“Thật không hổ là Thừa Thiên Tông, đại điển kế vị của tân tông chủ có thể sánh với chi tiêu một năm của Vạn Kiếm Tông chúng ta.
”
Một vị đệ tử Vạn Kiếm Tông cực kỳ hâm mộ nhìn điển lễ vừa mới kết thúc, sau đó có chút xót xa nhìn qua túi trữ vật rỗng tuếch của mình.
“Còn hơn thế nữa.
” Kiếm tu đứng ở bên người hắn ta nghe vậy thì bĩu môi, lẩm bẩm nói, “Tới nơi này thì dù tông môn nào cũng giàu có hơn Vạn Kiếm Tông của chúng ta nhiều.
”
Nhìn khắp toàn bộ tu tiên giới, ai dám nghèo hơn kiếm tu?
Người ban đầu mở miệng ho khan một tiếng, hắn ta như không có việc gì mà dời đề tài, “Lần này sao đại sư huynh lại không tới, không phải huynh ấy thích náo nhiệt nhất sao?”
“Nghe nói đại sư huynh vốn muốn tới, nhưng không biết là xảy ra chuyện gì! ”
“Chuyện ngoài ý muốn gì?”
“Sao ta biết được?!” Kiếm nghe thấy thế thì trợn trắng mắt, “Đại sư huynh chính là đệ tử thân truyền có thiên phú nhất, chuyện của huynh ấy nào đến lượt đám đệ tử như chúng ta biết được?”
“Cũng đúng, dù sao thì đến Thái An Điện chúng ta cũng vào không nổi.
”
Trong Thái An Điện.
Tông chủ tân nhiệm của Thừa Thiên Tông ngồi ở vị trí tối cao nhất, các đại tông môn cử các đại biểu đến thì chia ra ngồi ở hai bên, sau mỗi một đại biểu đều đứng hơn mười thiên tài thiếu niên mà mỗi tông môn chú ý bồi dưỡng.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn người, bầu không khí yên tĩnh một cách quỷ dị.
Cuối cùng tông chủ Thừa Thiên Tông ngồi ở trước nhất thử mở miệng, “Chẳng lẽ các ngươi cũng! ”
Giọng của ông giống như một giọt nước rơi xuống chảo dầu, khiến bầu không khí trong điện nháy mắt xao động lên.
“Xem ra Giang tông chủ cũng có thể! ”
“Ta còn tưởng là chỉ có Thuận Càn Tông của mình như thế, không ngờ! ”
“Thiên Cơ Môn cũng thế.
”
Mỗi người đều chỉ nói một nửa, khiến người ta nghe như lọt vào sương mù, nhưng tất cả mọi người trong điện hiển nhiên đều ngầm hiểu.
Hóa ra bắt đầu từ nửa tháng trước, những người tu tiên có tu vi từ Kim Đan trở lên bỗng nhiên nghe được một giọng nói kỳ lạ.
Không có người biết nó đến từ đâu, cũng không xác định được giọng nói đó sẽ xuất hiện khi nào, bọn họ chỉ biết, giọng nói này đã nói ra những chuyện bí mật mà rất nhiều người không biết, càng khiến người ta hoảng sợ là những chuyện đó sau khi trải qua kiểm chứng thì đều là thật.
Những người có tu vi cao cũng không có cách nào tìm được chủ nhân của giọng nói này, càng đừng nói biết nó thuộc về ai.
Điều may mắn duy nhất chính là giọng nói này lúc xuất hiện có phạm vi hạn chế, người bên ngoài phạm vi thì không nghe được, nếu không thì gốc gác của các đại tông môn!
Tông chủ Thừa Thiên Tông sắc mặt u ám nhìn về phía Thiên Cơ Môn chủ, ánh mắt ngưng trọng:
"Ngay cả ngài cũng không thể xác định thân phận của người đó?"
Thiên Cơ Môn chủ vuốt ve bộ râu bạc phơ, đưa tay ra, khuôn mặt nghiêm trọng chỉ về phía chân trời.
Mọi người kinh ngạc: Chẳng lẽ giọng nói từ trên trời giáng xuống này có liên quan đến Thiên Đạo?
Ngay lúc này, một giọng nói trầm lắng quen thuộc đến mức khiến người ta muốn khóc vang lên:
“Nhiều người quá nhỉ.
”
Ngay sau khi giọng nói xuất hiện, những người có tâm tư khác nhau lập tức điều chỉnh trạng thái của mình.
Các đại lão tu tiên chỉnh tề nghiêm túc ngồi trên chỗ ngồi, ánh mắt ngưng trọng, thân hình thẳng tắp, lo sợ rằng có chỗ nào không đúng sẽ bị giọng nói từ trên trời giáng xuống này theo dõi.
【 Lần trước hóng hớt ở Thiên Cơ Môn… chắc đủ rồi.
】
【 Lần này đến đây đi.
】
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook