Nhìn thấy Tiểu Ti bị trói chặt nằm ở góc tường đang ngủ say, Tô Tịch Nguyệt có chút dở khóc dở cười.

Đây chính là ở trong tay sơn tặc, Tiểu Ti cũng có thể ngủ an tâm như vậy, tâm nha đầu này thật lớn a!Tô Tịch Nguyệt tiến lên, lấy miếng vải trong miệng Tiểu Ti ra, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ nàng.Tiểu Ti mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy Tô Tịch Nguyệt lập tức kích động muốn kêu lên, lại bị Tô Tịch Nguyệt che môi: "Suỵt, đừng lên tiếng, ta cứu ngươi đi ra ngoài.

"Tiểu Ti lệ rơi đầy mặt gật đầu.


Ô ~ Quận chúa rốt cục cũng đến cứu nàng.Tô Tịch Nguyệt cởi trói cho Tiểu Ti, lôi kéo Tiểu Ti rón rén ra khỏi phòng.Ra đến bên ngoài, Tiểu Ti mới nghe được thanh âm truyền lại từ phòng kế bên, lập tức mặt đỏ tai hồng nhìn về phía Tô Tịch Nguyệt: "Là Nhị tiểu thư...""Không cần quan tâm.

" - Tô Tịch Nguyệt vẻ mặt lạnh lùng.Thuốc này cũng đủ để bọn họ giày vò đến sáng mai, lúc những sơn tặc kia tới không biết sẽ là quang cảnh gì, vở kịch sáng mai nàng quá chờ mong.Tô Tịch Nguyệt mang theo Tiểu Ti lặng yên rời đi, chờ các nàng đi sau đó Phượng Khanh Tuyệt ở chỗ tối mới xuất hiện.Xa xa thanh âm không thể chịu nổi kia làm cho Phượng Khanh Tuyệt cau mày.Tô Tịch Nguyệt cùng Tiểu Ti từ trong nhà kia đi ra liền lặng lẽ trở về Tô quốc công phủ.Tiểu Ti cùng gã sai vặt thủ cửa sau có giao hảo, hai người trở về ngược lại một người cũng không có kinh động.Trở lại Phúc Tịnh Uyển, Tiểu Ti mới nhịn không được hỏi: "Quận chúa, hôm nay rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? "Tiểu Ti là tâm phúc của nàng, kiếp trước cũng là bởi vì nàng mà chết, lúc này Tô Tịch Nguyệt cũng không gạt nàng, đại khái cùng nàng nói một lần kế hoạch của Tô Mạn Vân.Tiểu Ti nghe xong trực tiếp sợ ngây người: "Trời ạ, Nhị tiểu thư nàng cũng quá ác độc đi, nếu không phải hôm nay Quận chúa ngài thông minh, vậy chẳng phải là sẽ như nàng ta tính toán.

"Nghĩ đến hậu quả không thể tưởng tượng nổi kia, Tiểu Ti lại sợ hãi một trận: "Quận chúa, chúng ta đi nói cho Đại tướng quân cùng Quốc công gia, để cho bọn họ hung hăng trừng phạt Nhị tiểu thư.


"Tô Tịch Nguyệt nghĩ đến phụ thân, liền nghĩ đến kiếp trước Tô Mạn Vân nói.

Nàng cũng không phải là con ruột của phụ thân sao? Làm thế nào điều này có thể xảy ra được?Tô Tịch Nguyệt không muốn tin lời hoang đường như vậy, nhưng kiếp trước rơi vào loại tình huống đó, Tô Mạn Vân cũng không cần phải lừa gạt nàng nữa.Hơn nữa còn có một nguyên nhân làm cho nàng hoài nghi, chính là thái độ của phụ thân đối với nàng...Tô Tịch Nguyệt hít sâu một hơi: "Trước không nóng nảy, ngày mai chính là ngày ta thành thân, chúng ta còn có việc trọng yếu hơn phải làm.

"Thay vì đem sự tình nói cho Tổ phụ cùng Phụ thân, không bằng để cho Tô Mạn Vân tự mình ăn ác quả đến thống khoái!Mặc kệ như thế nào, ở trong lòng Tổ phụ cùng Phụ thân, Tô Mạn Vân coi như là huyết mạch Tô gia, nàng còn phải sớm nghĩ biện pháp điều tra rõ ràng thân thế chân chính của Tô Mạn Vân mới có thể triệt để đem Tô Mạn Vân đẩy vào chỗ chết!Sống lại một đời, nàng không chỉ phải thay đổi số phận của nàng và tất cả những người thân yêu của mình, mà còn phải làm rõ những bí ẩn này.Tô Tịch Nguyệt nói như vậy, Tiểu Ti cũng yên tâm.Quận chúa thông minh như vậy, khẳng định sẽ không để cho chủ ý xấu của Nhị tiểu thư thành công!.......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương