Lúc trước hệ thống để cô mô phỏng cách làm lươn trong không gian giả định, cũng chính là lúc ông nội làm một con cá ba món ăn, chẳng qua lúc ấy yêu cầu nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra là phục chế đại khái, đến món cà tím hấp hành lá lại là phục chế hoàn mỹ.

Lúc trước chỉ là phục chế đại khái Phương Ái Ái đã phải giết lươn suốt chín ngày, lần này nếu muốn phục chế hoàn mỹ món hành lá hấp cà tím, không biết phải làm hỏng bao nhiêu nguyên liệu mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Cũng may nguyên liệu nấu ăn bên trong đều là giả, tùy thời đều có thể lấp đầy, phần lớn tay đao công tốt của cô đều là luyện trong không gian giả định mà thành.

Trong nhà ăn của xưởng đóng hộp, nào có nhiều thịt cá và rau quý hiếm để cô tập luyện, từ mùa xuân đến mùa thu, mỗi ngày cắt nhiều nhất chính là khoai tây.

Ban ngày học cách nấu món ăn mới, buổi tối không ngừng thực hành phục chế trong không gian giả định.

Những người khác không biết chuyện Phương Ái Ái lén luyện tập buổi tối, từ thớt đến bệ bếp lò đều chứng minh cô trời sinh thích hợp ăn chén cơm đầu bếp này.


Đã rất ít người nói đến chuyện cô bỏ học, trường học cách Phương Ái Ái dường như đã rất xa, cũng bao gồm cả người trong trường.

Phương gia không có học sinh, đương nhiên cũng sẽ không chú ý đến trường học, cho dù là mở cửa làm ăn, khách hàng nhắm vào cũng không phải học sinh trong túi không có ba quả dưa hai quả táo, mà là có thể lấy ra tiền! Những đồng chí phụ nữ.

Đúng vậy, thành phố Hải Xương cuối cùng cũng cho phép tư nhân quang minh chính đại buôn bán, mà Phương gia đã sớm chuẩn bị tốt từ trước đó.

Bảng hiệu món kho trăm năm Phương gia đã làm xong, hương liệu cũng đã chuẩn bị không tệ lắm.

Cung Tiêu Xã cùng chợ đen ở thành phố Hải Xương, người Phương gia trên cơ bản đều đã đi qua, lại nhờ người quen mang tới mấy loại từ nơi khác, mới tích góp đủ hai mươi ba loại hương liệu.

Giống như hoa tiêu, đinh hương, hoa hồi, vỏ quế, trần bì*, thì là, cam thảo, lá nguyệt quế, tất cả đều có thể dễ dàng mua được.

*vỏ quýtNhưng cái gì mà quả la hán, gạo men đỏ, thảo quả, địa liền! Những loại hương liệu không quá phổ biến như này không dễ mua chút nào, có một số nhân viên bán hàng còn chưa từng nghe qua, nếu không phải Phương Đại Đầu có nhiều người bạn già làm đầu bếp, thật đúng là không nhất định có thể gom đủ những loại hương liệu này trong thời gian mấy tháng.

Nước chát là khó khăn nhất, hương vị chỉ chiếm một phần, ngoài ra còn cần các vật liệu khác, thậm chí cũng có yêu cầu đối với đồ dùng phòng bếp.

Phương Đại Đầu không dám qua loa đối với trù nghệ, hơn nữa còn lấy tên tuổi Phương gia ra, vậy lại càng không dám chắp vá qua loa.

Nồi niêu, nồi canh, nồi hấp, muôi, rây lọc đều có đầy đủ, đương nhiên, dù là nguyên liệu nấu ăn hay đồ dùng làm bếp, đều là dùng tiền vốn của Phương Minh Khải để chuẩn bị.

Tiền vốn kiếm được từ buôn bán hơn ba tháng, trên cơ bản đã tiêu hết vào tiệm ăn nhỏ này, chuyện này may là do ông nội nhà mình cung cấp công thức, nếu đổi lại là người khác khuyên hắn mở quán bán món kho, hắn nhất định không dám bỏ vốn như vậy.


Nước chát do Phương Đại Đầu tự mình nấu, có điều ông chỉ nấu một lần, con trai cùng cháu gái dựa theo thiên phú bản thân mà học tập, lần sau sẽ để cho tiểu bối tự mình động thủ, chút chuyện nhỏ như nấu nước chát này, chính là dùng đao giết trâu đi làm thịt gà.

Một tấm bảng hiệu, một cái xe đẩy tay, đã hoàn thành quầy bán món kho trăm năm của Phương gia, quả thật đơn sơ đến không thể đơn sơ hơn.

Nhưng món bán bên trong lại rất đầy đủ, mặn có thịt kho, giò heo kho, xương kho, chân gà kho, trứng gà kho, món chay có củ cải trắng kho, cà rốt kho, đậu phộng kho, đậu nành kho cay, đậu nành ngũ vị hương.

Tổng cộng nấu ra ba loại nước chát, nước chát cay rát, nước halogen hương rượu, nước chát trắng, dù là thịt hay rau củ, đều có thể dùng những loại nước chát này.

"Nước chát rất đa dạng nhiều loại, đồ có thể nấu cùng càng nhiều, chỉ tiếc quầy hàng này của cháu quá nhỏ, nếu làm số lượng nhiều hơn nữa, cháu cũng không có chỗ để bày bán nha.

" Đầu bếp Phương không khỏi tiếc nuối nói.

Dựa vào tay nghề gia truyền, mở một tiệm thịt kho cũng dư dả, huống chi chỉ là một quầy hàng bán thịt kho mà thôi.


"Không phải cháu không bỏ được tiền, là do không còn tiền mua nguyên liệu nấu ăn nữa, chút tiền cuối cùng kia tất cả đều dùng để mua thịt này rồi, cũng không biết mấy ngày mới có thể bán hết.

"Lần đầu tiên lấy vốn làm buôn bán, lại nhiều tiền vốn như vậy, Phương Minh Khải không khẩn trương là không có khả năng, lỡ như! Không không không, ở đâu ra nhiều cái lỡ như vậy chứ.

“Thịt này để bảy tám ngày không thành vấn đề, bây giờ trời lạnh như vậy mà, vẫn ổn, hơn nữa, chỉ có mấy thứ này, mấy ngày nữa, cháu đến chợ chỉ cần lấy nắp nồi lên, một ngày, nhiều lắm là hai ngày, nhất định có thể bán hết.

"Đầu bếp Phương vẫn có cái tự tin này.

Mở cửa làm buôn bán, trước đó ông cũng đã đi ra ngoài hỏi thăm qua, quầy ăn này của nhà mình tuyệt đối là độc nhất, hơn nữa xét về hương vị mà nói, kia tuyệt đối là thượng đẳng, giá cả cũng hợp lý, không có lý do gì bán không tốt.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương