Say Mê Vị Ngọt
-
C7: Bánh bông lan dâu tây 1
Edit: Tiểu Manh
____________________________
"Hoan nghênh quý khách." Mạnh Nghiêu đứng bên cạnh cửa tiệm bánh, nhìn hai nữ học sinh bước vào trong tiệm, gương mặt vô cảm, nói.
Lục Thất nhìn gương mặt cứng đơ của cậu bé, bất đắc dĩ thở dài: Nếu mong đợi Mạnh Nghiêu chào đón khách hàng thì tiệm bánh này trước sau gì cũng đóng cửa......Cô nở nụ cười doanh nghiệp đặc trưng, đứng dậy bước về phía hai cô gái: "Hoan nghênh......"
Cô còn chưa nói xong đã thấy hai cô gái ngạc nhiên bước đến gần Mạnh Nghiêu, khom lưng nhéo gương mặt nhỏ trắng nõn của cậu bé, ngó lơ gương mặt càng ngày càng đen thui của cậu bé, nói không ngừng:
"Em trai nhỏ, em đáng yêu thật đấy!"
"Vì sao ngày hôm qua chị cũng đến tiệm mà lại không nhìn thấy em vậy? Em là em trai của chị chủ tiệm à?"
"Có đồ ngọt gì ăn ngon em có thể giới thiệu cho chị không?"
Đúng là người đẹp thì nổi tiếng, cho dù gương mặt khó chịu cũng có cô gái xinh đẹp chủ động bắt chuyện.
Lục Thất bĩu môi.
Mạnh Nghiêu bị "nanh vuốt ma quỷ" của hai cô gái sờ tới sờ lui, đã gần như sắp bùng nổ, một quả cầu lửa bắt đầu lặng lẽ tụ lại trong lòng bàn tay, chuẩn bị ném lên mặt hai cô gái.
Bản thân rõ ràng là Ma Vương, tự hạ thấp địa vị làm người phục vụ cho nhân loại cũng đã là chuyện rất mất mặt, vậy mà còn bị hai con nhóc thúi kiến thức nông cạn chạm vào, thật sự cực kỳ sỉ nhục.
"Em trai chị hơi sợ người lạ, hay là hai em để chị đề cử cho hai em nhé?" Lục Thất thấy gương mặt Mạnh Nghiêu sắp đen thành một cục than, vội vàng nắm lấy bả vai cậu, kéo cậu ra sau lưng mình, mỉm cười hỏi hai nữ sinh.
Mạnh Nghiêu mím môi, nhìn chằm chằm bóng lưng mảnh mai của Lục Thất, chậm rãi thu hồi ngọn lửa trong lòng bàn tay.
Cảm xúc rất mềm mại và rất ấm áp trên vai truyền đến từ lòng bàn tay của cô, đã dễ dàng dập tắt lửa giận của anh.
"Chị chủ tiệm!" Đới Xảo Xảo nhìn thấy Lục Thất, lập tức thay đổi sự chú ý, "Bánh quy chị tặng em ngày hôm qua thật sự ăn quá ngon! Cho nên hôm nay em dẫn bạn em đến thử vận may xem có thể mua một ít bánh quy mang về không, nhưng không ngờ chị đã chính thức khai trương!"
"Đúng vậy, hôm nay chị chính thức khai trương." Lục Thất mỉm cười nói, "Nhưng mà hiện tại chị mới bắt đầu buôn bán, cho nên không có nhiều loại đồ ngọt cho lắm, sau này sẽ dần dần có các đồ ngọt mới xếp lên tủ, mong hai em chờ đợi nhé!"
"Không sao đâu ạ, cho dù trong tiệm chỉ bán bánh quy, em cũng sẽ ghé thăm mỗi ngày đấy ạ!" Đới Xảo Xảo vỗ ngực nói, ánh mắt nhìn sang tủ kính đặt ở một bên, "Hôm nay hẳn là có bán bánh quy chị nhỉ?"
"Có, ở bên này." Lục Thất nhiệt tình chỉ tay vào một tầng trong tủ kính, nói.
Đới Xảo Xảo kéo Lỗ Hân Đồng qua, nhìn bánh quy được xếp trong tủ kính, trong mắt lập tức tràn đầy ngạc nhiên.
Trong ngăn tủ, ngoại trừ bánh quy nguyên vị mà cô ấy ăn ngày hôm qua, thì còn có bánh quy chocolate xếp thành đóa hoa, bánh quy phô mai hình vuông và bánh quy bí đỏ hình bí đỏ, đủ loại màu sắc, trông cực kỳ hấp dẫn.
"Wow, nhìn có vẻ ăn rất ngon nha." Lỗ Hân Đồng không nhịn được kinh ngạc mà khen ngợi.
Lục Thất nghe vậy, không khỏi cảm thấy vui vẻ: Không uổng công tối hôm qua cô canh chừng ở giao diện nguyên liệu nấu ăn cả buổi, thu thập đủ các nguyên liệu như bột mì và chocolate, cream cheese, bí đỏ, cũng vào mục nghiên cứu chế biến, không ngừng cố gắng mở khóa toàn bộ công thức bánh quy hiện có để đặt trong tủ bán cùng một lúc.
Đáng tiếc, hiện tại cô chỉ có bốn phần công thức bánh quy, nếu muốn đạt được càng nhiều công thức bánh quy thì cần phải chi tiền nâng cấp công thức "Bánh quy" từ sơ cấp lên trung cấp, tiệm bánh ngọt còn chưa chính thức khai trương, Lục Thất lại đang thiếu tiền, không đủ khả năng chi tiền nâng cấp, nên đành phải tạm thời từ bỏ.
Về điểm này, Lục Thất và Mạnh Nghiêu còn tranh luận thật lâu. Ngay từ đầu hệ thống đã nói rõ ràng là chỉ cần đạt được một loại công thức nào đó thì sẽ đạt được tất cả công thức cho loại đồ ngọt đó, vì sao hiện tại lại biến thành cần tự mình mua sắm?
"À, là hệ thống chưa giải thích rõ ràng." Vẻ mặt Mạnh Nghiêu không được tự nhiên mà giải thích, "Sau khi đạt được một công thức, thì chỉ mở khóa cách làm cơ bản của loại đồ ngọt đó, cùng với công thức sơ cấp tặng kèm vài công thức đơn giản. Nếu như sau này muốn đạt được công thức cao cấp thì cần chủ tiệm tự mình mua sắm."
Trên thực tế, quy tắc này là anh tạm thời thêm vào.
Xem như trả thù nho nhỏ vì bà xã đặt tên sến súa cho anh.
Nhưng mà giữ gìn nguyên tắc tát một cái lại cho một viên kẹo*, Mạnh Nghiêu lấy lý do đạt được thành tựu, tặng miễn phí công thức "Bánh bông lan" cho Lục Thất, làm cô hưng phấn quên sạch chuyện "Bánh quy".
[*打一巴掌再给颗糖 Đả nhất ba chưởng tái cấp khỏa đường: ám chỉ một hiện tượng thường thấy là bị tổn thương hoặc bị khiển trách trước, sau đó mới an ủi. Trong tình yêu thì đây là cách bạn trai/ gái hay làm để kiểm soát người yêu, còn trong công việc thì sếp la mắng bạn gay gắt sau đó dùng cách này giữ bạn ở lại tiếp tục làm việc cho họ.]
Bánh bông lan sơ cấp có nhiều công thức hơn bánh quy, khoảng chừng chín công thức.
Lục Thất quen tay mở giao diện "Nghiên cứu và chế biến", làm theo hướng dẫn của công thức, để nguyên liệu "Bột mì", "Dâu tây" và "Bơ" vào, lựa chọn phương pháp nấu ăn duy nhất mà cô có được hiện tại —— nướng, sau khi ấn xác nhận, một phần bánh bông lan dâu tây xinh đẹp vừa mới ra lò!
Sau khi nghiên cứu và làm bánh bông lan dâu tây, Lục Thất cũng không vội vàng nghiên cứu các bánh bông lan còn lại, mà rời khỏi giao diện nghiên cứu và chế biến, mở "Chi tiết cửa tiệm", tiến vào giao diện "Chế biến thực phẩm", lựa chọn đồ ngọt đã mở khóa, sản xuất số lượng nhất định, cho đến khi đạt giới hạn sắp xếp cao nhất trên kệ mới chịu dừng lại.
Ngay lúc cô đang phân tâm, Đới Xảo Xảo thoáng nhìn thấy chiếc bánh bông lan dâu tây được đặt ở một tầng khác.
____________________________
"Hoan nghênh quý khách." Mạnh Nghiêu đứng bên cạnh cửa tiệm bánh, nhìn hai nữ học sinh bước vào trong tiệm, gương mặt vô cảm, nói.
Lục Thất nhìn gương mặt cứng đơ của cậu bé, bất đắc dĩ thở dài: Nếu mong đợi Mạnh Nghiêu chào đón khách hàng thì tiệm bánh này trước sau gì cũng đóng cửa......Cô nở nụ cười doanh nghiệp đặc trưng, đứng dậy bước về phía hai cô gái: "Hoan nghênh......"
Cô còn chưa nói xong đã thấy hai cô gái ngạc nhiên bước đến gần Mạnh Nghiêu, khom lưng nhéo gương mặt nhỏ trắng nõn của cậu bé, ngó lơ gương mặt càng ngày càng đen thui của cậu bé, nói không ngừng:
"Em trai nhỏ, em đáng yêu thật đấy!"
"Vì sao ngày hôm qua chị cũng đến tiệm mà lại không nhìn thấy em vậy? Em là em trai của chị chủ tiệm à?"
"Có đồ ngọt gì ăn ngon em có thể giới thiệu cho chị không?"
Đúng là người đẹp thì nổi tiếng, cho dù gương mặt khó chịu cũng có cô gái xinh đẹp chủ động bắt chuyện.
Lục Thất bĩu môi.
Mạnh Nghiêu bị "nanh vuốt ma quỷ" của hai cô gái sờ tới sờ lui, đã gần như sắp bùng nổ, một quả cầu lửa bắt đầu lặng lẽ tụ lại trong lòng bàn tay, chuẩn bị ném lên mặt hai cô gái.
Bản thân rõ ràng là Ma Vương, tự hạ thấp địa vị làm người phục vụ cho nhân loại cũng đã là chuyện rất mất mặt, vậy mà còn bị hai con nhóc thúi kiến thức nông cạn chạm vào, thật sự cực kỳ sỉ nhục.
"Em trai chị hơi sợ người lạ, hay là hai em để chị đề cử cho hai em nhé?" Lục Thất thấy gương mặt Mạnh Nghiêu sắp đen thành một cục than, vội vàng nắm lấy bả vai cậu, kéo cậu ra sau lưng mình, mỉm cười hỏi hai nữ sinh.
Mạnh Nghiêu mím môi, nhìn chằm chằm bóng lưng mảnh mai của Lục Thất, chậm rãi thu hồi ngọn lửa trong lòng bàn tay.
Cảm xúc rất mềm mại và rất ấm áp trên vai truyền đến từ lòng bàn tay của cô, đã dễ dàng dập tắt lửa giận của anh.
"Chị chủ tiệm!" Đới Xảo Xảo nhìn thấy Lục Thất, lập tức thay đổi sự chú ý, "Bánh quy chị tặng em ngày hôm qua thật sự ăn quá ngon! Cho nên hôm nay em dẫn bạn em đến thử vận may xem có thể mua một ít bánh quy mang về không, nhưng không ngờ chị đã chính thức khai trương!"
"Đúng vậy, hôm nay chị chính thức khai trương." Lục Thất mỉm cười nói, "Nhưng mà hiện tại chị mới bắt đầu buôn bán, cho nên không có nhiều loại đồ ngọt cho lắm, sau này sẽ dần dần có các đồ ngọt mới xếp lên tủ, mong hai em chờ đợi nhé!"
"Không sao đâu ạ, cho dù trong tiệm chỉ bán bánh quy, em cũng sẽ ghé thăm mỗi ngày đấy ạ!" Đới Xảo Xảo vỗ ngực nói, ánh mắt nhìn sang tủ kính đặt ở một bên, "Hôm nay hẳn là có bán bánh quy chị nhỉ?"
"Có, ở bên này." Lục Thất nhiệt tình chỉ tay vào một tầng trong tủ kính, nói.
Đới Xảo Xảo kéo Lỗ Hân Đồng qua, nhìn bánh quy được xếp trong tủ kính, trong mắt lập tức tràn đầy ngạc nhiên.
Trong ngăn tủ, ngoại trừ bánh quy nguyên vị mà cô ấy ăn ngày hôm qua, thì còn có bánh quy chocolate xếp thành đóa hoa, bánh quy phô mai hình vuông và bánh quy bí đỏ hình bí đỏ, đủ loại màu sắc, trông cực kỳ hấp dẫn.
"Wow, nhìn có vẻ ăn rất ngon nha." Lỗ Hân Đồng không nhịn được kinh ngạc mà khen ngợi.
Lục Thất nghe vậy, không khỏi cảm thấy vui vẻ: Không uổng công tối hôm qua cô canh chừng ở giao diện nguyên liệu nấu ăn cả buổi, thu thập đủ các nguyên liệu như bột mì và chocolate, cream cheese, bí đỏ, cũng vào mục nghiên cứu chế biến, không ngừng cố gắng mở khóa toàn bộ công thức bánh quy hiện có để đặt trong tủ bán cùng một lúc.
Đáng tiếc, hiện tại cô chỉ có bốn phần công thức bánh quy, nếu muốn đạt được càng nhiều công thức bánh quy thì cần phải chi tiền nâng cấp công thức "Bánh quy" từ sơ cấp lên trung cấp, tiệm bánh ngọt còn chưa chính thức khai trương, Lục Thất lại đang thiếu tiền, không đủ khả năng chi tiền nâng cấp, nên đành phải tạm thời từ bỏ.
Về điểm này, Lục Thất và Mạnh Nghiêu còn tranh luận thật lâu. Ngay từ đầu hệ thống đã nói rõ ràng là chỉ cần đạt được một loại công thức nào đó thì sẽ đạt được tất cả công thức cho loại đồ ngọt đó, vì sao hiện tại lại biến thành cần tự mình mua sắm?
"À, là hệ thống chưa giải thích rõ ràng." Vẻ mặt Mạnh Nghiêu không được tự nhiên mà giải thích, "Sau khi đạt được một công thức, thì chỉ mở khóa cách làm cơ bản của loại đồ ngọt đó, cùng với công thức sơ cấp tặng kèm vài công thức đơn giản. Nếu như sau này muốn đạt được công thức cao cấp thì cần chủ tiệm tự mình mua sắm."
Trên thực tế, quy tắc này là anh tạm thời thêm vào.
Xem như trả thù nho nhỏ vì bà xã đặt tên sến súa cho anh.
Nhưng mà giữ gìn nguyên tắc tát một cái lại cho một viên kẹo*, Mạnh Nghiêu lấy lý do đạt được thành tựu, tặng miễn phí công thức "Bánh bông lan" cho Lục Thất, làm cô hưng phấn quên sạch chuyện "Bánh quy".
[*打一巴掌再给颗糖 Đả nhất ba chưởng tái cấp khỏa đường: ám chỉ một hiện tượng thường thấy là bị tổn thương hoặc bị khiển trách trước, sau đó mới an ủi. Trong tình yêu thì đây là cách bạn trai/ gái hay làm để kiểm soát người yêu, còn trong công việc thì sếp la mắng bạn gay gắt sau đó dùng cách này giữ bạn ở lại tiếp tục làm việc cho họ.]
Bánh bông lan sơ cấp có nhiều công thức hơn bánh quy, khoảng chừng chín công thức.
Lục Thất quen tay mở giao diện "Nghiên cứu và chế biến", làm theo hướng dẫn của công thức, để nguyên liệu "Bột mì", "Dâu tây" và "Bơ" vào, lựa chọn phương pháp nấu ăn duy nhất mà cô có được hiện tại —— nướng, sau khi ấn xác nhận, một phần bánh bông lan dâu tây xinh đẹp vừa mới ra lò!
Sau khi nghiên cứu và làm bánh bông lan dâu tây, Lục Thất cũng không vội vàng nghiên cứu các bánh bông lan còn lại, mà rời khỏi giao diện nghiên cứu và chế biến, mở "Chi tiết cửa tiệm", tiến vào giao diện "Chế biến thực phẩm", lựa chọn đồ ngọt đã mở khóa, sản xuất số lượng nhất định, cho đến khi đạt giới hạn sắp xếp cao nhất trên kệ mới chịu dừng lại.
Ngay lúc cô đang phân tâm, Đới Xảo Xảo thoáng nhìn thấy chiếc bánh bông lan dâu tây được đặt ở một tầng khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook