Sau khi đạt được sự thỏa thuận, Hứa Nhất Nặc vất vả chen ra từ trong đám đông, đi vòng qua hành lang sau ánh đèn.

Ở nơi này rất tối, mặc dù bên cạnh là sảnh chính đông người qua lại, nhưng ở đây lại rất vắng.
“Ê, lâu ngày không gặp.

Không ngờ hôm nay cậu cũng đến đây?"
Chu Hi vừa thoát ra tầm mắt của giới truyền thông, liền đi theo cô.

Hứa Nhất Nặc nhìn dáng chạy của anh ấy, bị mắc vào mấy cành cây, dùng tay cẩn thận che mái tóc lại, nhịn không được liền bật cười thành tiếng.
"Hôm nay cậu thực sự rất đẹp trai đó nha, nếu tôi không đến đây xem thì đúng thiệt thòi lớn rồi." Hứa Nhất Nặc bật cười hì hì hỏi, "Này, chị gái xinh đẹp vừa nãy đâu rồi? Tôi đang ngồi chờ để xin chữ ký chị ấy.


"Chị Lục Huyên có một cuộc phỏng vấn độc quyền với truyền thông, tôi đợi chị ấy, lát nữa lại đi vào cùng nhau."
"Ồ, tôi còn tưởng đại minh tinh là cậu cố tình đi đến tham dự, nào ngờ đến để giết thời gian."
"Cô có thể bỏ qua chuyện này đi được không.

Đại minh tinh ở đây là chị Lục Huyên, tôi chỉ là người đi kèm thôi.

Này, hôm nay cô đi đến đây… để làm việc sao? "Chu Hi cúi đầu nhìn bảng tên của cô.
Hứa Nhất Nặc giơ thẻ lên: "Thời gian cá nhân, thư giãn giải trí thôi.

Nhắc đến công việc, tại sao người đại diện không đi cùng với cậu.


Nghe thấy vậy, nụ cười Chu Hi dần nhạt đi, ngay cả giọng nói trở nên lạnh lùng: "Lúc đang chờ thấy mấy vị đạo diễn cùng tiền bối đi qua, nên anh ấy đi đến làm quan hệ, bỏ tôi đứng chờ thảm đỏ một lúc, chờ anh ta xong việc rồi sẽ quay lại sẽ đi tìm tôi thôi.


Tìm kiếm tài nguyên và phát triển nhân mạch là nhiệm vụ của người đại diện.


Nhưng việc bỏ nghệ sĩ sang một bên thực sự rất tệ.
Hứa Nhất Nặc suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu lên cười rồi động viên cậu ấy: "Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Diễn xuất của cậu trước ống kính rất tốt, chỉ cần nâng cao chuyên môn nghiệp vụ là được.

Trâu Phàm là kẻ vừa kiêu ngạo bá đạo, có thể cướp đi bìa trang nhất của cậu, nhưng không lấy đi được tác phẩm của cậu.


"Tôi hiểu, Trâu Phàm muốn làm gì là việc anh ta.

Bộ phim mới có rất nhiều tiền bối trong nghề, đây là cơ hội tốt, tôi tự biết mình nên làm gì.”
"Ồ, tôi có thấy bài viết thông báo chính thức của phim các cậu trên weibo, vì tình tình bạn giữa chúng ta nên tôi nhấn nút chia sẻ.

Bộ phim này có rất nhiều diễn viên theo trường phái thực lực."
"Đó là anh Lâm và anh Lưa đảm bảo phần diễn xuất của phim rồi, còn tôi đảm nhận vai trò lưu lượng thôi."
"Diễn xuất của cậu không hề tệ, đừng nên đánh giá thấp bản thân mình."
Mặc dù chỉ là tân binh lưu lượng trong khoảng thời gian gần đây, nhưng biểu hiện lúc nãy trên thảm đỏ rất tự tin bình tĩnh, dù sao cậu ấy mới chỉ 20 tuổi thôi.
Hứa Nhất Nặc nhớ đến thực tập sinh trước kia của công ty cô, hầu hết đều hoạt bát hòa đồng nhưng thiếu lại thận trọng.

Hiếm khi gặp một người trẻ tuổi vừa có khí chất bình ổn vừa có tinh thần chịu khó học tập như cậu, ánh mắt nhìn Chu Hi không khỏi trở nên dịu dàng hơn mấy phần.
"Cậu nhóc, tôi tin tưởng cậu, chịu khó trau dồi thêm kỹ năng diễn xuất, khi tạp chí của phát hành rồi, năm sau bộ phim truyền hình cậu đóng nhất định sẽ đạt thành công lớn."
“????”
"Cố lên."
"Cô đến đây chờ mấy tiếng rồi, sao còn chưa tỉnh ngủ nữa." Chu Hi ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, "Tuy rằng cô đang nói mấy lời như trong mơ vậy, nhưng tôi cảm ơn lời khen của cô, mẹ yêu.


"Mẹ Nam trâu bò." Hứa Nhất Nặc cười tủm tỉm, giọng điệu chắc chắn nói "Ước mơ
ai cũng có nhỡ đâu biến thành sự thật thì sao? Mặc dù trong giới giải trí tư bản nắm quyền, nhưng khán giả không phải kẻ ngốc, chỉ cần diễn xuất tốt chắc chắn sẽ được đón nhận.



Từ lúc debut cho đến khi nổi tiếng, Chu Hi thực sự rất yêu thích trân trọng công việc diễn xuất, dưới áp lực Trâu Phàm bình thường cậu ấy thận trọng lời nói và hành động, ít khi để lộ suy nghĩ thật trong lòng.
Có thể do mối quan hệ mờ ám với đối phương, có thể do bị chịu áp lực quá lâu muốn được tâm sự với người.

Dù gặp nhau muộn nhưng cả hai lại hợp nhau, Chu Hy nguyện ý tin cô.
"Đương nhiên, tôi luôn sẵn chuẩn bị nổi tiếng sau một đêm, không muốn lưu lại lịch sử đen tối" Chu Hi cười tủm tỉm nói đùa, ánh mắt nhìn lướt qua thảm đỏ, "Nhưng tôi không muốn người tham vọng, trước tiên chỉ cần mục tiêu này, là được hợp tác làm việc chung với idol của tôi.”
Hứa Nhất Nặc nhìn theo, sắc mặt thay đổi, nụ cười dần biến mất trên khóe môi, những câu hỏi nhảy ra trong đầu “Thần tượng của cậu là ai”, “Lưu lượng như cậu cũng có thần tượng” “Không nên tin lời nói của đàn ông”, cô tìm ra nguyên nhân khiến tiếng chuông điện thoại liên tục kêu.
“Tôi đi trước, cố gắng lên, lúc nào rảnh gọi điện cho tôi nhé." Hứa Nhất Nặc vẫy tay chào tạm biệt, nhanh chóng rời đi.
Chu Hi vẻ mặt bối rối, nhìn theo bóng lưng của cô, khẽ nói: "Đi luôn à? Này, lúc về nhớ gửi hình trên thảm đỏ cho tôi nhé.


Đám đông chen lấn đổ xô về khu vực thảm đỏ, Hứa Nhất Nặc vất vả lắm chen vào được, đồng thời lôi điện thoại ra.
Lúc nãy tiếng chuông liên tục reo, quả nhiên là nhóm Chú Vịt Vàng gọi điện báo cho cô, vì cô mãi nói chuyện với Chu Hi nên không để ý.

Hứa Nhất Nặc nhanh chóng đọc lướt qua tin nhắn trong nhóm chat, để lộ ra vẻ lo lắng và phấn kích, vội vàng gửi nhãn dán vào trong nhóm chat.
Nếu để Lâm Song Song biết, cô vì một tiểu minh tinh suýt chút bỏ lỡ khoảnh khắc chụp hình 360 độ không góc chết của Triệu Diệc Tinh.........
Cô không dám nghĩ.
Điều tồi tệ hơn, các fan khác sớm nhận tin tức “nghệ sĩ tiếp theo chuẩn bị lên thảm đỏ”, nên khu vực chính giữa chật kín người, vị trí trước đó của cô đã bị hai cô gái chiếm, đang vội vàng lắp camera chuẩn bị sẵn sàng.
Hứa Nhất Nặc kiễng chân lên nhìn, cuối cùng chen được lên hàng ghế đầu bên cạnh lối ra, cúi người xuống lấy SLR ra khỏi túi.
Cô đã bắt đầu dần quen công việc của nguyên ngủ, thời gian này chăm chỉ học nên gu thẩm mỹ của cô tiến bộ hơn rất nhiều.

Nhưng fan hâm mộ ở đây hầu hết đều là người mới.

Suy cho nghệ, nghệ thuật chỉ là trừu tượng, đôi khi cảm xúc còn quan trọng hơn nghệ thuật.
Ký ức về những trận chiến của nguyên chủ hiện lên trong đầu, tràn ngập tình yêu thương.
Đầu tiên như thế này, tiếp theo là vậy, tóm lại chính là như vậy… Được rồi, hiểu rồi.
Hứa Nhất Nặc đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, giữ vững camera.

Một giây tiếp theo, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trong máy ảnh.

Ngày nào, cô nhìn gương mặt không biết bao nhiêu lần trên tấm áp phích ở ngoài phòng khách, gương mặt phóng lớn sinh động trong camera, Hứa Nhất Nặc đột nhiên cảm thấy bức ảnh đẹp đến mức không cần chỉnh sửa.
"Á á á á ca ca đẹp trai quá!"
“Triệu Diệc Tinh fighting!”
“Hoan nghênh Triệu Diệc Tinh đến tham dự sự kiện lần này!” Người dẫn chương trình cười tươi như hoa, chờ sau khi anh ký tên tấm poster xong liền vội vàng chạy đến, "Triệu Diệc Tinh, đã lâu rồi không gặp.

Mới từ nước ngoài về anh có gặp chuyện gì thú vị không? Nghe nói khoảng thời trước anh gặp vấn đề sức khỏe, khán giả và người hâm mộ rất lo lắng, tình trạng sức khỏe hiện tại đã ổn chưa? ”
Giọng nói rõ ràng mạch lạc của người dẫn chương trình còn to hơn tiếng la hét.

Hứa Nhất Nặc vô cùng chuyên nghiệp thực hiện công việc của “Ngôi sao Nam Cực”.
Cô cảm ký ức của cơ thể vô cùng chân thật, khi nhìn vào ánh mắt của Triệu Diệc Tinh cô cảm thấy quen thuộc, giống như đã từng gặp qua.
Đứng trước vô số camera, anh vẫn bình thản, ánh mắt bình tĩnh, dáng vẻ tao nhã thỏa mái, không hổ nam diễn viên top đầu, dễ dàng thu hút sự chú ý của mọi người.
Hứa Nhất Nặc đừng đờ ra đó một lúc, khẽ chớp mắt, nhanh chóng tỉnh lại.
"Thoát fan để bảo toàn tính mạng, có hiểu không? Mạng số là quan trọng nhất.


Đây là lần đầu tiên Triệu Diệc Tinh xuất hiện trước truyền thông sau khi về nước.

Sau khi gặp vấn đề sức khỏe sân bay, mặc dù Quan Bắc kịp lên tiếng trấn an người hâm mộ, những vẫn có một vài tin đồn.
Trước giờ G, ban tổ chức nhận lời đồng ý tham dự của phòng làm việc của Triệu Diệc Tính, ban tổ chức vô cùng phấn khích, lượng truy cập về chủ đề ít nhất chiếm lĩnh hotsearch 3 ngày liền.

Không cần lo lắng các sự kiện và chương trình khác chiếm sóng.
Góc mà Hứa Nhất Nặc quá chéo, nên chỉ chụp được góc mặt nghiêng của Triệu Diệc Tinh, không nhìn rõ mặt MC, thông qua giọng nói có nghe được tò mò cùng hưng phấn của cô ấy.
Triệu Diệc Tinh nhận lấy micro, lúc phát biểu hơi nghiêng mặt về MC, cặp mắt Hứa Nhất Nặc phát sáng, vội vàng chụp lại khoảnh khắc hiếm có này, cố gắng hết sức đạt được tiêu chuẩn của “Ngôi sao Nam Cực".
Xét độ chuyên nghiệp, cô đã hoàn thành rất tốt.
Sau đó, có một giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo vang lên, không hề có sự mệt mỏi.
“Chỉ là căn bệnh cảm thông thường, cảm ơn các phương tiện truyền bạn bè và người hâm mộ quan tâm.

Nhưng sau lần này, tôi nhận ra rằng, phải thường xuyên tập luyện thể thao.

Dạo gần đây nhiệt độ chênh lệch giữa ban ngày và ban đêm rất lớn, mọi người chú ý bảo vệ sức khỏe mình.


Dưới sân khấu vang lên một vài tiếng la hét chói tai, Hứa Nhất Nặc nhìn xung quanh, phát hiện nơi này có không ít fan trà trộn vào, trước câu nói tràn ngập quan tâm thần tượng họ đã bị bại lộ thân phận.
Hứa Nhất Nặc: "??? ”
Vé đắt như vậy, thông báo quá gấp nên cô tưởng có nhiều người hâm mộ không thể đến kịp?! Cô thu thập thêm kiến thức mới lạ.

MC có vẻ không hài lòng với câu hỏi không có gì bùng nổ này, tiếp tục cười hỏi: "Đúng vậy, dạo gần đây thời tiết thay đổi thất thường, Diệc Tinh nhớ phải bảo vệ sức khỏe.

Chúng tôi biết lịch trình của anh đều kín lịch.

Vì vậy hôm nay anh đến tham dự chúng tôi và tất cả mọi người đều rất vui vẻ.

Diệc Tinh cảm thấy bị áp lực khi lịch trình công việc dày đặc không? ”
Trước đó có một tin đồn công ty lợi dụng sự nổi tiếng của Triệu Diệc Tinh, liều mạng
sắp xếp lịch trình công việc để kiếm tiền nhanh chóng, đến khi sức khỏe ở mức bảo động, tuy lần này Quan Bác thông báo bình yên vô sự, thực ra chính thức đã trở mặt.
"Vì đó công việc nên không có gì vất vả cả." Triệu Diệc Tinh bình tĩnh né tránh cạm bẫy, "Mỗi một dự án đều cân nhắc kỹ lưỡng, tôi muốn dùng trạng thái tốt nhất để hoàn thành công việc, mỗi công việc đều cơ hội cho tôi học hỏi thêm.


Mấy người Lâm Song Song không biết từ nơi nào mò tới, mấy cô gái chen chúc nhau, may tất cả mọi người đều gầy nhưng vẫn thu hút sự chú ý.
“MC này đúng là đáng ghét, có thể hỏi những câu hỏi hữu ích được không." Chú vịt vàng lẩm bẩm nói.
Muốn hỏi Hứa Nhất Nặc kiếp trước ngoài chuyên môn ra đã học được gì ở công ty, kiên nhẫn ngồi nghe người khác buồn chuyện.

Tình hình trong nước, các tin tức nói, có buôn chuyện bất kỳ cuộc họp nào, đây đều là những tiểu tiết.
Cô an ủi ba cô gái đang tức giận: "Đừng quan tâm cô ấy hỏi điều gì, con trai có thể đứng tạo dáng trên thảm đỏ lâu hơn, khoe khí chất tổng tài, tiện thể khoe nhan sắc đỉnh cao?”
“............!Đó là điều đương nhiên.


Ba người đã vui vẻ trở lại lôi điện thoại ra quay video.
Nụ cười của MC có hơi cứng đờ, cố gắng kéo dài phần tương tác không hỏi vấn đề dễ gây tranh cãi nữa, tiếp tục đặt câu hỏi, chỉ là những câu hỏi tương tự như các nghệ sĩ trước đó, cố gắng giảm bớt không khí căng thẳng.
"Có vẻ Diệc Tinh có rất nhiều ý tưởng cho kế hoạch sự nghiệp mình.

Cách đây không lâu, thông tin về bộ phim tiếp theo đã công bố, đối với vai diễn ‘Thẩm Tư Chiêu’ anh sắp đảm nhận, có điều gì muốn chia sẻ với chúng tôi không? ”
"Ừ, nhân vật này khác với các vai diễn trước kia của tôi....."
Dưới sự thúc giục nhiệt tình của mấy "giám sát viên", Hứa Nhất Nặc cố gắng lưu lại những khoảnh khắc xuất thần của nam chính trên thảm đỏ, khi nghe được cái tên quen tâm, cô sững người lại, không nghe được đoạn đối thoại về sau.
Chiêu Chiêu, cậu nhóc… đã quay trở về nhà, không biết bây giờ đang làm gì?
Thói quen đúng là rất đáng sợ, nhắc mới nhờ cậu nhóc là người ở bên cạnh cô lâu nhất kể từ khi cô đến thế giới này.

Rõ ràng đối phương chỉ là một cậu nhóc, Hứa Nhất Nặc cảm thấy mình hội chứng chim non mới nở rất nghiêm trọng.
Sau khi cậu nhóc quay trở về nhà, cô “ma xui quỷ kiến” nhập số điện thoại đó vào Wechat, không ngờ thực sự có tài khoản này?!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương