Sau Khi Bất Ngờ Mang Thai, Tôi Trở Nên Bất Tử
Chương 47: Án Cũ Của Cha Vãn Iii


Editor: Tô
Beta: Mòi
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Vãn Hồi Chu hoài nghi cha mình Vãn Lợi Dân có trong tay chứng cứ liên quan đến sếp lớn của nhóm tội phạm, nên mới bị diệt khẩu, còn tại sao trong lúc an bài nhiệm vụ cha anh lại tự tiện hành động không nghe chỉ huy, tất cả những điều bất thường này dường như xác nhận lý do của ông.

"Tên tội phạm vượt ngục đã sát hại cha anh vẫn chưa bắt được, hơn năm năm trước anh không nhịn được lén đi dò hỏi, cũng tra ra được thông tin này của nhóm tội phạm đó.

Nhưng mà vụ án này thuộc tính bảo mật cao, cũng đã kết án.

Quyền hạn của anh trong mạng lưới nội bộ không cách nào tra ra được chi tiết bố trí hành động năm đó, khi đó anh chỉ muốn bắt kẻ tình nghi đang trốn, dựa vào quan hệ tra được một đoạn video không có lưu trong hồ sơ vụ án." Vãn Hồi Chu chậm rãi kể lại.

Thẩm Phán đã đắm chìm trong cái vụ án lớn này, nghĩ đến hung thủ đằng sau trong lời Chu Chu cứ hết lần này đến lần khác muốn giết Chu Chu nhà mình.

"Video này có phải liên quan đến cái chết của cha vợ đúng không? Chu Chu, đầu mối này nhất định có dính dáng đến người nào đó."
Vãn Hồi Chu nhìn cáo phó trong tay, trầm mặc một chút rồi sau đó gật đầu, nói "Là một đoạn video quay lại hiện trường lúc cha anh xảy ra chuyện bằng điện thoại di động.


Hung thủ đã đâm cha anh liên tiếp ba nhát, ra tay rất nhanh gọn.

Lúc cha anh phản ứng lại thì đã trúng chỗ hiểm.

Trước khi chết ông túm lấy hắn, nói rằng ông biết sếp các người còn sống.

Anh đến đó vào ngày hôm sau thì không thể tìm thấy video này trong kho dữ liệu, cứ thế biến mất không dấu vết như thể nó chưa từng xuất hiện trước đây."
Nhóm tội phạm này có lợi hại cỡ nào đi nữa cũng không thể xông vào kho dữ liệu của cục cảnh sát để tác động được, trừ khi bọn họ có người ở trong cục cảnh sát, hơn nữa địa vị không nhỏ.

"Anh nhận ra được có sự nhúng tay của nhóm tội phạm trong nội bộ Vân thành nhưng không có bằng chứng gì cả.

Sau đó anh đến Yến thị tham dự hôn lễ của Tiếu Lôi thì xảy ra vụ nổ bom.

Anh trở lại Vân thành sau mấy lần hành động rất nguy hiểm thì cấp trên đã điều anh đi điều tra các vụ án khác.


Anh bí mật điều tra vụ án của cha thì không tra được cái gì nữa, tất cả đều sạch sẽ, sau đó có Giang Giang thì anh đến Yến thị."
Vãn Hồi Chu chỉ nói vài lời ít ỏi nhưng Thẩm Phán hiểu được sự bất lực cùng với giãy giụa của Chu Chu trong năm năm này.

"Có nhiều lúc anh hoài nghi có phải là anh suy nghĩ nhiều hay không, thẳng cho đến hôm nay." Ánh mắt Vãn Hồi Chu từ từ kiên định lại.

Những điểm khả nghi nhỏ ban đầu chỉ khiến anh nghi ngờ, mà hôm nay mũi nhọn của tất cả manh mối đều chỉ thẳng về vụ án 8 năm trước.

"Chu Chu, anh phải về Vân thành sao?"
Vãn Hồi Chu sửng sốt một hồi, rồi sau đó nói "Di vật của cha anh hẳn có cất giấu bằng chứng quan trọng.

Anh muốn đi tìm thử một chút, nhất định anh đã bỏ sót thứ gì đó."
"Em đi với anh." Thẩm Phán vô cùng kiên định.

Suy nghĩ một chút, Vãn Hồi Chu không từ chối mà gật đầu đồng ý.

Yến thị gần đây gió êm sóng lặng không có vụ án gì nhưng cục cảnh sát thành phố lại lần nữa nở nang mặt mày.

Giống như đã hứa, Khương Hoàn sau khi hồi phục nhận phỏng vấn trên TV, nói rõ trước đây bị bắt cóc rất cảm ơn cục cảnh sát đã giải cứu hắn vân vân, dốc sức tán dương hiệu suất làm việc của cục cảnh sát thành phố, đối với việc đưa công ty ra thị trường sẽ tạm thời trì hoãn một thời gian, cần phải có thời gian chuẩn bị...!
Tâm trạng Vương cục gần đây rất tốt, đi đâu cũng thấy vui vẻ.

(Đã hoàn trên wp của nhà, mọi người qua đó đọc nha, trên đây tô up 1 nửa tránh bị auto reup full rồi rồi chỉnh lại sau.).

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương