Đối với thân thế của Lương Quyết Thành, vấn đề liên quan đến nó nhiều lắm, Tiễn Ý Ý đối với Tào Khung cũng cảnh giác hơn.

“Cậu điều tra bạn trai tớ, rồi còn muốn tới đây hỏi tớ sao?”

Tiễn Ý Ý cũng không nhịn được, giọng điệu có chút cường ngạnh: “Muốn biết đến vậy, chẳng nhẽ trước đó không nên hỏi qua tớ một câu sao? Khung Khung, chuyện cậu làm rất không tốt.”

Nói là có chút, trêи thực tế đối với Tiễn Ý Ý mà nói, Tào Khung đã vượt qua biên giới rồi.

Tào Khung và cô là bạn bè nhiều năm, tự nhiên cũng biết là tâm tình của cô đang biến hóa. Cô chính là đối với chuyện hắn đi thăm dò Lương Quyết Thành mà bất mãn.

Tào Khung vô cùng ủy khuất.

“Lúc trước tớ cảm thấy bạn trai cậu với tên tiểu tử Diêu gia kia có điểm giống, thuận tiện tra xét một phen, không nghĩ tới sẽ tra ra được một chuyện rất quan trọng. Cậu chẳng nhẽ không tò mò chuyện đó là chuyện gì hay sao?”

Giọng điệu Tiễn Ý Ý lạnh nhạt: “Mặc kệ cậu tra ra được cái gì, đến đây là đủ rồi. Khung Khung, hôm nay chúng ta ra ngoài là để đón năm mới.”

Tào Khung cố chấp: “Ý Ý, cậu căn bản không biết hắn là người như thế nào, hắn chỉ là một đứa con riêng mà thôi!”

Cảm xúc cậu ta kϊƈɦ động.

Ban đầu cậu ta chỉ cảm thấy Lương Quyết Thành với Diêu Nhất Nam có vài phần giống nhau. Lúc đó cậu ta cũng chỉ là tiện tay, nhàm chán quá nên đi thăm dò một chút xem trưởng bối của hai người có phải là có vài nét giống nhau hay không, hoặc là nói, lỡ như hai người có quan hệ gì đó?

Kỳ thật thì hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Không nghĩ đến thời điểm lúc phái người đi tra, hắn lại tra được tới trêи người mẹ Lương.

Từ chuyện bà có hai chồng đến lần đầu tiên kết hôn là cùng với một cảnh sát, đến chuyện trước khi kết hôn đã mang theo hai đứa con.

Nói cách khác, hai đứa con này của mẹ Lương đều là con ngoài giá thú.

Ít nhất thì Lương Quyết Thành không phải là đứa trẻ có xuất thân đứng đắn gì.

Rất có khả năng anh là một đứa con riêng.

Nghĩ tới đây, Tào Khung không biết ma xui quỷ khiến thế nào, liền để người ta tiếp tục điều tra.

Chuyện này vừa tra chính là tra được đến mười chín năm trước, lúc mẹ Lương tốt nghiệp đi nghỉ hè liền vô tình gặp được cha của Diêu Nhất Nam.

Lúc này bọn họ gặp mặt hẳn là phải khách khí hô một tiếng "thúc thúc", "trưởng bối" mới phải, vậy mà năm đó cha Diêu đã kết hôn thậm chí đã có con lại giả vờ như mình còn độc thân, lừa thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi là mẹ Lương. Lúc ấy mẹ Lương mang thai đứa bé, không biết phải làm thế nào, về nhà cũng không dám về, được cha Diêu an bài ở một chỗ, rất nhanh sinh được đứa con gái thứ hai.

Thế nhưng trong lúc này, mẹ Lương và cha Diêu quan hệ lại cực kỳ kỳ quái.

Mẹ Lương đang e ngại cha Diêu, cha Diêu từ sau khi bà sinh hạ đứa nhỏ liền lộ ra một ít bản tính vốn có của ông ta, dọa đến thiếu nữ tuổi còn nhỏ như bà.

Mà sau khi bà sinh đứa nhỏ mới biết được cha Diêu đã sớm kết hôn sinh con, là chồng của người khác.

Mẹ Lương lúc ấy mới hai mươi, ôm hai đứa trẻ chạy trốn khỏi cha Diêu, nhảy sông tự sát, được một vị cảnh sát cứu.

Đoạn quá khứ này nếu không phải Tào Khung có đội ngũ điều tra chuyên môn thì căn bản sẽ không có ai biết hết. Một kẻ với vẻ ngoài là một người chồng yêu gia đình, yêu vợ, yêu con, là một người đàn ông tốt hiếm có, thế mà lại ở bên ngoài ngoại tình khắp nơi, còn khiến cho người ta sinh ra đứa nhỏ, ý đồ muốn đem đối phương xem như tình nhân chính mình nuôi dưỡng.

Hơn nữa mẹ Lương cũng không phải là nữ nhân duy nhất.

Lúc ấy cha Diêu bởi vì nhà mẹ vợ chống lưng cho nên mới phất lên được, vậy nên ông ta luôn giữ vẻ ngoài rất tốt, luôn luôn chiếu cố vợ, trân trọng vợ mình, thế nhưng tâm đã sớm bay mất từ khi ông ta không còn cần đến nhà mẹ vợ chống lưng nữa rồi.

Ông ta chơi qua thư kí, làm qua vợ của người khác, còn bao dưỡng cả nữ sinh trung học, mẹ Lương chẳng qua chỉ là một phần trong số những nghiệp chướng ông ta tạo ra mà thôi.

Lúc ấy Tào Khung tra nhiều như vậy, quả thực là vô cùng chấn kinh.

Mẹ hắn còn từng nói với cha hắn, vợ chồng Diêu gia tình cảm thật tốt; lúc ấy cha hắn có phản ứng gì, ông cười nhạo một tiếng, nói Diêu gia xem như là một người chồng tốt, là Nhị Thập Tứ Hiếu.

Lúc ấy mẹ Tào cho rằng chồng mình đang nói mỉa, hắn cũng cảm thấy thế.

Không nghĩ tới, cha Diêu lại là một đống bùn nhão dơ bẩn.

Trong quá trình điều tra, Tào Khung cơ hồ đều tự mình tiếp xúc với những tài liệu này.

Trêи từng tờ giấy một, đều là những sai lầm mà cha Diêu phạm phải.

Cái này khả năng cũng chính là tác phong sinh hoạt của ông ta, thậm chí còn không thèm che dấu, chỉ cần là người dụng tâm muốn điều tra thì đều có thể tra ra được. Ngay cả một đứa nhóc choai choai như Tào Khung phái người ra đã có thể tra được tận gốc tận rễ.

Bất quá cầm mấy tờ tài liệu này trong tay, Tào Khung còn cảm thấy bị phỏng.

Ban đầu hắn thực sự chỉ muốn biết về bối cảnh gia đình của Lương Quyết Thành.

Giờ thì tốt rồi, Lương Quyết Thành thậm chí còn có quan hệ máu mủ với Diêu gia.

Không biết thì cũng thôi đi, nếu đã biết rồi thì phần tài liệu này đối với Tào Khung mà nói chưa chắc là một chuyện tốt gì. Sự tồn tại của nó phần nhiều vẫn khiến cho người khác phải đau đầu.

Lương Quyết Thành ở trong chuyện này ở phe yếu thế hơn.

Tào Khung có thể giả vờ như không biết chuyện của Diêu gia, thế nhưng hắn vẫn phải nói cho Tiễn Ý Ý, hắn không muốn thấy cô bị lừa gạt.

Loại tác phong sinh hoạt kia của cha Diêu, con riêng ở bên ngoài đoán chừng vẫn còn rất nhiều.

Lương Quyết Thành cùng với em gái của anh, chẳng qua chỉ là một trong số đông những đứa con đó mà thôi.

Còn có mẹ của anh, bởi vì những chuyện kia dẫn đến tinh thần thường xuyên xảy ra vấn đề. Đây gọi là cái gì, bệnh tâm thần sao?

Tào Khung đem toàn bộ tư liệu trong nhà của Lương Quyết Thành thu thập đến tay, tùy tiện xem một chút liền biết loại gia đình này cho dù là nhiều năm sau tiến vào xã hội, chỉ bằng gương mặt kia của Lương Quyết Thành cũng có thể lừa gạt được khối người.

Thế nhưng bây giờ anh mới chỉ là học sinh cấp ba, vậy mà Tiễn Ý Ý đã bị gương mặt kia lừa gạt.

Cái này không thể được.

Thân là bạn bè, hắn không thể mở to mắt nhìn Tiễn Ý Ý bị người ta lừa gạt, cùng đứa con riêng của Diêu gia kết giao.

Rõ ràng cô hoàn toàn có thể cùng với một thiếu gia nhà giàu hàng thật giá thật đính hôn, vì cái gì phải cố tình chọn một đứa con riêng cơ chứ.

Loại chuyện này truyền đi quả thực chính là cười chết người ta rồi.

Hắn tuyệt đối không thể để cho Tiễn Ý Ý bị nhạo báng, phải ngăn lại ngay lập tức.

Thế nhưng Tiễn Ý Ý lại không giống như đang cảm kϊƈɦ.

“Tên bạn trai Lương Quyết Thành kia của cậu trêи thực tế chính là con riêng của Diêu gia. Mẹ hắn lúc còn trẻ đã cùng với cha của Diêu Nhất Nam, chính là Diêu Viễn … cậu nên biết, bà ấy bị Diêu Viễn lừa gạt cho nên mới sinh ra Lương Quyết Thành.”

“Ý Ý, cậu hiểu không, tớ là đang giúp cậu.”

Tào Khung đè nén lửa giận: “Bây giờ thân phận của Lương Quyết Thành chưa sáng tỏ cũng liền bỏ qua, thế nhưng nếu thân phận của hắn bị phát hiện, cậu có nghĩ tới người khác sẽ nhìn cậu bằng ánh mắt như thế nào không! Hắn chính là một đứa con riêng đấy!”

“Tớ biết, Khung Khung, tớ biết cậu muốn tốt cho tớ, tớ đương biết rõ.” Tiễn Ý Ý thở dài, “Chỉ là thời điểm cậu làm chuyện gì vì tớ, có thể hỏi qua ý kiến của tớ có được không.”

Sự quan tâm giữa bạn bè với nhau, nếu muốn tốt cho đối phương thì hẳn là sẽ lén đi thăm dò, có lẽ đó là ý tốt, bởi vì đặc biệt sợ bạn thân mình nhận thức người đó không rõ, không cẩn thận mà kết giao với loại người tồi tệ. Thế nhưng xuất phát điểm của Tào Khung lại là thỏa mãn lòng hiếu kỳ của chính mình, nhân tiện đem xuất thân của Lương Quyết Thành đào lên.

Loại chuyện này làm cho người ta vô cùng nhức đầu. Tào Khung cũng là có ý tốt, hắn tra được liền đến nói cho Tiễn Ý Ý nghe, có thể nói hành vi này của Tào Khung là đang quan tâm bạn bè, không sai. Duy chỉ có một vấn đề chính là hắn không hề biết trong lòng Tiễn Ý Ý đã sớm rõ ràng.

Tào Khung bất mãn: “Cho nên tớ giúp cậu là sai rồi?”

“Không có sai, tớ cảm ơn, Khung Khung, cậu vì chuyện này mà bỏ ra bao nhiêu tài lực như thế, tất cả cũng chỉ vì tớ, tớ biết, rất cảm ơn cậu, thế nhưng Khung Khung, tớ có thể xin cậu đừng nói với người khác về chuyện của anh ấy được không?” Tiễn Ý Ý khách khí nói.

Ánh mắt Tào Khung tối sầm lại.

“Cậu biết rõ hắn xuất thân như thế nào?”

“Hắn là con riêng, là một đứa con riêng của Diêu gia cậu có biết không? Loại thân phận này điều khiến cho người ta không thể chấp nhận, tại sao cậu có thể chấp nhận được? Ý Ý, cậu thực sự đã biết từ trước rồi sao? Cậu điên rồi sao?!” Tào Khung gào lên.

Hắn không thể tin được Tiễn Ý Ý lại biết tới một tầng quan hệ này, dù sao nếu như đối phương vẫn còn đang trong tình huống không có cha thì đã là một đối tượng vô cùng kém cỏi. Mẹ có chướng ngại về thần kinh, em gái tuổi nhỏ đã có chứng tự bế, nói nhà anh chỉ có bốn bức tường cũng không nói quá.

Tiễn Ý Ý đến cùng là nhìn trúng cái gì ở anh chứ?

Kể cả khi biết Lương Quyết Thành là con riêng, cô cũng muốn làm bạn gái anh?

Trong lòng Tào Khung quả thực không thể lý giải, cho tới bây giờ Tiễn Ý Ý đều biết, nếu cô chấp nhận thân phận của Lương Quyết Thành cũng chính là biết mình sẽ bị người ta nhạo báng về sau?

Hay là nói…

Cô chỉ đang chơi đùa mà thôi?

Chung quy lại, mối quan hệ yêu đương giữa học sinh trung học với nhau đều không ảnh hưởng nhiều lắm tới quan hệ hai nhà, kể cả cô có yêu nhiều người đi nữa thì cũng bình thường.

Nếu như chỉ là yêu thích thôi thì với gương mặt của Lương Quyết Thành, hấp dẫn nữ sinh là chuyện rất đỗi bình thường.

Một nam sinh có điều kiện kém như vậy, sau khi Tiễn Ý Ý tốt nghiệp trung học còn muốn ở bên cạnh hắn, đó chính là quá ngu xuẩn.

Cô không phải một đứa ngốc, như vậy thì chỉ có thể khẳng định cô là đang chơi đùa với Lương Quyết Thành mà thôi.

Nghĩ như vậy, Tào Khung vừa mới kϊƈɦ động liền dần dần bình tĩnh lại.

“Ý Ý, cậu hẹn hò với hắn có phải chỉ là chơi đùa hay không?” Tào Khung nói, “Nếu như chỉ là như vậy thì cậu nhớ kĩ, về sau đừng đính hôn cùng Diêu Nhất Nam, miễn cho sau khi mọi người biết chuyện, cậu sẽ càng xấu hổ hơn.”

Cơ hồ là Tiễn Ý Ý lập tức hiểu được Tào Khung đang nghĩ gì.

Kỳ thật thì hắn nói cũng không sai, nếu dựa theo logic bình thường thì ở thời thanh xuân nói chuyện yêu đương đều không phải việc gì quan trọng.

Dựa theo phương thức bình thường, Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành vốn là quan hệ tiền bạc, hiệp ước chỉ có thời hạn là một năm. Sau khi tốt nghiệp trung học sẽ chia tay, cũng rất giống với suy nghĩ của Tào Khung, như vậy cô hoàn toàn có thể dùng cách nói này để làm cho qua chuyện.

Thế nhưng dưới tình huống như bây giờ, Tiễn Ý Ý lại do dự.

Cô không nghĩ sẽ nói như vậy với Tào Khung.

Cái này giống như không tôn trọng Lương Quyết Thành vậy. Thật giống như anh chỉ là một đạo cụ của cô.

Nếu theo cách nói của Tào Khung, chuyện này sẽ qua đi rất đơn giản.

Tiễn Ý Ý biết, thậm chí cũng rõ là cô hẳn nên làm như vậy, thế nhưng vừa mở miệng lại không có cách nào nói ra được loại lời này.

Trong lời nói của Tào Khung đến cùng vẫn còn một chút kỳ vọng đối với cô, Tiễn Ý Ý không thể cho cậu ta thêm một tia hy vọng nữa.

“Không phải.”

Tiễn Ý Ý nghe thấy âm thanh của mình nói: “Nếu có một ngày tớ thực sự muốn cùng người nào đó sống chung với nhau, người đó vẫn sẽ là anh ấy.”

Đây chỉ là dùng để lừa gạt Tào Khung, thế nhưng thời điểm nói ra loại lời này, Tiễn Ý Ý bỗng nhiên nghĩ đến Lương Quyết Thành đã cùng cô sinh hoạt hai, ba tháng nay, ở trong cuộc sống của cô từng chút, từng chút một.

Nghĩ như vậy, cũng… không sai?

————–

Tác giả có lời muốn nói:

Lương Lương: Không phải là không sai, mà là siêu siêu tốt!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương