Lần lên đỉnh vừa rồi và việc liếm côn thịt đã tiêu tốn khá nhiều sức lực của Thù Đồng, đầu óc choáng váng khiến cô không còn ngại ngùng và e thẹn nữa.

Cô mê mang nhìn Trì Tư Việt, đầu lưỡi vô thức vươn ra liếm liếm đôi môi khô khốc.

“Chết tiệt.

” Trì Tư Việt gần như bị hành vi bản năng của cô câu hồn đoạt phách, cậu thấp giọng chửi một tiếng, giải phóng chính mình, bắn ra ngoài.

Trong không khí tràn ngập hương vị dâm mỹ, Trì Tư Việt bế Thù Đồng từ trên đệm lên, tiện tay xé chiếc khăn giấy chưa mở sang một bên để lau sạch tinh dịch phun trên ngực cô.

Cơ thể Thù Đồng nhũn ra, mặc cậu xử lý chất trắng đục trên ngực mình.


Sau khi lau dọn sạch sẽ, Trì Tư Việt ghé sát vào người cô, tựa cằm lên hõm vai cô, không ngừng liếm vành tai mềm mại của cô.

Tay Thù Đồng ấn nhẹ lên ngực cậu, cái miệng nhỏ thở hổn hển nhắc nhở cậu: “Cái kia, sẽ có người phát hiện ra mất.

”Trì Tư Việt đứng dậy, nhìn cô chăm chú.

“Cái nào?”Thù Đồng cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói: “Mấy bịch khăn giấy đó còn mới toanh chưa mở lần nào, là để chuẩn bị cho thi đấu, cậu, cậu mở ra như thế, thầy giáo tới sẽ phát hiện ra.

”Trì Tư Việt khẽ cười ra tiếng trước dáng vẻ này của cô, cậu đưa tay xoa xoa vành tai đỏ ửng của cô gái, sau đó hơi cúi đầu nhìn thẳng cô.

“Tôi không biết nên nói cậu lớn gan hay nhát gan nữa.

”Nói cô nhát gan thì sao lại dám theo cậu vào phòng thiết bị mà không hỏi lý do, bảo là lớn gan thì lại sợ bị thầy phát hiện bịch khăn giấy đã bị mở ra.


Thù Đồng có chút lúng túng khi bị cậu nói như vậy, ngay cả bản thân cô cũng không biết tại sao khi làm chuyện đó với Trì Tư Việt, cô như thể mượn dũng khí của người khác, phá vỡ giới hạn hết lần này đến lần khác.

Đang nghĩ như vậy, động tác của Trì Thư Việt hết sức nhanh gọn đã sửa sang lại chính mình.

Lúc cậu đưa tay muốn kéo cổ tay cô, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tốp năm tốp ba tiếng bước chân, có cả tiếng nói chuyện của mấy nam sinh.

Thù Đồng vốn đã suy nghĩ rõ ràng, nhưng lúc nghe thấy âm thanh này, theo bản năng muốn trốn đi.

Cánh tay cô vừa di chuyển, đã chạm phải giá đỡ thiết bị đang đặt sau lưng mình mình, mấy quả bóng chuyền từ trên tầng cao nhất rung chuyển, rơi xuống ‘bịch bịch’ liên tiếp không ngừng.

Trì Tư Việt tay mắt lanh lẹ giơ tay bảo vệ đầu cô, một phát kéo cô về phía mình.

Tiếng bước chân bên ngoài đã dần xa, Thù Đồng nép vào vòm ngực ấm áp của nam sinh, có thể nghe thấy rõ nhịp tim đều đều mà mạnh mẽ của cậu, quanh quẩn chóp mũi là hơi thở mát lạnh và sạch sẽ đặc trưng của cậu.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương