Đường Miên bước nhanh về phía Tả Triều Chi, phát hiện cả khuôn mặt hắn đều đỏ lên, trên trán đều là từng giọt mồ hôi to như hạt đậu đang không ngừng rơi xuống, rõ ràng tình trạng không ổn lắm. “A Triều, chàng…”

“Dược tính còn bá đạo hơn tưởng tượng của ta nữa.” Tả Triều Chi vô cùng kiềm nén: “Nàng đi mau, ta sắp không kiềm được nữa.” Vì lấy được sự tin cậy trong mọi chuyện, sau khi để thái y xác nhận trong chén thuốc chỉ có xuân dược xong, Tả Triều Chi uống hết cả chén canh giải rượu có vấn đề kia.

Nhưng hắn không ngờ dược tính lại đáng sợ như thế, hắn vẫn nghiêng người, là vì không muốn để cho người ta thấy phản ứng sinh lý kịch liệt của hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đường Miên đi xuống thì thấy, lúc này nàng mới kinh ngạc chớp mắt một cái. Chỗ kia của hắn to lớn, hiện giờ phần vải phía dưới của hắn phồng như màn che, còn cong lên trông vô cùng uy hiếp. Đường Miên chỉ xem xét, biết cái thứ này còn to lớn hơn những lúc bình thường nữa, hiệu quả của thuốc này thật khó lường.

Đột nhiên da đầu Đường Miên run lên, người này thông minh như vậy, xem ra lát nữa nàng sẽ bị ép đến hỏng mất. Tuy rằng dự tính ngay từ đầu của bọn họ là hai cung tì có ý đồ gấy rối với Đại tướng quân, liên lụy Đại tướng quân làm cho vị hôn thê bị thất trinh trước lễ cưới, sau đó hai người sẽ tới ngự tiền cáo trạng, để giải oan cho vợ chồng Vương, để tiểu chất nữ hoặc tiểu chất nam mà hai người chưa từng gặp mặt ra đời bình an.


Đường Miên cảm nhận được sự uy hiếp và nguy hiểm, gân xanh trên trán Tả Triều Chi giật giật, hiển nhiên là kiềm nén vô cùng vất vả, Đường Miên không tốn thời gian cân nhắc lợi hại nữa, nàng đau lòng cho hắn.

Đáng lẽ hai người định về đến lạc viện của mình rồi mới bắt đầu, nhưng Tả Triều Chi lại không thể chờ được.

Đường Miên vươn hai tay ôm vòng eo của hắn, thân mình dán lên trên thân thể rắn chắc của hắn, cơ thể hắn nóng rực, cả người đều căng cứng.

“Ta không nhịn nổi, A Cẩm, khiến nàng vất vả rồi.” Tả Triều Chi vẫn coi thường dược liệu kia, vốn tưởng rằng có thể yên tâm lợi dụng thân thể nàng để đạt được mục tiêu một cách thoải mái, nhưng đến giờ phút này hắn lại không đành lòng để nàng phải chịu một chút vất vả nào nữa.

“Không vất vả, ta thích A Triều, không sao cả.” Đường Miên có thể cảm nhận được Tả Triều Chi đang kiềm nén bản thân: “Ta cũng muốn A Triều.” Đường Miên nỉ non, đặt môi mình vào sát môi Tả Triều Chi, hai môi dán vào nhau. Tả Triều Chi bế cả người nàng lên, đẩy cửa thư phòng ra, cửa phòng vừa đóng lại thì hắn cũng không thể nhịn được nữa. Lưng Đường Miên tựa vào cột, Tả Triều Chi nâng một chân nàng lên, khố lụa bị xé rách trong nháy mắt, Đường Miên còn chưa làm chuẩn bị cái gì, Tả Triều Chi đã gần như mất đi lý trí của mình, kéo đầu khố xuống, bên trong vừa nóng bỏng như lửa.


Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ưm a..." Tả Triều Chi mút lấy đôi môi mềm mại của Đường Miên mãnh liệt, ở nơi khác, hắn cởi côn thịt đang bị trói buộc ra rồi lần lên hai đùi bị tách ra theo bản năng, đi vào chân tâm. Trong tư thế đứng thẳng kia, dưới tiểu huyệt vốn là co lại, lúc tiến vào lại gặp một ít khó khăn, dù sao cũng không còn cơ hội để tiến hành màn dạo đầu nên tiểu huyệt còn hơi khô.

Nàng bị hôn đến nỗi choáng váng đầu óc, tay Đường Miên bám víu lấy đầu vai Tả Triều Chi, côn thịt nóng bỏng ở giữa thử cọ xát cửa huyệt, toàn thân đầy gân xanh gồ ghề, độ cứng cũng không gì sánh được, giống như một chiếc gậy sắt đang cọ xát giữa hai chân, cọ lên vùng nhạy cảm mang đến một cảm giác tê dại.

Dù sao cũng không phải là tiểu cô nương mới trải sự đời, thân mình Đường Miên nhanh chóng chảy nước, một lượng mật thủy lớn khiến cho côn thịt bị ướt đến sáng bóng.

Quy đầu cực lớn cũng căng lên giống như quả trứng, đi vào cửa huyệt quyến rũ đã bắt đầu co rút kia.


“Ưm a…”. Nụ hôn liên tục kéo dài, tiếng kêu hoảng hốt của Đường Miên hoàn toàn bị nuốt hết giữa răng môi của Tả Triều Chi, chỉ còn lại từng tiếng kêu rên. Chỉ trong nháy mắt, cơ thể bị cự long xâm nhập vào trong, cự long nhập huyệt, gây nên cơn sóng dữ nhất trong thủy triều, nhất thời giống như đá bay xuyên qua khoảng không, sóng to gió lớn, từng đống tuyết nổi lên cuồn cuộn. Đường Miên hoàn toàn không có sức lực chống lại, chỉ có thể như nước chảy bèo trôi, bị hắn mang đến nơi xa, như đi ngược dòng nước. Sức cản không còn, phần thân cứng rắn tiến lên liên tục, bọn họ biết cuối cùng mình sẽ đến đâu, có được cái gì và cố gắng cùng nhau chỉ vì một khoảnh khắc kia.

Véo bắp đùi Đường Miên, mỗi một lần Tả Triều Chi đâm vào đều vừa mạnh vừa nhanh, phần thịt trắng noãn của Đường Miên đã bị đâm đến mức đỏ bừng, lỗ hổng nho nhỏ bên kia bị căng đến cực hạn, thịt mềm bên trong bị từng động tác lỗ mãng của hắn đưa ra đưa vào theo, chỉ với mấy trăm lần như vậy, bên trong chắc đã sưng đỏ muốn chảy máu rồi.

“Ưm a…” Rốt cuộc Tả Triều Chi cũng buông lỏng môi Đường Miên, hai người đều thở dốc liên tục. Đường Miên bất giác muốn ngẩng đầu lên, cái ót lại đặt lên cây cột lạnh lẽo, mang theo một chút đau đớn, nàng giống như Tiểu Cẩm trong Lệ Thủy, miệng khép mở liên tục, cũng thở gấp liên tục, bởi vì khoái cảm dần dần chồng chất mà khẽ ngâm khẽ xướng, rên rỉ không ngừng.

Một tay Tả Triều Chi nâng chân Đường Miên, một tay kia bóp vòng eo của nàng, tiếng bạch bạch bạch bạch chưa từng ngừng vang lên, vừa cuồng loạn vừa ngang ngược, côn thịt như hóa thành roi sắt, liên tục quất vào tiểu huyệt ở dưới thân, hắn cảm thấy không đủ, như thế nào cũng không đủ.

Thịt mềm cửu điệp lại hút lấy phần thân to lớn kia, chỉ có thể giải tỏa một phần ngàn cơn ngứa của hắn, cơn ngứa kia giống như vạn tiễn xuyên tâm, phải điên cuồng va chạm trong cơ thể nàng thì mới có thể kiềm chế được ngọn lửa nóng rực trong cơ thể kia.

“Đường Đường, Đường Đường…” Tả Triều Chi thở hổn hển kêu to tên của nàng, thịt mềm bắt đầu co rút nhanh, hút chặt lấy phần thân nam tính của hắn, Tả Triều Chi bình thường vốn đã lâu, có dược tính thêm lại thành kinh người, ngay cả hiệu suất làm cho Đường Miên đạt tới cao trào dường như cũng tăng lên.


“A a... Sắp tới... Sắp tới rồi…” Giọng hét của Đường Miên vang cao, gần như là đang gào thét, khoái cảm như đang nghiền nát mọi thứ, dời núi lấp biển mà đến làm cho cơ thể nàng run lên một trận, nhưng Tả Triều Chi hoàn toàn không có dấu hiệu bình tĩnh lại.

Cao trào của Đường Miên đi qua làm thân mình nàng hơi mềm xuống, Tả Triều Chi lại nhấc một chân khác của nàng lên, ngón tay nàng đã bám sâu vào trong quần áo của hắn, nắm thành những nếp nhăn thật sâu.

Tả Triều Chi hơi điều chỉnh tư thế của nàng, làm cho chân nàng mở ra rộng hơn một chút nữa, có thể cho côn thịt thật lớn kia đi vào trong. Trải qua va chạm, chỗ sâu nhất trong cái miệng nhỏ kia có vẻ quyến rũ vô cùng, hắn mạnh mẽ mở to cái miệng nhỏ đang nhắm chặt kia ra, đâm vào chỗ sâu nhất, thịt ở cổ tử cung trơn nhẵn siết chặt lấy quy đầu to lớn, từ từ đi vào tới chỗ sâu nhất.

“A a... Sắp bị phá nát rồi a a…” Cảm nhận được đau đớn làm Đường Miên bất ngờ kêu lên, khóe mắt nàng xuất hiện nước mắt, một chút sự trong suốt tinh khiết đã gọi được chút lý trí nhỏ bé của Tả Triều Chi quay về, hắn cúi đầu liếm liếm khóe mắt của Đường Miên.

“Đừng khóc... Ta sẽ đau lòng. Nnàng nhẫn nhịn chút đi, rồi ta sẽ cho nàng sung sướng ngay lập tức.” Tả Triều Chi vừa dỗ, động tác dưới thân lại không dừng lại, sự cao trào vừa mới trải qua một lần lại nổi lên lần nữa, hiện giờ lại bị đụng vào thịt đầu tử cung, sau khi trải qua đau đớn như lúc đầu, cả người nàng như bị sét đánh, cảm giác tê dại lại nổ tung trong cơ thể lần nữa, lại bị đưa lên đỉnh một lần nữa.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương