Lần này Thẩm Minh Dữu vẫn là trái ngược với Cố Ngải Phỉ.
Nếu như nói Cố Ngải Phỉ trong chương trình được tán dương là một người mẹ tốt, thì Thẩm Minh Dữu bên trong chương trình chính là người người chán ghét, hình tượng một người mẹ tồi.
Trong show mang theo con, Thẩm Minh Dữu ghét bỏ con gái Giang Niệm Niệm là đứa nhỏ bệnh tự kỷ phản ứng chậm chạp, lại không thích nói chuyện, thời điểm mỗi khi con gái biểu hiện không giống như đứa nhỏ bình thường Thẩm Minh Dữu sẽ trở nên cuồng loạn, hoàn toàn khống chế không nổi cảm xúc đối với con gái nạt nộ, mà Giang Niệm Niệm dưới tình huống mẹ càng điên cuồng thì bé lại trở nên càng ngày càng im lặng.
Không hề có cảnh hai mẹ con yêu thương nhau nên sau cùng bị khán giả tẩy chay, mắng đến rút khỏi chương trình.
Đến đây quyền sách «Tinh Đồ» này không có nhắc đến Thẩm Minh Dữu, cho đến cuối cùng ở phiên ngoại tác giả nhắc tới cô, lúc đó là Cố Ngải Phỉ cùng Chu Cảnh Hành trong cuộc sống đời thường, trò chuyện nhắc đến —
"Hôm nay lúc em đến trường học dành cho trẻ em tự kỷ làm hoạt động từ thiện, gặp được Giang Niệm Niệm con gái của Thẩm Minh Dữu, đứa bé trong chương trình «Mẹ Là Siêu Nhân» biểu hiện rất không thích sống chung với mọi người, Luvevaland chấm co. không giống đứa bé bình thường, không nghĩ tới con bé thật sự mắc bệnh tự kỷ."
“Lúc giáo viên dạy học, Giang Niệm Niệm một mình ngồi trong góc, cúi đầu như là không quan tâm tới mọi thứ xung quanh, thật đáng thương.”
“Hơn nữa nghe nói tình hình của Thẩm Minh Dữu cũng không tốt lắm, không chỉ cùng chồng ly hôn hình như còn mắc chứng trầm cảm nặng, luôn ở nước ngoài trị bệnh.”
“Lần đầu tiên em gặp cô ấy còn là một ngôi sao được mọi người nâng trong tay, thời gian trôi qua chỉ mới mấy năm cô ấy đã biến thành dáng vẻ này, thật đáng tiếc.”
Thẩm Minh Dữu giật mình tỉnh lại từ trong mơ, câu nói "Thật đáng tiếc." của Cố Ngải Phỉ tựa hồ vẫn còn vang bên tai cô rất lâu không thể tiêu tan.
Niệm Niệm không ở trên giường, Thẩm Minh Dữu vội vàng xoay người xuống giường chạy ra khỏi phòng.
"Niệm Niệm, Niệm Niệm..."
"A!" Trong phòng khách truyền tới âm thanh mềm mại của trẻ con vang lên Niệm Niệm ngẩng đầu đôi mắt long lanh tròn xoe nhìn về phía mẹ, giống như đang nói: Mẹ, con ở đây.
Thẩm Minh Dữu ôm chặt lấy con gái, cái gì mà bệnh tự kỷ, bệnh trầm cảm, chuyện này ai muốn làm thì làm, dù sao cũng không phải cô!
Niệm Niệm đúng là có phần đặc biệt hơn những đứa trẻ khác, cô bé rất an tĩnh, đôi lúc an tĩnh quá cũng không tốt.
Thẩm Minh Dữu còn nhớ ngày trước con gái hai tuổi chưa từng nói chuyện ngay cả gọi ba mẹ cũng không gọi, cũng rất ít khóc, lúc có người gọi thì bé sẽ phản ứng rất chậm, luôn là một lúc lâu mới chậm rãi ung dung nhìn về phía người nói chuyện với bé.
Đứa nhỏ giống như có thế giới nhỏ của riêng mình không cần bạn chơi, không muốn giao tiếp, chỉ cần trong tay có một khối rubik là bé có thể tự mình chơi cả ngày.
Lúc Thẩm Minh Dữu cũng ý thức được là không đúng nên rất hoảng loạn, cô sợ con gái sẽ mắc bệnh tự kỷ bẩm sinh vì vậy vội vàng mang con gái đến gặp rất nhiều bác sĩ.
Làm rất nhiều loại kiểm tra, chỉ nhận được kết quả thân thể Niệm Niệm rất khỏe mạnh nhưng bởi vì tuổi bé còn quá nhỏ, bác sĩ cũng không thể trực tiếp chẩn đoán có phải bé mắc bệnh tự kỷ hay là khuynh hướng tự bế, chỉ dặn dò phụ huynh đặc biệt chú ý đến bé nhiều một chút.
May mắn là sau hai tuổi Niệm Niệm cuối cùng cũng chịu nói chuyện, nhưng bé vẫn là đứa nhỏ an tĩnh, có thể nói hai chữ tuyệt đối sẽ không dùng đến chữ thứ ba, đối với việc giao tiếp cùng mọi người vẫn như trước không có hứng thú.
Lần đầu tiên Thẩm Minh Dữu làm mẹ đối với việc nuôi dưỡng một đứa trẻ cô từng bước một học tập, bất quá trải qua thời gian làm mẹ bốn năm Thẩm Minh Dữu đại khái tìm được cách giao tiếp hiệu quả với Niệm Niệm.
Nhưng trong mơ Thẩm Minh Dữu cùng Niệm Niệm hoàn toàn không cách nào giao tiếp, cô hết lần này đến lần khác tổn thương Niệm Niệm dẫn đến bé con thật sự mắc bệnh tự kỷ, cuối cùng hối hận không kịp, trong mơ cô bởi vì áy náy tự trách bản thân mà khiến chính mình rơi vào trầm cảm, kết cục hai mẹ con đều rất thảm.
Thẩm Minh Dữu cảm thấy Thẩm Minh Dữu trong sách và cô là hai người khác nhau, trên thế giới này người cô không thể làm tổn thương nhất chính là Niệm Niệm. Bảo bối của cô, cô chỉ hy vọng bé có thể khỏe mạnh vui vẻ trưởng thành, cho dù Niệm Niệm chỉ cau mày một cái trái tim cô lập tức như bị ai bóp mạnh, làm sao cô có thể giống trong sách tổn thương bé con.
Chỉ vì cô là nhân vật dưới ngòi bút của tác giả mà cô nhất định phải dựa theo quỹ đạo trong sách mà sống sao?
Thẩm Minh Dữu còn nhớ rõ năm ấy bản thân mười sáu tuổi lấy được vị trí thủ khoa đầu vào Học Viện Điện Ảnh, ở trường thành tích luôn đứng đầu, trong mắt giảng viên là sinh viên ưu tú, cô lớn lên lại xinh đẹp, kỹ thuật diễn lại tốt tất cả mọi người đều cho rằng Thẩm Minh Dữu sau khi ra mắt nhất định sẽ ở trong vòng giải trí đại bạo.
Nhưng kết quả cuối cùng lại làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Thẩm Minh Dữu sau khi ra mắt đúng là đại bạo, cũng là đại bạo đỏ thẫm.
Cô dáng vẻ xinh đẹp, khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy là bình hoa cảnh đẹp ý vui, ra mắt thu được một lượng lớn fans nhan khống, nhưng ở một phương diện khác kỹ thuật diễn của cô thật sự quá kém, mỗi một bộ phim của cô đều chỉ có một biểu cảm cho nên antifans luôn mắng cô không thể dựa vào gương mặt mà không phấn đấu.
Giảng viên ở Học Viện Điện Ảnh cho rằng Thẩm Minh Dữu sau khi ra mắt có người nâng đỡ, có người theo đuổi, nên quên mất mục tiêu ban đầu khi học diễn xuất cho nên mới diễn như vậy, nhưng cô biết bản thân mình rất oan uổng.
Cô yêu thích diễn xuất, mỗi lần trước khi quay bộ phim mới, cô đều xem kịch bản muốn nát, bên trong còn đánh dấu rất nhiều ghi chú.
Lúc ở trường, giảng viên đều nói cô diễn rất có thần nhưng đến lúc thật sự quay phim đầu óc cô giống như một mảng trắng xóa, giống như một con robot không cảm xúc chỉ biết đứng dưới ống kính đọc lời thoại một cách nhàm chán.
Vốn dĩ Thẩm Minh Dữu không hiểu nhưng bây giờ cô đã hiểu rõ, bởi vì cô là một nhân vật dưới ngòi bút của tác giả nên cô có thể bị dời đi bất kỳ nơi nào.
Tác giả muốn cô phải tổn thương Niệm Niệm cô nhất định phải tổn thương Niệm Niệm, cho dù cô rất yêu con gái mình, tác giả muốn cô diễn dở cô nhất định phải diễn dở, dù đó là công việc cô yêu thích.
Tác giả cho cô hết thảy mọi thứ, xuất thân, vẻ ngoài, giỏi giang thậm chí là chồng và con gái...tất cả đều xuất sắc, Luvevaland chấm co. nhưng một người như vậy, ở trước mặt nữ chính chỉ để làm nền.
Thẩm Minh Dữu rất không phục.
Sau khi cô thức tỉnh lý trí nói cho cô biết, bởi vì trong sách miêu tả cô nhiều nhất chính là trong chương trình «Mẹ Là Siêu Nhân» của mẹ và bé này, chỉ có thay đổi kết cục của cô và Niệm Niệm trong show mới có thể hoàn toàn thoát khỏi quy tắc áp chế trong sách, thay đổi số phận của cô và Niệm Niệm.
"Alo chị Vu, em nhận chương trình «Mẹ Là Siêu Nhân»."
Sau khi gọi điện thoại xong, Thẩm Minh Dữu một lần nữa cẩn thận nhớ lại nội dung trong sách, ở ngoại truyện có nhắc đến cô và chồng cuối cùng sẽ ly hôn, cũng không biết ly hôn trong sách là do cô đề nghị hay là chồng cô Giang Trầm đề nghị đây.
**
Truyền hình Quất Tử là một trong ba nhà đài đứng đầu trong nước, mấy năm gần đây bất kể là phim truyền hình hay là show thực tế hầu như năm nào cũng bạo, bất kể là người lớn thích xem TV hay thanh thiếu niên thích lướt web đều là khán giả của đài Quất Tử.
Lượng khán giả lớn độ theo dõi cao, đài Quất Tử tự nhiên kiếm được không ít, ngay cả tòa nhà văn phòng cũng được xây dựng một cách chỉn chu và phong cách.
Ngày hôm qua Thẩm Minh Dữu xác nhận tham gia show mẹ và bé, hôm nay liền cùng người đại diện đến để ký hợp đồng.
Tiếp đón họ là một nhân viên trẻ tuổi họ Lý, thẻ nghiệp vụ đeo trên cổ để ba chữ "Thực tập sinh".
Ký xong hợp đồng, trò chuyện một chút về chi tiết cụ thể của chương trình, Tiểu Lý khách khí tiễn Thẩm Minh Dữu ra cửa phòng họp, sau đó xoay người trở về khu vực làm việc.
Thẩm Minh Dữu nhướng mày, cùng người đại diện Vu Trân liếc mắt nhìn nhau, quả nhiên ở trong mắt Vu Trân thấy được sự bất mãn và bất đắc dĩ.
Ký hợp đồng như thế cũng coi như tương đối ổn, đài Quất Tử bên này chỉ để cho một thực tập sinh vừa mới tốt nghiệp đến thực hiện có thể tưởng tượng được tổ chương trình đối với Thẩm Minh Dữu không hề coi trọng, giống như cô chỉ đến để góp đủ số lượng.
Trong mắt Vu Trân khó thấy được có chút hối hận, việc mang con gái đến show thực tế đối với Thẩm Minh Dữu mà nói cũng không biết là tốt hay xấu.
Thẩm Minh Dữu đi rồi, thực tập sinh Tiểu Lý cầm hợp đồng một đường đi vào phòng làm việc của đạo diễn Phùng Kính Tắc.
"Cô ta đi rồi sao?"
"Đã đi rồi." Tiểu Lý đem hợp đồng đặt lên bàn Phùng Kính Tắc, "Đạo diễn, hai mùa trước của «Mẹ Là Siêu Nhân» đều là ba tổ khách mời, lần này sao lại muốn thêm một tổ? Hơn nữa còn chọn Thẩm Minh Dữu."
"Cậu biết cái gì, chương trình quay đến mùa thứ 3, cũng nên có chút thay đổi."
Thay đổi trong miệng Phùng Kính Tắc ngoại trừ việc ghi hình chương trình phát sóng trực tiếp, còn lại chính là tăng thêm một tổ khách mời dùng để tạo thành đối lập so sánh với ba tổ khách mời còn lại.
Hai mùa trước chương trình «Mẹ Là Siêu Nhân» đều là hình tượng người mẹ tốt không có gì bất ngờ xảy ra, lần này ba tổ khách mời cũng đều sẽ rập khuôn theo hình tượng người mẹ tốt, người xem sớm muộn cũng sẽ chán cũng nên có chút cải tạo mới tốt.
Thẩm Minh Dữu chính là Phùng Kính Tắc tìm tới để thực hiện sự cải tạo mới này.
Vài ngày trước Phùng Kính Tắc cùng một người bạn làm đạo diễn dùng cơm, trong lúc vô tình tán gẫu nhắc đến nữ diễn viên Thẩm Minh Dữu này, biết cô có dự định tái xuất quay phim hơn nữa bên cạnh còn mang theo cô con gái rất an tĩnh gần như không nói chuyện, vừa nghe xong liền có ý muốn mời cô mang theo con gái tham gia show.
Nữ diễn viên rút lui 5 năm vừa sa sút còn mang theo con gái có khuynh hướng tự bế tham gia show thực tế, cùng các tổ khách mời khác sẽ tạo thành tương phản so sánh rõ ràng, nhiệt độ chương trình cũng sẽ tự nhiên được đẩy lên.
Mặt khác, một chương trình dù hay đến đâu cũng sẽ có điểm bị chê cười khiến cho người xem không hài lòng, khán giả cần phải có nơi phát tiết, đến lúc đó trên mạng có hotsearch bôi đen tập trung lên người Thẩm Minh Dữu, những khách mời khác phụ trách năng lượng tích cực là tốt nhất. Luvevaland chấm co.
"Đạo diễn, ông nói thử chương trình chúng ta hot như vậy có khi nào Thẩm Minh Dữu nhờ vào chương trình mà bạo hồng không?"
Phùng Kính Tắc khẽ cười một tiếng thầm than Tiểu Lý quả nhiên là sinh viên vừa tốt nghiệp, suy nghĩ thật sự quá ngây thơ.
Tiểu Lý với ông ta có chút có quan hệ thân thích nên Phùng Kính Tắc nói thêm với cậu vài câu.
"Muốn hot dễ như vậy sao? Nếu như không phải có chương trình của chúng ta Thẩm Minh Dữu ngay cả cơ hội tái xuất cũng không có, cậu có biết những ngày gần đây, người đại diện của cô ta giống như con ruồi không đầu* đem lý lịch của Thẩm Minh Dữu đi khắp nơi tìm đạo diễn, muốn đem cô ta nhét vào đoàn phim lần nữa để tái xuất quay phim nhưng không có một đạo diễn nào đồng ý dùng cô ta cả."
*Con ruồi không đầu ý chỉ rối reng không có kế hoạch làm bừa
"Bình thường nữ diễn viên 1-2 năm không quay phim muốn tái xuất đã rất khó, huống chi Thẩm Minh Dữu vừa rút lui một lần liền 5 năm, còn là một nữ diễn viên đã sinh con, trừ khi cô ta có thể bỏ xuống hình tượng, chịu diễn những vai nhỏ, còn không thì cô ta sẽ rất khó tìm được đoàn phim nhận cô ta." Phùng Kính Tắc nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: "Về phần chương trình của chúng ta còn có Cố Ngải Phỉ và chồng cô ấy Chu Cảnh Hành, khán giả ai lại quan tâm tới Thẩm Minh Dữu đó chứ?"
"Chúng ta lần này chọn lựa hình thức phát sóng trực tiếp, số lượng người xem lúc phát sóng thể hiện nhân khí và nhiệt độ của khách mời, ba tổ khách mời địa vị đều không nhỏ để ai dưới cuối cũng đều không tốt, bây giờ có Thẩm Minh Dữu vấn đề này tự nhiên không cần lo lắng."
Nghe đến đó Tiểu Lý bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Vẫn là đạo diễn sáng suốt, tôi phải học tập ngài rất nhiều."
"Được rồi, đừng nịnh bợ." Phùng Kính Tắc cười mắng một tiếng, nhắc nhở: "Cậu phân phó ngày mai tổ quay phim phụ trách đến nhà Thẩm Minh Dữu ghi hình, bảo bọn họ không cần mang nhiều máy móc, chỗ ở của Thẩm Minh Dữu hiện tại vẫn là nhà thuê có lẽ rất nhỏ, đừng để đến lúc đó máy móc bị va đập cô ta cũng không đền nổi."
"Rõ."
Thẩm Minh Dữu không biết sau lưng có người bàn luận về mình như vậy, sau khi rời khỏi đài truyền hình Vu Trân lái xe, cô cầm điện thoại ngồi ghế phó lái gọi cho Giang Trầm.
Trong một phòng hội nghị lớn ở nước M, một buổi lễ ký kết hoành tráng vừa được tổ chức.
Cửa phòng họp mở ra, từ bên trong đi ra dẫn đầu là một người dáng người xuất chúng, khuôn mặt mười phần tuấn lãng.
"Giang Tổng, có điện thoại," Thư ký bên cạnh đem điện thoại đang đổ chuông đưa tới, Giang Trầm nhận lấy thấy được tên người gọi hiển thị trên màn hình khóe miệng lộ ra đường cong.
"Alo."
Thẩm Minh Dữu nghe được giọng nói bên trong điện thoại có chút cao, không khó đoán ra người bên kia tâm tình hiện tại không tệ: "Là em."
"Anh biết." Giang Trầm không dừng bước, chân như đạp gió rời đi, vừa mới hoàn thành dự án thu mua Lăng Vũ thời gian dự định vốn dĩ là 1 năm, Giang Trầm vì vậy bận rộn không ngừng, hiện tại mọi thứ đều đã hoàn thành, tâm tình anh rất tốt.
Nhận được điện thoại của vợ tâm tình dường như càng tốt hơn.
Thẩm Minh Dữu ở trong điện thoại đem chuyện cô mang theo con gái lên show thực tế nói qua, thật ra vài ngày trước cô vừa nhận được lời mời của tổ chương trình đã cùng Giang Trầm nói qua một lần, mặc dù anh ngạc nhiên việc cô đột nhiên về nước, Luvevaland chấm co. hơn nữa còn muốn mang con gái lên show thực tế nhưng cũng không có can thiệp nhiều, chỉ nói miễn là Niệm Niệm đồng ý là được.
"Được, anh đã biết." Hai người sau khi nói dứt lời Giang Trầm cúp điện thoại.
Trên mặt anh hiếm thấy mang theo một chút ý cười.
Giang Trầm đối với trạng thái hiện tại của bản thân rất hài lòng, anh là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, đối với bất cứ chuyện gì cũng theo đuổi sự hoàn mỹ, trong hôn nhân cũng vậy.
Đối với Giang Trầm mà nói, Thẩm Minh Dữu chính là người vợ hoàn mỹ nhất, cô độc lập xưa nay sẽ không can thiệp công việc của anh, biết cho nhau không gian riêng, mấy năm qua công ty đang trong giai đoạn mở rộng, vợ anh đối với trạng thái bận rộn làm việc của anh cũng hầu như cho anh sự ủng hộ, hơn nữa cô cũng là một người mẹ tốt, đem con gái Niệm Niệm chăm sóc cẩn thận từng li từng tí.
Vợ xinh đẹp dịu dàng như thế, còn có con gái thông minh... Có thể nói Thẩm Minh Dữu vô cùng thỏa mãn về gia đình trong tưởng tượng của anh.
Anh đã nghĩ đến việc chờ sau này già rồi, liền đem công ty ném cho con gái Niệm Niệm thừa kế, anh cùng vợ có thể đi du lịch vòng quanh thế giới, trải qua cuộc sống an ổn tuổi già.
Giang Trầm từ trước đến nay luôn lập kế hoạch cho cuộc đời mình, chuyện của mấy chục năm sau anh cũng đã nghĩ xong.
Điện thoại truyền đến âm báo tin nhắn cắt ngang suy nghĩ của Giang Trầm, anh mở điện thoại nhìn tin nhắn vừa mới được vợ anh gửi đến, trên đó viết ——
[Giang Trầm, chúng ta ly hôn đi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook