Hạ Lam đi ra ngoài, lại phát hiện cửa không có một bóng người.

Cô chẳng để ý nhiều làm gì nữa, sau đó ném điện thoại qua một bên bắt đầu làm việc.
Không nghĩ tới, ở một bên cách vách, Tống Tư Âm đang tựa lưng vào vách tường, cả người đổ toàn mồ hôi lạnh.

Cô chạy trốn.

Đúng vậy, vào thời khắc sắp bị Hạ Lam phát hiện Tống Tư Âm đã chạy trốn.

Cô thật sự không biết phải làm sao để đối mặt với hiện thực này.

Phản ứng đầu tiên chính là muốn trốn tránh.
Cả ngày Tống Tư Âm đều trở nên thất thần, cuối cùng mới thở dài một cái rồi đi vào phòng tắm tắm rửa.

Nghĩ đến mình lúc trước còn ngu ngốc tắm chung với Hạ Lam liền hận đến nỗi tự tát chính mình hai cái.
Tiếng nước ‘tí tách’ từ phòng tắm vang lên.

Tống Tư Âm không mở nước ấm, tùy ý để dòng nước lạnh buốt phủ lên thân thể bản thân, cô hy vọng bằng phương phức này nó có thể khiến mìn thanh tỉnh tâm hồn lại.
Tống Tư Âm, ngươi rốt cuộc đang trăn trở cái gì?
Chị ấy thích phụ nữ, thích phụ nữ thì có ảnh hưởng gì đến ngươi cơ chứ?
Ngươi chỉ cần hành xử giống như lúc trước là được, cứ vui vẻ bình thản ở chung là ổn.
Giống như......!lúc trước?
Đồng tử Tống Tư Âm đột nhiên co rút, cô có chút hoảng loạn đi tới chỗ đặt tấm gương trong phòng tắm.

Nước trên tóc vẫn tí tách rơi xuống.

Ở trong gương cô mới thấy rõ ràng chân dung bản thân.

Môi của cô còn hơi sưng lên, đó là dấu tích mà lần trước Hạ Lam trả thù cô gây ra.

Trên cổ, một dấu cắn xanh đỏ nằm chễm chệ, đó là kết quả của ngày hôm qua, khi mà Hạ Lam vì chuyện buồn mà gặm lên.


Nhớ mang máng, lúc ấy Hạ Lam còn vươn đầu lưỡi liếm liếm nó, cả người Tống Tư Âm lúc ấy đều cứng đờ.

Cảm giác tê dại thật sự đã khắc sâun trong lòng Tống Tư Âm.

Trong phòng tắm với hơi nước lạnh lẽo còn tồn tại thêm hơi thở nóng hổi.

Cô đưa tay lên chạm khẽ vào vết cắn trên cổ, cả người muốn bùng nổ.
Như thế nào có thể giống như lúc trước được? Làm sao có thể cư xử như chưa có chuyện gì xảy ra?! Cô rốt cuộc lúc trước làm cái gì vậy a!
Mấy vết này quả thực không đáng sợ, mà đáng sợ nhất chính là, những hành động nhạy cảm kia lại là do cô chủ động tạo nên?!
Tống Tư Âm lần nữa trở về khu vực vòi nước, lần nữa tẩy rửa thân thể mình.

Không nhịn được đập đầu liên tục vào tường, cả người trở nên mơ hồ.
Chẳng lẽ cô cũng cong?
Trong nháy mắt ý nghĩ kia hiện lên trong đầu, Tống Tư Âm liền lắc đầu liên tục, như đinh đóng cột mà phủ quyết.
Không, không có khả năng!
Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Cô nhiều lắm chỉ là thưởng thức giá trị nhan sắc của Hạ Lam mà thôi.

Chẳng thể vì đó mà đột ngột chuyển sang thích phụ nữ đâu.
Cô là thẳng, rất thẳng!
Từ trước đến giờ, cô chưa từng có tâm tư kia đối với phụ nữ.

Nghĩ đến đây, Tống Tư Âm mới miễn cưỡng thanh tỉnh đôi chút.

Cô tắt nước, với lấy khăn tắm, bước ra khỏi phòng tắm.
Bây giờ, Tống Tư Âm không giống như bình thường mà tùy tiện tròng bộ quần áo như đồ ngủ thay vào đó lại lấy bộ đồ nghiêm túc, nội y bên trong cũng mặc chỉnh chỉnh tề tề.
Sau khi tắm rửa xong, việc đầu tiên Tống Tư Âm quyết định làm là đi tới phòng ngủ Hạ Lam thu dọn đồ đạt.

Lúc trước bởi vì sinh bệnh Tống Tư Âm mới ăn vạ mãi trong phòng đối phương mãi không chịu đi, tiếp đến hai người còn ngủ chung một cái giường.

Bây giờ nghĩ lại, hành động lúc đó của mình quả thực rất thất lễ!

Ngay khi Tống Tư Âm đang nôn nóng thu dọn đồ vật, giọng nói của Hạ Lâm bất thình lình vang lên sau lưng cô.

“Em đang làm gì?”
Cơ thể đột nhiên run lên cầm cập, Tống Tư Âm giống hệt con mèo nhỏ đang trộm cá thì bị phát hiện, theo bản năng mà co rúm cổ lại, lúng ta lúng túng.

“Em......em chiều nay có buổi vẽ tranh trực tuyến, ánh sáng trong phòng ngủ của khách tốt hơn bên này một chút.

Em định sang bên đó để học.”
Hạ Lam hơi hơi nhướng mày nhìn Tống Tư Âm rồi cười lạnh nói: “Vẽ tranh cũng cần sửa sang lại vật dụng trên giường sao?”
Trong khoảng thời gian ngắn, Tống Tư Âm á khẩu không trả lời được, ánh mắt mơ hồ, cô thậm chí còn chẳng dám nhìn thẳng vào mắt Hạ Lam.

Ánh mắt Hạ Lam trầm xuống nhưng không nhiều lời nữa mà nhắc đến sự kiện khác.

“Vậy chiều nay em vẽ tranh à? Vừa hay tôi cũng rảnh.”
“A? Cái gì?” Lời nói bất ngờ này khiến Tống Tư Âm vô cùng sửng sốt.

Gương mặt đầy hoang mang nhìn Hạ Lam.
Hạ Lam mặt không đổi sắc, thập phần bình tĩnh mở miệng, “Làm sao? Em chẳng phải nói muốn tôi làm người mẫu lõa thể cho à?”
Cái này là nói thật? Không phải giỡn hả?!
Sắc mặt Tống Tư Âm trở nên trắng bệch, cả người tức khắc trở nên hoảng loạn.

Nếu câu này phát ra trong nửa giờ trước, cô nhất sẽ giơ hai tay hai chân lên tán đồng.

Nhưng mà hiện giờ......cô thậm chí chẳng biết làm cách nào để đối mặt với Hạ Lam, làm sao có thể có dũng khí để đối phương thành người mẫu đâu chứ??
“Không, không cần......” Các nơron thần kinh nhanh chóng chuyển động, Tống Tư Âm nỗ lực lấy cớ.

“Vị trí người mẫu chiều nay đã được giảng viên an bài tốt rồi ạ, nếu hiện tại em đổi người mẫu......”
“không có việc gì thì không thể vẽ?”
Hạ Lam đi về hướng phòng ngủ dành cho khách, thoáng chốc đã nằm trên giường.


Cô duỗi người, vẻ mặt lười biếng đôi co nhìn Tống Tư Âm.

“Đến đây đi, hôm nay bữa trưa còn dài, hơn nữa trùng hợp tôi lại rảnh.”
Ô ô ô, cô có thể cự tuyệt nổi ư?
Làm sao có thể cự tuyệt nổi được!
Vô số ‘lạc đà apaca’ gào thét trong lòng.

Nhưng đối với đam mê thưởng thức cái đẹp, cô thật sự vô pháp đem lời nói từ chối Hạ Lam phát ra.

Cả người cô trở nên cứng đờ rồi đi tới, ngồi xuống bàn vẽ.

Lặng lẽ tước bút chì.

Rõ ràng cô là sinh viên mỹ thuật, rõ ràng đây chỉ là tình huống bình thường của sinh viên mỹ thuật song hôm nay, Tống Tư Âm phi thường dày vò.

Ngay cả động tác tước bút chì cũng trở nên chậm chạp kì lạ.
Hạ Lam cũng không nóng nảy vội vàng gì, cứ thong dong nằm trên giường, thậm chí còn hứng thú nhướng mày trêu ghẹo.

“Em thực sự khẩn trương à?”
“Không…… Không có,” Giờ phút này Tống Tư Âm vạn phần bị dày vò, tiến cũng không được, lùi cũng không xong.
Tống Tư Âm!
Mi bình tĩnh một chút!
Chị ấy chẳng qua là thích phụ nữ mà thôi! Không có ăn thịt người! Hơn nữa chị ấy còn chưa biết mi đã phát hiện chuyện này! Cgir cần bình tĩnh đối mặt thôi, đúng rồi, cứ xử sự giống như lúc trước đi!
Meme tiểu nhân liên tục tự cổ vũ chính mình.

Tống Tư Âm không chú ý tới, ngón tay Hạ Lam đang dần dần tới gần trán của cô.

“Mặt em đỏ quá, lại phát sốt rồi hả?”
Khoảng khắc bàn tay kia chạm vào trán Tống Tư Âm, cô như chim sợ cành cong mà run rẩy.

Theo bản năng lui về phía sau.

‘Rầm’ một phát, mông Tống Tư Âm đáp xuống mặt đất, sợ hãi mở miệng hô to.

“Chị chị chị! Chị không được đến đây!”
Thoáng chốc, không khí xung quanh lạnh xuống.


Hạ Lam nhăn mày nhìn chằm chằm vào Tống Tư Âm, phảng phất muốn nhìn xuyên thấu tâm tư đối phương.

“Em, rất sợ tôi? Vì sao vậy?”
Mình rốt cuộc đang làm cái gì vậy trời? Chẳng phải muốn cư xử giống như lúc trước sao? Cô là đang trốn cái gì?!
Toàn thân Tống Tư Âm trở nên hoảng loạn.

Chẳng biết nói gì, chỉ có thể nghẹn ngào nói một câu: “Em......em lần đầu tiên đối mặt trực tiếp với người lõa thể, cho nên có chút khẩn trương, thật sự rất ngượng ngùng.”
Hạ Lam tựa như suy tư gì đó rồi gật gật đầu, cơ hồ đã tiếp nhận lí do khoái thác của Tống Tư Âm.

Cô lại lần nữa nằm lên giường, kéo xa khoảng cách, để lại không gian hòa hoãn cho người kia.
Nửa tiếng sau, giọng nói nhàn nhạt đó lại vang lên.

“Chuẩn bị xong chưa?”
“Dạ......Dạ!” Tống Tư Âm lên tiếng, cả người trốn sau bàn vẽ, căn bản không dám đối mặt Hạ Lam.
Hạ Lam không thèm để ý đến hành động của đối phương mà dứt khoát cởi bỏ đồ trên người.

Quần dài, áo thun, giày, vớ......!dáng người kiều mĩ dần dần hiện ra trước mắt Tống Tư Âm.

Mỗi một tất cơ bắp trên người cô đều ‘gãi đúng chỗ ngứa’, không quá béo cũng không quá gầy, làn da trắng ngần như dương chi ngọc xinh đẹp.

Làm vạn người điên cuồng......
Đến cuối cùng, khi mà trên người Hạ Lam chỉ còn dư lại hai mảnh che giấu bộ phận nhạy cảm, tay cô vươn ra sau, tựa như muốn cởi ra......
---------------------------------------------------
Dương chi ngọc thuộc loại đá quý hiếm thượng phẩm.

Mang trên mình một màu trắng tinh khiết, bên trong có nhiều chất khoáng và hạt Ngọc mịn.

Có công thức hóa học là Ca₂Mg₅(OH)2(Si₄O₁₁).

Độ trong của ngọc cao, được hình thành qua một thời gian dài trong môi trường thiên nhiên nên rất quý hiếm.

Trong loại đá quý này có lượng magiê nên nếu sử dụng làm trang sức thì càng đeo càng sáng bóng.
Rinn: loại vòng này đeo vào tay chắc đẹp lắm he.

Tui đang đợi tìm được phú bà mua cho tui..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương