Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
-
Chương 444: Bụi bay mù mịt khắp nơi!
Nghe thấy thế, đám người xung quanh đều nở nụ cười giễu cợt!
Khách hàng thì càng nổi trận lôi đình!
Nhân viên khách sạn đồng loạt chìm trong nỗi tuyệt vọng!
Lúc này Hàn Thất Thất và Vương Vũ Nam đều không còn ôm ấp một tia hy vọng nào nữa!
Ngay khi Trương Minh Vũ đang hoảng loạn không biết nên làm gì cho phải thì một trận gió lớn đột nhiên thổi qua!
Gió lớn thét gào ngoài đường!
Đám người sững sờ nhìn sang.
Ngoài đường đột nhiên xuất hiện không ít cảnh sát giao thông đang duy trì trật tự!
Nhưng trước cổng khách sạn vẫn chẳng có lấy một chiếc xe nào!
Vù vù vù vù!
Tiếng di chuyển nặng nề từ đằng xa truyền đến càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Ai cũng mờ mịt không hiểu gì cả.
Rốt cuộc… đang xảy ra chuyện quái gì vậy?
Gió thổi ngày càng mạnh mẽ, thậm chí mọi người còn có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng vang trầm đục!
Vài chiến sĩ cảnh sát giao thông vội vàng chạy vọt tới cổng khách sạn, ra sức vẫy tay.
Không ai hiểu nổi họ đang chỉ huy cái gì!
Gió rít gào cuốn bay mọi thứ, cành lá xum xuê trên tán cây ngoài cổng cũng bắt đầu đung đưa!
Bụi bay mù mịt khắp nơi!
Tiếng động trầm đục kia càng thêm rõ mồn một!
Một lúc lâu sau, có vị khách hốt hoảng thốt lên: “Đây là… tiếng máy bay trực thăng!”
Nghe thấy câu nói này, mọi người đều giật nảy mình bừng tỉnh!
Nhưng ngay sau đó, tất cả đồng loạt lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
Máy bay trực thăng… tới đây làm gì?
Bọn họ chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã trông thấy từng thùng sắt khổng lồ đang từ từ hạ xuống từ giữa không trung!
Đây là…
Đám đông trợn mắt há hốc mồm, không dám tin vào mắt mình.
Trương Minh Vũ cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn theo!
Thế này… cũng quá khoa trương rồi đấy!
Chỉ trong chốc lát, từng chiếc thùng sắt được vững vàng thả xuống mặt đất.
Diện tích của nó lớn bằng thùng đựng hàng, tổng cộng có bảy chiếc!
Cuối cùng chiếc máy bay trực thăng cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Hự!
Tiếng hít khí lạnh dồn dập vang lên!
Bấy giờ bọn họ mới kinh hãi phát hiện trước mặt mình không phải là máy bay trực thăng thông thường!
Mà là… trực thăng vũ trang!
Ừng ực!
Tiếng nuốt nước bọt lần lượt vang lên trong sảnh lớn!
Mấy người Triệu Khoát khiếp sợ không khép nổi miệng!
Cho dù bọn họ đều là các cậu ấm cô chiêu nhà giàu nhưng cũng chưa từng được nhìn thấy cảnh tượng như vậy!
Thế nhưng… rốt cuộc đây là cái gì?
Cảnh sát giao thông nhanh chóng kéo nhau tới gần thùng hàng, mở cửa ra.
Hơn trăm chiến sĩ cảnh sát bắt đầu cặm cụi di chuyển đồ vật trong thùng ra.
Sau khi nhìn thấy rõ trong thùng đựng thứ gì, tất cả đều không khỏi choáng váng!
Thứ trên tay anh chàng cảnh sát giao thông kia… là thịt!
Khách hàng thì càng nổi trận lôi đình!
Nhân viên khách sạn đồng loạt chìm trong nỗi tuyệt vọng!
Lúc này Hàn Thất Thất và Vương Vũ Nam đều không còn ôm ấp một tia hy vọng nào nữa!
Ngay khi Trương Minh Vũ đang hoảng loạn không biết nên làm gì cho phải thì một trận gió lớn đột nhiên thổi qua!
Gió lớn thét gào ngoài đường!
Đám người sững sờ nhìn sang.
Ngoài đường đột nhiên xuất hiện không ít cảnh sát giao thông đang duy trì trật tự!
Nhưng trước cổng khách sạn vẫn chẳng có lấy một chiếc xe nào!
Vù vù vù vù!
Tiếng di chuyển nặng nề từ đằng xa truyền đến càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Ai cũng mờ mịt không hiểu gì cả.
Rốt cuộc… đang xảy ra chuyện quái gì vậy?
Gió thổi ngày càng mạnh mẽ, thậm chí mọi người còn có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng vang trầm đục!
Vài chiến sĩ cảnh sát giao thông vội vàng chạy vọt tới cổng khách sạn, ra sức vẫy tay.
Không ai hiểu nổi họ đang chỉ huy cái gì!
Gió rít gào cuốn bay mọi thứ, cành lá xum xuê trên tán cây ngoài cổng cũng bắt đầu đung đưa!
Bụi bay mù mịt khắp nơi!
Tiếng động trầm đục kia càng thêm rõ mồn một!
Một lúc lâu sau, có vị khách hốt hoảng thốt lên: “Đây là… tiếng máy bay trực thăng!”
Nghe thấy câu nói này, mọi người đều giật nảy mình bừng tỉnh!
Nhưng ngay sau đó, tất cả đồng loạt lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
Máy bay trực thăng… tới đây làm gì?
Bọn họ chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã trông thấy từng thùng sắt khổng lồ đang từ từ hạ xuống từ giữa không trung!
Đây là…
Đám đông trợn mắt há hốc mồm, không dám tin vào mắt mình.
Trương Minh Vũ cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn theo!
Thế này… cũng quá khoa trương rồi đấy!
Chỉ trong chốc lát, từng chiếc thùng sắt được vững vàng thả xuống mặt đất.
Diện tích của nó lớn bằng thùng đựng hàng, tổng cộng có bảy chiếc!
Cuối cùng chiếc máy bay trực thăng cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Hự!
Tiếng hít khí lạnh dồn dập vang lên!
Bấy giờ bọn họ mới kinh hãi phát hiện trước mặt mình không phải là máy bay trực thăng thông thường!
Mà là… trực thăng vũ trang!
Ừng ực!
Tiếng nuốt nước bọt lần lượt vang lên trong sảnh lớn!
Mấy người Triệu Khoát khiếp sợ không khép nổi miệng!
Cho dù bọn họ đều là các cậu ấm cô chiêu nhà giàu nhưng cũng chưa từng được nhìn thấy cảnh tượng như vậy!
Thế nhưng… rốt cuộc đây là cái gì?
Cảnh sát giao thông nhanh chóng kéo nhau tới gần thùng hàng, mở cửa ra.
Hơn trăm chiến sĩ cảnh sát bắt đầu cặm cụi di chuyển đồ vật trong thùng ra.
Sau khi nhìn thấy rõ trong thùng đựng thứ gì, tất cả đều không khỏi choáng váng!
Thứ trên tay anh chàng cảnh sát giao thông kia… là thịt!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook