Sau Ly Hôn Thần Y Tái Thế
Chương 83: C83: Không gian riêng của anh

Mà lúc này trong nhà Sở Phong đang theo bản năng hất tay của Vân Thủy Dao ra, dùng vẻ mặt âm trầm nói: "Cô Vân, tôi căn một lời giải thích hợp lý!"

“Sở Phong, sao anh lại gọi tôi tên xa lạ như vậy chứ? Tôi đã bảo là anh có thể gọi tôi là Dao Dao.

"Nếu cô không nói rõ ràng thì chúng ta không còn là bạn bè gì nữa, muốn gọi thế nào thì cứ gọi thế ấy!"

Nhìn thấy Sở Phong nhất quyết không bỏ qua, Vân Thủy Dao thở dài xoay người cầm lấy một cái túi bên cạnh lên, run rẩy nói: Sở Phong, anh đừng tức giận. Tôi đã nói là cho anh căn biệt thự này rồi thì tôi sẽ không tới đây ở nữa”

“Chỉ là căn này có tổng cộng hai chiếc chìa khóa, chiếc còn lại ở chỗ ông nội tôi, tôi mới đi lấy về đây.”

"Hơn nữa lần này tôi đến đây là vì tôi vừa nhớ ra trong biệt thự cái gì cũng, nhưng lại không có ga trái giường, vì thế nên tôi mới cố tình đem đến cho anh chứ không hề có ý muốn xâm phạm không gian riêng của anh.”

Nói xong.

Cô liền mở chiếc túi đó ra, để lộ tấm ga trải giường mềm mai bên trong.

Thấy vậy sắc mặt Sở Phong mới dịu lại, hắn còn tưởng cô định nuốt lời, nhưng thì ra cô cố ý đến đây là vì đưa khăn trải giường, hắn hiểu lầm cô rồi.

“Vậy tại sao cô lại ăn mặc thế này...”

“Tôi chỉ dùng thử bồn tắm giúp anh thôi, tính tôi thích sạch sẽ nên tôi muốn người tôi quan tâm cũng như thế”

“Nếu anh ngại việc tôi đã sử dụng nó thì tôi có thể gọi người đến thay cái khác cho anh”


Sắc mặt Sở Phong đã bình thường lại, hẳn lắc đầu nói: Không cần, dù sao tôi cũng không dùng bồn tắm, chỉ căn vòi sen là được rõi”

“Vừa hay cô có mặt ở đây, khỏi cần tôi đi tìm. Tôi đang có việc muốn báo cho cô biết.

"Bịch!"

Hắn còn chưa nói xong, túi đồ trong tay Vân Thủy. Dao đã bất ngờ rơi xuống

Đòn mặt mũi của cô cũng vặn vẹo vì đau đớn, cô dùng hai tay tự ấn vào bụng mình rồi không ngừng lăn lộn trên mặt đất

Thậm chí sau đó còn có dấu hiệu co giật!

“Dao Dao!"

Nhìn thấy tình huống này, Sở Phong hét lớn một tiếng rồi nhanh chóng lao tới!

Nhìn vào vẻ mặt khó chịu của cô, hẳn tức tốc bắt mạch cho cô, kế tiếp trầm giọng nói: “Đây là, cô đang. đau bụng kinh.. Không đúng, là trúng độc dạng đau bụng kinh!"

“Trúng, trúng độc?"

Vân Thủy Dao nghe hẳn nói vậy cũng rất sốc, nhưng tình trạng hiện tại của cô sắp không xong rồi, đau đến mức cô nói không nên lời.

Trên trán đổ đầy mồ hôi, sắc mặt thì trắng bệch hệt như sắp chết!

“Dao Dao, cô đừng nói chuyện, tôi lập tức xoa bóp cho cô đây."

"Nhớ kỹ, tuyệt đối không được dùng sức, phải thả lỏng, nếu không nọc độc sẽ nương theo dòng máu chảy đến mọi ngóc ngách trên cơ thể, đến lúc đó không còn ai cứu được cô đâu!"

Ngay sau đó.

Sở Phong nhanh chóng đặt cô nằm thẳng lại.

Mặc dù đang rất khó chịu nhưng cô vẫn tuyệt đối tin tưởng vào Sở Phong.

Giống như chỉ cần có hẳn ở bên cạnh, dù trời có sập xuống cũng có hắn chống hết cho cô.

Khi tăm nhìn của cô dần dần mơ hồ đã nhìn thấy Sở Phong bắt đầu làm gì đó trên người mình.

Tập trung nội lực đồn vào hai tay, đầu tiên hẳn xoa bóp từ giữa bụng rồi chậm rãi đẩy mạnh đến chỗ thắt lưng.

Sau đó lại bấm mạnh vào các huyệt đạo để phong bế hết tử huyệt, dùng phương thức đánh sâu vào gân cốt để kích hoạt các huyệt vị quan trọng từ. trên xuống dưới


Khi hẳn làm xong hết các bước trên.

Tình trạng của Vân Thủy Dao đã chuyển biến tốt hơn, cảm giác đau đớn cùng cực kia cũng không còn nữa

“Chỉ có điều lúc này toàn thân cô bún rún vô lực, căn bản là không thể cử động thêm chút nào nữa.

“Dao Dao, quần áo của cô đang bó chặt vào cơ thể làm các huyệt vị quan trọng không thể nào thông suốt được, cho nên tôi

Sở Phong có chút xấu hổ, lúc nói chuyện cũng ấp a ấp úng.

Vân Thủy Dao là người thông minh, vừa nghe đã ra ẩn ý trong lời nói của đối phương, cô theo bản. năng duỗi bàn tay trắng nõn của minh ra nắm lấy cánh tay hẳn, hiểu ý cười cười đáp: "Không sao đâu Sở. Phong, anh muốn làm gì thì làm hết sức phối hợp với anh."

“Tôi hoàn toàn tin tưởng anh mà. Đừng lo lắng gì cả, trong lòng tôi, anh không chỉ là một người bạn, mà còn là một người đàn ông đáng tin cậy”

Nghe được lời này, cảm xúc trong lòng Sở Phong chợt có chút lẫn lộn.

Tính ra thì, hai người chỉ mới quen nhau có mấy. ngày nhưng sự tin tưởng cùng với sự giúp đỡ mà cô. dành cho hắn đã vượt xa những gì Lạc Thi Thi làm ba năm qua. Mặc dù trong lòng đang rất xúc động nhưng. hẳn vẫn không dám chần chữ chút nào nữa, hắn gật đầu nói: “Vậy thì Dao Dao... đắc tội rồi.”

“Nhưng mà cô cũng đừng lo lẳng, tôi sẽ cố gắng không chạm vào...”

Kế tiếp.

Cố nén xấu hổ, hắn vén hết áo choàng tắm của đối phương lên, làn da trắng như tuyết của cô lập tức hiện ra.

Vừa nghiêng đầu cố gắng không nhìn vào phần thân trên của cô, vừa tăng thêm nội lực để xua đuổi hết nọc độc.

Động tác nhanh nhẹn và nhịp nhàng làm thân thể Vân Thủy Dao càng ngày càng thoải mái hơn, khiến cô không nhịn được mà phát ra từng tiếng r3n rỉ.

Hành vi mập mờ cùng với âm thanh mềm mại nhẹ nhàng của cô khiến Sở Phong cảm thấy vô cùng xấu hổ!


"Thế nhưng có vẻ cô đang rất hưởng thụ, lúc đầu

có chút khó chịu nhưng càng về sau lại càng thoải mái khiến cô không khỏi hứng thú nhìn Sở Phong.

"Thỉnh thoảng cô còn nháy mắt rồi vặn vẹo cơ thể phối hợp theo động tác của hắn, cơ thể dẻo dai cùng với vòng eo thon gọn hệt như một con rắn nước đang. phô bày hoàn toàn trước mặt hẳn.

“Xẹt..."

Xuyên suốt toàn bộ quá trình, Sở Phong gần như đã nhắm tịt mắt lại.

Sau khi phần nội lực cuối cùng được rớt vào hết, Vân Thủy Dao lập tức phát ra tiếng nức nở.

Cả người bất ngờ bật dậy, gấp gáp hít thở thật mạnh như thể vừa thoát khỏi cơn đuối nước!

“Thật thoải mái ah!"

Gô hưng phấn găm lên một tiếng, thân thế mềm mại khẽ vặn vẹo, phát hiện cảm giác đau nhức lúc trước không còn nữa.

Sở sờ vào bụng, cơn đau vừa rồi cũng đã biến mất.

Chẳng qua là trên làn da trắng nõn không ngừng chảy ra một đống chất lỏng màu đen.

Mùi của nó hết sức tanh hôi khó chịu. Rõ ràng đây chính là nọc độc mà Sở Phong đã nói!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương