Sau Cơn Mưa
C1: 1. Hai Đứa Trẻ.

Một cuộc sống bình yên, một sự nghiệp ổn định, và một gia đình nhỏ.

Đó là ước mộng của tất cả mọi người, ước mộng đẹp đẽ nhất thế gian, nhỉ? Mỗi sớm thức dậy, nhìn sang bên cạnh là có thể thấy người bạn đời của mình đang say ngủ, rồi những đứa con đáng yêu hấp tấp chạy vào phòng, luôn miệng gọi "Daddy, papa, dậy mau thôi, trễ quá rồiiii". Từng ngày từng tháng trôi qua bên nhau, tận hưởng một đời an yên. Tận mắt nhìn con cái trưởng thành, nhìn các con kết hôn, cùng già đi với người mình yêu, cùng trải qua tỉ tỉ chuyện trên đời. Và sẽ...

"Papa papa! Papa Kalvin đói..."

Tôi giật mình, đảo mắt nhìn xung quanh. Khóe mắt khẽ cong lên, tôi cúi xuống bên bé con đang mè nheo trong cơn ngái ngủ, trên người vẫn là bộ đồ ngủ màu xanh lá cây, điểm thêm vài quả bơ bé xinh:

"Kalvin phải đánh răng đã, nhé? Trứng vẫn chưa chín đâu nên Kalvin cứ từ từ. Ngoan nhé, papa thơm con một cái nhé." - Vừa nói, tôi vừa chỉnh lại nếp tóc cho "viên kim cương" nhỏ, rồi hôn nhẹ lên trán bé.

"Papa nhớ nhanh nhanh nhé, chúng ta phải đi đón chị Lin. Rất rất nhớ chị Lin, papaaa" - Bé nhỏ ra điệu bộ gấp gáp, nói một cách nhanh chóng rồi chạy vào phòng tắm. Thằng bé vội vội vàng vàng, đến mức xém vấp té nơi thềm cửa nữa chứ.

"Đáng yêu."

Kallin và Kalvin như hai món quà được thiên đường gửi xuống, và tôi (tất nhiên là anh nữa) thật may mắn khi là người nhận được chúng. Hai bé là sinh đôi, vừa tròn 6 tuổi vào đúng một tuần trước. Kallin là chị, còn Kalvin là em. Hai chị em từ bé đã dính nhau như sam, hòa thuận vô cùng. Lin đang theo học tại một trường nội trú, đến cuối tuần sẽ được về nhà một ngày. Còn Vin, thằng bé bẩm sinh sức khỏe đã không được tốt lắm, nên cả nhà quyết định mướn gia sư về dạy tại gia.
1

"Papa, có thể đi chơi cùng nhau sau khi đón chị Lin được không ạ...?" - Kalvin ngồi ngoan lên ghế, hai tay chống lên bàn, đỡ lấy hai bên má phúng phính, đôi mắt có chút ủy khuất.

Thật vậy, đã gần 2 tháng nay thằng bé chỉ quanh quẩn trong nhà, không sách vở thì cũng lủi thủi với đống đồ chơi trong phòng ngủ. Tôi và Time cũng không ở nhà nhiều, mọi sự gần như giao cho giúp việc làm.


"Bé ngoan, sẽ dẫn con đi mua quà, sinh nhật của Daddy sắp đến rồi." - Đặt đĩa đồ ăn sáng bao gồm một quả trứng ốp la, một lát bánh mì nướng, hai chiếc xúc xích hun khói nóng hổi trước mặt con, tôi gật gù, ra điều kiện:

"Nếu con chịu ăn thêm một chút salad, thấy sao nào?"

Thằng bé trông có vẻ rất nghiêm túc suy xét về điều kiện của tôi, khoảng chừng 10s sau, liền đưa ngón tay út bé xíu mũm mĩm ra:

"Ba hứa rồi đó nhaaaa. Móc ngoéo nào nào, con sẽ ăn thêm một chút salad!"

______________________________________________

"Ba ơi sao chị Lin lâu la quá chừng! Con đã đợi được 2 phút rồi đây này!" - Bé nhỏ giận dỗi nhìn chiếc đồng hồ cảm ứng trên tay tôi. Thiếu niên này thật thiếu kiên nhẫn quá rồi haizz.

"Lin!" - Trong một thoáng chốc, tôi nghĩ tôi đã thấy con gái nhỏ của tôi rồi.

"Baaaa."

Đúng rồi, con gái bé bỏng của tôi. Hôm nay con bé mặc một chiếc váy trắng điểm vài bông hoa hồng, hai bím tóc dài ngang ngực lúc la lúc lắc trông xinh chết đi được! Con bé dần tăng tốc độ, bước đến chỗ ba nó và em trai một cách gấp gáp:

"Con chào ba ạ." - Lin mỉm cười, chồm người lên trong khi tôi đang từ từ cúi xuống để con bé ôm cổ tôi dễ dàng hơn.

"Không công bằng! Chị Lin thiên vị! Em cũng đợi chị chứ bộ!" - Bé nhỏ ngước mắt nhìn bé lớn, môi mím lại, cố gắng kiểm soát "cơn ghen" của mình, nói thật nhỏ nhẹ.

"Được rồi, Vin. Không có mè nheo nữa. Thiệt tình." - Bé lớn bật cười, quay sang vò đầu cậu em trai đang giận dỗi của mình.

"Nào nào, được rồi nhé hai cô cậu. Chúng ta phải đi thôi, trễ quá rồi này. Daddy đang đợi quà của hai đứa đấy nhé. Có ai muốn bị Daddy dỗi không nào?" - Tôi đỡ lấy cặp của Lin rồi mở cửa xe ô tô.

"KHÔNG MUỐN Ạ!" - hai nhóc quỷ này đồng thanh rồi vội vàng leo lên xe, đứa này đỡ đứa kia lên trông vừa dễ thương cũng vừa buồn cười.

______________________________________________

"Hey Tay? Alo? Alo!? Mày đang nơi đâu vậy? N-này Max, đừng có nô đùa nữa, thằng quỷ!!!"


"Đây rồi." - Tay huých vai Porsche một cái, hai bên là hai vệ sĩ nhí hộ tống.

"Chào chú Porsche ạ." / "Thằng Max ai cho mày đi cùng??" - Hai bé đồng thanh làm Porsche giật cả mình.

Kalvin chạy lại về phía Max - con trai của Porsche, ném cho thằng nhỏ một cái nhìn phán xét:

"Trời quơi dòm coi mắc ghét chưa!? Bày đặt xỏ đôi giày màu cam, khoác cái áo màu xám!"
2

"Kệ tao! Liên quan gì đến mày hả, thằng Vin!?" - Max cũng không phải dạng vừa, thằng bé hất mặt nhìn Vin, tay làm điệu bộ như mấy người sắp lao vào bụp nhau tới nơi vậy =)))

"Nào nào hai đứa! Có tin đây nhốt vào xe cho khỏi đi mua đồ không? Hay nhốt vào nhà vệ sinh? Chọn đi, hai thằng giặc?" - Porsche một tay mân mê bím tóc của Lin, một tay chỉ ra ngoài bãi đậu xe, không quên ném cho hai bé trai ánh nhìn thách thức đầy ghẹo gan.

"Thôi ạ!" - Một sự ăn ý không lường trước được của hai thằng quỷ con. Chúng biết Porsche không bao giờ đùa. Phải kể đến cái lần định mệnh ấy, Porsche cũng nói y chang, và hai đứa bị nhốt trong xe thật. Thà là có hai đứa thì cũng không đến nỗi... Đằng này, Porsche sai tận bốn vệ sĩ ngồi xung quanh làm không khí trong xe vốn đã ảm đạm nay còn ngột ngạt, đáng sợ hơn gấp bội! Cả thảy là sáu người trên xe, không ai nói không ai rằng, cứ như vậy, 2 tiếng trôi qua dè dặt, tưởng chừng đã trôi qua 20 năm cuộc đời vậy!

"Vậy thì, đi nào." - Chúng tôi bước vào, nhanh chóng tìm đến quầy trang sức. Tôi đã đặt một cặp dây chuyền tự thiết kế vào 3 tháng trước. Sau khi thanh toán và cất cẩn thận vào túi xách, tụi nhỏ kéo chúng tôi qua một quầy khác.

"Ba ơi, con tặng Daddy cái này được không?" - Vin giơ trước mặt tôi một cái kính râm hàng hiệu.

"Hm? Sao con muốn tặng cái này vậy?"

"Dạo này Daddy có hay bảo mắt bị mỏi, da cũng sậm màu hơn, Daddy hình như phải làm việc ngoài trời. Con tặng để mắt Daddy không còn đau nữa, ba ơi, được không?"

Tôi mỉm cười, đáng yêu. Bé rất nghịch ngợm, nhưng cũng để ý mọi thứ đấy chứ. Tôi gật đầu ngầm đồng ý, thằng bé liền vui vẻ:


"Chị Lin, chị chọn quà đi rồi mình thanh toán cùng nhau luônnn."

Lin lắc đầu: "Chị tự làm quà. Nhưng chưa xong, có lẽ sẽ xin Daddy hôm khác tặng."

"Con tự làm sao?" - Porsche xoa xoa đầu con bé, dịu dàng nói: "Có con gái thế này quá tuyệt! Tao nguyện đổi 10 thằng Max để lấy Lin!"

"Ba nhỏ!" - Max nhíu mày, phụng phịu khi bị đem ra làm vật trao đổi.

"Đùa. Chứ bây chỉ có một, sao đổi?" - Porsche nhướn mày, ghẹo gan thằng con nhỏ đang vô cùng ủy khuất.

"Kêu vậy thôi, chứ Lin nó đẹp người đẹp nết, hoàn hảo, không hợp với nhà mình, hợp thằng Tay hơn. Nhà mình hợp mấy thằng ngớ ngẩn như bây ấy, quỷ con. Thôi ra đây coi! Không phải bây kêu muốn mua bộ lắp ráp quần hoa quần qu- ... gì đấy sao hả? Dẫn ta ra quầy đó coi."

"Dạaa mãi yêu mãi báo ba nhỏoo" - Max hai tay làm hình trái tim, chu môi gửi trao Porsche nụ hôn gió nồng nàn thắm đượm tình yêu.
1

"Thấy ghê." - Porsche kí nhẹ đầu thằng bé rồi quay sang tôi: "Tao đi mua thêm chút đồ. Tụi mày về chuẩn bị cho bữa tiệc đi. Tối gặp lại nhé."

"Ờ được. Nhớ đừng cãi lộn với thằng bé nữa đấy nhé." - Tôi tạm biệt nó, rồi dắt con ra bãi đỗ xe.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương