Các bạn cùng phòng của Giang Chính nhìn nhau, sau đó bắt đầu tưng bốc anh đủ kiểu.
"Anh Giang của chúng ta làm sao có thể già được? Rõ ràng là phong hoa chính mậu, khí phách vô cùng."
"Đúng, đúng, gương mặt của anh Giang rõ ràng là thiếu niên mà, làm sao có thể già được?"
* * *
Giang Chính càng nghe càng không hài lòng, đưa tay sờ sờ mặt của bản thân, nghĩ cách làm cho mình nhìn vào thành thục hơn.
* * *
Kể từ khi Giang Chính nói hết ra, Dư Thiến cảm thấy hai người cư xử với nhau cứ lạ lạ.
Giống như bây giờ, bốn người bọn họ cùng nhau ăn cơm, rõ ràng giống như hồi cấp ba, nhưng Dư Thiến chỉ cảm thấy sự hiện diện của Giang Chính ở phía đối diện quá mạnh đến mất cô phất lờ cảLâm Niệm Niệm bên cạnh.
Cả bữa ăn cô đều tâm bất tại yên, thậm chí không biết Lâm Niệm Niệm và Bạch Khải Minh đã rời đi lúc nào, khi cô hoàn hồn lại thì chỉ còn lại Giang Chính ở bên cạnh cô.
"Tiểu Ngư Nhi, đến đây anh cho em xem một thứ này." Giang Chính trở lại bộ dạng phóng túng trước đây.
Dư Thiến có chút lúng túng mà ngơ ra tại chỗ, Giang Chính nhíu mày kéo cô lại gần, đưa điện thoại cho cô.
"Cái gì?" Dư Thiến lẩm bẩm, sau đó nhìn vào điện thoại của anh.
Điều đập vào mắt cô là một bức ảnh thân mật của Trương Nhất Phàm và một cô gái mặc quân phục huấn luyện.
Dư Thiến: "!"
Cô tưởng rằng mới vào đại học được hơn nửa tháng, tên tra nam kia hẳn là còn chưa ra tay, chưa từng nghĩ rằng hắn không chỉ sớm đã ra tay, mà là ba người!
Dư Thiến tức giận đến mức vũ trụ sắp nổ tung, ngón tay trượt nhanh.

Giang Chính đang nói về kết quả điều tra của mình: "Anh đã nhờ người đến trường trung học của anh ta để kiểm tra, tên cặn bã này là một kẻ thường phạm rồi."
"Khi anh ta học cao nhị thì anh ta đã bị trường học bắt về vụ tảo luyến (tảo luyến ý chỉ yêu đương khi còn quá nhỏ, thường nói những người dưới 18t và đang học trung học), kết quả cô gái đó thì nói là Trương Nhất Phàm theo đuổi cô ấy, cô ấy không có đồng ý.

Cuối cùng nhà trường vì thành tích học tập tốt của Trương Nhất Phàm, vấn đề này đã bị xứ lí nhẹ."
"Nhưng sau đó Trương Nhất Phàm bắt đầu báo thù, khi anh ta cao tam, đã đuổi theo hai nữ sinh cùng một lúc, vụ này ở trường họ cũng đã gây ra khá nhiều phiền phức, sau đó, một cô gái đã bị đuổi học, nhưng Trương Nhất Phàm thì đó giờ không bị ảnh hưởng gì cả."
Lúc này Dư Thiến cũng lật đến mặt cuối cùng, và nhìn thấy đối tượng tảo luyến của Trương Nhất Phàm, trông rất ngây thơ.
Dù biết lý do nhưng điều đó không làm Dư Thiến bớt tức giận một chút nào.
Nợ của ai thì kiếm người trả, công kích bừa bãi càn quét diện rộng như vậy không phải là cặn bã sao.

Theo tốc độ phạm tội của tên tra nam này, cô thậm chí không thể ngờ rằng kiếp trước Vương Gia Gia đã là nạn nhân thứ mấy rồi.
"Tiểu Ngư Nhi, em muốn làm gì với những thứ này?" Giang Chính tỏ vẻ thoải mái.
Khi biết được thông tin này ngày hôm qua, anh cũng sửng sốt, người đàn ông này không khác gì nỗi sỉ nhục của đàn ông.

Nhưng không thể phủ nhận rằng anh thực sự an tâm, Dư Thiến không thể yêu một tên cặn bã như vậy được.
"Xử lý như thế nào? Đương nhiên là tung lên mạng xã hội nhà trường dùm anh ta, em coi hắn từ nay về sao còn làm sao đi dụ dỗ cô gái khác." Dư Thiến lúc này hận không thể đánh anh ta một trận.
Nghe được lời của Dư Thiến, Giang Chính càng cười vui vẻ, "Chuyện này cứ giao cho anh, em cứ chờ xem kết quả."
Anh nói xong liền lấy điện thoại ra, không cho Dư Thiến cơ hội tự mình động thủ.
Dư Thiến hơi tò mò về cách Giang Chính thao tác, sau khi kiên nhẫn chờ đợi một ngày, Giang Chính đã gửi cho cô một đường link.
Dư Thiến bấm vào, tiêu đề rất bắt mắt [Theo tra nam học cách tán gái, ba ngàn hậu cung không phải là mơ]
Tiếp tục cuộn xuống bài đăng kể chi tiết lịch sử tình ái hào hùng của Trương Nhất Phàm và đính kèm những bức ảnh, Giang Chính còn tốt bụng che mặt những cô gái lại, chỉ có điều khuôn mặt của Trương Nhất Phàm được phóng to rất rõ ràng.

Đó là ai, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra anh ta.
Dư Thiến nhìn vào nó, bài đăng này đã được đăng trên diễn đàn của khuôn viên trường, phía dưới đã có người phản hồi lại.
[Giang Chính: Anh đã đăng bài này trên diễn đàn của trường, cũng như trong các nhóm WeChat lớn của trường, và thậm chí là phía các phụ đạo viên, tôi cũng gửi một bản.

Em có hài lòng với điều này không? 】
Hài lòng, không thể hài lòng hơn.


Dư Thiến không ngần ngại tâng bốc Giang Chính.
Chắc chắn, trong hai ngày tới, Trương Nhất Phàm càng trở nên nổi tiếng trong trường, thậm chí lãnh đạo trường còn gặp riêng nói chuyện với anh ta vài lần.

Bây giờ tên lưu manh này đã hoàn toàn nổi tiếng trong toàn khuôn viên trường.
Chẳng qua vì chỉ là vấn đề đạo đức cá nhân chưa gây hại gì nên nhà trường chỉ cảnh cáo bằng miệng.
Trong hai ngày qua, Trương Nhất Phàm đã phải trải qua cảm giác xấu hổ khi bị mọi người la hét và đánh đập, thậm chí anh ta không thể duy trì vẻ mặt hiền lành vô hại như ngày thường, cả người trông vô cùng u ám.
Anh ta nghĩ đến não muốn nổ tung, cũng không nghĩ tới ai đang chơi hắn.
Đối với kết quả này của tra nam, Dư Thiến đã vô cùng hài lòng, chỉ cần anh ta không còn lừa dối được cô gái nữa là cô mãn nguyện rồi, còn những cô gái bị lừa sau khi xem bài đăng thì cô không thể làm gì hơn.
Dư Thiến vui vẻ chuyển bài đăng này cho nhóm [Tiểu phân đội tiên nữ trần gian], và đúng như dự đoán, nó đã khơi dậy mọi người một cảm xúc cùng chung mối thù.
Vương Gia Gia và Phương Diễm mắng đặc biệt dữ dội, Dư Thiến nhếch khóe miệng, chuyện này đã xong.
Sau vụ tỏ tình ngoài ý muốn, Giang Chính đã cảm thấy khủng hoảng.

Anh đối với Dư Thiến luôn là người bảo vệ thầm lặng, với thái độ đương nhiên, anh chưa bao giờ nghĩ đến khả năng Dư Thiến không thích anh trước đây.
Nhưng hiện tại anh có chút không chắc chắn, mối quan hệ này thật không thể giải thích được, giống như anh yêu Dư Thiến một cách mạc danh kỳ diệu, ai biết được cô cũng sẽ thích những người khác một cách mạc danh kỳ diệu không.
Giang Chính cảm thấy mình không thể ngồi yên được nữa.
Hôm nay là cuối tuần, Giang Chính, Dư Thiến, Lâm Niệm Niệm và Bạch Khải Minh cùng nhau trở về Thịnh uyển.
Giang Chính đang chuẩn bị mặc quần áo sau khi tắm xong, nhìn mình trong gương, một ý nghĩ chợt lóe lên.
Giang Chính móc khóe miệng, không vội mặc quần áo vào mà cầm điện thoại, tìm một góc tốt, chụp ảnh cơ bụng, sau đó rất tự nhiên gửi cho Dư Thiến.
Dư Thiến, người đang xem anime, nhận được WeChat của Giang Chính và nhấp vào nó mà không cần suy nghĩ.
Sau đó -- "Gu Dong" Dư Thiến nghe rõ ràng tiếng nuốt nước bọt của cô.

Đôi mắt cô dán chặt vào bức ảnh bán khỏa thân, vòng bụng phẳng lì và cơ bụng nổi rõ đầy gợi cảm.
Bộ não của Dư Thiến tiếp tục đóng băng khi cô nhận được một tin nhắn WeChat khác.
[J: Xin lỗi, anh đã gửi nhầm người.

Anh đang so sánh cơ bụng của mình với Bạch Khải Minh.

Cái này quá thời gian thu hồi rồi, em tự xóa nó đi.


Dư Thiến không biết nghĩ giì mà cư nhiên đáp lại "Nếu là một cuộc thi đấu, vậy gửi luôn hình anh Minh cho em xem, để em giúp hai người bình chọn." 】
Thấy Dư Thiến trả lời, Giang Chính cười lạnh, còn muốn coi của Bạch Khải Minh cơ à? Nghĩ cũng đừng có nghiz, chỉ cần anh vẫn còn, Dư Thiến chỉ có thể xem một mình anh.
Thấy Giang Chính không trả lời, Dư Thiến cũng không cảm thấy thất vọng, mà chỉ bấm vào bức ảnh một lần nữa và bấm lưu.
Sau đó, cô quay sang nhóm [Tiểu phân đội tiên nữ trần gian] và im lặng gõ một hàng chữ.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương