Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu
-
Chương 184: Từ chối
Mạnh Giang Thiên ngủ một giấc, đứng lên đã nhìn thấy Triệu Vỹ Gia bị truy nã treo thưởng, không nghĩ tới người này đã là dị năng giả cấp 4,5.
Triệu Vỹ Gia trở thành đề tài mới nóng trong khu an toàn, hầu như trên TV đều đưa tin chuyện của hắn.
Tin tức về cái chết của gia đình Lưu An Na cũng được lên báo.
Gia đình ngồi trên bàn ăn, xem thông báo trên TV thì cảm thấy rất phức tạp.
Tuy rằng rất chán ghét cả nhà Lưu An Na, nhưng nghe được bọn họ chết thảm như vậy cũng rất thổn thức. Nhưng ngược lại cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Lưu An Na chết rồi." Thôi Tây Sinh nhét vào miệng một miếng cà chua, nhìn TV như đang cảm thán nhưng đôi mắt nhỏ lại nhìn trộm biểu tình của Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên bất đắc dĩ cười nói: "Quả thật đã chết, về sau sẽ không có ai cùng em cướp chồng."
Thôi Tây Sinh trừng mắt: "Cô ta còn sống em cũng không sợ cô ta cướp chồng."
"Đương nhiên, trong lòng chồng chỉ có em, làm sao cô ta có thể cướp qua được em."
"Cô ta chết rồi, anh không khổ sở?"
"Không khổ sở."
Thôi Tây Sinh nghi ngờ nhìn Mạnh Giang Thiên, Mạnh Giang Thiên giơ tay lên thề: "Anh thề, thật sự anh không khổ sở."
"Hừ." Thôi Tây Sinh hài lòng, ngạo kiều hừ một tiếng, cắn một miếng ức gà.
Chồn tuyết ngậm chân gà, u oán ngồi xổm trên bàn cơm nhìn Mạnh Giang Thiên.
Kẻ nói dối, kẻ nói dối siêu lớn. Rõ ràng tối hôm qua nói cho nó một con gà mái nên nó hưng phấn một đêm, thế mà buổi sáng cho nó một cái chân gà.
Nhưng nhìn sang bên cạnh, Tiểu Hắc chỉ có một cái đầu gà, cuối cùng chồn tuyết cũng thoải mái một chút.
Tuy Triệu Vỹ Gia bị truy nã nhưng Mạnh Giang Thiên vẫn đưa video hắn hãm hại mình cho Phùng Kinh Quảng xem, anh cũng không muốn mang tội danh này.
Phùng Kinh Quảng xem video rất tức giận: "Tên khốn nạn chết tiệt này, rốt cuộc là do hắn hại dị năng giả. Tôi cũng ngu xuẩn, vậy mà bị hắn dắt mũi đi, tôi cũng là đồng lõa."
Phùng Kinh Quảng rất ảo não, nếu không phải Vương tiên sinh ở ngay trước mắt, phỏng chừng hắn phải tát mình hai cái.
"Tôi phải xin lỗi Mạnh Giang Thiên, là tôi hiểu lầm hắn." Phùng Kinh Quảng cầm lấy điện thoại cố định trên bàn làm việc định gọi điện cho Mạnh Giang Thiên.
Điện thoại di động của Mạnh Giang Thiên có thể ở trong túi, ở thêm nữa sẽ lộ.
"Tôi đột nhiên nhớ tới còn có việc, tôi đi trước." Mạnh Giang Thiên vội vàng rời đi, ngay cả thời gian tiễn đưa anh Phùng Kinh Quảng cũng không có, nhoáng cái người trước mắt đột nhiên không thấy đâu.
Tốc độ dị năng giả hệ gió chính là rất nhanh.
Phùng Kinh Quảng cảm thán một chút, điện thoại đối diện đã được kết nối.
"Alo." Mạnh Giang Thiên lập tức vọt lên độ cao hơn một ngàn mét, chuông điện thoại di động vang lên, dường như sợ bị người ta nghe thấy tiếng chuông nên anh bắt máy ngay.
"Mạnh tiên sinh, tôi là Phùng Kinh Quảng."
"Phùng tiên sinh, tôi chờ điện thoại của ngài đến lo lắng." Mạnh Giang Thiên bĩu môi, âm dương quái khí nói.
Đầu dây bên kia, Phùng Kinh Quảng có chút ngượng ngùng, cũng không biết Vương tiên sinh có nói chuyện video giám sát với Mạnh Giang Thiên hay không.
"Xin lỗi Mạnh tiên sinh, trong khoảng thời gian này tôi có một số việc phải xử lý, chậm trễ chút thời gian. Không biết Mạnh tiên sinh có hứng thú với nhà máy điện gió hay không, chúng tôi cũng chuẩn bị xong, chỉ chờ Mạnh tiên sinh tới chủ trương mọi chuyện."
"Nhà máy điện gió còn cần tôi không? Tôi nghe nói người phụ trách đã thay đổi. Tôi đã đi đến tiệc kỷ niệm thăng chức của Tiền Bối." trong lòng Mạnh Giang Thiên vẫn có tức giận, tiếp tục âm dương quái khí nói.
Tiền Bối cũng là dị năng giả hệ gió, mấy ngày nay Mạnh Giang Thiên còn cố ý kết giao, quan hệ hai người cũng không tệ lắm.
Anh không có ý kiến với Tiền Bối, chỉ là muốn chỉnh Phùng Kinh Quảng một chút.
"Điều này... Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm." Phùng Kinh Quảng bất đắc dĩ đến nhộn nhạo, tốt xấu gì hắn cũng là quản lý khu an toàn, tên nhóc này không thể cho hắn chút mặt mũi.
"Hiểu lầm? Hiểu lầm gì khiến Phùng tiên sinh đánh giá tôi kém như vậy, tôi tự cho rằng nhân phẩm của tôi có thể."
"..." Phùng Kinh Quảng không nói gì, sao Vương tiên sinh này cái gì cũng nói với Mạnh Giang Thiên, rốt cuộc quan hệ giữa hai người tốt đến mức nào?
"Đúng là hiểu lầm, tôi có thể giải thích với cậu." Phùng Kinh Quảng thở dài, nói chuyện Triệu Vỹ Gia sai người thay đổi mặt trong video giám sát với Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên biết chân tướng kiên nhẫn nghe xong, làm bộ thở dài nói: "Quả thật khó lòng phòng bị, Triệu Vỹ Gia thật đúng là âm hiểm."
"Tôi cũng bị hắn lừa gạt, Mạnh tiên sinh cũng đừng cùng ông già như tôi chấp nhặt, thật sự tôi đối với loại đồ chơi của người trẻ tuổi không hiểu được. Ngày kia nhà máy điện gió sẽ chạy thử, Mạnh tiên sinh đến giúp tôi đi."
"Nếu đã để cho Tiền Bối phụ trách, thì để cho hắn phụ trách nhà máy điện gió đi. Mấy ngày nay hắn đã làm rất nhiều công việc và chăm chỉ tiến bộ. Hơn nữa, tính cách của hắn rất tốt, là một người có trách nhiệm. Nếu đổi hắn, hai chúng tôi sẽ có khúc mắc."
Mạnh Giang Thiên từ chối đề nghị của Phùng Kinh Quảng, anh có mục tiêu tốt hơn.
Triệu Vỹ Gia bị truy nã, đẳng cấp cao nhất của dị năng giả hệ cây còn lại trong nông trại cũng chỉ là cấp 3. Nông trại đang cần một người quản lý mới.
Cây nhân sâm còn có một quả bom hẹn giờ, nếu cây nhân sâm bị hạt giống kia hút khô, nhất định cái vật nhỏ đó sẽ đi tìm thực vật khác làm ký sinh trùng.
Vật nhỏ đó chính là cơ hội để Mạnh Giang Thiên tiến vào nông trại.
Mục đích ban đầu của anh chính là vượt qua Triệu Vỹ Gia cho Thôi Tây Sinh một hôn lễ long trọng.
Thay vì phấn đấu từ đầu ở nơi khác, không bằng trực tiếp nhận công việc của Triệu Vỹ Gia. Anh tin tưởng, dùng dị năng của anh, nhất định có thể làm tốt hơn Triệu Vỹ Gia.
Hơn nữa trong nông trại có rau và thịt, tốt hơn nhiều so với nhà máy điện cả ngày phơi nắng gió thổi.
Mạnh Giang Thiên tính toán Phùng Kinh Quảng cũng không biết. Mạnh Giang Thiên từ chối hắn, Phùng Kinh Quảng chỉ cảm thấy đáng tiếc, dị năng giả cao cấp như vậy, một mình anh có thể chống đỡ khối lượng công việc của hai người.
Phùng Kinh Quảng lại khuyên vài câu, thái độ Mạnh Giang Thiên đều rất kiên quyết, hai người lại trò chuyện một lát rồi cúp điện thoại.
Phùng Kinh Quảng nhìn điện thoại, nhíu nhíu mày lại cầm lên gọi ra ngoài: "Đi điều tra cho tôi, bên cạnh Mạnh Giang Thiên có người nào, gần đây đã tiếp xúc với ai."
Quan hệ giữa Vương tiên sinh và Mạnh Giang Thiên tuyệt đối không tầm thường, nói không chừng có thể từ bên cạnh Mạnh Giang Thiên tra được một ít dấu vết.
Không bao lâu sau, quan hệ bên cạnh Mạnh Giang Thiên đã được đặt trước mặt Phùng Kinh Quảng, hắn nhìn thấy tư liệu của Hách Nhân, ba chữ hệ tinh lọc làm cho lông mày Phùng Kinh Quảng nhướn lên.
Cầm lấy điện thoại cố định, Phùng Kinh Quảng lại gọi điện thoại ra ngoài: "Phái người theo dõi Hách Nhân bên cạnh Mạnh Giang Thiên."
"Vâng."
Lệnh truy nã của Triệu Vỹ Gia vẫn là đề tài toàn dân, ồn ào huyên náo. Ba ngày, dị năng giả toàn bộ khu an toàn đều không thể bắt được hắn.
Phùng Kinh Quảng nâng thù lao treo thưởng lên một chút, một mảnh đất tư nhân mười mẫu có thể trồng tự do, Mạnh Giang Thiên nhìn thấy có chút động tâm.
Dù sao cuối cùng còn phải thay thế công việc của Triệu Vỹ Gia, Mạnh Giang Thiên nghĩ anh nên thử bắt Triệu Vỹ Gia.
Thêm một mảnh đất, anh có thể nuôi gà và vịt, chỉ sau một đêm, bốn con gà đã tạo ra một đống phân nhỏ trong không gian.
.....????????????????????????????????.....
3/10/2021
#NTT
Triệu Vỹ Gia trở thành đề tài mới nóng trong khu an toàn, hầu như trên TV đều đưa tin chuyện của hắn.
Tin tức về cái chết của gia đình Lưu An Na cũng được lên báo.
Gia đình ngồi trên bàn ăn, xem thông báo trên TV thì cảm thấy rất phức tạp.
Tuy rằng rất chán ghét cả nhà Lưu An Na, nhưng nghe được bọn họ chết thảm như vậy cũng rất thổn thức. Nhưng ngược lại cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Lưu An Na chết rồi." Thôi Tây Sinh nhét vào miệng một miếng cà chua, nhìn TV như đang cảm thán nhưng đôi mắt nhỏ lại nhìn trộm biểu tình của Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên bất đắc dĩ cười nói: "Quả thật đã chết, về sau sẽ không có ai cùng em cướp chồng."
Thôi Tây Sinh trừng mắt: "Cô ta còn sống em cũng không sợ cô ta cướp chồng."
"Đương nhiên, trong lòng chồng chỉ có em, làm sao cô ta có thể cướp qua được em."
"Cô ta chết rồi, anh không khổ sở?"
"Không khổ sở."
Thôi Tây Sinh nghi ngờ nhìn Mạnh Giang Thiên, Mạnh Giang Thiên giơ tay lên thề: "Anh thề, thật sự anh không khổ sở."
"Hừ." Thôi Tây Sinh hài lòng, ngạo kiều hừ một tiếng, cắn một miếng ức gà.
Chồn tuyết ngậm chân gà, u oán ngồi xổm trên bàn cơm nhìn Mạnh Giang Thiên.
Kẻ nói dối, kẻ nói dối siêu lớn. Rõ ràng tối hôm qua nói cho nó một con gà mái nên nó hưng phấn một đêm, thế mà buổi sáng cho nó một cái chân gà.
Nhưng nhìn sang bên cạnh, Tiểu Hắc chỉ có một cái đầu gà, cuối cùng chồn tuyết cũng thoải mái một chút.
Tuy Triệu Vỹ Gia bị truy nã nhưng Mạnh Giang Thiên vẫn đưa video hắn hãm hại mình cho Phùng Kinh Quảng xem, anh cũng không muốn mang tội danh này.
Phùng Kinh Quảng xem video rất tức giận: "Tên khốn nạn chết tiệt này, rốt cuộc là do hắn hại dị năng giả. Tôi cũng ngu xuẩn, vậy mà bị hắn dắt mũi đi, tôi cũng là đồng lõa."
Phùng Kinh Quảng rất ảo não, nếu không phải Vương tiên sinh ở ngay trước mắt, phỏng chừng hắn phải tát mình hai cái.
"Tôi phải xin lỗi Mạnh Giang Thiên, là tôi hiểu lầm hắn." Phùng Kinh Quảng cầm lấy điện thoại cố định trên bàn làm việc định gọi điện cho Mạnh Giang Thiên.
Điện thoại di động của Mạnh Giang Thiên có thể ở trong túi, ở thêm nữa sẽ lộ.
"Tôi đột nhiên nhớ tới còn có việc, tôi đi trước." Mạnh Giang Thiên vội vàng rời đi, ngay cả thời gian tiễn đưa anh Phùng Kinh Quảng cũng không có, nhoáng cái người trước mắt đột nhiên không thấy đâu.
Tốc độ dị năng giả hệ gió chính là rất nhanh.
Phùng Kinh Quảng cảm thán một chút, điện thoại đối diện đã được kết nối.
"Alo." Mạnh Giang Thiên lập tức vọt lên độ cao hơn một ngàn mét, chuông điện thoại di động vang lên, dường như sợ bị người ta nghe thấy tiếng chuông nên anh bắt máy ngay.
"Mạnh tiên sinh, tôi là Phùng Kinh Quảng."
"Phùng tiên sinh, tôi chờ điện thoại của ngài đến lo lắng." Mạnh Giang Thiên bĩu môi, âm dương quái khí nói.
Đầu dây bên kia, Phùng Kinh Quảng có chút ngượng ngùng, cũng không biết Vương tiên sinh có nói chuyện video giám sát với Mạnh Giang Thiên hay không.
"Xin lỗi Mạnh tiên sinh, trong khoảng thời gian này tôi có một số việc phải xử lý, chậm trễ chút thời gian. Không biết Mạnh tiên sinh có hứng thú với nhà máy điện gió hay không, chúng tôi cũng chuẩn bị xong, chỉ chờ Mạnh tiên sinh tới chủ trương mọi chuyện."
"Nhà máy điện gió còn cần tôi không? Tôi nghe nói người phụ trách đã thay đổi. Tôi đã đi đến tiệc kỷ niệm thăng chức của Tiền Bối." trong lòng Mạnh Giang Thiên vẫn có tức giận, tiếp tục âm dương quái khí nói.
Tiền Bối cũng là dị năng giả hệ gió, mấy ngày nay Mạnh Giang Thiên còn cố ý kết giao, quan hệ hai người cũng không tệ lắm.
Anh không có ý kiến với Tiền Bối, chỉ là muốn chỉnh Phùng Kinh Quảng một chút.
"Điều này... Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm." Phùng Kinh Quảng bất đắc dĩ đến nhộn nhạo, tốt xấu gì hắn cũng là quản lý khu an toàn, tên nhóc này không thể cho hắn chút mặt mũi.
"Hiểu lầm? Hiểu lầm gì khiến Phùng tiên sinh đánh giá tôi kém như vậy, tôi tự cho rằng nhân phẩm của tôi có thể."
"..." Phùng Kinh Quảng không nói gì, sao Vương tiên sinh này cái gì cũng nói với Mạnh Giang Thiên, rốt cuộc quan hệ giữa hai người tốt đến mức nào?
"Đúng là hiểu lầm, tôi có thể giải thích với cậu." Phùng Kinh Quảng thở dài, nói chuyện Triệu Vỹ Gia sai người thay đổi mặt trong video giám sát với Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên biết chân tướng kiên nhẫn nghe xong, làm bộ thở dài nói: "Quả thật khó lòng phòng bị, Triệu Vỹ Gia thật đúng là âm hiểm."
"Tôi cũng bị hắn lừa gạt, Mạnh tiên sinh cũng đừng cùng ông già như tôi chấp nhặt, thật sự tôi đối với loại đồ chơi của người trẻ tuổi không hiểu được. Ngày kia nhà máy điện gió sẽ chạy thử, Mạnh tiên sinh đến giúp tôi đi."
"Nếu đã để cho Tiền Bối phụ trách, thì để cho hắn phụ trách nhà máy điện gió đi. Mấy ngày nay hắn đã làm rất nhiều công việc và chăm chỉ tiến bộ. Hơn nữa, tính cách của hắn rất tốt, là một người có trách nhiệm. Nếu đổi hắn, hai chúng tôi sẽ có khúc mắc."
Mạnh Giang Thiên từ chối đề nghị của Phùng Kinh Quảng, anh có mục tiêu tốt hơn.
Triệu Vỹ Gia bị truy nã, đẳng cấp cao nhất của dị năng giả hệ cây còn lại trong nông trại cũng chỉ là cấp 3. Nông trại đang cần một người quản lý mới.
Cây nhân sâm còn có một quả bom hẹn giờ, nếu cây nhân sâm bị hạt giống kia hút khô, nhất định cái vật nhỏ đó sẽ đi tìm thực vật khác làm ký sinh trùng.
Vật nhỏ đó chính là cơ hội để Mạnh Giang Thiên tiến vào nông trại.
Mục đích ban đầu của anh chính là vượt qua Triệu Vỹ Gia cho Thôi Tây Sinh một hôn lễ long trọng.
Thay vì phấn đấu từ đầu ở nơi khác, không bằng trực tiếp nhận công việc của Triệu Vỹ Gia. Anh tin tưởng, dùng dị năng của anh, nhất định có thể làm tốt hơn Triệu Vỹ Gia.
Hơn nữa trong nông trại có rau và thịt, tốt hơn nhiều so với nhà máy điện cả ngày phơi nắng gió thổi.
Mạnh Giang Thiên tính toán Phùng Kinh Quảng cũng không biết. Mạnh Giang Thiên từ chối hắn, Phùng Kinh Quảng chỉ cảm thấy đáng tiếc, dị năng giả cao cấp như vậy, một mình anh có thể chống đỡ khối lượng công việc của hai người.
Phùng Kinh Quảng lại khuyên vài câu, thái độ Mạnh Giang Thiên đều rất kiên quyết, hai người lại trò chuyện một lát rồi cúp điện thoại.
Phùng Kinh Quảng nhìn điện thoại, nhíu nhíu mày lại cầm lên gọi ra ngoài: "Đi điều tra cho tôi, bên cạnh Mạnh Giang Thiên có người nào, gần đây đã tiếp xúc với ai."
Quan hệ giữa Vương tiên sinh và Mạnh Giang Thiên tuyệt đối không tầm thường, nói không chừng có thể từ bên cạnh Mạnh Giang Thiên tra được một ít dấu vết.
Không bao lâu sau, quan hệ bên cạnh Mạnh Giang Thiên đã được đặt trước mặt Phùng Kinh Quảng, hắn nhìn thấy tư liệu của Hách Nhân, ba chữ hệ tinh lọc làm cho lông mày Phùng Kinh Quảng nhướn lên.
Cầm lấy điện thoại cố định, Phùng Kinh Quảng lại gọi điện thoại ra ngoài: "Phái người theo dõi Hách Nhân bên cạnh Mạnh Giang Thiên."
"Vâng."
Lệnh truy nã của Triệu Vỹ Gia vẫn là đề tài toàn dân, ồn ào huyên náo. Ba ngày, dị năng giả toàn bộ khu an toàn đều không thể bắt được hắn.
Phùng Kinh Quảng nâng thù lao treo thưởng lên một chút, một mảnh đất tư nhân mười mẫu có thể trồng tự do, Mạnh Giang Thiên nhìn thấy có chút động tâm.
Dù sao cuối cùng còn phải thay thế công việc của Triệu Vỹ Gia, Mạnh Giang Thiên nghĩ anh nên thử bắt Triệu Vỹ Gia.
Thêm một mảnh đất, anh có thể nuôi gà và vịt, chỉ sau một đêm, bốn con gà đã tạo ra một đống phân nhỏ trong không gian.
.....????????????????????????????????.....
3/10/2021
#NTT
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook