Lời nói của Lư Hiểu Nam đã đánh thức Cao Vĩ Tài, người đang có ý định dối gạt tình cảm của Tra Thiên Bác.
Trước khi sống lại, những lời hắn nói lúc hắn nằm trêи giường bệnh chỉ qua là lời nói đùa, hắn cũng không phải thực sự đối với Lư Hiểu Nam dư tình chưa xong, mà là áy náy với những gì Tra Thiên Bác trả giá cùng mệt mỏi, khiến hắn nói ra những lời trái với lương tâm.
Kiếp trước, Tra Thiên Bác vừa mới tốt nghiệp liền mang thai. Rõ ràng là một người có thể thỏa chí xông ra xã hội, bỗng chốc bị bắt suốt ngày ở trong phòng dưỡng thai. Sau đó còn bị người có tâm đào ra chân tướng đem lên mạng, điều này làm dấy lên những thảo luận sôi nổi trêи internet. Thời điểm đó Cao Vĩ Tài quả thực là vội đến sức đầu mẻ trán, công ty cũng sắp đến bước phá sản. Những chuyện này đều đã cố nhịn qua, đứa nhỏ cùng đã được sinh ra đời, cho rằng hết thảy đều có thể thanh thản ổn định mà đi xuống.
Kết quả, đứa con lại chết.
Tra Thiên Bác bị trầm cảm sau sinh có ý định tự sát. Cao Vĩ Tài vì y mà tìm bác sĩ tâm lý, chữa trị nửa năm, xem như bình phục xuất viện.
Nhưng lúc này Tra Thiên Bác đã mất đi dáng vẻ hoạt bát của một năm trước, hắn như là một đóa hoa héo rũ, khuôn mặt non nớt nhưng ánh mắt lại chứa sự tang thương. Tra Thiên Bác cắn răng cùng hắn từ biệt, y một mực không chịu nhận tiền bồi thường.
Khi đó Cao Thiên Bác trong lòng vẫn chưa đối với người này sinh ra tình cảm, mà là thương tiếc cùng bội phục.
Vốn tưởng rằng cả đời hai người bọn họ sẽ ai đi đường nấy, nhưng mà âm thầm chú ý đến Tra Thiên Bác lại phát hiện, y vẫn luôn không có từ trong bi thương mất đi đứa con thoát ra. Vì thế, hai năm sau Cao Vĩ Tài gặp lại người thanh niên này.
Câu đầu tiên Tra Thiên Bác nói chính là: “Chúng ta tiếp tục sinh đứa bé khác đi.” Cao Vĩ Tài không cần suy xét liền đồng ý. Không có nguyên nhân khác, chỉ vì Cao Vĩ Tài cũng nhớ thương đến đứa bé vô cùng mềm mại kia, đó chính là con trai của hắn!
Hai người bọn đều có một đoạn tình cảm bi thương mà chỉ có hai người bọn họ biết, họ giống như những người bạn đời hỗ trợ cho nhau trong bóng tối, không có ai có thể xen vào giữa bọn họ.
Sau đó lại trải qua vài chục năm làm bạn, bọn họ cùng nhau đi qua nhiều năm tháng. Nếu muốn hỏi Cao Vĩ Tài rốt cuộc đối đãi với Tra Thiên Bác như thế nào.
Có lẽ, loại cảm tình này không gọi là tình yêu, nhưng Cao Vĩ Tài không thể tưởng tượng nổi sẽ dành phần đời còn lại của mình cho một ai khác ngoài Tra Thiên Bác.
Kiếp trước, Cao Vĩ Tài cảm thấy cả đời này sống đến quá hạnh phúc, có cha mẹ yêu thương, sự nghiệp thành công, trai gái đầy đủ, còn có một người bạn đời chu toàn thực tốt từ trong nhà đến công ty.
Nhưng nguyên nhân chính là vì Tra Thiên Bác quá tốt, Cao Vĩ Tài luôn nghĩ đến nếu kiếp trước chưa từng gặp phải Tra Thiên Bác thì tốt rồi, một người thông minh xuất chúng như Tra Thiên Bác vậy, cần phải sống đến càng tốt đẹp hơn.
Mà ông trời cũng cảm thấy thẹn với Tra Thiên Bác, vì vậy đã cho phép bọn họ sống lại. Cao Vĩ Tài cho rằng mình có thể tiêu sái buông tay nhưng vừa nghe Lư Hiểu Nam nói liền nhịn không được, không! Hắn không muốn cùng Tra Thiên Bác tách ra.
Trước khi sống lại, những lời hắn nói lúc hắn nằm trêи giường bệnh chỉ qua là lời nói đùa, hắn cũng không phải thực sự đối với Lư Hiểu Nam dư tình chưa xong, mà là áy náy với những gì Tra Thiên Bác trả giá cùng mệt mỏi, khiến hắn nói ra những lời trái với lương tâm.
Kiếp trước, Tra Thiên Bác vừa mới tốt nghiệp liền mang thai. Rõ ràng là một người có thể thỏa chí xông ra xã hội, bỗng chốc bị bắt suốt ngày ở trong phòng dưỡng thai. Sau đó còn bị người có tâm đào ra chân tướng đem lên mạng, điều này làm dấy lên những thảo luận sôi nổi trêи internet. Thời điểm đó Cao Vĩ Tài quả thực là vội đến sức đầu mẻ trán, công ty cũng sắp đến bước phá sản. Những chuyện này đều đã cố nhịn qua, đứa nhỏ cùng đã được sinh ra đời, cho rằng hết thảy đều có thể thanh thản ổn định mà đi xuống.
Kết quả, đứa con lại chết.
Tra Thiên Bác bị trầm cảm sau sinh có ý định tự sát. Cao Vĩ Tài vì y mà tìm bác sĩ tâm lý, chữa trị nửa năm, xem như bình phục xuất viện.
Nhưng lúc này Tra Thiên Bác đã mất đi dáng vẻ hoạt bát của một năm trước, hắn như là một đóa hoa héo rũ, khuôn mặt non nớt nhưng ánh mắt lại chứa sự tang thương. Tra Thiên Bác cắn răng cùng hắn từ biệt, y một mực không chịu nhận tiền bồi thường.
Khi đó Cao Thiên Bác trong lòng vẫn chưa đối với người này sinh ra tình cảm, mà là thương tiếc cùng bội phục.
Vốn tưởng rằng cả đời hai người bọn họ sẽ ai đi đường nấy, nhưng mà âm thầm chú ý đến Tra Thiên Bác lại phát hiện, y vẫn luôn không có từ trong bi thương mất đi đứa con thoát ra. Vì thế, hai năm sau Cao Vĩ Tài gặp lại người thanh niên này.
Câu đầu tiên Tra Thiên Bác nói chính là: “Chúng ta tiếp tục sinh đứa bé khác đi.” Cao Vĩ Tài không cần suy xét liền đồng ý. Không có nguyên nhân khác, chỉ vì Cao Vĩ Tài cũng nhớ thương đến đứa bé vô cùng mềm mại kia, đó chính là con trai của hắn!
Hai người bọn đều có một đoạn tình cảm bi thương mà chỉ có hai người bọn họ biết, họ giống như những người bạn đời hỗ trợ cho nhau trong bóng tối, không có ai có thể xen vào giữa bọn họ.
Sau đó lại trải qua vài chục năm làm bạn, bọn họ cùng nhau đi qua nhiều năm tháng. Nếu muốn hỏi Cao Vĩ Tài rốt cuộc đối đãi với Tra Thiên Bác như thế nào.
Có lẽ, loại cảm tình này không gọi là tình yêu, nhưng Cao Vĩ Tài không thể tưởng tượng nổi sẽ dành phần đời còn lại của mình cho một ai khác ngoài Tra Thiên Bác.
Kiếp trước, Cao Vĩ Tài cảm thấy cả đời này sống đến quá hạnh phúc, có cha mẹ yêu thương, sự nghiệp thành công, trai gái đầy đủ, còn có một người bạn đời chu toàn thực tốt từ trong nhà đến công ty.
Nhưng nguyên nhân chính là vì Tra Thiên Bác quá tốt, Cao Vĩ Tài luôn nghĩ đến nếu kiếp trước chưa từng gặp phải Tra Thiên Bác thì tốt rồi, một người thông minh xuất chúng như Tra Thiên Bác vậy, cần phải sống đến càng tốt đẹp hơn.
Mà ông trời cũng cảm thấy thẹn với Tra Thiên Bác, vì vậy đã cho phép bọn họ sống lại. Cao Vĩ Tài cho rằng mình có thể tiêu sái buông tay nhưng vừa nghe Lư Hiểu Nam nói liền nhịn không được, không! Hắn không muốn cùng Tra Thiên Bác tách ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook