Một giờ chiều, Tạ Tỉ xếp hành lý xong xuôi, đeo balo thú cưng rồi bước lên xe mình đã đặt trước, lên đường đến thành phố A.
Chương trình cuộc sống bình dị lần này Tạ Tỉ tham gia được quay ở một núi tựa núi cạnh sông gần thành phố A.
Mặc dù tận tám giờ sáng hôm sau mới bắt đầu chính thức livestream nhưng cậu cần có mặt ở địa điểm tập trung vào tối nay, chương trình cần xác nhận các khách mời tham gia và xếp phòng.
Lần này Tạ Tỉ mang theo một vali to tướng, một cái balo sau lưng và cả cún con đã nhắm mắt nghỉ ngơi từ khi chui vào trong balo.
Tạ Tỉ thấy cu cậu thế bèn nổi ham muốn trêu ghẹo lên, nhưng bác tài ngồi ngay trước mặt, cậu sợ lộ chuyện nó không giống mấy chú cún bình thường nên đành nhịn cơn ngứa dưới ngón tay lại.
Bác tài lái ba tiếng mới đến thành phố A, sau đó lại chạy thêm hai tiếng để dừng lại gần cửa ngôi làng cách thành phố khá xa, nhưng đến đây rồi vẫn phải tốn một tiếng nữa mới đến được ngôi làng.
Bởi vì là đường núi, đường vừa gập ghềnh lại cây cỏ um tìm, xe không vào được nên Tạ Tỉ dứt khoát xuống xe, trả tiền cho bác tài về.
Tạ Tỉ gọi điện cho ê-kíp, một tiếng sau, một cậu thanh niên trẻ măng lái xe máy đến, thấy Tạ Tỉ thì hơi bất ngờ, nhưng không nói gì, không chỉ thế mà còn rất nhiệt tình: "Cực khổ thầy Tạ đường xa đến, còn một tiếng nữa mới vào tới trong núi, cho nên chỉ có thể dùng phương tiện giao thông này thôi."
Chẳng qua chờ đến khi cậu thanh niên lấy đèn pin rọi qua cái vali to tướng bên cạnh Tạ Tỉ và balo thú cưng thì hơi ngẩn người một chút: Còn dắt thú cưng theo?
Tạ Tỉ xách balo thú cưng: "Tôi sống một mình, không ai chăm sóc cu cậu nên dắt bé theo.

Mọi người cứ yên tâm, tôi có thể sắp xếp được."
Cậu thanh niên phất tay: "Không sao, chỉ là......!có lẽ phải chen chúc chút." Vali quá to, cộng thêm hai người trưởng thành ngồi xe máy hơi khó, nên cậu tính nhấc vali lên đặt ngang đằng trước.
Chỉ là cậu vừa định nhấc vali lên......!nó không nhúc nhích.
Cậu thanh niên đơ mặt:??
Tạ Tỉ bước đến nhấc vali: "Hay để tôi cầm đi."
Vừa dứt lời, cậu dùng một tay nhẹ nhàng nhấc vali lên, nhét vào xe.
Cậu thanh niên gãi đầu: Ảo giác à? Chắc nãy cầm không đúng thế nhỉ, chứ cái vali đựng quần áo có thể nặng đến mức nào được?
Tạ Tỉ ôm cún con ngồi sau xe cậu thanh niên, cả hai tốn một tiếng chạy trong núi, cuối cùng cũng đến được ngôi làng đèn đuốc sáng trưng, xung quanh là đỉnh núi, đường núi quanh co gập ghềnh, nếu không quen địa hình thì nơi này quả là chốn khó ghé.
Ê-kíp đã sắp xếp xong mọi thứ, thuê hai căn nhà, vì không ai ở cho nên mặc dù đã dọn dẹp trước khi quay nhưng hai căn nhà cũng không khá khẩm hơn là bao, góc tường trong sân còn có cỏ dại cao bằng người.
Lúc Tạ Tỉ đến đã tám giờ hơn nhưng cậu vẫn là người đến đầu tiên, mấy khách mời khác cũng không ngờ nơi này khó tìm đến thế, còn đang trên quãng đường một tiếng chạy xe máy vào trong núi, lúc vị khách mời cuối cùng đến cũng đã mười một giờ hơn.
Tạ Tỉ là người đến sớm nhất cho nên ngồi im ru bà rù trong góc, chỗ cậu ngồi là góc chết, trước mặt còn có nguyên cây cột, mặc dù trong gian nhà chính có đèn nhưng không sáng lắm, các khách mời đến sau cũng không chú ý đến cậu.
Tạ Tỉ vừa nhìn người đến vừa liên hệ với những người trong trí nhớ.


Khách mời tính luôn cả Tạ Tỉ có cả thảy mười người, sáu nam bốn nữ.

Khách mời nam gồm ảnh đế Phó Hạc Hành, tân ảnh đế Nghiêm Văn Đình, nam diễn viên đang nổi Phù Hải Thần, ca sĩ vũ công vừa nổi lên nhờ một bộ truyền hình Đậu Khương Trinh, nghệ sĩ tuyến mười tám phốt cả đống Tạ Tỉ, cuối cùng là Tạ Đông Vũ đi cửa sau vào.
Khách mời nữ bao gồm ảnh hậu Đàm Giai Giai, diễn viên mới vào nghề Du Tư Bội, người mới được push hết mình Lô Tử Nguyệt và một vị khách mời nữa.

Tạ Tỉ không biết người này, nhưng xét đến việc người này có thể tham gia chương trình lớn, thân phận hẳn cũng không đơn gian.

Trong mười ngày, chỉ có mình Tạ Tỉ đen thui, danh tiếng chắc chắn không đủ trình để tham gia chương trình này, nhưng có người nào đó muốn tới công chuyện với cậu nên ném thẳng cậu vào trong chương trình toàn máu mặt.

Tạ Tỉ không cần nghĩ cũng biết, hiện trường đẫm máu tám giờ sáng hôm sau khi thấy cậu đứng chung một khung hình với Nghiêm Văn Đình.

Đạo diễn Hầu, phó đạo diễn và ê-kíp chương trình đều đến đông đủ, đầu tiên để mọi người giới thiệu bản thân trước.

Chín người đầu tiên rất tốt, đến khi đến lượt người thứ mười, Tạ Tỉ đứng lên, giới thiệu rất đơn giản: "Tôi là Tạ Tỉ, mấy ngày sắp tới mong được giúp đỡ."
Mấy người đang quay lưng về phía Tạ Tỉ cùng nhau quay đầu, chờ đến khi nhìn thấy anh chàng đứng trong bóng tối, ai cũng hết hồn, hiển nhiên không ngờ người đen thui như Tạ Tỉ cũng có thể đến chương trình thế này.

Tâm trạng mọi người phức tạp nhưng không ai nói gì, chỉ lịch sự chào cậu.

Chỉ có mỗi Tạ Đông Vũ và Nghiêm Văn Đình cau mày, sắc mặt cũng kỳ lạ.

Tạ Đông Vũ đã sớm biết Tạ Tỉ sẽ có mặt ở đây nhưng giờ thấy mặt cậu gã vẫn khó chịu, gã cho nhà sản xuất Lý uy hiếp Lữ Phong bắt Tạ Tỉ đến đây với mục đích bôi đen cậu.


Ai biết Tiêu Dạng có chuyện, ê-kíp mời Nghiêm Văn Đình đến cứu.
Cũng không biết ê-kíp nói thế nào mà Nghiêm Văn Đình lại đồng ý!
Lúc Tạ Đông Vũ biết chuyện này đã vội gọi cho Nghiêm Văn Đình thuyết phục gã đổi ý, ai dè gã bảo gã ký hợp đồng rồi.

Nghiêm Văn Đình không biết Tạ Tỉ cũng tham gia chương trình này, nhưng Tạ Đông Vũ vừa nghĩ đến chuyện Nghiêm Văn Đình và Tạ Tỉ sẽ gặp nhau, gã sợ hai người gương vỡ lại lành nên nghĩ cách dùng thân phận nhà đầu tư nhảy vào chương trình.

Lúc Nghiêm Văn Đình nghe thấy tên Tạ Tỉ còn bất ngờ ra mặt, nhưng nhanh chóng đã trở lại bình thường, lạnh lùng quay đầu đi.

Những người còn lại tỏ vẻ không quan tâm, nhưng lòng lại tò mò muốn chết: Rốt cuộc hai người này có từng quen nhau không vậy?
Nhưng sau đó đạo diễn Hầu lấy một xấp hợp đồng ra, các khách mời cũng không rảnh hóng hớt nữa.
Đạo diễn Hầu để nhân viên phát cho mỗi người một phần, các khách mời cúi đầu nhìn, lúc nhìn thấy mấy chữ đầu tiên thì đơ người:??
Bốn chữ [HỢP ĐỒNG BẢO MẬT] to đùng làm cả bọn ngây ra chả hiểu mô tê chi sất.
Đạo diễn Hầu nhìn mười đôi mắt thắc mắc đang nhìn mình, vô tình liếc qua Tạ Tỉ, nhưng nhanh chóng quay đầu đi nơi khác bình tĩnh giải thích: "Chương trình muốn sáng tạo một chút cho nên lần này không giống phần trước.

Trước mặt mười thầy cô là hợp đồng bảo mật, tờ cuối cùng chính là thứ cần mọi người phối hợp khi quay.

Hiển nhiên để đền bù cho các thầy cô, cát-xê kì này sẽ gấp đôi ban đầu, không đồng ý có thể rời đi ngay bây giờ, chương trình sẽ đền bù nhất định cho các thầy cô."
Tạ Tỉ khó hiểu nhìn bản hợp đồng không có trong sách, mặc dù sách không miêu tả chi tiết nhưng hẳn là kịch bản chương trình không đổi, dẫu sao nếu sửa thành kỳ lạ thế này chắc chắn Tạ Đông Vũ sẽ bị dìm hàng.

Nhưng hôm nay....
Tạ Tỉ nhìn kịch bản đã được sửa của chương trình, im lặng.


Nếu không phải quyển sách này xoay quanh Tạ Đông Vũ và Nghiêm Văn Đình, cậu còn nghi ngờ mình mới là con cưng trong cuốn sách này.

Nhìn kịch bản mới được sửa của chương trình này, có thể nói là chuyện vô cùng tốt với cậu, cụ thể là tốt đến mức có thể xoay ngược tình thế.

Thậm chí cậu còn chưa ra tay mà cơ hội chuyển mình đã rớt xuống trước mặt?
Các khách mời còn lại có người vừa buồn vừa vui, cũng có người không quan tâm.

Ví dụ như Phó Hạc Hành, Đàm Giai Giai, bọn họ đều nổi tiếng từ rất trẻ, đã lấy cúp ảnh đế ảnh hậu từ sớm, đến chương trình do công ty sắp xếp này cũng vì quảng bá phim mới.

Hai người là người đầu tiên tỏ vẻ không ý kiến.

Lúc Tạ Đông Vũ thấy chênh lệch thời gian đã mém nữa tức chết, gã muốn Tạ Tỉ vừa xuất hiện đã ăn chửi ngập mặt, nhưng thay đổi này...
Cái gã không ngờ đến chính là, Phó Hạc Hành và Đàm Giai Giai không ý kiến cũng được đi, nhưng Nghiêm Văn Đình cũng không phản đối?
Nghiêm Văn Đình ở lại, Tạ Đông Vũ có tức chết cũng chỉ có thể nhắm mắt ở lại.

Mấy người khác thấy tình huống thế này nên cũng đồng ý.

Bọn họ không nổi, không chừng thế này còn ké được miếng fame của ảnh đế ảnh hậu kia, dù sao nếu không đổi, họ không nổi bằng ảnh đế ảnh hậu, thời lượng của họ cũng không nhiều.

Nhưng sau khi sửa lại......!cũng vậy.
Mười khách mời không ý kiến, đạo diễn Hầu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, chờ ký hợp đồng bảo mật xong, màn tiền trảm hậu tấu này mới tạm ổn.

Mai khi livestream bên đầu tư biết thì làm sao? Chiếu cũng đã chiếu rồi, chỉ cần lúc đó nổi, bên đầu tư chắc chắn sẽ vui vẻ.

Ngày hôm sau là thứ bảy, nhóm fan hâm mộ nghe tin đã sớm canh trước màn hình để có thể là người đầu tiên nhìn thấy thần tượng mình.

[Có phải ê-kíp lần này quên đăng danh sách khách mời không vậy? Tối hôm qua tui canh Weibo, kết quả đi ngủ rồi mà vẫn không thấy thông báo đâu.]

[Đúng á đúng á, không phải trước giờ luôn đăng một bài thông báo rồi @khách mời à?]
[Đúng luôn đúng luôn, không thấy nam thần của lòng tui nên tui không dám chắc, khách mời mọi người đồn bữa giờ chắc không đổi đâu ha?]
[Lát nữa coi livestream là biết ngay thôi mà?]
[Cũng đúng.]
Tám giờ, màn hình vốn đang đen thui chớp một cái, giây sau đã sáng bừng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt chính là cảnh đẹp non xanh nước biếc.

Máy quay quay một hồi mới từ từ đổi cảnh qua một ngôi làng nằm giữa sườn núi hiểm trở.

Khói bếp lượn lờ cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa gỗ cũ nát, cửa mở ra, khán giả đang xem livestream ngừng thở, mong chờ giây sau thần tượng nhà mình sẽ mỉm cười vẫy chào.

Bởi vì tin đồn khách mời lần này có Phó Hạc Hành, Đàm Giai Giai, Phù Hải Thần, cho nên fan của ba người là nhiều nhất, ngoài ra chính là fan của chương trình, còn lại là mấy người mong chờ thần tượng nhà mình cũng đến.

Mà lúc chương trình đang phát sóng, người đại diện và công ty của mấy khách mời nhận được hợp đồng bảo mật ai cũng sửng sốt:??
Vụ gì đây?
Bàn tay đang tính mua hotsearch cho nghệ sĩ nhà mình ngừng lại, không được tiết lộ ai tham gia chương trình?
Cùng lúc đó, trong đôi mắt mở to xem livestream của khán giả là cánh cửa mở ra đề lộ một cái sân nhỏ của nhà nông, rồi tiếp theo cửa gian nhà chính cũng mở, mười người nối đuôi nhau bước ra.

Khán giả đang xem nhìn màn này: "...."
[??]
[Chương trình chơi trò gì đây? Không, không đúng...!chương trình bảo đổi thể lệ là đổi luôn á hả?]
[Tạm thời không biết nói gì cho phải.]
[Xong rồi tôi mù rồi, tôi hâm mộ nam thần nhiều năm như vậy, cũng không thể lập tức phân biệt được nam thần của mình là ai!! Ai cũng chân dài, vóc người đẹp tuyệt vời? Không chỉ một, mà ai cũng là hàng tuyển?! Hu hu hu nam thần ơi em xin lỗi anh! Em không phải fan ưu tú của anh!]
[Bạn trên đừng lo, cái cảnh này đừng nói là bạn, ngay cả ba má nam thần nữ thần của bạn nhìn cũng không ra!]
[Biết chương trình ác, nhưng không ngờ lại ác đến thế.......]
Nhưng cũng vì màn xuất hiện không bình thường này mà bỗng chốc hashtag #"Cuộc sống bình dị" phát sóng kỳ lạ# leo lên thẳng hotsearch..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương