Sau Vực Thẳm Là Một Cánh Đồng Hoa
-
Chương 122: Giam giữ
Diệp Tố có chút ngây ra mà nhìn phòng thí nghiệm đẹp lóa mắt, trong lòng càng lúc càng sợ hãi.
Hiện tại hắn có thể kháng cự, có thể tỏ vẻ hờ hững, có thể làm như không thấy những dụng cụ đáng yêu đó, nhưng nếu trải qua mười ngày nửa tháng ăn không ngồi rồi thì sao? Cho dù hắn chỉ là một học sinh, nhưng từ lúc hắn lựa chọn chuyên ngành hóa học này, hắn đã thiên vị nó hơn mọi thứ khác.
Mà thời điểm nhàm chán, là lúc một người có thể thể hiện ra yêu thích chân thật. Hắn sẽ không thể tránh khỏi mà muốn hoàn thành thực nghiệm tróc nguyên tố ký sinh, suy nghĩ lsẽ tạo ra ý tưởng mới, đối với một nhân viên nghiên cứu, nếu không thể lập tức thí nghiệm ý tưởng mới này mới sự tình dày vò nhất.
Diệp Tố phảng phất trong một liếc mắt liền nhìn thấy thời gian mười ngày sau, bạc nhược như một trang giấy trắng, sau đó bắt đầu từ hiện tại mà xếp từng chồng từng chồng, xếp thành dao giấy càng lúc càng sắc bén, bổ về phía mình đang ở hiện tại.
Nỗi đau mười ngày tụ thành một điểm, làm Diệp Tố kinh hoảng.
Nhưng thực mau, Diệp Tố mới phát hiện hiện tại vẫn chưa phải tình cảnh tệ nhất.
Tiếng bước chân hỗn loạn truyền tới, càng lúc càng gần, tựa hồ có rất nhiều người.
Diệp Tố nhìn về phía cửa, đầu tiên nhìn thấy là Benedict sắc mặt nghiêm trọng, đám người phía sau hắn một đám sắc mặt không vui theo vào sau, Diệp Tố không khỏi cảm thấy kinh hỉ.
Lý Hoằng Hậu chợt thấy Diệp Tố cũng thực kinh ngạc.
"Thầy!" Diệp Tố giờ phút này còn chưa ý thức được, những người càng thành kính với hóa học hơn hắn sẽ vô pháp kháng cự thí nghiệm hóa học ra sao.
Lý Hoằng Hậu trên dưới đánh giá Diệp Tố, thấy hắn không bị nghiêm hình bức cung gì mới yên tâm: "Mấy ngày nay cậu vẫn ổn chứ?"
Diệp Tố gật đầu, muốn nói lại thôi.
Lý Hoằng Hậu vốn định tiếp tục hỏi, trợ lý tiến sĩ Miranda lại xông thẳng vào, lãnh đạm liếc mắt nhìn nhóm người này một cái, nói: "Tiến sĩ để tôi cho các người xem một thứ."
Nói xong, hắn lập tức bật máy chiếu trong phòng thí nghiệm, Benedict phối hợp hắn thanh lý ra một khoảng không gian lớn.
Lý Hoằng Hậu bọn họ hai mặt nhìn nhau, từ ánh mắt đối diện, đám nhà khoa học tâm tư thuần túy này cũng cảm nhận được áp bách từ mưa gió sắp tới.
Hình ảnh thứ nhất hiện ra trên máy chiếu là phòng thí nghiệm cá nhân của Diệp Tố.
Diệp Tố liếc mắt một cái liền nhìn ra phòng thí nghiệm đang ở trạng thái nào, trong lòng lộp bộp một tiếng, phảng phất như ống nghiệm hóa học bị nghiêng đổ, khủng hoảng mà nghe được âm thanh thứ gì đó đang bị ăn mòn.
Hình ảnh dần dần thay đổi, là Diệp Tố đang làm thí nghiệm.
Ngay từ đầu, những nhà khoa học đứng đầu các quốc gia còn chưa quá để tâm, nhưng đoạn video theo dõi này được Miranda bày mưu tính kế mà ra lệnh trợ lý kỹ càng tỉ mỉ thay đổi, độ xa gần màn ảnh cũng được tinh tế điều chỉnh, so với video nguyên thủy ban đầu càng thấy được rõ ràng, xem được minh bạch.
Khi Diệp Tố cẩn thận thêm vào một chất hóa học không biết tên vào ống nghiệm, trên màn hình xuất hiện một hàng chữ, là giải thích của Miranda với từng cử động này.
Không ít người nguyên bản vẻ mặt còn đạm nhiên, lông mày đều nhíu lại, xem càng thêm cẩn thận.
Phía sau, văn tự giải thích càng lúc càng nhiều, là Miranda nghịch đẩy ra kết quả, khiến quá trình thực nghiệm thiên mã hành không của Diệp Tố trở nên nói có sách mách có chứng — đối với những người này mà nói, tối thiểu cũng hiểu rõ nguyên lý cùng mục đích của thực nghiệm Diệp Tố. Không ít người, tỷ như Lý Hoằng Hậu, Yoshimoto cùng râu xồm nước Mỹ đều ý thức được Diệp Tố đang làm gì, cái mũi không khỏi hô hấp dồn dập lên.
Không khí nóng nảy cũng theo thực nghiệm Diệp Tố đi sâu hơn mà dần dần lắng đọng lại, khẩn trương như axit độ đặc cao, một chút ngoại vật thêm vào sẽ nổ ra phản ứng.
Diệp Tố trên máy chiếu có nề nếp mà thao tác các loại dụng cụ, giải thích của Miranda cũng theo động tác nước chảy mây trôi của hắn mà hiện ra, khiến tất cả mọi người đang ngồi kinh ngạc cảm thán không thôi, giống như một vị thiên sứ, khiến mọi nan đề tối nghĩa đều được soi rọi.
(Miranda mà là thiên sứ, thì Diệp là thượng đế :)) chỉ có lũ bần dân ngu dốt k nghe đc lời thg đế nên ms phải có sứ giả thiên thần nói thay)
Hình ảnh yên lặng dừng lại ở một đài dụng cụ đang hiển thị số liệu. Không khí trong hiện thực cũng theo đó mà yên lặng, bức hình này Miranda không tiến hành giải thích, những người này cũng không cần giải thích, bọn họ trải qua một loạt quan sát phía trước, học vấn và tu dưỡng cao cấp khắc sâu giúp bọn họ hiểu, số liệu này đến tột cùng đại biểu ý nghĩa gì.
Đại biểu nan đề một đám học giả đứng đầu thế giới bọn họ mặt ủ mày ê cũng không có tiến triển, lại bị một người tuổi chưa bằng một nửa mình đến giải quyết, đương nhiên, loại cảm xúc khôn kể này cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt, khẩn cấp sau đó chính là hưng phấn cùng kích động khiến huyết mạch con người bùng nổ. Thực nghiệm của Diệp Tố thăm dò một ý nghĩ độc đáo mới mẻ khác, không chỉ có tác dụng thật lớn với việc tróc nguyên tố kí sinh, ứng dụng vào địa phương khác cũng có kỳ diệu đồng dạng.
Sau một lúc lâu, Lý Hoằng Hậu mới dùng ngữ khí phức tạp hỏi Diệp Tố: "Đây là cậu nghĩ ra được?"
Diệp Tố chỉ có thể gật đầu thừa nhận.
Những người khác nghe xong, cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng.
"Tại sao không sớm công bố ra?" Lý Hoằng Hậu biết, có lẽ đây mới là chân tướng của việc Diệp Tố bị cầm tù.
Diệp Tố lập tức quay đầu nhìn Leopold, thần sắc hắn nghiêm túc mà bình tĩnh, dường như cũng không lo lắng Diệp Tố định nói cái gì. Diệp Tố không khỏi kinh hãi, bộ dáng này thuyết minh, bọn họ đã không còn gì cố kỵ.
Sắc mặt Diệp Tố nháy mắt trở nên khó coi.
Leopold cười một cái, vẫy vẫy tay, cùng Benedict và đám người võ trang kia rời khỏi phòng thí nghiệm, cửa phòng thí nghiệm bị nặng nề đóng lại, kín kẽ, ý vị uy hiếp không cần nói cũng biết.
Có người lập tức đi đập cửa: "Các người là có ý tứ gì! Định cầm tù chúng tôi sao?"
"Các người đang phạm tội! Tôi có quyền khởi tố!"
Không ai trả lời.
Thực mau bọn họ liền ý thức được, mấu chốt ở trên người Diệp Tố.
"Sao cuối cùng lại thế này?" Lý Hoằng Hậu hỏi.
Diệp Tố lau mặt: "Chúng ta đều bị lừa, căn bản không có cái gọi là người ngoài hành tinh muốn xâm lược địa cầu, đây chỉ là cái cớ bọn hắn bịa đặt ra, sự thật là chúng ta muốn xâm lược văn minh ngoại tinh."
Thời điểm Diệp Tố nói ra tự nhiên kèm theo ngữ khí khiển trách, cũng đồng nghĩa với việc hắn hạ quyết tâm, cuối cùng muốn đứng về bên nào. Hành vi vô sỉ của Leopold khiến hắn cảm thấy ghê tởm, kể cả một sự kiện chính nghĩa, dùng thủ đoạn lừa gạt rồi lúc sau còn dùng cả cường đạo vô lý ngang ngược, cũng không nên được tha thứ.
"Cậu nói cái gì!" Có người kinh ngạc kêu lên.
Không ai không khiếp sợ, cùng với Diệp Tố khi vừa biết được chân tướng này, không có gì khác biệt. Bọn họ dù đức cao trọng vọng trong lĩnh vực hóa học, nhưng bất quá cũng là một người đơn độc mà thôi.
Diệp Tố liền kĩ càng tỉ mỉ nói ra thân phận Tiếu Thừa, cùng quá trình Tiếu Thừa làm thế nào để truyền tin cho mình dưới tình huống bị giám thị nghiêm ngặt, bao gồm cả chuyện bị cầm tù sau khi Benedict phát hiện ra.
Những học giả tiếng tăm lừng lẫy thế giới cũng không khỏi chấn động, một đám đều thần sắc phẫn nộ hoặc khiếp sợ.
Râm xồm hung hăng đập lên đài thực nghiệm: "Tôi cũng không phản đối chuyện bọn họ tiến hành chinh chiến với văn minh ngoại hệ, nhưng tôi không thể chấp nhận được việc bọn họ chơi chúng ta như lũ ngu." (bây giờ mới nhận ra, văn minh ngoại hệ là ngoài hệ ngân hà, vì cái hành tinh mới tìm được nằm ngoài rìa Thái Dương hệ)
"Văn minh ngoại hệ......" Một vị tuổi già nhất nơi này xuất hiện ánh mắt thương xót: "Chúng ta lúc trước bởi vì có khả năng bị xâm lược mà lo lắng không thôi, tất cả đều vì chống cự mà từ bỏ sinh hoạt cá nhân, ăn lông ở lỗ tại đây. Thay đổi vị trí, chúng ta cũng nên nghĩ cho nền văn minh kia."
Mười mấy người đang ngồi, thái độ đối với văn minh ngoại hệ cũng không bất ngờ mà xuất hiện quan điểm khác nhau, tựa như phái chủ chiến chủ hòa nháo ở bên ngoài, bọn họ tranh luận lâu như vậy cũng không ai phục ai, càng miễn bàn mấy nhà khoa học giả ăn nói không tốt nơi này. Nhưng bất luận thái độ ra sao, lừa gạt cùng bịa đặt của Leopold về lời đồn người ngoài hành tinh xâm lược, đều khiến bọn họ không cách nào chịu đựng.
"Chúng ta không thể cứ bó tay chịu trói như vậy! Tôi tín ngưỡng tự do!"
Diệp Tố cười khổ một chút: "Chỉ cần chúng ta không dựa theo ý muốn bọn họ mà tiếp tục nghiên cứu tróc nguyên tố ký sinh, liền tính là phản kháng."
Hắn vừa nói xong, phòng thí nghiệm ầm ĩ liền đột nhiên an tĩnh lại.
Không thể không nói, Diệp Tố thăm dò ra con đường mới với tróc nguyên tố ký sinh khiến nhóm người này đều khiếp sợ vô cùng, thậm chí cũng dẫn phát tới ý tưởng muốn cùng nhau nghiên cứu, nếu không phải bị chuyện lừa gạt dắt đi chú ý, bọn họ hận không thể ngay lập tức nghiên cứu, nhìn xem thực nghiệm của Diệp Tố có chính xác hay không, nhìn xem có biện pháp cải tiến hay không, nhìn xem mình có linh quang chợt lóe hay không, nhìn xem...
Bọn họ tò mò quá nhiều thứ, bởi vì hóa học là lĩnh vực quá mức cuồn cuộn, mà Diệp Tố lại đánh vỡ một lớp chắn, khiến bọn họ có thể thăm dò vùng đất mới, ai có thể không hưng phấn? Bọn họ sở dĩ có được thành tựu hiện tại, ngoài thiên phú, ai cũng không thiếu nhiệt tình yêu thương thành kính đến gần như chấp nhất với hóa học, bắt bọn họ cự tuyệt một thí nghiệm mới lạ, có thể sao?
Lý Hoằng Hậu thật sâu thở dài, lắc đầu: "Tử huyệt."
Tiến sĩ Miranda chuẩn xác mà nắm trúng tử huyệt bọn họ, bởi vì đây cũng là tử huyệt của nàng, nàng quá rõ ràng chuyện bởi vì đủ loại nguyên do mà không thể tận tình lao đầu vào nghiên cứu mình yêu thương nhiệt tình là thống khổ cỡ nào.
Trầm mặc trong chốc lát, bọn họ đều có chút uể oải mà tìm ghế dựa ngồi xuống, sau đó kéo kéo ghế dựa, bảo trì khoảng cách tương đối chặt chẽ với những người khác.
"Chúng ta ngẫm lại biện pháp." Yoshimoto nói, "Tối thiểu cũng phải liên hệ được với bên ngoài, để quốc gia chúng ta biết được tình trạng hiện giờ của chúng ta."
"Tiếu Thừa!" Diệp Tố kêu lên, "Hắn là người duy nhất có biện pháp liên hệ cùng bên ngoài, nhưng mà hiện tại tôi cũng không biết tình huống hắn ra sao..."
Lý Hoằng Hậu phân tích nói: "Dựa theo lời cậu, Tiếu Thừa đã từng truyền tin tức ra ngoài, chắc hẳn ngoại giới đã biết đến tình trạng phức tạp trong căn cứ, sớm hay muộn cũng sẽ can thiệp vào. Chỉ là không biết, cái sớm hay muộn này đến tột cùng là lúc nào."
Râu xồm phẫn nộ đến mặt đều đỏ: "Tôi muốn tuyệt thực kháng nghị!"
"Nếu bọn họ trực tiếp tiêm đường glucose vào cho ông thì sao?" Có người cảm thấy kháng nghị của hắn không đúng, "Vẫn đừng tổn hại bản thân mình, một đống tuổi, cẩn thận không dậy nổi."
Lại là một cái tử huyệt. Ngoài Diệp Tố, người trong phòng thí nghiệm đều qua tuổi nửa trăm, thân thể chính mình hận không thể dưỡng tốt, làm sao bỏ được mà tự tổn hại?
"Tôi cảm thấy bọn họ có vẻ gấp không chờ nổi, hẳn thời gian cũng khẩn trương." Yoshimoto nói.
Lý Hoằng Hậu gật đầu, tỏ vẻ đồng ý: "Cho nên chúng ta cùng bọn họ đua chính là — ai trầm ổn hơn."
Mọi người nghe vậy, đều trước sau thở dài, bọn họ cần trầm xuống là trái tim hiếm hoi mới hưng phấn như vậy.
Một đám người nghiên cứu khoa học chống chọi với đám chính trị gia Benedict, Leopold là sự tình rất khó khăn. Hơn mười người há mồm thảo luận rất lâu, cũng không thảo luận ra được biện pháp gì.
Bọn họ hiện tại cũng chỉ có thể ăn ý mà không thảo luận về tróc nguyên tố ký sinh, sợ không cẩn thận liền để tình thế vượt khỏi khống chế. Bọn họ chỉ biết Leopold muốn bọn họ mau chóng tróc ra nguyên tố ký sinh, vậy thì bọn họ chỉ có thể đi con đường ngược lại. Mỗi người bác học đều là một khối đá lửa, trong thảo luận thường xuyên sẽ phát ra tia lửa tư duy cùng linh cảm. Nhưng hiện tại, trong thời điểm tư duy phát tán rộng mà đi va chạm lẫn nhau, rất có thể tạo thành lửa lớn cháy đồng cỏ.
Thành cũng hóa học, bại cũng hóa học.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook