Tả Triều Chi lật người lên, cơ thể cường tráng của hắn gần như bao phủ cả người Đường Miên, để nàng ở dưới thân hắn, rồi cúi đầu xuống đặt một nụ hôn nhẹ như cánh bướm mỏng manh lên môi nàng.

Sau đó, hắn lại khẽ rỉ tai nàng, nói: "A Cẩm, nàng cứ yên tâm mà đợi, ngoan ngoãn mang thai con của chúng ta, ở nhà giúp ta dạy con, không cần quan tâm những việc khác, như vậy thì ta sẽ đảm bảo nàng và Hứa gia một đời an khang, nàng nói xem, như vậy có tốt không?"

Tốt, rất tốt! Đường Miên cảm thấy như vậy thật là tốt, nhân gian nhiều phiền não đau khổ như vậy, nếu hắn và nàng có thể bình yên sống cùng một mái nhà thì thật tốt biết bao! Có điều Đường Miên cảm thấy nếu bây giờ nàng mở miệng đồng ý thì Tả Triều Chi sẽ sinh nghi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đắn đo một lát, Đường Miên lại nhìn Tả Triều Chi bằng ánh mắt điềm đạm đáng yêu, lộ ra nụ cười lấy lòng: "Triều Chi ca ca, chàng đừng như vậy, ta sợ lắm... Đừng đối tốt với ta như thế được không? Ta hứa rằng sẽ ngoan."

Tả Triều Chi nhìn dáng vẻ cẩn thận lấy lòng mình của nàng, trong lòng dâng lên một loại khoái cảm kỳ lạ, mỗi khi nàng có điều cầu xin hắn đều sẽ ngoan ngoãn như này, vậy thì hắn sẽ tạo ra những không gian để nàng vĩnh viễn phải cầu xin hắn, để nàng mãi luôn ngoan ngoãn phụ thuộc vào hắn.

"Vậy sao được? A Cẩm à... chỉ cần nàng đạt được mong muốn là lát nữa lại một chân đá văng ta ra ngoài rồi." Hắn khẽ than thở, không thể tin nàng được nữa.


Nếu vừa không thể tin tưởng lại vừa không thể rời bỏ nàng, vậy thì cầm tù nàng chính là lựa chọn tốt nhất! Cho dù là đối với nàng hay là hắn thì đều tốt cả.

Kiếp trước nàng đã thể hiện hết khả năng tìm đến cái chết của mình rồi, làm sao hắn lại có thể bỏ mặc nàng một lần nữa đây?

"Nếu A Cẩm muốn được thưởng thì phải ngoan, nếu nàng biểu hiện ra tốt một chút thì ta cũng sẽ suy nghĩ thêm về việc mở rộng phạm vi hoạt động cho nàng, hoặc là nàng muốn mặc loại y phục nào hay là muốn ra ngoài đi dạo, cũng không phải hoàn toàn không có khả năng." Hắn kéo sợi dây xích trên cổ tay Đường Miên, nói.

Thu mở phải có mức độ, không thể hoàn toàn chặt đứt hy vọng của nàng, Tả Triều Chi lại cho nàng thêm một tia hy vọng: "Hiện giờ A Cẩm đang rất ngoan, ta rất thích, cứ tiếp tục như vậy, có biết chưa?" Hắn dịu dàng cắn nhẹ vào cần cổ Đường Miên, bên trên vẫn còn dấu vết của lần ân ái trước để lại.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đường Miên nghe vậy, trong lòng bỗng cảm thấy hơi hơi chua chát, nàng cụp mi mắt xuống: "Được, ta đều nghe lời của Triều Chi ca ca."

Tả Triều Chi rất hài lòng, hắn rút vật bằng ngọc từ bên trong vùng cấm của Đường Miên ra: "Đây đúng là món đồ tốt, kỹ năng điêu luyện, lại còn có thể tiết tinh dịch vào bên trong tử cung của A Cẩm!"

"A ha..." Lúc đồ vật bằng ngọc kia bị rút ra hoàn toàn, ngay lập tức từ lỗ hoa nàng chảy ra một dòng dâm thủy. Tả Triều Chi bấy giờ vẫn còn đang mặc y phục chỉnh tề, hắn vén vạt bào đằng trước lên, cởi dây quần, tức thì côn thịt hung hăng từ bên trong bắn ra, hướng thẳng vào lỗ hoa vẫn còn đang ngúc nguẩy của Đường Miên.

Không một chút do dự, côn thịt to lớn kia lập tức cắm vào thật sâu bên trong âm đạo, mị huyệt nhất thời không chịu nổi kích thích quá lớn, lúc bị côn thịt cắm vào bèn giãn nở khiến Đường Miên giật mình, cơ thịt bên trong âm đạo cũng bị kinh động mà ra sức nhu động, như muốn nhả kẻ xâm lăng kia ra ngoài, thế nhưng lại biến khéo thành vụng, ngược lại cứ ngậm chặt lấy côn thịt không buông, giống như đang lưu luyến triền miên.

Hai tay giữ lấy chân Đường Miên, Tả Triều Chi điên cuồng vặn eo lắc hông, cự vật to lớn sần sùi không ngừng đâm tới đâm lui trong lỗ hoa của nàng.


Đường Miên phát ra tiếng rên khẽ, nàng bị trói trên giường cũng được một thời gian, lúc bị kích tình đã sinh ra dục vọng mãnh liệt: "A, A Triều đợi một chút... đợi..." Giọng nàng nỉ non, ngữ khí lại khẩn thiết.

"Không đợi nổi nữa, ngoan... ta sẽ sớm bắn vào trong nàng..." Tả Triều Chi nhẹ nhàng xoa xoa bờ mông nàng, khiến nàng phải ra sức cắn chặt môi, suýt chút nữa thì không nín nhịn được.

"Hu hu hu... buồn tiểu quá... không nhịn được nữa... chờ đã... chàng muốn đâm ta bao nhiêu cũng được... nhưng giờ ta buồn tiểu... ưm..." Lúc này thân dưới của nàng xuất hiện hai luồng cảm giác kịch liệt, một là vô cùng khoái cảm, một là vô cùng khó chịu, nàng lắc đầu, gương mặt nhỏ vì nhịn lâu mà đỏ bừng cả lên.

"Vậy cứ tiểu ra đây đi!" Tả Triều Chi khẽ cười, kiếp trước hắn cũng không phải chưa từng làm tình trong màn nước tiểu như này, chỉ cảm thấy Đường Miên vô cùng yêu kiều, luôn luôn có thể nhịn một trận.

"Đừng... ưm..." Phập phập, Tả Triều Chi gia tăng tốc độ trừu sáp, vô cùng hưng phấn mà oanh tạc bên trong lỗ hoa kia của Đường Miên, khiến nàng hoàn toàn mất đi quyền tự chủ.

Tiếng nước rơi tí tách tí tách, dòng nước ấm nóng tiết ra từ chỗ hai người đang giao hợp, có màu hơi hơi vàng vàng, dòng nước làm ướt chùm lông mọc ở côn thịt của Tả Triều Chi, chầm chậm từ da thịt chảy xuống, thấm ướt cả chăn mền cao cấp. Đường Miên xấu hổ muốn che mặt nhưng hai tay nàng lại bị vướng xích, thế là nàng đành nhắm chặt mắt lại, hốc mắt đỏ ửng lên.

Khoái cảm dâng lên mãnh liệt, đúng lúc tiểu ra ngoài thì bên trong cơ thể cũng đạt tới cao trào, cả người cứ run rẩy, mị huyết hưng phấn ra sức co rút, cảm giác này quả thật là vô cùng kích thích vượt xa cả sự thẹn thùng của Đường Miên, nhưng đổi lại nếu là Tả Triều Chi, nghĩ lại thì thấy cũng không phải không thể tiếp nhận, bị làm tình dưới thân nam tử mình yêu thích, cho dù bị làm đến mức tiểu cả ra đây cũng không phải chuyện gì quá xấu.


"Không sao, không sao, đừng sợ... Ta không chê nàng." Tả Triều Chi hôn nhẹ lên đuôi mắt Đường Miên: "Không khóc nữa... Đường Đường như vậy rất là đẹp, rất kích tình..."

Bạch bạch bạch, Tả Triều Chi lại gia tăng tốc độ trừu sáp, mỗi lần hắn đâm vào đều đâm sâu tới tận hoa tâm, cơ thịt mẫn cảm của Đường Miên bị côn thịt gân guốc to lớn kia cạ vào, từng trận tê dại hết đến rồi lại đi, sau khi trừu sáp không dưới trăm lần, hắn mới dùng lực cắm một nhát sâu nhất, rùng mình một trận rồi bắn tinh vào bên trong cơ thể nàng.

"Ha... ưm..." Đường Miên lại run rẩy một trận, không ngờ nàng lại bị hắn đưa lên chín tầng mây, cảm giác lâng lâng khoan khoái, lại vừa hốt hoảng.

"Đường Đường thật là giỏi..." Bắn tinh xong rồi, Tả Triều Chi vẫn còn nhẹ nhàng trừu sáp, nửa đầu đã mềm ra của côn thịt vương vấn không ngừng cạ vào mị huyệt đang co thắt của Đường Miên, dư vị tuyệt không thể tả.

"A ha..." Hai con mắt của Đường Miên hơi hơi trợn trắng, hô hấp rối loạn, nước dãi không ngừng chảy ra bên miệng, khiến Tả Triều Chi lại được một phen suy đi tính lại không biết nên làm trận nữa không, nhưng rồi nghĩ tới nàng đang rỗng bụng, hắn mới quả quyết rút côn thịt của mình ra khỏi hoa huyệt nàng, dịu dàng hỏi: "Đói rồi phải không? Đi ăn tối trước thôi."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương