Sau Khi Xuyên Đến Tôi Dựa Vào Vợ Kiếm Ăn
-
Chương 2
“Không phải, ta không có.”Tô Nhị Cẩu nhỏ giọng giải thích, hậm hực cười.
Hắn hơi sợ nữ nhân mập mạp này đánh mình, bèn ôm chặt cục thịt nhỏ.
Việc này khiến hắn có chút cảm giác an toàn.“Nương nó, vậy chàng tìm cái chết làm gì? Nói cho người khác rằng ta đối xử không tốt với chàng? Với bộ dáng yếu đuối của chàng, nếu ta không đứng ra thì nhà chúng ta có thể sống tốt được sao?”Nàng nói xong câu này thì không nói nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Nhị Cẩu, hắn sợ hãi, khô khan nhìn nàng.“Ta, ta cũng không biết tại sao ta lại tìm chết...” Hắn yếu ớt nói, thấy Ngưu Thúy Hoa trợn tròn mắt tức giận trừng hắn, cục thịt nhỏ ôm cổ hắn, rúc đầu vào cổ hắn, Tô Nhị Cẩu giật mình.“Ta, ta cũng không biết...!chuyện gì, ta tỉnh lại đã như vậy.”“Nói chuyện cũng lắp bắp, có phải nam nhân không? Chàng nói không phải chàng tìm chết, vậy sao chàng tự nhảy xuống sông? Lẽ nào là thần sông nương nương kéo chàng đi làm con rể, hừ, nương nương có thể nhìn trúng thứ nhút nhát như chàng sao, đúng là đồ trứng ung mà...”Tô Nhị Cẩu: “...”“Trứng của ta có ung hay không, nàng không biết sao.”Ngưu Thúy Hoa nghẹn lời, nhìn Tô Nhị Cẩu như nhìn yêu quái.
Gương mặt của nàng đỏ lên, trừng Tô Nhị Cẩu.
Tô Nhị Cẩu bị trừng thì trái tim nhỏ đập mạnh, đập “thình thịch” như một khắc sau sẽ nhảy ra khỏi ngực.“Ta...”“Không biết xấu hổ!”Tô Nhị Cẩu: “...”Hắn vừa định giải thích mình không cố ý, thì Ngưu Thúy Hoa lập tức ngắt lời của hắn, đứng dậy dậm chân rồi xoay người đi ra ngoài.Tô Nhị Cẩu ngẩn người, hồi phục lại tinh thần thì lúng túng đỏ mặt, lướt mạng buông thả quen rồi, nhất thời quên mất chuyện mình đã trở thành nam nhân thật, mở miệng lập tức thành lưu manh, mặc dù đối mặt với người phụ nữ mập là vợ “hắn” này.“Cha, nương đi ra ngoài rồi.”Tô Nhị Cẩu cúi đầu, cục thịt nhỏ dùng đôi mắt to quấn quýt nhìn hắn, thấy Tô Nhị Cẩu nhìn mình thì rụt rè cúi đầu.“Phải!”Tô Nhị Cẩu thoải mái thở phào, thả cô bé ra, sau đó hắn lục tục bò dậy..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook