yên nhiên và lạc lam thấy vân thiếu hét lên thì liền chạy ra, lại thấy vân thiếu đang đứng ở dưới hồ chửi bới đã thế cả người lại ướt sũng, yên nhiên và lạc lam liền chạy ra chỗ vân thiếu, yên nhiên đứng trên hồ vừa cười vừa hỏi vân thiếu:

" ha...haa...Vân ca ca lam tỷ tỷ bảo huynh đi hái lê mà sao huynh lại ở dưới hồ rồi,chẳng lẽ trời nóng lên huynh xuống tắm sao."

Vân thiếu tức đỏ mặt nước mắt vẫn chảy tức giận hét lên:

" muội!!!!!"

Lạc lam ở bên cạnh liền lo lắng vừa kéo vân thiếu lên vừa nói:

" Đệ sao vậy có bị thương ở đâu không"

Vân thiếu đang khóc hai mắt đỏ ửng, xụt xịt nói:

" Có tên nhãi ranh đến ăn trộm lê hắn đánh đệ đã thế lại còn cướp khuyên tai của đệ nữa....tên chó chết đó nếu đệ gặp lại nhất định sẽ cho hắn một trận ra trò."

Lạc lam bên cạnh liền cười ngượng nói:

" Lần sau nếu có ai đến trộm lê thì thôi cũng chỉ là một hai quả thôi lê còn rất nhiều không cần phải nói lý và động thủ để làm thương bản thân."

Vân thiếu liền gạt nước mắt gật đầu nói:

" ừ đệ nhớ rồi."

Yên nhiên ở bên cạnh liền nhanh chân chen miệng vào một tay chống eo một tay nắm thành nắm đấm nói:

" nếu bao giờ tên đánh huynh vừa nãy xuất hiện thì ta sẽ cùng huynh cho hắn một trận. Và lấy lại khuyên tai cho huynh."


Vân thiếu liền cười rất tươi hai má núm sâu để lộ hàm răng trắng sáng và đôi mắt đen nháy rực rỡ như màn đêm đầy sao nói:

" ừ hứa rồi đấy nhé."

yên nhiên liền cười nói:

" Tất nhiên rồi muội là người nói lời giữ lời. "

Yên nhiên ở bên cạnh chỉ biết cười ngượng nói thầm:

" Hai cái đứa này."

Sau đó vân thiếu liền hỏi hệ thống:

" này hệ thống tên nhãi ranh vừa nãy là ai đấy sao ngươi không giới thiệu??? "

Hệ thống:

" Ngươi và hắn gặp nhau trước khi cốt truyện cho ngươi biết thân phận hắn nên ta không thể nói được."

vân thiếu liền phùng má nói:

"sao ngươi lại không tiết lộ chứ vô tâm thật đấy."

Hệ thống:

" ta cũng phải tuân thủ theo cốt truyện chứ."

Vân thiếu liền nói:

" Hừ tưởng thế nào thì ra cũng chỉ đến thế."

Hệ thống liền tức giận nói:

"Ngươi muốn ta xóa acc ngươi không."

Vân thiếu liền vội vàng chắp tay nói:

" thôi mà là ta lỡ lời thôi."

Vân thiếu nguyên tác liền chế giễu nói:

" coi kìa cái bộ dạng thê thảm của ngươi đúng là làm xấu hết mặt mũi của ta tên đó kiếp trước còn bị ta giết mà ngươi xem ngươi bây giờ còn bị hắn đánh đã thế lại còn bị cướp đi một chiếc khuyên tai ngươi đúng là vô dụng."

Vân thiếu liền nói:

"Vậy ngươi biết hắn là ai ư."


Vân thiếu nguyên tác liền ra vẻ kiêu ngạo giọng điệu lạnh lùng nói:

"Tất nhiên mặt hắn ta còn lạ sao dù hắn có hóa thành tro bụi ta cũng nhận ra, trong kiếp trước hắn là người đầu tiên đánh ngang bằng với ta, khiến ta phải dùng *nếp bàn của phượng điểu* mới có thể giết được hắn."

vì từ xưa vân gia đã kế thừa phượng hoàng hàn viễn ( là phượng hoàng băng) lên mới có nếp bàn trùng sinh và đó cũng là lý do khiến vân gia trở thành một trong những gia tộc mạnh nhất đế quốc.

Vân thiếu hơi bất ngờ nói:

" Hắn mạnh vậy sao!!!!"

" nhưng mà hắn là ai."

vân thiếu đôi mắt trợt gợn lên chút sóng lạnh lùng nói:

" Hắn là vương uyên, tên uyên là tên của mẹ hắn, tên thanh uyên."

" Hắn là thái tử duy nhất và từ đầu cũng đã được định là hoàng đế.Nghe nói là mẹ hắn rất được sủng ái từ núc lấy mẹ hắn hoàng đế Hoàn toàn không nạp thê thiếp cả hậu cung chỉ có mỗi một mình nàng ta không có ai khác. Vì khó sinh nên mẹ hắn mới mất nên từ lúc sinh ra hắn đã không có mẹ mà kể từ đó hoàng đế cũng không nạp thê thiếp vào hậu cung nữa, hắn cũng là hoàng thái tử đầu tiên và cuối cùng của họ vương, hắn cũng rất được hoàng đế sủng ái thứ gì hắn muốn không gì là không có được.

vân thiếu liền ngưỡng mộ nói:

" ghen tị với hắn thật đấy"

vân thiếu nguyên tác liền ngáp ngủ ra vẻ lười biếng nói:

"Thôi không nói với ngươi nữa ta ngủ đây tùy ngươi xử lý hắn thế nào cũng được nhớ là ngươi phải sống đấy. "

Sau đó vân thiếu chợt nhận ra điều gì đó nghĩ:

" Thôi chết hắn là thái tử thì trả thù hắn kiểu gì hơn nữa hắn còn được hoàng đế rất sủng ái nữa."

Ngẫm nghĩ một lúc thì hai mắt y liền sáng lên như kiểu đã tìm được cách đối phó:


" Hừ thế thì ta chơi trò ném đá dấu tay xem hắn đối phó thế nào."

" không hổ là ta quá thông minh."

vân thiếu nguyên tác nhìn mà thấy mắc ói vì cái tên tự luyến này.

Sau đó lạc lam liền cười nói:

" lê để chị Hái lê cho. "

Sau đó liền lấy nội lực đạp lên cây và hái lê một lúc sau khi hái đầy giỏ thì lạc lam liền nhảy xuống và nói:

" Chúng ta vào ăn cơm thôi."

Vân thiếu không ngừng cảm thán nghĩ:

" thế giới tu tiên có khác đạp gió cưỡi mây là truyện bình thường."

sau đó ba người họ liền đi vào ăn cơm trưa.

Sáng hôm sau thì nô bộc ở phủ vân gia đến truyền lệnh.

" Hôm nay thái tử đến vân gia ở tạm 3 tháng ngươi mau đi chào đón thái tử điện hạ đi."




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương