Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Mang Thai Con Của Tôi
-
Chương 17: Tại sao Doãn Tân lại ở trên giường của nàng?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, Doãn Tân liền đi vòng qua Triệu Tiểu Tiên, trực tiếp đi thẳng vào bên trong.
Triệu Tiểu Tiên đương nhiên không có khả năng là thật sự vui vẻ, nghĩ lại nàng đã hơn hai mươi năm ngủ ở trêи giường công chúa mềm mại thoải mái, có bao giờ lại nghĩ là một ngày kia, bản thân mình cũng có thể ủy khuất ở trêи một cái sôpha như thế này?
Ghế sôpha ngược lại cũng chỉ là thứ yếu, điều chủ yếu chính là trong phòng còn có thêm một người phụ nữ mà nàng chán ghét nhiều năm, cho dù Doãn Tân có ngủ ở trêи giường, nàng cũng không thể yên tâm mà ngủ.
Triệu Tiểu Tiên cảm thấy có thể là nửa đời trước mình sống quá dễ dàng, cho nên ông trời nhìn không thuận mắt, dự định để cho nàng trải qua kiếp nạn này.
Thói quen cá nhân của Doãn Tân thật ra rất tốt, nếu không có tình huống gì đặc biệt thì làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật.
Có thể là vì công việc của công ty rất vất vả, cho nên đặc biệt quan tâm đến thân thể của mình, hiếm khi có thời gian rảnh rỗi cũng sẽ không bao giờ thức khuya. Vì muốn cho ngày hôm sau có thể có đầy đủ tinh thần để xử lý công việc, Doãn Tân đúng giờ sẽ tắt đèn nằm xuống, toàn lực đối phó với cơn buồn ngủ.
Hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Dù sao đã đồng ý là cho Triểu Tiểu Tiên chút thời gian, cho nên cũng sẽ không phát sinh cái chuyện khát vọng đã lâu.
Nếu muốn nói chuyện phiếm, đoán chừng Triệu Tiểu Tiên cũng không rất vui lòng cùng cô nói chuyện.
Thôi bỏ đi, lý trí nhắc nhở bản thân, ngày mai còn phải xử lý rất nhiều hồ sơ còn tồn đọng, còn phải mở cuộc họp báo, nếu không ngủ sớm sẽ dậy không nổi.
Triểu Tiểu Tiên chôn mặt ở trong chăn, thường thường sẽ lén lút hở ra một con mắt, nhìn chăm chú nhất cử nhất động ở trong phòng, mãi cho đến một lúc lâu sau, vốn dĩ trong phòng còn đang sáng ngời đột nhiên rơi vào một màu đen hắc ám, cũng không nghe thêm động tĩnh gì nữa.
Tiếp theo lại trôi qua trong chốc lát, nàng hơi hơi nghe được tiếng hít thở đều đều của Doãn Tân ở bên kia, giống như là đã ngủ rồi.
Triệu Tiểu Tiên:...
Người này là heo sao, tốt xấu gì trong phòng cũng có thêm một người, chuyện lớn như vậy mà cô ta cũng không cần thích ứng một chút? Cứ như vậy mà ngủ rồi?
Người này tâm cũng quá rộng đi?
Triệu Tiểu Tiên rối rắm cả buổi, cuối cùng lại không hiểu sao đem trọng điểm dừng ở việc: Là do mị lực của mình không đủ sao? Doãn Tân không phải là tham luyến sắc đẹp của nàng sao?
Cô ta cũng không giống như là người biết nghe lời vậy a!
Người đưa ra yêu cầu cần thêm một chút thời gian cũng là Triệu Tiểu Tiên, nhưng thời điểm chính mình thật sự bị hoàn toàn xem nhẹ, tiểu công chúa vẫn là không tránh khỏi cảm giác khó chịu khó có thể diễn tả bằng lời.
Nhưng suy nghĩ kỹ hơn một chút, lại không biết chính mình khó chịu cái gì?
Chắc là không có khả năng hy vọng Doãn Tân nuốt lời, không thể kiềm chế thấy sắc nổi lòng tham chứ?
Triệu Tiểu Tiên nằm yên ở trêи sôpha, trợn tròn hai mắt nhìn trần nhà, trong đầu đã loạn thành một đoàn.
Hình như tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh, nhanh đến mức làm cho bản thân không kịp phản ứng, sau khi nhìn lại thì mọi chuyện đều đã xảy ra xong rồi.
Nàng như thế nào lại vào nhà Doãn Tân, như thế nào lại trở thành vợ của cô ta...
Triệu Tiểu Tiên ở trong vô số những suy nghĩ và nghi vấn không ngừng kéo đến, cũng dần dần bị cơn buồn ngủ xâm chiếm, có thể là do ban ngày đi dạo phố quá mức hưng phấn, bàn chân còn có chút hơi hơi đau nhức, càng làm cho cơn mệt mỏi đến càng mãnh liệt, cuối cùng mơ mơ màng màng liền nhắm hai mắt lại.
Một giấc ngủ này cũng không thoải mái, ban đêm nằm mơ thấy không ít giấc mộng lung tung rối loạn, trong mơ nàng bị rơi vào hang của một con sói, trong lòng tràn đầy sợ hãi, lảo đảo nghiêng ngã chạy khắp bốn phía.
Có thể là cảnh tượng quá mức chân thật, những chỗ mà nàng bị cắn trúng, giống như là thật sự đau rất lâu.
Nhưng cái cảnh tượng dữ dội ở trong mộng này cũng không có duy trì lâu lắm, lát sau nàng lại mơ mơ màng màng trốn vào một cánh đồng hoa, sau đó mệt mỏi nằm xuống, đắm mình trong ánh mặt trời, ôm người bù nhìn mềm mại... Đột nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đồng hồ sinh học của Doãn Tân vô cùng có quy luật, thói quen nhiều năm qua của cô là mỗi ngày trước khi đồng báo thức kêu lúc bảy giờ ba mươi, thì thời điểm bảy giờ hai mươi chín phút cô đều có thể tự mình tỉnh lại.
Cộng thêm việc cô ít khi nào sẽ nằm mơ, ngủ lại tương đối sâu, cho nên tình huống nửa đêm đột nhiên tỉnh lại càng hiếm khi nào xảy ra.
Vì vậy trong nháy mắt cô đột nhiên mở to hai mắt kia, theo bản năng còn tưởng rằng bản thân mình đang rơi vào một cảnh trong mơ nào đó, đặc biệt là bên người cô còn có thêm một người đang ngủ.
Chính là cái người phụ nữ tuyên bố đặc biệt thích sôpha, kiên quyết không chịu ngủ trêи giường.
Trêи thực tế lý do Doãn Tân tỉnh lại, phần lớn nguyên nhân là bởi vì hít thở không thông.
Cô cảm giác như ngực bị một tảng đá đặc biệt nặng đè lên, cái này làm cho cô mỗi lần hít thở đều cảm thấy vô cùng gian nan.
Mà sau khi mở mắt ra, tình huống trước mắt đúng lúc có thể giải thích đầy đủ được nguyên nhân.
Cả tay chân của Triệu Tiểu Tiên đang bám ở trêи người cô, thậm chí còn yên tâm thoải mái đem cơ thể của cô coi như gối đầu. Cái đầu rối bù xù liền gối ở trêи ngực cô, mà sau khi tắm rửa xong, Doãn Tân chỉ đơn giản mặc một cái áo ngủ, cảm giác ở nơi nào đó của mình... chính là đang bị người kia đè ép.
Doãn Tân:...
Gương mặt của Doãn tổng trong bóng đêm hiện ra một màu hồng quỷ dị, cũng may là không bị ai nhìn thấy.
Cho nên tại sao Triệu Tiểu Tiên có thể trèo lên trêи giường?
Trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, tuy rằng Doãn Tân vẫn như cũ không hiểu rõ lắm mọi chuyện đến cùng là như thế nào phát sinh, nhưng vẫn rất nhanh chấp nhận hiện thực. Cô cố gắng di chuyển thân thể nỗ lực hô hấp, nhưng mà Triệu Tiểu Tiên ép nơi đó quá chặt, suy nghĩ dưới tình huống không đánh thức Triệu Tiểu Tiên sau đó đem nàng từ trêи người mình xuống, rồi lại ôm đến sôpha, khả năng này tính sơ qua hầu như bằng không.
Doãn Tân nhìn thoáng qua sắc trời mờ mờ ảo ảo ở bên ngoài rèm cửa sổ, đoán chừng lúc này cũng chỉ mới khoảng ba, bốn giờ sáng.
Thử qua vài lần đều nhận lấy thất bại, Doãn Tân suy sụp từ bỏ giãy giụa, tuy rằng hô hấp vẫn khó khăn như cũ, nhưng cũng may còn không đến mức thật sự nghẹn chết.
Cho nên rốt cuộc cô có nên đánh thức Triệu Tiểu Tiên hay không? Sau khi đánh thức, người phụ nữ này có lại nhân cơ hội này vô vớ gây rối với cô hay không?
Chắc chắn là sẽ không thừa nhận bản thân mình bị mộng du, không chừng còn quay ngược lại cắn cô một cái. Nhưng mà cứ như vậy làm bộ không biết gì hết ngủ đến khi trời sáng, chờ Triệu Tiểu Tiên tự mình tỉnh lại, đoán chừng kết quả cũng sẽ không tốt hơn là bao nhiêu.
Chủ yếu nhất chính là, khi mình vừa cúi đầu là có thể nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn đang ngủ say kia, mỗi một cái bộ phận bị đụng chạm hoặc là bị đè ép trêи cơ thể của Doãn Tân, mỗi một giây mỗi một phút đều nhắc nhở cô, thịt ba chỉ ướp muối đang treo ở bên miệng, nếu nhân lúc này đem nàng ăn luôn chẳng những thuận lý thành chương, mà còn không tốn một chút sức lực nào.
Doãn Tân cảm thấy bản thân mình quá khổ cực.
Một bên vừa không nghĩ ra được đối sách, một bên còn phải kiềm chế bản năng.
Nhưng mà ngay vào lúc này, người nằm ở phía trêи hơi hơi di chuyển, sau đó kèm theo vài âm thanh lười biếng khe khẽ, điều chỉnh lại một chút tư thế ngủ.
Triệu Tiểu Tiên chép chép miệng, sau khi kết thúc giấc mộng, thời gian dài duy trì một cái tư thế làm cho cổ của nàng có chút mỏi, theo bản năng điều chỉnh lại vài tư thế nhưng cũng không thể tìm được góc độ nào cảm thấy vừa lòng, làm cho nàng dần dần từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.
Doãn Tân trước khi Triệu Tiểu Tiên mở mắt ra một giây kia, nhanh chóng nhắm hai mắt lại.
Triệu Tiểu Tiên giơ tay lên xoa xoa mái tóc có chút rối tung của mình, mơ mơ màng màng từ trêи giường ngồi dậy, sau đó lại phát hiện không thấy chăn ở trêи người mình.
Thời điểm theo bản năng muốn tìm kiếm, sau đó mới từ từ ý thức được —— Phi! Tại sao Doãn Tân lại ở trêи giường của nàng?!
-----------------------
Ngày 31-07-2020
P/S: Ôi cái con virus làm vỡ hết bao nhiêu kế hoạch. 😭
Nói xong, Doãn Tân liền đi vòng qua Triệu Tiểu Tiên, trực tiếp đi thẳng vào bên trong.
Triệu Tiểu Tiên đương nhiên không có khả năng là thật sự vui vẻ, nghĩ lại nàng đã hơn hai mươi năm ngủ ở trêи giường công chúa mềm mại thoải mái, có bao giờ lại nghĩ là một ngày kia, bản thân mình cũng có thể ủy khuất ở trêи một cái sôpha như thế này?
Ghế sôpha ngược lại cũng chỉ là thứ yếu, điều chủ yếu chính là trong phòng còn có thêm một người phụ nữ mà nàng chán ghét nhiều năm, cho dù Doãn Tân có ngủ ở trêи giường, nàng cũng không thể yên tâm mà ngủ.
Triệu Tiểu Tiên cảm thấy có thể là nửa đời trước mình sống quá dễ dàng, cho nên ông trời nhìn không thuận mắt, dự định để cho nàng trải qua kiếp nạn này.
Thói quen cá nhân của Doãn Tân thật ra rất tốt, nếu không có tình huống gì đặc biệt thì làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật.
Có thể là vì công việc của công ty rất vất vả, cho nên đặc biệt quan tâm đến thân thể của mình, hiếm khi có thời gian rảnh rỗi cũng sẽ không bao giờ thức khuya. Vì muốn cho ngày hôm sau có thể có đầy đủ tinh thần để xử lý công việc, Doãn Tân đúng giờ sẽ tắt đèn nằm xuống, toàn lực đối phó với cơn buồn ngủ.
Hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Dù sao đã đồng ý là cho Triểu Tiểu Tiên chút thời gian, cho nên cũng sẽ không phát sinh cái chuyện khát vọng đã lâu.
Nếu muốn nói chuyện phiếm, đoán chừng Triệu Tiểu Tiên cũng không rất vui lòng cùng cô nói chuyện.
Thôi bỏ đi, lý trí nhắc nhở bản thân, ngày mai còn phải xử lý rất nhiều hồ sơ còn tồn đọng, còn phải mở cuộc họp báo, nếu không ngủ sớm sẽ dậy không nổi.
Triểu Tiểu Tiên chôn mặt ở trong chăn, thường thường sẽ lén lút hở ra một con mắt, nhìn chăm chú nhất cử nhất động ở trong phòng, mãi cho đến một lúc lâu sau, vốn dĩ trong phòng còn đang sáng ngời đột nhiên rơi vào một màu đen hắc ám, cũng không nghe thêm động tĩnh gì nữa.
Tiếp theo lại trôi qua trong chốc lát, nàng hơi hơi nghe được tiếng hít thở đều đều của Doãn Tân ở bên kia, giống như là đã ngủ rồi.
Triệu Tiểu Tiên:...
Người này là heo sao, tốt xấu gì trong phòng cũng có thêm một người, chuyện lớn như vậy mà cô ta cũng không cần thích ứng một chút? Cứ như vậy mà ngủ rồi?
Người này tâm cũng quá rộng đi?
Triệu Tiểu Tiên rối rắm cả buổi, cuối cùng lại không hiểu sao đem trọng điểm dừng ở việc: Là do mị lực của mình không đủ sao? Doãn Tân không phải là tham luyến sắc đẹp của nàng sao?
Cô ta cũng không giống như là người biết nghe lời vậy a!
Người đưa ra yêu cầu cần thêm một chút thời gian cũng là Triệu Tiểu Tiên, nhưng thời điểm chính mình thật sự bị hoàn toàn xem nhẹ, tiểu công chúa vẫn là không tránh khỏi cảm giác khó chịu khó có thể diễn tả bằng lời.
Nhưng suy nghĩ kỹ hơn một chút, lại không biết chính mình khó chịu cái gì?
Chắc là không có khả năng hy vọng Doãn Tân nuốt lời, không thể kiềm chế thấy sắc nổi lòng tham chứ?
Triệu Tiểu Tiên nằm yên ở trêи sôpha, trợn tròn hai mắt nhìn trần nhà, trong đầu đã loạn thành một đoàn.
Hình như tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh, nhanh đến mức làm cho bản thân không kịp phản ứng, sau khi nhìn lại thì mọi chuyện đều đã xảy ra xong rồi.
Nàng như thế nào lại vào nhà Doãn Tân, như thế nào lại trở thành vợ của cô ta...
Triệu Tiểu Tiên ở trong vô số những suy nghĩ và nghi vấn không ngừng kéo đến, cũng dần dần bị cơn buồn ngủ xâm chiếm, có thể là do ban ngày đi dạo phố quá mức hưng phấn, bàn chân còn có chút hơi hơi đau nhức, càng làm cho cơn mệt mỏi đến càng mãnh liệt, cuối cùng mơ mơ màng màng liền nhắm hai mắt lại.
Một giấc ngủ này cũng không thoải mái, ban đêm nằm mơ thấy không ít giấc mộng lung tung rối loạn, trong mơ nàng bị rơi vào hang của một con sói, trong lòng tràn đầy sợ hãi, lảo đảo nghiêng ngã chạy khắp bốn phía.
Có thể là cảnh tượng quá mức chân thật, những chỗ mà nàng bị cắn trúng, giống như là thật sự đau rất lâu.
Nhưng cái cảnh tượng dữ dội ở trong mộng này cũng không có duy trì lâu lắm, lát sau nàng lại mơ mơ màng màng trốn vào một cánh đồng hoa, sau đó mệt mỏi nằm xuống, đắm mình trong ánh mặt trời, ôm người bù nhìn mềm mại... Đột nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đồng hồ sinh học của Doãn Tân vô cùng có quy luật, thói quen nhiều năm qua của cô là mỗi ngày trước khi đồng báo thức kêu lúc bảy giờ ba mươi, thì thời điểm bảy giờ hai mươi chín phút cô đều có thể tự mình tỉnh lại.
Cộng thêm việc cô ít khi nào sẽ nằm mơ, ngủ lại tương đối sâu, cho nên tình huống nửa đêm đột nhiên tỉnh lại càng hiếm khi nào xảy ra.
Vì vậy trong nháy mắt cô đột nhiên mở to hai mắt kia, theo bản năng còn tưởng rằng bản thân mình đang rơi vào một cảnh trong mơ nào đó, đặc biệt là bên người cô còn có thêm một người đang ngủ.
Chính là cái người phụ nữ tuyên bố đặc biệt thích sôpha, kiên quyết không chịu ngủ trêи giường.
Trêи thực tế lý do Doãn Tân tỉnh lại, phần lớn nguyên nhân là bởi vì hít thở không thông.
Cô cảm giác như ngực bị một tảng đá đặc biệt nặng đè lên, cái này làm cho cô mỗi lần hít thở đều cảm thấy vô cùng gian nan.
Mà sau khi mở mắt ra, tình huống trước mắt đúng lúc có thể giải thích đầy đủ được nguyên nhân.
Cả tay chân của Triệu Tiểu Tiên đang bám ở trêи người cô, thậm chí còn yên tâm thoải mái đem cơ thể của cô coi như gối đầu. Cái đầu rối bù xù liền gối ở trêи ngực cô, mà sau khi tắm rửa xong, Doãn Tân chỉ đơn giản mặc một cái áo ngủ, cảm giác ở nơi nào đó của mình... chính là đang bị người kia đè ép.
Doãn Tân:...
Gương mặt của Doãn tổng trong bóng đêm hiện ra một màu hồng quỷ dị, cũng may là không bị ai nhìn thấy.
Cho nên tại sao Triệu Tiểu Tiên có thể trèo lên trêи giường?
Trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, tuy rằng Doãn Tân vẫn như cũ không hiểu rõ lắm mọi chuyện đến cùng là như thế nào phát sinh, nhưng vẫn rất nhanh chấp nhận hiện thực. Cô cố gắng di chuyển thân thể nỗ lực hô hấp, nhưng mà Triệu Tiểu Tiên ép nơi đó quá chặt, suy nghĩ dưới tình huống không đánh thức Triệu Tiểu Tiên sau đó đem nàng từ trêи người mình xuống, rồi lại ôm đến sôpha, khả năng này tính sơ qua hầu như bằng không.
Doãn Tân nhìn thoáng qua sắc trời mờ mờ ảo ảo ở bên ngoài rèm cửa sổ, đoán chừng lúc này cũng chỉ mới khoảng ba, bốn giờ sáng.
Thử qua vài lần đều nhận lấy thất bại, Doãn Tân suy sụp từ bỏ giãy giụa, tuy rằng hô hấp vẫn khó khăn như cũ, nhưng cũng may còn không đến mức thật sự nghẹn chết.
Cho nên rốt cuộc cô có nên đánh thức Triệu Tiểu Tiên hay không? Sau khi đánh thức, người phụ nữ này có lại nhân cơ hội này vô vớ gây rối với cô hay không?
Chắc chắn là sẽ không thừa nhận bản thân mình bị mộng du, không chừng còn quay ngược lại cắn cô một cái. Nhưng mà cứ như vậy làm bộ không biết gì hết ngủ đến khi trời sáng, chờ Triệu Tiểu Tiên tự mình tỉnh lại, đoán chừng kết quả cũng sẽ không tốt hơn là bao nhiêu.
Chủ yếu nhất chính là, khi mình vừa cúi đầu là có thể nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn đang ngủ say kia, mỗi một cái bộ phận bị đụng chạm hoặc là bị đè ép trêи cơ thể của Doãn Tân, mỗi một giây mỗi một phút đều nhắc nhở cô, thịt ba chỉ ướp muối đang treo ở bên miệng, nếu nhân lúc này đem nàng ăn luôn chẳng những thuận lý thành chương, mà còn không tốn một chút sức lực nào.
Doãn Tân cảm thấy bản thân mình quá khổ cực.
Một bên vừa không nghĩ ra được đối sách, một bên còn phải kiềm chế bản năng.
Nhưng mà ngay vào lúc này, người nằm ở phía trêи hơi hơi di chuyển, sau đó kèm theo vài âm thanh lười biếng khe khẽ, điều chỉnh lại một chút tư thế ngủ.
Triệu Tiểu Tiên chép chép miệng, sau khi kết thúc giấc mộng, thời gian dài duy trì một cái tư thế làm cho cổ của nàng có chút mỏi, theo bản năng điều chỉnh lại vài tư thế nhưng cũng không thể tìm được góc độ nào cảm thấy vừa lòng, làm cho nàng dần dần từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.
Doãn Tân trước khi Triệu Tiểu Tiên mở mắt ra một giây kia, nhanh chóng nhắm hai mắt lại.
Triệu Tiểu Tiên giơ tay lên xoa xoa mái tóc có chút rối tung của mình, mơ mơ màng màng từ trêи giường ngồi dậy, sau đó lại phát hiện không thấy chăn ở trêи người mình.
Thời điểm theo bản năng muốn tìm kiếm, sau đó mới từ từ ý thức được —— Phi! Tại sao Doãn Tân lại ở trêи giường của nàng?!
-----------------------
Ngày 31-07-2020
P/S: Ôi cái con virus làm vỡ hết bao nhiêu kế hoạch. 😭
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook