Sau Khi Phản Diện Nhặt Được Kịch Bản
-
Chương 1: Ôn Thanh Lan
Ôn Thanh Lan mở mắt ra, chẳng qua chỉ bế quan mà thôi, lại có cảm giác toàn bộ thế giới đều thay đổi.
Thế giới hắn ở lại là trong một quyển sách, mà hắn là nhân vật phản diện trong sách.
Xuất xứ cụ thể của «Chí Thần Truyện» không thể khảo chứng, tuy là do một thư sinh điên cuồng ảo tưởng viết nên, nhưng nội dung trong sách lại chuẩn xác với những việc phát sinh ở Tu Chân Giới, trong đó còn có hai cái tên quen mắt.
Một người là Tiêu Cảnh nhị đồ đệ dưới tọa hắn, trong sách miêu tả là vai chính mang thiên mệnh.
Một người là Ôn Thanh Lan, đó chính là hắn, từ đầu chí cuối đóng vai phản diện.
Ôn Thanh Lan làm thế nào cũng không thể tưởng tượng được, mình thế nhưng là một phàm nhân giữ vai trò phản diện, nhưng càng vô pháp tiếp thu chính là kết cục của hắn trong sách.
Nội dung của 《 Chí Thần Truyện 》, họ tên nhân vật phản diện là Ôn Thanh Lan, giai đoạn đầu mặt ngoài là kẻ đạo mạo giả nhân giả nghĩa, nhưng sau này thì nhiều lần cản trở đường đi của nam chính, cuối cùng rơi vào bi kịch bị vai chính cường đại phế bỏ tu vi, kết cục mang nhục nhã mà chết.
Nhưng không biết có phải vị thư sinh kia chưa kịp lấp hố hay không, nội dung «Chí Thần Truyện» chỉ tới thời điểm Ôn Thanh Lan tử vong, kế tiếp phát sinh chuyện gì lại không biết được.
Ngoài động phủ truyền tới tiếng bước chân, sau đó một giọng nói trầm thấp ôn nhã vang lên: “Sư tôn.”
Giọng nói này Ôn Thanh Lan đã nghe vài chục năm, sớm đã quen thuộc vô cùng, nhưng lúc này lại làm lòng hắn rối rắm, bởi đây là nhị đồ đệ của hắn, vai chính Tiêu Cảnh trong «Chí Thần Truyện».
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy quang ảnh của một thanh y thiếu niên đang đứng ngoài cửa động, ánh sáng ngoài động phủ hắt từng vệt nắng ấm áp lên thân thể ngây ngô đơn bạc của y, khiến người nhìn không khỏi hô một tiếng thiếu niên oai hùng.
Nhưng nếu nhìn lên trên, sẽ thấy được một khuôn mặt xấu xí dữ tợn, mặt sần sùi, làn da giống như bị thứ gì đó cắt đứt, một lớp rồi một lớp, có chỗ còn chảy nước mủ, khuôn mặt này cùng giọng nói và thân hình của thiếu niên hoàn toàn không phù hợp, như là đầu quái vật trên cổ nhân loại.
Ôn Thanh Lan sớm đã nhìn quen khuôn mặt này rồi, vì thế cũng không có biểu cảm chán ghét hay kinh hoảng, chỉ hơi suy tư nhìn đối phương.
Bị người nhìn chằm chằm như vậy, Tiêu Cảnh hay tự ti trước mặt sư tôn lập tức hoảng sợ, trốn tránh cúi đầu, miệng ấp úng nói: “Sư tôn xuất quan, đồ nhi đến hầu hạ.”
Ôn Thanh Lan không nói gì, hắn đứng dậy từ đệm hương bồ, chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Cảnh, trong lòng khẽ buông tiếng thở dài tiếc nuối, tiếp theo không hề dấu hiệu mà nâng tay lên, đặt trên đỉnh đầu Tiêu Cảnh.
Tiêu Cảnh hoàn toàn chưa lấy lại được tinh thần, mờ mịt nhìn sư tôn, không biết vì sao thần sắc Ôn Thanh Lan đột nhiên trở nên băng lãnh.
Mắt thấy bàn tay phải chứa đầy linh lực của Ôn Thanh Lan sắp chụp tới ót Tiêu Cảnh, lúc vận mệnh chi tử (*) sắp bị mất mạng.
(*) con trai của vận mệnh aka con trời
Đột nhiên trong tai Ôn Thanh Lan vang lên một tiếng ‘ tích ——’ quái dị.
Tiếp theo một thanh âm càng kỳ quái hơn vang lên trong đầu hắn: “Ký chủ ý đồ thương tổn vận mệnh chi tử, cảnh báo, cảnh báo, giá trị vận khí –50, giá trị vận khí hiện tại âm 40, ký chủ tiếp nhận hình phạt!”
Không đợi hắn tự hỏi rõ ràng, một trận đau đớn kịch liệt đã đánh úp tới, đau này không giống bình thường, như muốn xuyên thủng thần hồn, chỉ trong thời gian ngắn, linh lực toàn thân Ôn Thanh Lan đã bị rút sạch, đau đớn làm mặt hắn trắng bệch, mồ hôi chảy xuống ròng ròng, hai chân mềm nhũn vô lực ngã xuống đất.
Tiêu Cảnh sắc mặt đại biến, đỡ Ôn Thanh Lan đang ngã xuống, Ôn Thanh Lan đau đến run bần bật, Tiêu Cảnh nửa đỡ nửa ôm hắn, giống như đang ôm Ôn Thanh Lan vào trong ngực, nhưng mà hiện tại ai cũng không rảnh quan tâm tư thế ái muội này.
Tiêu Cảnh nôn nóng cầm tay Ôn Thanh Lan, liên thanh nói: “Sư tôn làm sao vậy, có phải lúc bế quan gặp trắc trở không, đang êm đẹp tự nhiên lại thế này, không phải là tẩu hỏa nhập ma chứ!”
Xem ra đứa nhỏ này quy hết tội cho tẩu hỏa nhập ma.
Thanh âm trừng phạt dần dần rút đi, Ôn Thanh Lan cũng chậm rãi khôi phục thần trí, hắn miễn cưỡng ngồi dậy, vẫy vẫy tay lãnh đạm nói: “Vi sư không sao, ngươi lui xuống trước đi.”
Tiêu Cảnh mặc dù có tâm bồi Ôn Thanh Lan, nhưng y biết Ôn Thanh Lan xưa nay không thích kẻ ngỗ nghịch, hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn cáo lui.
Cho đến khi Tiêu Cảnh rời khỏi động phủ, Ôn Thanh Lan mới nhắm mắt, thanh âm lạnh lùng nói: “Ngươi là người phương nào, vì sao có thể khống chế bản tôn, lại cùng đồ đệ của bản tôn quan hệ ra sao?”
Bên trong động phủ một trận im ắng, nếu có ngoại nhân ở đây chắc chắn sẽ cho rằng Ôn Thanh Lan bị điên rồi, nhưng Ôn Thanh Lan lại chỉ khí định thần nhàn chờ đợi.
Một hồi lâu, trong động phủ an tĩnh lại lần nữa truyền đến tiếng ‘tích____’, đúng là thanh âm quái dị vừa rồi, nếu Ôn Thanh Lan sống ở xã hội khoa học kỹ thuật, sẽ nhanh chóng nhận ra, giọng nói quái dị kia căn bản là do âm thanh của máy móc và trí năng hợp thành.
“Xin chào ký chủ, đây là «Chí Thần Truyện» ở tuyến Hư Ảo Chân Thực, tui là hệ thống «Cải tạo phản diện nghịch tập», hệ thống đang kích hoạt……… Khởi động lại số liệu……… Tài khoản ‘Ôn Thanh Lan’ đã bị trói định, bắt đầu số liệu mới, giá trị vận khí: âm 40.
Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo đỏ!
Giá trị vận khí của ký chủ dưới 0, đã chịu trừng phạt, mong ký chủ tích cực hoàn thành nhiệm vụ, sớm ngày giải trừ trạng thái âm điểm.”
Theo thanh âm chói tai dần biến mất của hệ thống, Ôn Thanh Thanh cũng lâm vào trầm tư, hắn không biết số liệu của hệ thống đến cùng là cái gì, nhưng hắn đoán tất cả có quan hệ với «Chí Thần Truyện» mà hắn đọc được, ngay cả giá trị vận khí, hẳn cũng có liên quan với vận khí, một khi trị số bị âm, chỉ sợ ngoài tiếp nhận trừng phạt của hệ thống, mặt khác còn có hậu quả đáng sợ hơn.
Nhân lúc hệ thống nói chuyện, hắn đã dùng thần thức kiểm tra thân thể, nhưng vẫn không tìm được dấu vết của hệ thống, xem ra sự tồn tại của nó mình không thể đối kháng để giải quyết.
Nghĩ thông suốt chuyện này, Ôn Thanh Lan từ bỏ chống cự, cân nhắc từ ngữ nói với hệ thống, hắn hỏi ngược lại: “Cải tạo phản diện nghịch tập là thế nào, nếu giá trị vận khí đầy thì sẽ ra sao?”
“Ký chủ hẳn đã biết, nơi này là thế giới 《 Chí Thần Truyện 》, bản thân ký chủ là phản diện, phản diện là cái gì, đó chính là thế giới vận khí tồn tại đối nghịch với vận mệnh chi tử, vận mệnh chi tử có đại công đức trong người, phản diện đối nghịch với y tất nhiên kết cục vô cùng thê thảm.”
Ôn Thanh Lan đương nhiên biết điều đó, tất nhiên hệ thống không phải tới đây chỉ để nói cho hắn nghe hắn chết như thế nào, vì thế hắn cũng không chen vào, mà yên lặng chờ đợi.
Quả nhiên hệ thống nói: “Ý nghĩa tồn tại của bổn hệ thống là vì ký chủ nghịch thiên cải mệnh phản diện, một khi giá trị vận khí đạt tới 100%, vận mệnh ký chủ sẽ thay đổi, thậm chí có khả năng trở thành vận mệnh chi tử.”
Vẻ mặt Ôn Thanh Lan không chút nào thay đổi, chỉ nhàn nhạt nói: “Đồ đệ kia của ta giá trị vận khí nhiều hay ít, trở thành vận mệnh chi tử là thay thế sự tồn tại của y hay vẫn còn điều gì khác?”
Hệ thống hơi trầm mặc, đáp lại: “Quyền hạn không đủ không thể trả lời, mong ký chủ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, thoát khỏi kết cục phải chết.”
Nghe hệ thống trả lời như vậy, Ôn Thanh Lan cũng không truy vấn, hắn đứng dậy đi ra ngoài động phủ.
Sắp tới Tiên Minh Đại Hội ba trăm năm một lần sẽ được tổ chức, Vô Vi Đạo Tông là con dê đầu đàn của Tu Chân Giới, tự nhiên là không nhường cho ai chủ trì, nên toàn tông trên dưới đều bận rộn vì sự kiện trọng đại này của Tu Chân Giới.
Vốn Ôn Thanh Lan tính động tay động chân ở Tiên Minh Đại Hội, nhưng nghĩ đến nội dung trong 《 Chí Thần Truyện 》, hắn lại thay đổi chủ ý.
Trong 《 Chí Thần Truyện 》, hắn sẽ bại lộ hành tung sau Tiên Minh Đại Hội, tiếp theo bị lão tổ của Vô Vi Đạo Tông đuổi giết, Tiêu Cảnh bảo vệ hắn chạy ra khỏi Vô Vi Đạo tông, nhưng lúc ấy vì lâm vào đường cùng, Ôn Thanh Lan bất đắc dĩ hút khô toàn bộ chân nguyên của Tiêu Cảnh, ném Tiêu Cảnh bị thương xuống (*) mà kinh hãi chạy trốn.
(*) ngự kiếm chạy trốn nên bạn Lan ném bạn Cảnh xuống đất.
Ôn Thanh Lan đương nhiên sẽ không vì Tiêu Cảnh đáng thương mà thay đổi chủ ý, lúc trước hắn nhận Tiêu Cảnh cũng là vì nhìn trúng thể chất của Tiêu Cảnh, khiến hắn để ý chính là mình bị bại lộ hành tung, trong Tiên Minh Đại Hội, hắn giết chết Minh Ngọc chân nhân giá họa cho một môn phái, kết quả giá họa không thành lại bị lão tổ vạch trần.
Ôn Thanh Lan tự hỏi kế hoạch của hắn không hề sơ hở, cũng không biết bị tiết lộ ra sao, nhưng mặc kệ như thế nào, nếu đã xuyên qua, giờ muốn hành sự, thì cần phải tính toán kĩ càng hơn.
Huống chi cái hệ thống này có thể cải biến, cũng không biết cái gọi là nhiệm vụ của hệ thống đến tột cùng là cái gì, hắn không được giết Tiêu Cảnh, nhưng nếu Tiêu Cảnh vẫn cản trở trước mặt hắn giống như trong 《Chí Thần Truyện 》, thì cũng đừng nên trách người làm sư phụ như hắn độc ác vô tình.
Ôn Thanh Lan vừa nghĩ chuyện Tiên Minh Đại Hội vừa đi ra khỏi động phủ, nhưng mới vừa ra khỏi cửa động phủ, đã nhìn thấy một bóng dáng rụt rè sợ hãi núp sau cây phượng hồng, đúng là Tiêu Cảnh.
Không biết y đứng sau cây làm cái gì, Ôn Thanh Lan vừa đi qua xem, y lập tức cúi đầu lắp bắp nói: “Sư…… Sư tôn.”
Ôn Thanh Lan hơi hơi nhíu mày, Tiêu Cảnh thấy Ôn Thanh Lan không vui, vội vàng nói: “Đồ nhi lo lắng cho sư tôn, không yên lòng, nên mới ở ngoài canh gác, không phải cố ý trái lệnh của sư tôn….. ”
Xưa nay trước mặt người khác Thanh Lan chân nhân chỉ có một biểu cảm, ngay cả chưởng môn cũng không thể nhìn ra được gì từ mặt của sư đệ mình, cũng không biết Tiêu Cảnh làm thế nào đọc được cảm xúc trên cái mặt than đó.
Đồ đệ hiếu thuận săn sóc như thế, sư tôn lãnh tâm lại không chút nào cảm kích, ngược lại nhíu mày suy tính, đem Tiêu Cảnh xấu xa này nhốt lại thế nào.
Ôn Thanh Lan chưa kịp nói gì, thanh âm quái dị của hệ thống lại vang lên lần nữa.
“Tích ——
Vai chính ‘ Tiêu Cảnh ’ trong sách đã online, công lược đối tượng ‘ Tiêu Cảnh ’ của 《Chí Thần Truyện 》, trụ của thế giới, con của vận khí, người mang thiên mệnh.”
Hệ thống một hơi không ngừng nói một chuỗi kí tự thật dài, nghỉ một chút lại tiếp tục nói: “Giá trị vận khí:???? Mục tiêu công lược đã được trói buộc, ký chủ không thể dời mục tiêu công lược, độ hảo cảm hiện tại: 49.99999…….. %~ 50.11111……. %, độ hảo cảm rớt xuống mức nguy hiểm, cảnh báo cảnh báo! Độ hảo cảm dưới 50%, ký chủ sẽ gặp Bản hắc ám của «Thần Chí Truyện», vì thể xác và tinh thần lành mạnh của ký chủ, mong ký chủ nỗ lực cày độ hảo cảm, «Chí Thần Truyện» hoan nghênh ngài quang lâm (*), có bất cứ nghi vấn gì, mong báo cáo đúng lúc ##¥%%……. ”
(*) quang lâm trong đại giá quang lâm
Ôn Thanh Lan: “……”
Bản hắc ám là thứ gì, thể xác và tinh thần lành mạnh lại là cái quái gì?
Ôn Thanh Lan không nhịn được nhìn đồ đệ từ trên xuống dưới, tuy nói Tiêu Cảnh là ‘vai chính’ của thế giới này, nhưng Ôn Thanh Lan cũng chưa từng vì vậy mà thay đổi thái độ, mà lúc này lại cảm thấy có chút quái lạ.
Thế giới hắn ở lại là trong một quyển sách, mà hắn là nhân vật phản diện trong sách.
Xuất xứ cụ thể của «Chí Thần Truyện» không thể khảo chứng, tuy là do một thư sinh điên cuồng ảo tưởng viết nên, nhưng nội dung trong sách lại chuẩn xác với những việc phát sinh ở Tu Chân Giới, trong đó còn có hai cái tên quen mắt.
Một người là Tiêu Cảnh nhị đồ đệ dưới tọa hắn, trong sách miêu tả là vai chính mang thiên mệnh.
Một người là Ôn Thanh Lan, đó chính là hắn, từ đầu chí cuối đóng vai phản diện.
Ôn Thanh Lan làm thế nào cũng không thể tưởng tượng được, mình thế nhưng là một phàm nhân giữ vai trò phản diện, nhưng càng vô pháp tiếp thu chính là kết cục của hắn trong sách.
Nội dung của 《 Chí Thần Truyện 》, họ tên nhân vật phản diện là Ôn Thanh Lan, giai đoạn đầu mặt ngoài là kẻ đạo mạo giả nhân giả nghĩa, nhưng sau này thì nhiều lần cản trở đường đi của nam chính, cuối cùng rơi vào bi kịch bị vai chính cường đại phế bỏ tu vi, kết cục mang nhục nhã mà chết.
Nhưng không biết có phải vị thư sinh kia chưa kịp lấp hố hay không, nội dung «Chí Thần Truyện» chỉ tới thời điểm Ôn Thanh Lan tử vong, kế tiếp phát sinh chuyện gì lại không biết được.
Ngoài động phủ truyền tới tiếng bước chân, sau đó một giọng nói trầm thấp ôn nhã vang lên: “Sư tôn.”
Giọng nói này Ôn Thanh Lan đã nghe vài chục năm, sớm đã quen thuộc vô cùng, nhưng lúc này lại làm lòng hắn rối rắm, bởi đây là nhị đồ đệ của hắn, vai chính Tiêu Cảnh trong «Chí Thần Truyện».
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy quang ảnh của một thanh y thiếu niên đang đứng ngoài cửa động, ánh sáng ngoài động phủ hắt từng vệt nắng ấm áp lên thân thể ngây ngô đơn bạc của y, khiến người nhìn không khỏi hô một tiếng thiếu niên oai hùng.
Nhưng nếu nhìn lên trên, sẽ thấy được một khuôn mặt xấu xí dữ tợn, mặt sần sùi, làn da giống như bị thứ gì đó cắt đứt, một lớp rồi một lớp, có chỗ còn chảy nước mủ, khuôn mặt này cùng giọng nói và thân hình của thiếu niên hoàn toàn không phù hợp, như là đầu quái vật trên cổ nhân loại.
Ôn Thanh Lan sớm đã nhìn quen khuôn mặt này rồi, vì thế cũng không có biểu cảm chán ghét hay kinh hoảng, chỉ hơi suy tư nhìn đối phương.
Bị người nhìn chằm chằm như vậy, Tiêu Cảnh hay tự ti trước mặt sư tôn lập tức hoảng sợ, trốn tránh cúi đầu, miệng ấp úng nói: “Sư tôn xuất quan, đồ nhi đến hầu hạ.”
Ôn Thanh Lan không nói gì, hắn đứng dậy từ đệm hương bồ, chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Cảnh, trong lòng khẽ buông tiếng thở dài tiếc nuối, tiếp theo không hề dấu hiệu mà nâng tay lên, đặt trên đỉnh đầu Tiêu Cảnh.
Tiêu Cảnh hoàn toàn chưa lấy lại được tinh thần, mờ mịt nhìn sư tôn, không biết vì sao thần sắc Ôn Thanh Lan đột nhiên trở nên băng lãnh.
Mắt thấy bàn tay phải chứa đầy linh lực của Ôn Thanh Lan sắp chụp tới ót Tiêu Cảnh, lúc vận mệnh chi tử (*) sắp bị mất mạng.
(*) con trai của vận mệnh aka con trời
Đột nhiên trong tai Ôn Thanh Lan vang lên một tiếng ‘ tích ——’ quái dị.
Tiếp theo một thanh âm càng kỳ quái hơn vang lên trong đầu hắn: “Ký chủ ý đồ thương tổn vận mệnh chi tử, cảnh báo, cảnh báo, giá trị vận khí –50, giá trị vận khí hiện tại âm 40, ký chủ tiếp nhận hình phạt!”
Không đợi hắn tự hỏi rõ ràng, một trận đau đớn kịch liệt đã đánh úp tới, đau này không giống bình thường, như muốn xuyên thủng thần hồn, chỉ trong thời gian ngắn, linh lực toàn thân Ôn Thanh Lan đã bị rút sạch, đau đớn làm mặt hắn trắng bệch, mồ hôi chảy xuống ròng ròng, hai chân mềm nhũn vô lực ngã xuống đất.
Tiêu Cảnh sắc mặt đại biến, đỡ Ôn Thanh Lan đang ngã xuống, Ôn Thanh Lan đau đến run bần bật, Tiêu Cảnh nửa đỡ nửa ôm hắn, giống như đang ôm Ôn Thanh Lan vào trong ngực, nhưng mà hiện tại ai cũng không rảnh quan tâm tư thế ái muội này.
Tiêu Cảnh nôn nóng cầm tay Ôn Thanh Lan, liên thanh nói: “Sư tôn làm sao vậy, có phải lúc bế quan gặp trắc trở không, đang êm đẹp tự nhiên lại thế này, không phải là tẩu hỏa nhập ma chứ!”
Xem ra đứa nhỏ này quy hết tội cho tẩu hỏa nhập ma.
Thanh âm trừng phạt dần dần rút đi, Ôn Thanh Lan cũng chậm rãi khôi phục thần trí, hắn miễn cưỡng ngồi dậy, vẫy vẫy tay lãnh đạm nói: “Vi sư không sao, ngươi lui xuống trước đi.”
Tiêu Cảnh mặc dù có tâm bồi Ôn Thanh Lan, nhưng y biết Ôn Thanh Lan xưa nay không thích kẻ ngỗ nghịch, hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn cáo lui.
Cho đến khi Tiêu Cảnh rời khỏi động phủ, Ôn Thanh Lan mới nhắm mắt, thanh âm lạnh lùng nói: “Ngươi là người phương nào, vì sao có thể khống chế bản tôn, lại cùng đồ đệ của bản tôn quan hệ ra sao?”
Bên trong động phủ một trận im ắng, nếu có ngoại nhân ở đây chắc chắn sẽ cho rằng Ôn Thanh Lan bị điên rồi, nhưng Ôn Thanh Lan lại chỉ khí định thần nhàn chờ đợi.
Một hồi lâu, trong động phủ an tĩnh lại lần nữa truyền đến tiếng ‘tích____’, đúng là thanh âm quái dị vừa rồi, nếu Ôn Thanh Lan sống ở xã hội khoa học kỹ thuật, sẽ nhanh chóng nhận ra, giọng nói quái dị kia căn bản là do âm thanh của máy móc và trí năng hợp thành.
“Xin chào ký chủ, đây là «Chí Thần Truyện» ở tuyến Hư Ảo Chân Thực, tui là hệ thống «Cải tạo phản diện nghịch tập», hệ thống đang kích hoạt……… Khởi động lại số liệu……… Tài khoản ‘Ôn Thanh Lan’ đã bị trói định, bắt đầu số liệu mới, giá trị vận khí: âm 40.
Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo đỏ!
Giá trị vận khí của ký chủ dưới 0, đã chịu trừng phạt, mong ký chủ tích cực hoàn thành nhiệm vụ, sớm ngày giải trừ trạng thái âm điểm.”
Theo thanh âm chói tai dần biến mất của hệ thống, Ôn Thanh Thanh cũng lâm vào trầm tư, hắn không biết số liệu của hệ thống đến cùng là cái gì, nhưng hắn đoán tất cả có quan hệ với «Chí Thần Truyện» mà hắn đọc được, ngay cả giá trị vận khí, hẳn cũng có liên quan với vận khí, một khi trị số bị âm, chỉ sợ ngoài tiếp nhận trừng phạt của hệ thống, mặt khác còn có hậu quả đáng sợ hơn.
Nhân lúc hệ thống nói chuyện, hắn đã dùng thần thức kiểm tra thân thể, nhưng vẫn không tìm được dấu vết của hệ thống, xem ra sự tồn tại của nó mình không thể đối kháng để giải quyết.
Nghĩ thông suốt chuyện này, Ôn Thanh Lan từ bỏ chống cự, cân nhắc từ ngữ nói với hệ thống, hắn hỏi ngược lại: “Cải tạo phản diện nghịch tập là thế nào, nếu giá trị vận khí đầy thì sẽ ra sao?”
“Ký chủ hẳn đã biết, nơi này là thế giới 《 Chí Thần Truyện 》, bản thân ký chủ là phản diện, phản diện là cái gì, đó chính là thế giới vận khí tồn tại đối nghịch với vận mệnh chi tử, vận mệnh chi tử có đại công đức trong người, phản diện đối nghịch với y tất nhiên kết cục vô cùng thê thảm.”
Ôn Thanh Lan đương nhiên biết điều đó, tất nhiên hệ thống không phải tới đây chỉ để nói cho hắn nghe hắn chết như thế nào, vì thế hắn cũng không chen vào, mà yên lặng chờ đợi.
Quả nhiên hệ thống nói: “Ý nghĩa tồn tại của bổn hệ thống là vì ký chủ nghịch thiên cải mệnh phản diện, một khi giá trị vận khí đạt tới 100%, vận mệnh ký chủ sẽ thay đổi, thậm chí có khả năng trở thành vận mệnh chi tử.”
Vẻ mặt Ôn Thanh Lan không chút nào thay đổi, chỉ nhàn nhạt nói: “Đồ đệ kia của ta giá trị vận khí nhiều hay ít, trở thành vận mệnh chi tử là thay thế sự tồn tại của y hay vẫn còn điều gì khác?”
Hệ thống hơi trầm mặc, đáp lại: “Quyền hạn không đủ không thể trả lời, mong ký chủ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, thoát khỏi kết cục phải chết.”
Nghe hệ thống trả lời như vậy, Ôn Thanh Lan cũng không truy vấn, hắn đứng dậy đi ra ngoài động phủ.
Sắp tới Tiên Minh Đại Hội ba trăm năm một lần sẽ được tổ chức, Vô Vi Đạo Tông là con dê đầu đàn của Tu Chân Giới, tự nhiên là không nhường cho ai chủ trì, nên toàn tông trên dưới đều bận rộn vì sự kiện trọng đại này của Tu Chân Giới.
Vốn Ôn Thanh Lan tính động tay động chân ở Tiên Minh Đại Hội, nhưng nghĩ đến nội dung trong 《 Chí Thần Truyện 》, hắn lại thay đổi chủ ý.
Trong 《 Chí Thần Truyện 》, hắn sẽ bại lộ hành tung sau Tiên Minh Đại Hội, tiếp theo bị lão tổ của Vô Vi Đạo Tông đuổi giết, Tiêu Cảnh bảo vệ hắn chạy ra khỏi Vô Vi Đạo tông, nhưng lúc ấy vì lâm vào đường cùng, Ôn Thanh Lan bất đắc dĩ hút khô toàn bộ chân nguyên của Tiêu Cảnh, ném Tiêu Cảnh bị thương xuống (*) mà kinh hãi chạy trốn.
(*) ngự kiếm chạy trốn nên bạn Lan ném bạn Cảnh xuống đất.
Ôn Thanh Lan đương nhiên sẽ không vì Tiêu Cảnh đáng thương mà thay đổi chủ ý, lúc trước hắn nhận Tiêu Cảnh cũng là vì nhìn trúng thể chất của Tiêu Cảnh, khiến hắn để ý chính là mình bị bại lộ hành tung, trong Tiên Minh Đại Hội, hắn giết chết Minh Ngọc chân nhân giá họa cho một môn phái, kết quả giá họa không thành lại bị lão tổ vạch trần.
Ôn Thanh Lan tự hỏi kế hoạch của hắn không hề sơ hở, cũng không biết bị tiết lộ ra sao, nhưng mặc kệ như thế nào, nếu đã xuyên qua, giờ muốn hành sự, thì cần phải tính toán kĩ càng hơn.
Huống chi cái hệ thống này có thể cải biến, cũng không biết cái gọi là nhiệm vụ của hệ thống đến tột cùng là cái gì, hắn không được giết Tiêu Cảnh, nhưng nếu Tiêu Cảnh vẫn cản trở trước mặt hắn giống như trong 《Chí Thần Truyện 》, thì cũng đừng nên trách người làm sư phụ như hắn độc ác vô tình.
Ôn Thanh Lan vừa nghĩ chuyện Tiên Minh Đại Hội vừa đi ra khỏi động phủ, nhưng mới vừa ra khỏi cửa động phủ, đã nhìn thấy một bóng dáng rụt rè sợ hãi núp sau cây phượng hồng, đúng là Tiêu Cảnh.
Không biết y đứng sau cây làm cái gì, Ôn Thanh Lan vừa đi qua xem, y lập tức cúi đầu lắp bắp nói: “Sư…… Sư tôn.”
Ôn Thanh Lan hơi hơi nhíu mày, Tiêu Cảnh thấy Ôn Thanh Lan không vui, vội vàng nói: “Đồ nhi lo lắng cho sư tôn, không yên lòng, nên mới ở ngoài canh gác, không phải cố ý trái lệnh của sư tôn….. ”
Xưa nay trước mặt người khác Thanh Lan chân nhân chỉ có một biểu cảm, ngay cả chưởng môn cũng không thể nhìn ra được gì từ mặt của sư đệ mình, cũng không biết Tiêu Cảnh làm thế nào đọc được cảm xúc trên cái mặt than đó.
Đồ đệ hiếu thuận săn sóc như thế, sư tôn lãnh tâm lại không chút nào cảm kích, ngược lại nhíu mày suy tính, đem Tiêu Cảnh xấu xa này nhốt lại thế nào.
Ôn Thanh Lan chưa kịp nói gì, thanh âm quái dị của hệ thống lại vang lên lần nữa.
“Tích ——
Vai chính ‘ Tiêu Cảnh ’ trong sách đã online, công lược đối tượng ‘ Tiêu Cảnh ’ của 《Chí Thần Truyện 》, trụ của thế giới, con của vận khí, người mang thiên mệnh.”
Hệ thống một hơi không ngừng nói một chuỗi kí tự thật dài, nghỉ một chút lại tiếp tục nói: “Giá trị vận khí:???? Mục tiêu công lược đã được trói buộc, ký chủ không thể dời mục tiêu công lược, độ hảo cảm hiện tại: 49.99999…….. %~ 50.11111……. %, độ hảo cảm rớt xuống mức nguy hiểm, cảnh báo cảnh báo! Độ hảo cảm dưới 50%, ký chủ sẽ gặp Bản hắc ám của «Thần Chí Truyện», vì thể xác và tinh thần lành mạnh của ký chủ, mong ký chủ nỗ lực cày độ hảo cảm, «Chí Thần Truyện» hoan nghênh ngài quang lâm (*), có bất cứ nghi vấn gì, mong báo cáo đúng lúc ##¥%%……. ”
(*) quang lâm trong đại giá quang lâm
Ôn Thanh Lan: “……”
Bản hắc ám là thứ gì, thể xác và tinh thần lành mạnh lại là cái quái gì?
Ôn Thanh Lan không nhịn được nhìn đồ đệ từ trên xuống dưới, tuy nói Tiêu Cảnh là ‘vai chính’ của thế giới này, nhưng Ôn Thanh Lan cũng chưa từng vì vậy mà thay đổi thái độ, mà lúc này lại cảm thấy có chút quái lạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook