Có lẽ trong tiềm thức Phó Ninh Dung cảm nhận được rằng một khi đã đi vào là sẽ mất kiểm soát, vậy nên nàng chỉ tự an ủi bằng cách cọ hoa đế của mình bên ngoài dương vật.

Nhưng lúc này Tạ Du lại dùng thanh âm khàn khàn đó lừa gạt dụ dỗ nàng, nước mật không tự chủ được tuôn ra không ngừng, nàng dần dần không nhịn được nữa.

Thắt lưng bị Tạ Du ôm lấy.

Không chịu thua kém, Phó Ninh Dung mò mẫm, cọ xát khe thịt lên dương vật nóng bỏng hai lần.

"Sao, nàng không dám?" Hắn cố ý khiêu khích nàng.

Như thể đưa ra quyết định trọng đại nào đó, Phó Ninh Dung rốt cuộc thở buồn bực một hơi, phối hợp với Tạ Du, hạ eo xuống.

"Phập" một tiếng, thậm chí có thể nghe thấy âm thanh từng tầng nếp uốn bị phá vỡ, trực tiếp xỏ xuyên đến tận cùng.

Là nàng tự ngồi vào.

Tư thế nữ thượng.

Thật hiếm có một lần phóng đãng như vậy, chính mình chủ động cầu hoan.

Vặn eo, nghiêng hông dựa vào người Tạ Du điên cuồng lắc lư, dù bị ăn tát vào mông vẫn mặc kệ mà làm theo ý mình.


Sự buông thả không có giới hạn.

Tạ Du thích chết đi được.

Tất cả đều được ăn vào, nó phồng lên, ấm áp và đong đầy, vừa vặn một cách hoàn hảo.

Rõ ràng là khao khát đến điên dại, nhụy hoa nhỏ ở sâu bên trong cũng đang mút mát quấn lấy.

Sâu như vậy nàng vẫn có hơi không chịu nổi.

Vòng eo mảnh khảnh giống như có thể bị bẻ gãy bất cứ lúc nào, bị nam nhân dùng sức véo, trên người gắn đầy dấu vết của hắn, không ngờ nàng có thể thừa nhận một thứ thô to như vậy.

Ngẩng cao đầu, nàng ngồi lên người hắn mà nhún nhảy.

Cặp mông trắng mềm đập "bành bạch" giữa háng nam nhân, tinh dịch hòa quyện với nước xuân, dòng sữa trắng đậm bao phủ lên gốc dương vật, nuốt vào nhả ra, thời điểm gân xanh cạ lên vách tường mềm, cả hai sung sướng bật ra tiếng rên rỉ.

Sướng đến mất hồn.

Tạ Du kéo tay nàng đến bên môi mình, dịu dàng hôn lên mu bàn tay, từ hướng này hắn có thể nhìn thấy nàng đang híp mắt thở dốc vô cùng gợi tình, bộ ngực khủng kia bởi vì động tác mà lắc lư lên xuống một cách dâm loạn.

Đột nhiên siết chặt, đường hầm co lại hút lấy gốc rễ khổng lồ khiến hắn nhịn không được nhảy giật bên trong nàng.
Thời tiết vốn đã nóng nảy, bởi vì tác dụng của thuốc nên càng nóng hơn.

Nàng dung nạp hắn rất tốt, phảng phất có vô số vảy nhỏ đang nạo vét hắn, cái miệng nhỏ nhắn của nàng kéo hắn vào chỗ sâu nhất, gốc dương có thể cảm nhận được lực hút của nàng.

Thể lực Phó Ninh Dung có hạn, cuộc kích tình mãnh liệt này đã tiêu tốn rất nhiều sức lực của nàng.

Vừa rồi nàng còn có thể ngồi giữa háng hắn mà ra vào với tần suất bình thường, nhưng sau hơn một trăm nhát, nàng chỉ có thể di chuyển một lúc nghỉ ngơi một lúc, thỉnh thoảng nằm rạp trên ngực Tạ Du thở phì phò.

Tư thế nữ trên thật ra chỉ cần tùy ý chuyển động là đã sướng lắm rồi, ngay cả khi bất động hoặc chỉ lắc nhẹ.

Thắt lưng đau và bụng trướng lên, người ở phía trên dần dần mất sức.

Quyền chủ động đành phải được chuyển giao, trở thành nữ trên do Tạ Du điều khiển.

Ngay sau khi Tạ Du tiếp nhận, Phó Ninh Dung trông giống như quả lắc, eo và bụng hắn dùng sức khoan sâu, dương vật đẩy vào thật nhanh.


Bạch bạch bạch.
Phó Ninh Dung bị đâm ngã trên người hắn.

Bấu lấy bầu ngực nàng, thấy nó lắc lư thì kéo xuống ăn.

Môi và lưỡi liếm láp đầu ngực, vú sữa bị hút đến nỗi sưng lên và sáng bóng.

Sướng đến mức tan vỡ, nàng không tự chủ được trợn mắt và thè chiếc lưỡi nhỏ ra, Tạ Du thấy vậy không nhẫn nại nữa, đột nhiên đẩy nhanh tần suất.

Nước văng tung tóe.

Một trăm lần, một ngàn lần, lần nào cũng đục sâu.

Khoái cảm mãnh liệt ập đến một cách nhanh chóng và đáng sợ, niêm mạc bị kéo căng, tốc độ đâm khiến Phó Ninh Dung cảm thấy hai chân sẽ không thể khép lại được.

Để nàng nằm trên người mình, thân thể đầy vết tích, mỗi một tấc da thịt lộ ra đều áp sát vào người hắn, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới kẹp chặt, bụng dưới co giật, nước bọt tràn ra khóe môi.

"A...aa...Sâu quá, sướng..."
"Tạ Du, Tạ Du..."
Những tiếng rên rỉ vang dội như tan chảy vào cơ thể Tạ Du.

Ý thức bị rút đi, trước mắt đầy sương mù, khoái cảm mãnh liệt khiến đầu nàng không thể chứa đựng gì khác, ngây ngô hùa theo, dùng tình dục mãnh liệt để xua tan cặn thuốc trong người.

Cho dù là vậy, cho dù là dưới tình huống này...!
Nàng cũng biết người đang làm tình với mình là ai.

Phát hiện này khiến Tạ Du vốn đã hưng phấn càng thêm kích động, liên tục đâm vào nơi mềm mại và mẫn cảm nhất của nàng, hắn muốn đ*t chết nàng.
Nàng không ngừng khóc và run rẩy, nước tràn ra liên tục, phun ướt bụng dưới chàng thanh niên.


"Phun nhiều nước như vậy? Phun tiếp cho ta xem được không?"
Chất lỏng bị hắn lau đi, quệt lên ngực nàng.

Bàn tay to ấn lên âm vật, chỗ kia lập tức mấp máy phun ra một dòng nước.

Tạ Du kích động đến mức toàn thân run rẩy, giọng nói cũng run, bộ dáng lã lướt trước mắt cùng dục vọng chiếm hữu trong đáy lòng khiến hắn nảy sinh ý định phá hủy Phó Ninh Dung: "A Dung, cả đời này nàng chỉ ở bên ta, nơi này cũng cho một mình ta đ*t thôi được không?"
"Ư...ừm..." Nàng cái gì cũng không thèm để ý, tiếng rên rỉ đầy sung sướng không thể nghi ngờ là để chiều theo nam nhân.

Điều này khiến Tạ Du rất hài lòng.

Vừa mới cao trào một lần, Tạ Du lại đút vào, hắn ở trên giường biến thái nói không ngừng, tốc độ ra vào không thua gì tốc độ chạy nước rút.

Dương vật nóng hổi, vừa bắn xong mà vẫn cứng như cũ.

Xoay người để nàng quỳ xuống, tiếp tục thâm nhập.

Không có đạo lý một lần là xong.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương