Tống Tư Âm tiếc nuối thở dài một tiếng, không hổ là nữ thần, chị ấy căn bản không dao động a.
Con đường phía trước của Tống Tư Trác rất gập ghềnh a.
Đứng trong phòng tắm, cô vừa rửa mặt vừa cổ vũ chính mình.

“Tống Tư Âm, cố lên, kiểu chị dâu vưu vật* này tuyệt đối không có hại! Nỗ lực lên đi!”
*Vưu vật: người ưu tú, người con gái đẹp tuyệt sắc.
Rửa mặt xong, cô nhanh chóng làm bữa sáng.

Trứng gà sandwich.
Muốn cùng chị dâu tương lai có quan hệ tốt, vậy thì không thể bỏ đói người ta.
Các buổi sáng về sau cô muốn khắc chế cái tính khó chịu khi rời giường của mình.

Cứ dụ dỗ người ta đem về nhà trước đã, dù sao sau cùng Hạ Lam cũng không có ở cùng cô.

Cứ để Tống Tư Trác trải nghiệm thống khổ dậy sớm đi!
Cô đem những ý tưởng lung tung, rối loạn vứt ra sau não, đi đến cửa thư phòng.
Cốc cốc cốc!
“Vào đi.


Cô thăm dò đi vào, lộ ra bộ mặt xu nịnh, nhiệt tình tươi cười.

“Chị ơi, em làm bữa sáng xong rồi. ”
“Ừ.”
Cô đi qua, đưa sandwich tới, kết quả đối phương ngay cả liếc mắt nhìn cô một cái cũng không muốn, chỉ duỗi tay nhận lấy đồ ăn.

“Cảm ơn.”
Hạ Lam vừa nhìn chằm chằm màn hình máy tính vội vàng làm việc vừa bắt đầu ăn sandwich.
Rất lạnh lùng a.
Tống Tư Âm có cảm giác vưu vật gợi cảm lúc nãy là cô ảo tưởng ra.
“Còn có việc gì sao?” Hạ Lam ngẩng đầu nhìn về phía cô, trong mắt mang theo nghi hoặc.
“Ách, không quấy rầy chị.”
Tống Tư Âm xoay người đi khỏi thư phòng, đến sô pha trong phòng khách ngồi xuống.

Cô cầm lấy một cái sandwich, gặm lên.
“Sao mình giống phục vụ nhà ăn vậy nè.

Haizz, bà mối cũng không dễ làm a.


Đang ăn bỗng di động vang lên, là bạn cùng phòng gọi.

Cô đem nỗi u sầu nhỏ bé kia để qua một bên.

Hơi nằm trên sô pha vừa ăn vừa bấm nhận cuộc gọi.

“Có chuyện gì vậy, Lý Tùng Nam?”
“Cậu không xem tin tức à? Cái vụ đánh người rồi chạy trốn ấy.”
Buồn bực mà lên tiếng, “Ừ.”
Lúc sáng bị âm thanh tinh tức kia đánh thức, cô mơ hồ nghe được có tên đàn ông đánh phụ nữ sau đó chạy trốn.
Đàn ông đánh phụ nữ, mặc kệ do nguyên nhân gì hắn đều không xứng đáng là đàn ông.
“Sự việc kia phát sinh ở quán nướng sau trường tụi mình hai con phố.


Tống Tư Âm đột nhiên ngồi dậy, “Gần như vậy ? Sẽ Không phải đánh nữ sinh trường chúng ta đi? ”
“Không phải, nhưng mà quá thảm, đêm đó nữ sinh kia đã bị đưa vào ICU, về sau tớ cũng không dám cùng các cậu đi ra ngoài ăn đồ nướng BBQ.”
“Đừng lo.

Nhưng mà người kia bị thương nghiêm trọng như vậy, tên đàn ông đàn ông kia vẫn chưa bắt được à?”
“Cậu xem tin tức sẽ biết, TM*, hắn chắc chắn không phải đàn ông, hắn không phải do phụ nữ sinh à, vậy mà lại xuống tay tàn nhẫn với phụ nữ như vậy! Tớ đã xem video hiện trường, nghĩ lại còn thấy sợ.”
(*TM: 它妈的: tā ma de: con mẹ nó)
“Tớ đi xem tin tức.”
Nàng vừa muốn tắt máy, đầu dây bên kia vội ngăn lại, “Chờ đã, như thế nào tớ lại quên chính sự cơ chứ. Lão tam tìm một chỗ gallery* đi thực tập, lão tứ về kế thừa gia nghiệp, tớ chuẩn bị lên thạc sĩ, cậu đâu?? Trường muốn sinh viên đăng kí kế hoạch.


(* Gallery: phòng trưng bày nghệ thuật đương đại.)
“Tớ……” Cô nhìn thoáng qua cửa thư phòng, “Coi như đang đi thực tập đi.”
“Cậu không phải ở trong nhà người khác cách ly sao? Thực tập cái gì?”
“Đừng nói đến chuyện này nữa, tớ xem tin tức đây.


Tống Tư Âm tắt máy, lập tức tìm tòi tin tức ngày hôm qua.

Cái này không xem thì cũng không quan trọng nhưng vừa xem được cô liền tức giận đến nỗi muốn nhổ ra bữa sáng lúc nãy.
Tên đàn ông này không phải con người.
Kéo phụ nữ ra đánh tàn nhẫn quá, hắn không phải do phụ nữ sinh ra sao?!
Hiện tại toàn mạnh xã hội đều tìm tung tích người này.

Nhưng mà video này quá mơ hồ, ngoại trừ quần áo, căn bản không thấy mặt hắn ta.
Cô phóng to hình chụp của hắn, nhìn chằm chằm bóng dáng mơ hồ.

Trầm tư một lúc, cô đột nhiên đứng dậy, gõ cửa thư phòng, “ Chị ơi, chị có thể cho em mượn giấy với bút hay không?”
“Tư mình lấy.”
Hạ Lam đang gọi điện thoại, nói với người kia một tiếng: “Chờ chút.”
Sau đó cô ngẩng đầu nhìn về phía Tống Tư Âm.

“Trên giá đó.”
“Vâng, cảm ơn ạ.”
Tống Tư Âm vội vàng cầm giấy bút, nói cảm ơn xong liền ra thư phòng.
Chờ cửa đóng lại, đầu dây bên kia đột nhiên hỏi một câu: “ Cô thế mà để cho người lạ ở nhờ? ”
“Là cách ly.” Hạ Lam nhìn chằm chằm hình ảnh hung thủ, “Cậu còn có rảnh quản việc của tôi à, bên trên không thúc giục cậu?”

“Còn không thúc giục? Tôi nói cho cô biết, kể từ lúc nhận được thông báo đến bây giờ, tôi ngay cả một ngụm nước cũng không kịp uống.”
“Không có người chứng kiến sao?”
“Lúc ấy đã gần 3 giờ sáng, quán đồ nướng đã đóng cửa.

Chỉ có một người gần 60 cung cấp thông tin.

Hung thủ mặt tròn, mũi tẹt, hơn 20 tuổi.

Hiện tại bọn tôi vẫn chưa tìm được nhân chứng nài khác.


Hạ Lam click chuột đến một trang báo, nhìn video mờ hồ được quay lại.

Đàn ông kia một đánh hai đấm người phụ nữa kia……
Người bên kiaa tiếp tục nói: “Bên trên rất coi trọng vụ án này.

Không biết do ai đem đoạn video đó rồi tung lên mạng, tuy chỉ có một đoạn ngắn nhưng đã kích động đến sự phẫn nộ của rất đông người dân.

Vì thế bên trên yêu cầu bọn tôi trong vòng 24 tiếng bắt được đối tượng về quy án!”
“Người bị hại chưa có tỉnh lại?”
“Không có, não chấn động, xương sườn đứt bốn đoạn, cẳng chân gãy xương dập nát, dạ dày xuất huyết.

Không biết có thù gì, hận gì mà lại ra tay tàn nhẫn như vậy với phụ nữ! ”
Hạ Lam không đánh giá về hành vi bạo lực đó, cô hỏi một vấn đề khác: “Họa sĩ chân dung bên đó đâu? ”
Trường hợp cảnh sát vô phương phán định diện mạo nghi phạm giống như chuyện này đa phần đều phải dựa vào họa sĩ chán dung.
“A…… Cô mới vừa nhắc, tranh liền được gửi đến! Tôi gửi cho cô xem, tôi dựa theo tranh đi bắt người đây.”
Một tấm ảnh được gửi đến, cuộc gọi cũng kết thúc.

Hạ Lam nhìn ảnh chân dung rồi nhìn nhìn video hiện trường mờ nhạt, cô rơi vào trầm tư.
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến âm thanh video internet, tựa hồ như đang thảo luận sự kiện ẩu đả lần này.

Hạ Lam quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt.
Tống Tư Âm cũng biết tin tức kia?
Vụ án diễn ra ở gần trường đại học, bạn nhỏ kia sẽ không sinh ra bóng ma tâm lý đi?
Cô đứng dậy, bước ra khỏi thư phòng.

Nhìn thấy Tống Tư Âm đặt điện thoại trên bàn trà, màn hình hiện lên hình ảnh đối tượng tình nghi trong video hiện trường.
Rất mơ hồ, nếu không dựa vào cách ăn mặc với tóc ngắn, chỉ sợ ngay cả giới tính cũng không biết rõ được.
Tuy nhiên, dựa vào kiểu tóc và trang phục phán đoán giới tính nghi phạm là vô cùng không chuyên nghiệp.

Cảnh sát phán đoán giới tính nghi phạm là dựa vào chỉ số tổn thương của người bị hại.

Người kia bị thương nặng như vậy chỉ có thể gây ra từ sức mạnh của đàn ông thành niên.

Tống Tư Âm an an tĩnh tĩnh ngồi trên sô pha, trong tay cô cầm giấy và bút để vẽ gì đó.
Cô đến gần hai bước, ngay sau đó liền sững sờ tại chỗ.
Là tranh chân dung nghi phạm!
Cái này cùng bức họa của Chu Đồng mới gửi có đến bảy phần tương tự.
Cô kinh ngạc nhìn về Tống Tư Âm, bạn nhỏ thế mà có thể vẽ tranh nghi phạm?!
“Em học qua vẽ chân dung? ”
“A!” Tống Tư Âm bị thanh âm đột nhiên phát ra dọa nhảy dựng, quay đầu, “Chị, chị đừng đột nhiên xuất hiện a, làm em sợ gần chết.”
Hạ Lam duỗi tay lấy tờ giấy đó qua, “Em căn cứ vào video trên mạng để vẽ?”
“Vâng ạ, toàn mạng xã hội đều đang tìm tên cặn bã này, thật là mặt người dạ thú.

Rõ ràng lớn lên rất giống con người nhưng hành động lại không phải con người !”
“ Em đi theo tôi.


Hạ Lam bắt lấy tay Tống Tư Âm, đem cô kéo vào thư phòng, sau đó ấn cô ngồi lên ghế dựa.
“Trên mạng là video lần hai, rất mơ hồ.

Em xem cái video này, hoàn thiện lại tranh đi.”
Trong lòng cô có một cái suy đoán, nhưng không có biện pháp chứng thực.
Tống Tư Âm nhìn chằm chằm video ghi lại, cả kinh mở miệng, “Chị , chị có video này như thế nào vậy?”
“Trước làm chính sự đi.

Còn có, nhân chứng nói nghi phạm mặt tròn, mũi tẹt, hơn 20 tuổi.

Bất quá người chứng kiến là ông lão hơn 60 tuổi, lời của ông ấy không thể tin hoàn toàn.


“Mặt tròn…… Chả trách em cảm giác tỉ lệ mặt của hắn có vấn đề, là em đoán sai.”
Bức tranh khi nãy được vẽ bằng bút nước, không thể sửa chữa được, cô mở ra trang giấy sau, vừa mới cầm bút đã bị người nào đó bắt tay lại.
Một cây bút chì được nhét vào trong tay cô.
“Dùng cái này.”
Tống Tư Âm ngẩng đầu nhìn một cái, ngọt ngào cười.

“Cảm ơn chị.”
Sau đó cô cúi đầu, bắt đầu nghiêm túc vẽ chân dung, lâu lâu lại ngẩng đầu xem video.
Hạ Lam đứng trước bàn làm việc, lẳng lặng nhìn cô vẽ tranh.
Thời điểm tức giận, giống cún nhỏ xù lông.
Thời điểm uống say, giống mèo con dính người.
Thời điểm vẽ tranh……
Rất tự tin loá mắt!
“Vẽ xong rồi.”
Tống Tư Âm buông bút, cầm lấy giấy phát thảo, “Tên cặn bã này!”
Hạ Lam cúi người tới gần cô, ánh mắt dừng ở nhân vật trên bức họa.
“Chị, chị có muốn hay không để em đem cái này phát lên trên mạng giúp mọi người chung tay bắt hắn.


“Đừng.”
Hạ Lam xé riêng tranh chân dung sau đó chụp lại gửi cho Chu Đồng.

Còn nói thêm một câu: Kham khảo thêm tranh chân dung này.

Cái của Tống Tư Âm và của họa sĩ bên kia có chút bất đồng.


Tôi không hoàn toàn tin Tống Tư Âm mà phủ định tranh của họa sĩ Cục Cảnh sát.

Chỉ có thể kham kháo thêm một chút.
“Chị, chị trả lời đi, làm sao chị có cái video hiện trường này vậy? Nó chắc phải là thông tin nội bộ của cảnh sát a? ”
“Bạn tôi gửi qua.”
Tống Tư Âm lộ ra ánh mắt giảo hoạt, “Bạn chị là người bên trong của Cục Cảnh Sát ?”
Hạ Lam nheo lại đôi mắt, ghé sát vào cô, “Em muốn nói cái gì?”
“Cái này hẳn là cơ mật đi? Cảnh sát viên tùy tiện đem chứng cứ gửi cho người ngoài xem là vi phạm pháp luật nha.


Hạ Lam như có như không cười, “Em làm sao chắc tôi là người ngoài ?”
Tống Tư Âm trừng lớn đôi mắt.
“ Em gái nhỉ, tôi không có hứng thú với anh trai của em, đừng dắt loạn tơ hồng.”
Sau khi vỗ vỗ nhẹ vào khuôn mặt Tống Tư Âm, Hạ Lam đứng dậy rời khỏi thư phòng.
Tống Tư Âm ngội lặng một hồi lâu.
Cô lấy di động ra, gọi cho Tống Tư Trác: “Có biến, anh hình như có đối thủ cạnh tranh, còn là cảnh sát!”
Không quá 30 giây, Tống Tư Trác liền trả lời.
“Em gái, sao lại thế này?”
“Chị Hạ Lam có người bạn thân thiết, nghe ý tứ thì họ không coi nhau là người ngoài! Chắc người đó là cảnh sát hình sự.


“A, cảnh sát hình sự a……”
Tống Tư Âm lập tức hiện lên vẻ vui sướng khi người gặp họa, nói: “ Ha, anh không cần diễn, đại mỹ nữ người ta muốn chân dài có chán dài, muốn xương quai xanh có xương quai xanh, hơn nữa lại có dáng người gần mét tám cùng khí phách quyết rũ thần hồn……Ha ha, xem ra anh một điểm cũng không xứng! ”
“Khoan! Tống Tư Âm, em cùng Hạ Lam thân cận như vậy? Còn nhìn thấy cái gì quyến rũ?
Nhớ tới màn câu nhân đoạt phách sáng nay, tim cô đập nhanh thêm nhanh.
“Em, em……”
“Tống Tư Trác, em cảm giác anh không theo đuổi được loại phong cách ngự tỷ này của Hạ Lam.


Đây là lời thật lòng của cô.

Thật sự cô không cách nào tưởng tượng được hình ảnh Hạ Lam bị gã đàn ông nào đè dưới thân.
Cũng có lẽ …… Hạ Lam hẳn phải đứng ở chỗ đài cao nhất, ngạo nghễ làm nữ vương điện hạ.
“Em có còn là em gái bảo bối của anh không? Người phụ nữ ưu tú thế mà em không nghĩ tới việc làm chị dâu ư? Em nhẫn tâm để cô ấy bị con heo khác ủn? ”
“Ách……” Hình như có cái cô chưa nghĩ qua.

Heo nhà tốt hay xấu thì cũng hiểu được từ gốc đến ngọn. Lại nghĩ, nếu có nam nhân khác tới gần Hạ Lam, hôn môi cô, vuốt ve cô, Tống Tư Âm nhanh chóng run run cơ thể.

“Không được!”
“Đúng vậy, hạnh phúc sau này của anh đều dựa vào em.

Chị dâu là em giúp anh theo đuổi được, vậy không phải về sau không cần lo mâu thuẫn chị dâu em chồng sao ?”
“Em sẽ tận lực, nhưng nếu không được thì cũng không liên quan đến em.”
“Tốt, vậy mới là em gái tốt của anh!”
Cô tắt điện thoại, định đến thư phòng.
“Chị ơi ~~~~”
“Chuyện gì?”
Nghe giọng nói được phát ra từ phòng ngù còn lại, cô không nghĩ ngợi liền tiến lên, mở cửa ra.
Bờ vai trắng nõn, cái mông tròn trịa vểnh cao
…….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương