Chương 46: Đại kết cục

Trường Ngọc còn chưa phục hồi lại tinh thần, côn thịt nóng bỏng cứ như vậy đâm vào trong cơ thể cô.

Cánh hoa bị ép tách ra, vách trong trơn trượt, quy đầu đi vào rất dễ dàng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Ưm…”

Trường Ngọc nhíu mày, tay nhéo cánh tay thiếu niên chống hai bên cô, vật lạ rất có cảm giác tồn tại trong cơ thể, ngay cả khoái cảm ban đầu cũng biến mất không còn một mảnh, hoa huyệt bản năng bài xích côn thịt, đẩy đẩy, Cố Tranh lại được mút thoải mái, trêu chọc điểm mẫn cảm của cô, cảm thấy hoa huyệt thả lỏng, đút cả cây vào trong.

“A!”

Trường Ngọc đau đến mức môi trắng bệch, nước mắt trong hốc mắt đảo quanh. Cố Tranh đã nhẹ lắm rồi nhưng dù sao phụ nữ cũng phải đau một hồi trước, anh chỉ có thể ôm người hôn rồi lại dỗ. Giọng nói ấm áp lời nói nhỏ nhẹ, hoàn toàn không giống anh bình thường.

Trường Ngọc án vào lồng ngực nóng bỏng cứng rắn, tay trắng nõn mềm mại ôm bả vai thiếu niên, nháy mắt một cái nước mắt liền lăn xuống.

Nức nở trong lồng ngực anh, “Hu hu hu…” Cô biết sẽ đau nhưng mà không nghĩ tới sẽ đau như vậy, biết sớm thì đã không cho anh tiến vào.

Cố Tranh thấy người dưới thân hai mắt đẫm lệ, khóc đến chóp mũi đỏ bừng. Cảm thấy không đành lòng khinh bỉ chính mình đồng thời muốn lùi ra ngoài, nhưng anh di chuyển nhẹ thôi Trường Ngọc lại càng đau hơn, nước mắt không ngừng, giống như là làm từ nước.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Tranh không thể động đây, dịu dàng hôn lên nước mắt trên khóe mắt cô.

Đợi một hồi thật lâu, cuối cùng Trường Ngọc mới không đau nữa, cùng với điều đó là cảm giác ngứa ngáy tê tê dại dại chỗ hai người liên kết xông thẳng lên ngực cô. Cô mới run run rẩy rẩy nâng hai chân lên, vòng lấy eo thiếu niên.

“Em không đau nữa.”

Cố Tranh nhẹ nhàng đâm về phía trước, Trường Ngọc nhíu mày lại nhưng tiếng rên rỉ trong miệng lại nghe thấy rõ ràng. Lúc này mới nắm lấy cằm Trường Ngọc hôn thật sâu, thẳng lưng đâm vào.

Côn thịt chọc vào, đánh thẳng vào thành lũy của đối phương, chỉ qua hai ba lần đã làm cho quân lính phe địch tan rã, chất lỏng trong miệng không giữ được, bị cắm bắn ra “phụt phụt” lên ga trải giường, làm ướt một mảng nhỏ.

Thật tốt,

Cố Tranh híp mát cúi đầu nhìn người dưới thân, người yêu ở trên giường mình, ở dưới háng anh, côn thịt của mình còn đang ở trong cơ thê cô, chập trùng theo động tác của mình, anh va chạm liền nghẹn ngào, âm thanh nhỏ vụn giống như con mèo nhỏ, quyến rũ lại đáng yêu. Anh vừa kéo ra một chút cô liền co huyệt nhỏ lại không cho anh đi ra ngoài, quấn lấy anh chôn vào sâu hơn nữa mới bằng lòng bỏ qua.

Cố Tranh ách giọng nói, cắn vành tai cô: “Tiểu yêu tinh, sao mà dính người thế?”

Trường Ngọc bị làm đến đầu óc trống rỗng, làm gì còn nghe thấy Cố Tranh nói cái gì. Đau đớn sắc bé và khoái cảm chồng chất kích thích bụng dưới Trường Ngọc, cuối cùng sau khi Cố Tranh đâm vào điểm mẫn cảm mấy chục lần, cô tiến vào cao trào. Hoa tâm mở rộng ra, phun ra từng đợt từng đợt ái dịch.

Vách trong co rút từng đợt từng đợt có quy luật, thân thể này rốt cuộc vẫn là xử nữ, vốn dĩ không chịu nổi dụ hoặc, dựa cả vào anh gắng gượng khống chế, lần này cũng không nhịn được nữa, không tình nguyện mà bắn ra.

“Ưm…a…”


Trường Ngọc bị thứ nóng rực đột nhiên xuất hiện kích thích, khác biệt với lạnh lẽo trước kia, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, chân run kịch liệt, giống như bị xe nghiền qua.

Tinh lực thiếu niên luôn vô tận, nhất là lúc vừa mới khai trai. Thậm chí Trường Ngọc có thể cảm nhận được côn thịt vừa bắn ra lại bắt đầu cương lên, rất có thể lại xúc động một lần nữa.

Trường Ngọc vội đẩy anh ra, “Em khát nước, muốn uống nước.”

Cố Tranh thấy cô nước mắt đầm đìa, cao trào một hồi, hiểu rõ gật đầu đứng lên rút côn thịt ra, phát ra một tiếng “ba” thanh thúy.

Trường Ngọc xấu hổ lấy gối che mặt.

Cố Tranh giả bộ như không nhìn thấy, không nhịn được bật cười lắc đầu rời khỏi phòng.

Thiếu niên vừa ra khỏi phòng Trường Ngọc liền lén lấy gối xuống, xoa cái eo của mình, eo thon bị véo in mấy dấu tay, trên người còn bị trồng lên từng mảng dâu tây nhỏ.

Kéo thân thể mệt mỏi đi về phía phòng tắm, lại không nghĩ rằng người vừa đứng dậy chất lỏng màu trắng hòa lẫn với từng tia máu tươi chảy xuống theo bắp đùi, Trường Ngọc đỏ cả mặt, chỉ có thể kẹp chân lại vịn tường chậm rãi đi vào.

Phòng tắm không lớn như cái phía ngoài, không thể bỏ bồn tắm lớn, chỉ có thể tắm vòi sen. Trường Ngọc mở vòi nước, để dòng nước xả xuống. Nước ấm trượt xuống theo cơ thể phụ nữ hoàn mỹ, kích thích cái hạt nhỏ bé, làm cho cô trong nháy mắt nhớ tới lần kia trong bồn tắm…

Giọt nước bắn tung tóe trên cửa thủy tinh, hơi nước làm tầm mắt cô mơ hồ, cô lắc đầu đẩy cảnh tượng kiều diễm trong đầu mình ra ngoài, nghiêm túc tắm rửa.


Tắm rửa liền không khỏi nghĩ đến nửa người dưới, bên trong cơ thể cô còn có… cái này rửa kiểu gì, cũng không thể lấy tay…

Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nhiệt độ vừa hạ xuống dường như lại có xu thế lên cao.

Giọng nói lành lạnh của thiếu niên lại vang lên bên tai.

“Ngọc nhi, muốn anh giúp em không?”

Trường Ngọc: !!

“Anh, anh đi vào lúc nào?” Trường Ngọc hoang mang nói.

Thiếu niên bước chân dài, ban đầu trên người anh cũng chỉ mặc áo choàng tắm lỏng lẻo, vừa vào cửa liền giật áo choàng tắm ra, vừa nhìn là biết anh muốn làm chuyện xấu.

Trường Ngọc chỉ vào anh, “Anh đừng đến đây, em muốn tắm rửa, ra ngoài!”

Còn tưởng rằng thiếu niên sẽ không nghe mình, ai ngờ Cố Tranh thật sự dừng bước, ngược lại làm Trường Ngọc kinh ngạc.

Thiếu niên rũ mí mắt, đuôi mắt rũ xuống có vẻ vô tội lại đáng thương, “Không phải em nói chờ anh sống lại em sẽ đối xử tốt với anh sao?”

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen nhánh sáng ngời, Trường Ngọc luôn thích ánh mắt anh nhất, giờ phút này trong mắt lộ ra bi thương, đầu óc cô trống rỗng, thân thể không chịu khống chế vươn tay làm động tác mời.

Nhìn thấy thiếu niên nhếch khóe miệng bước vào phòng tắm vòi, không gian chật hẹp tràn ngập hormone thuộc về đàn ông, cô mới phản ứng được rốt cuộc mình đã làm gì.

Nhưng tất cả đều đã không kịp nữa rồi, cửa phòng tắm vòi bị đóng lại “cạch”, khép kín không gian bên trong tràn ngập sương mù, Trường Ngọc bị đặt lên trên cửa sổ thủy tinh, giống như con cái thiếu nước, thở dốc từng hơi từng hơi.


Tay vô lực dựa lên kính, muốn tóm lấy gì đó nhưng quá trơn lại trượt xuống rất nhanh, thiếu niên sau lưng nhìn thấy cười nhẹ mười ngón đan xen cùng cô, cắn xé chỗ gáy cô.

“Không… không phải nói tắm rửa… ưm… sao?”

Trường Ngọc thở dốc khó khăn, khoái cảm ép cô rơi lệ, hiếm khi nhớ tới chuyện ban đầu.

Thiếu niên sau lưng nghe vậy hành động không giảm, ngược lại càng ngày càng nhanh, nhiều lần chạm phải cọ xát điểm lồi.

“Làm xong rồi tắm.”

Sau đó làm việc này cho xong, mãi cho đến khi Trường Ngọc ngủ mê man cũng không đợi được.

Đêm nay vô cùng hoang đường, vách tường, bồn rửa mặt, trước gương, trên ghế sofa, đều lưu lại vết tích thân mật của hai người, cuối cùng quanh đi quẩn lại về trên giường.

Chân Trường Ngọc không còn chút sức, nhưng người trên thân lại dường như dùng không hết sức lực, phi trên người cô, mỗi lần muốn từ chối trước mắt sẽ hiện lên đôi mắt bi thương của anh, đành phải làm càn tùy theo anh.

Cuối cùng không nhịn được nữa, ngất đi.

Lúc cô bất tỉnh không lâu, Cố Tranh từ từ nhắm hai mắt đâm vào bắn ra, mới thỏa mãn ôm lấy người hôn khóe miệng cô.

“Ngọc nhi, anh yêu em.”

Hoàn chính văn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương