, trong đầu lại bắt đầu hiện lên những lời Khương Đại Nhân nói tối qua, cái gì mà “AO hấp dẫn lẫn nhau”, “Người mình yêu”, “Xúc động muốn đánh dấu”, những lời này như là tàu hỏa chạy lòng vòng quanh tâm trí hắn.

Tay chân Trác Du trong phút chốc đều lạnh lẽo, nhất thời tim hắn đập rộn ràng, nhưng mà lý trí lại chết sống ngăn cản hắn nghĩ không cho hắn suy nghĩ về phương diện nào đó, hắn xoay người cuống quýt mà tìm cho mình một cái cớ.

Đó là, đó là bởi vì bộ dáng của Đàm Đinh rất đẹp thôi, là do sự phân chia giới tính của thế giới này, là, là thân thể này có vấn đề.

Trác Du ra vẻ bình tĩnh mà thuyết phục chính mình, hơn nữa chúng ta là quan hệ sư huynh đệ, sư huynh cảm thấy sư đệ đáng yêu, này, này không phải là rất bình thường sao?
“…Không có tiền đồ.”
Vì thế Trác Du dột gáo nước lạnh lên người cậu, trấn định nói: “Chính là mấy cái trái cây bình thường thôi, sao phải cao hứng như vậy?”
Đàm Đinh bị nghẹn một chút, rũ mắt rầu rĩ mà suy nghĩ trong chốc lát, sau một lúc lâu rầm rì nói: “Vậy đến lúc đó cậu đừng ăn, cậu ăn một miếng thì cậu chính là không có tiền đồ.”
Trác Du:......Hay cho một sự suy nghĩ thụt lùi.

Trác Du nhớ rõ ngay lúc hai người mới tới nơi này, Đàm Đinh mỗi ngày đều nhìn hắn bằng ánh mắt tràn đầy sự hâm mộ, còn luôn một câu lại một câu Trác Du cậu thật là lợi hại, Trác Du cậu thật thông minh, cám ơn cậu Trác Du, kết quả hiện tại không chỉ nói hắn là khổng tướng xòe đuôi, lại còn đấu võ mồm với hắn, nói xong hắn còn không thể phản bác được.

Này rốt cuộc là vì cái gì, Trác Du u buồn mà suy tư, là do chính mình quá bao dung, làm Đàm Đinh phóng túng đến vô pháp vô thiên sao??
Nhưng mà Trác Du biết chính mình kỳ thật không tức giận một chút nào, chỉ cảm thấy Đàm Đinh bây giờ không khách khí với mình giống như lúc trước nữa, thôi kệ đi, kệ đi, miễn của coi như là một chuyện tốt vậy.


“Tôi không ăn.”
Vì thế Trác Du liền trêu chọc cậu: “Tôi sẽ hái cho cái đồ ngốc nhà cậu ăn, cậu xem cậu ngày nào cũng ăn kẹo rồi lại uống đồ ngọt, ăn ăn đến khi cậu béo thành một một quả bóng bự đến đi đường cũng không đi được, đến lúc đó xem ai mới là người mất mặt.”
Quả bóng bự Đàm Đinh: “……”
- ----
Cuối tuần, Trác Du cùng Đàm Đinh đi siêu thị.

Dì Hứa không hề ngạc nhiên khi thấy Đàm Đinh sẽ đến lần nữa, chỉ là cười tủm tỉm đưa cho cậu một cái thẻ hội viên, nói là bình thường bà đều mua nguyên liệu nấu ăn ở siêu thị kia, dùng thẻ này mua sẽ được giảm giá.

Đàm Đinh thật cẩn thận mà đút cái thẻ kia vào túi áo, tay đẩy xe hàng rồi ngơ ngác mà đi theo Trác Du, mắt cậu trừng lớn mà nhìn chằm chằm vào từng loại sữa cùng các loại đồ uống trong tủ đông lạnh, các loại đồ ăn vặt trên kệ hàng, tựa hồ tròng mắt cậu đều sắp rớt ra.

Trác Du cảm thấy nếu có thể, Đàm Đinh chắc chắn là muốn ở đây cả đời.

”Quầy bán quà vặt ở trường có thể lớn như này thì thật tốt.”
Quả nhiên, sau khi nhìn xung quanh 10 phút, Đàm Đinh có chút mất mát mà đưa ra phát biểu.

Nói trắng ra là cậu coi trường học như quán ăn chứ gì.

Trác Du nhất thời nghẹn lời: “Cậu mơ đẹp đấy——trước tiên đi mua túi ngủ trước đã, Hàn Tử Khiêm nói những cái giường ở nông trại rất cứng cũng không biết có phải thật không...”
Vì thế hai người đầu tiên là chọn hai cái túi ngủ lớn, lại mua chút đồ ăn, cuối cùng đứng ở trước máy ép trái cay, trợn mắt há mồm mà nhìn một quả dưa hấu tròn vo bị bị ép thành nước trong nháy mắt.

“Thật là đáng sợ.”
Trác Du nhanh chóng đem ánh mắt từ chỗ đỏ lòm khiến người ta sợ hãi mà dời đi, chỉ cảm thấy xương sống đều tên dại: “Người ở thế giới này thật là tàn nhẫn đến cực điểm, dưa hấu cắt miếng ăn rất ngon mà, này rốt cuộc là vì cái gì, thù hận gì mà đem nó ép cho nát bét chứ?
Đàm Đinh nhưng thật ra có chút thèm mà quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhỏ giọng nói: “Chính là kia ly nước dưa hấu kia nhìn qua giống như uống rất ngon...”
Sau đó hai người đi thanh toán hóa đơn, rồi đứng ở cửa phụ chờ Lý sư phó đến đón, Trác Du cầm một hộp bánh quy gấu nhỏ mà vừa rồi Đàm Đinh một mực khăng khăng muốn mua, hùng hồn mà phân tích cho cậu nghe cái này không lành mạnh như thế nào, trong túi đã quá dư thừa và cồng kềnh như thế nào.

Kết quả nói nửa ngày phát hiện vẫn luôn không có ai đáp lại, Trác Du ngơ ngác mà quay đầu nhìn qua, lúc này mới phát hiện không thấy Đàm Đinh đâu..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương