Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp - Mặc Linh - Quyển 2
C15: Tôi Và Những Thân Thích Cực Phẩm (12)




Diệp Chí Dương không gọi điện thoại nữa, nhưng gửi tin nhắn cho cô.

[Diệp Chí Dương: Vừa rồi là anh nói chuyện quá nặng lời, Tiểu Dư, em đừng tức giận, chúng ta giải quyết chuyện này trước được không?]

[Diệp Chí Dương: Náo loạn như vậy, đối với ai cũng không tốt. Chúng ta trả lại số tiền này trước, bên kia em có thể lấy ra năm vạn trước không?]

[Hạ Dư: Chút tiền của anh cũng không đủ, bây giờ tôi làm sao có tiền đưa cho anh?]

[Hạ Dư: Tôi muốn mua một cái túi cũng không mua được, còn phải cầu xin mẹ tôi, tôi gả cho anh rốt cuộc là vì cái gì?]

[Hạ Dư: Bây giờ trong nhà còn nháo ra như vậy, Diệp Chí Dương anh còn muốn sống không?]

[Hạ Dư: Nếu anh còn nghĩ tới chuyện này, thì nhanh chóng nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này cho tôi, nếu không chúng ta sẽ ly hôn.]

Muốn tôi lấy tiền, cánh cửa cũng không có.

Hoa Vụ chặn điện thoại của hắn lại, không để ý tới hắn nữa.

Vài ngày sau, Diệp Chí Dương dùng số điện thoại khác gọi điện thoại cho cô, nói hắn đã giải quyết xong.

"Tiểu Dư, em khi nào trở về?"

"Sau này ngươi còn làm loại chuyện này thì làm sao bây giờ?"

"Em yên tâm, anh đã nói với mẹ anh, sau này bà tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này nữa."

"Khó tin lắm."

Hoa Vụ miệng do dự một hồi, sau đó mới đồng ý cho hắn trở về.

Nàng vừa vào cửa, bà Diệp liền mặt, khắc nghiệt nói: "Ngươi còn biết trở về?"


Hoa Vụ âm dương quái khí cười: "Đây là nhà ta, ta vì sao không biết trở về?"

"Thời điểm trong nhà xảy ra chuyện, ngươi ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy, ngươi có đem nơi này làm chủ?"

Tất nhiên là không!

Nhưng ngôi nhà là của tôi!

"Đây không phải là chuyện bà tự mình gây ra sao, bà lợi hại như vậy, cũng nên tự mình giải quyết, trông cậy vào tiểu bối chúng ta làm cái gì? Trưởng bối phải có bộ dáng trưởng bối, đừng có mà đem phiền toái mình gây ra giao cho tiểu bối."

"???"

...

Diệp Chí Dương có thể từ chỗ bà Diệp biết chuyện Hoa Vụ làm, về đến nhà liền tìm nàng.

Diệp Chí Dương còn chưa mở miệng, Hoa Vụ trước tiên ném ra một tin tức: "Ngày mốt ngươi rảnh rỗi không, ba tôi giúp chúng ta hẹn Hoàng tổng của công ty các ngươi."

Diệp Chí Dương lời đến bên miệng nói một chút liền kẹt trở về.

"Hoàng tổng?"

"Ngươi không phải muốn thăng chức sao? Chúng ta đi ăn cơm với Hoàng tổng."

"Thật sao?"

"Ta lừa ngươi làm gì." Hoa Vụ dừng một chút: "Ba ta nói Hoàng tổng thích lá trà thương hiệu này, ngày mai ngươi đi mua một chút, tâm ý vẫn cần."

Diệp Chí Dương nhận lấy giấy ghi chú: "Được, ngày mai anh đi mua."

"Diệp Chí Dương, ta đang nghĩ biện pháp giúp tiền đồ của ngươi, ở chỗ ba ta tức giận, hiện tại ngươi còn phải làm cho ông ấy nguôi giận.

Bản thân mẹ ngươi bị lừa, ta cũng không phải là không nhắc nhở bà ta, bây giờ bà ta vẫn còn đổ lỗi vì tôi mặc kệ. Làm thế nào tôi có thể quản lý bà ta? Bà ta có nghe những gì tôi nói không?


Hy vọng, bà ta sẽ không làm phiền ta nữa, ta một ngày không có thời gian cùng bà ta lãng phí."

Diệp Chí Dương vừa nghe thấy tin tức mình muốn nghe, đáy lòng cao hứng, lập tức theo Hoa Vụ nói: "Mẹ anh tính tình nóng nảy, Tiểu Dư em yên tâm, anh sẽ nói với mẹ, sẽ không chọc em tức giận nữa."

"Lần sau bà ta còn tìm ta gây phiền toái nữa, cũng đừng trách ta không khách khí."

"Được được được."

Hoa Vụ phất tay cho hắn đi ra ngoài.

"Chờ một chút, quần áo này của ngươi. Ngày mai cũng đi mua một bộ mới, để lại ấn tượng tốt cho người ta."

Diệp Chí Dương: "Trước kia đều là em giúp anh..."

Hoa Vụ lấy dư quang quét hắn: "Ngày mai ta không rảnh mới để cho ngươi tự mình đi, ngươi nghĩ ta một ngày rất nhàn rỗi sao?"

"...Vậy ta tự đi mua."

Diệp Chí Dương còn tưởng rằng Hoa Vụ nói lá trà nhiều nhất cũng chỉ có vài ngàn tệ, nhưng ai biết thứ kia thế mà muốn năm con số.

Nhưng khi nghĩ đến việc thăng chức, tiền lương không phải là tiền.

Vì vậy, nghi lễ này trông không phải là rất đắt.

Nhưng sau khi quẹt thẻ tín dụng trả tiền trà, hắn không còn đủ mua quần áo.

Cuối cùng vẫn gặp được Nhan Huệ Vãn, giúp hắn trả tiền.

...

Ngày gặp Hoàng tổng, Hoa Vụ cùng Diệp Chí Dương cùng nhau đến nhà hàng.


Diệp Chí Dương không phát hiện Hạ Hòe Phong, "Ba không đến sao?"

"Ba hỗ trợ đều là ta cầu xin, ngươi cảm thấy ông sẽ đến? Hơn nữa loại chuyện này, ông làm sao có thể tự mình ra mặt."

"Cũng đúng, ba chào hỏi là được rồi, không cần phải lại đến bồi người ta ăn cơm." Diệp Chí Dương gật đầu.

Học sinh của vị bố vợ này của hắn không ít.

Và hầu hết trong số họ đã thành công trong sự nghiệp của họ.

Hoàng tổng cũng đến ngay sau đó, "Tiểu Dư, lần trước ta gặp ngươi, ngươi còn đang học trung học cơ sở, thoáng cái chính là một đại cô nương. Lần trước ta cùng lão sư gặp mặt, hắn còn nói với ta về ngươi."

"Chú Hoàng." Hoa Vụ lễ phép gọi người, lại đạp Diệp Chí Dương một cước: "Chào người ta đi."

"Chú Hoàng... Hoàng tổng."

"Nếu là bí mật gặp mặt, ngươi gọi theo Tiểu Dư là được." Hoàng tổng nhìn qua rất hòa thuận, "Thật sự là không nghĩ tới, đối tượng của Tiểu Dư lại ở trong công ty ta. Phải sớm biết, vậy ta khẳng định chiếu cố."

Hoa Vụ nói: "Chí Dương là muốn tự mình làm ra một phen thành tích."

Hoàng tổng cười ha hả nói: "Đúng vậy, người trẻ tuổi bây giờ có cốt khí."

Hoàng tổng không có cảm giác khoảng cách như trong công ty, càng giống một trưởng bối, bởi vậy bữa cơm này ăn cũng coi như không tệ.

Cơm nước xong xuôi xong, Hoàng tổng lúc này mới nhắc tới chính sự hôm nay: "Bên kia ta vừa vặn thiếu người, Chí Dương nếu ngươi cảm thấy có thể điều tới trước, nhưng mà không sao. Bây giờ có người đang cạnh tranh cho vị trí này, nếu ta trực tiếp cung cấp cho ngươi, công ty chắc chắn sẽ có người nói chuyện.

Nhưng ngươi yên tâm, nếu Tiểu Dư để cho ta hỗ trợ, vậy ta nhất định sẽ giúp ngươi, chúng ta chính là đi theo quy trình."

"Ta hiểu, chỉ cần Chú Hoàng cho ta cơ hội này, ta sẽ lấy thành tích nói chuyện."

"Tốt, có chí khí!"

Cơm nước xong, Diệp Chí Dương đi tính tiền.

Hoa Vụ kính Hoàng tổng một chén: "Chú Hoàng, nhờ chú."

Hoàng tổng: "Chuyện nhỏ, ta khẳng định hảo hảo mài giũa hắn, để cho hắn biết khó mà lui."

"Phiền toái chú Hoàng."


"Ngươi cũng là vì tốt cho hắn mà. Công ty chúng ta không tệ, nhưng quả thật thăng tiến rất khó, còn không bằng tự mình đi khởi nghiệp, ta cũng coi như giúp hắn một phen."

Hoa Vụ cùng Hoàng tổng nói xong, Diệp Chí Dương cũng trở về.

Diệp Chí Dương đưa Hoàng tổng lên xe, thuận tiện đem lá trà mua giá cao đưa ra ngoài.

"Chú Hoàng nói, thứ hai hẳn là sẽ có tin tức."

"Tiểu Dư, cám ơn."

"Chú Hoàng cũng chỉ là cho ngươi một cơ hội, ngươi phải hảo hảo biểu hiện, không nên làm mất mặt ba ta."

"Yên tâm, ta khẳng định hảo hảo biểu hiện."

"Trở về đi."

"Anh Diệp?"

Giọng nói ngọt ngào vang lên từ phía sau.

Hoa Vụ ghé mắt nhìn nữ sinh đi về phía bọn họ.

Nhan Huệ Vãn rất nhanh đi tới trước mặt, cười tủm tỉm chào hỏi: "Anh Diệp, đây là chị dâu sao?"

Diệp Chí Dương thấy Nhan Huệ Vãn, không biết tại sao lại có chút chột dạ, "Đồng nghiệp của công ty tôi, Nhan Huệ Vãn."

"Chào chị dâu."

Hoa Vụ lễ phép gật đầu: " Chào Nhan tiểu thư."

Nhan Huệ Vãn: "Anh Diệp nói chị dâu rất đẹp, trăm nghe không bằng một thấy, chị dâu thật sự rất xinh đẹp."

"Phải không? Hai người ở công ty quan hệ rất tốt à?"

Nhan Huệ Vãn vội vàng xua tay: "Anh Diệp chỉ là ở công ty có chút chiếu cố, ta chị dâu đừng hiểu lầm."

Hoa Vụ: "Không hiểu lầm, ngươi khẩn trương cái gì."

Nhan Huệ Vãn cười một chút, lại nhìn thời gian: "Anh Diệp, chị dâu, ta còn có việc, liền đi trước. Hôm nào mời anh cùng chị dâu ăn cơm nha."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương