Sát Đấu Truyền Kỳ
-
Chương 103: Hải Thần Đường Tam
Trận chiến giữa 2 người diễn ra kinh thiên động địa, làm cho trời đất run sợ. Lãnh Mạc và Nhiếp Ly đều sử dụng toàn lực để đối chiến với nhau, cả 2 liên tục xuất ra những đấu kỹ mạnh nhất để triệt hạ đối phương. Do Nhiếp Ly có kinh nghiệm chiến đấu nhiều hơn Lãnh Mạc nên đã khiến cậu khá chật vật, cách đem cậu khống chế lại cũng khá là dễ dàng nhưng chỉ rắc rối là khả năng của Phượng Hoàng Lửa.
Nhờ vào bất tử chi thể của Phượng Viêm nên Lãnh Mạc có thể đường đường chính chính hứng chịu các đấu kỹ khủng bố của Nhiếp Ly mà không bị thương tích gì. Trận này tuy dung hợp huyễn thú nhưng cậu vẫn phải đem Sát Thần Trảm ra mà sử dụng.
Keng keng
Sát Thần Trảm và thanh kiếm kia của y va chạm nhau tạo ra âm ba đấu khí như phong ba bão tố đánh ra khắp xung quanh. Cả 2 vũ khí đột nhiên rung mạnh lên rồi cuồng cuộn sát khí ngút trời, 2 thanh kiếm như đối nghịch nhau như âm dương, liền muốn tiêu diệt lẫn nhau.
Lãnh Mạc nhanh chóng biết được điều này liền gạt vũ khí của Nhiếp Ly ra 1 bên rồi nhanh chóng bật lùi về phía sau xem xét tình hình của Sát Thần Trảm.
‘Sát Thần Trảm, ngươi sao vậy?!’
Không rõ lý do, Sát Thần Trảm lại đột nhiên lại rung mạnh lên, sát khí càng ngày càng khủng bố, Vẫn Lạc Tâm Viêm bị nó triệu hồi ra rồi bùng cháy trên lưỡi kiếm. Lãnh Mạc rất kinh ngạc khi đây là lần đầu tiên cậu thấy nó trở nên như thế này, dù biết nó là Thần Khí nhưng không ngờ nó lại có thể triệu hồi ra dị hỏa của cậu và sử dụng 1 cách dễ dàng như thế.
‘Khụ, thanh kiếm của huynh đệ đây khá giống với kiếm của ta a. Chi sẽ huynh biết 1 chút, thanh kiếm của ta tên là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, được lấy trong 1 không gian huyễn diệu của Quang Huy Thành. Có khả năng triệu hồi lôi quang, và 1 số khả năng quỷ dị khác gần như đạt đến cảnh giới Thần Khí vậy’
Nhiếp Ly cảm thấy vụ khí của mình khí tức khá giống Sát Thần Trảm của Lãnh Mạc nên liền giải thích 1 phen. Nhờ đó mà cậu biết được vũ khí của y danh là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, có khả năng triệu hồi lôi quang. Ngẫm lại 1 chút, câu nói cuối cùng của Nhiếp Ly như muốn nói rằng nó chính là Thần Khí vậy. Mà điều này Lãnh Mạc cũng không có phủ nhận khi khí tức cả 2 lại khá tương đồng nhau. Cậu liền cười mỉm 1 cái hướng đến Nhiếp Ly.
‘Nếu như Đệ nhất cao thủ đã tiết lộ vũ khí của mình thì ta làm sao thất lễ được. Thanh kiếm này của ta tên là Sát Thần Chi Vương Trảm, tên có thể đôi chút kiêu ngạo nhưng thực lực của nó thì phải gọi là danh bất hư truyền. Khả năng của nó ta cũng không rõ, chỉ có thể nói nó là Thần Khí của thời đại này’
Từng lời này của Lãnh Mạc lọt vào tai Nhiếp Ly khiến y ngạc nhiên đôi chút. Và khi 2 chữ Thần Khí từ miệng cậu nói ra liền đem y chấn kinh 1 phen. Người này có phải là nói đùa? Thần Khí đâu phải là thứ mà có thể dễ dàng nói ra như thế, mà người sỡ hữu càng phải giấu nó đi mới đúng. Còn đằng lại có thể dễ dàng nói ra như thế dù là đáp lễ lại thì cũng không khôn ngoan lắm.
‘Huynh đệ này cứ nói đùa, Thần Khí là…...’
‘Tất nhiên không phải đùa, đây là Thần Khí hàng thật giá thật. Nếu như không tin thì mời xem’
Nhiếp Ly cười cười nói ra như rằng Lãnh Mạc đang nói đùa, khi chưa nói xong thì bị cậu ngắt lời, liền muốn chứng minh điều cậu nói không phải là sai. Lãnh Mạc đưa Sát Thần Trảm ra trước mặt, lập tức triệu hồi ra 1 loại khí tức từ viên ngọc dưới cán kiếm lên lưỡi kiếm, đây là loại khí tức chỉ duy nhất Thần Khí mới có được. Nó được gọi là Thần niệm, có đủ khả năng làm thiên địa đảo lộn, hủy diệt càn khôn, chỉ cần có 1 ý niệm tà ma đều bị nó tiêu diệt không nghi ngờ.
Phanh phanh phanh
Khi Thần niệm tập trung đủ ở lưỡi kiếm, Lãnh Mạc liền vung nó tạo ra 1 đạo Thần niệm lao thẳng lên trời. Khi đạo Thần niệm ấy chạm lên những tầng mây thì lập tức bầu trời bị chém làm đôi dưới sự chứng kiến của Nhiếp Ly và Vân Vận. Thần niệm tàn dư lan tỏa ra khắp nơi tạo ra 1 uy áp khiến cho cây cối lẫn những cự thạch đều bị phá hủy 1 cách không thương tiếc.
Sau màn này, Nhiếp Ly phải thật sự công nhận thật sự rằng thanh kiếm kia là Thần Khí hàng thật giá thật dù nó rất khó tin. Y liền đảo ánh mắt hốt hoảng nhìn đến phía Lãnh Mạc thì chỉ thấy cậu đang nhếch môi lên cười. Lúc này trong nội tâm Nhiếp Ly đành cười khổ 1 tiếng, y là người thông minh nên tiếp nhận những chuyện này khá nhanh, không phải trải qua sự chấn động tâm lý như những người khác.
‘Ặc, lần này ta phải tin rồi. Thứ có Thần niệm chỉ có thể là Thần Khí mà thôi. Cứ tưởng loại vũ khí này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nào ngờ có thật’
Giọng nói đầy than vãng vang lên, Nhiếp Ly dù không muốn tin nhưng đều phải tin. Còn Vân Vận bị 1 phen này dọa đến muốn ngất đi vì Thần niệm có thể đánh gục cả 1 Đấu Đế dễ dàng, nhưng đối với những người có ý chí như cô thì khó mà gục được.
--------
Sau khi bầu trời sau khi bị Thần niệm chém làm đôi, không ai hay biết sự xuất hiện 1 cái thân ảnh nam nhân mặc lam bào, mái tóc xanh đen trải dài xuống, đôi mắt xanh kèm theo trên trán là 1 dấu ấn hình đinh ba. Phía sau hiện ra 7 cái vòng tròn khác nhau và 3 đôi cánh trắng như thiên thần. Thực lực người này không thể nào đo lường được vì nó quá khủng bố, vượt trên cả nhân loại. Từ thân thể cứ tỏa ra 1 thứ cứ như là Thần lực. Trên ngực còn có 1 cái huy hiệu khắc 4 chữ “Chấp pháp Thần Giới”.
‘Thần niệm đột nhiên xuất hiện, buộc ta phải xuống đây xem xét. Không ngờ là của Sát Thần thứ 47’
Người này mở miệng nói ra 1 giọng trong trẻo không quá già nhặng. Đôi tay vẫn cứ chắp phía sau, còn mắt thì đảo nhìn qua 1 cái, thân ảnh vẫn lơ lửng không có bất kỳ động tĩnh gì. Người này nhìn kỹ thì càng giống với 1 vị Thần khi có 7 cái vòng phía sau lưng và cái huy hiệu kia càng chứng tỏ y là 1 vị Thần. “Chấp pháp Thần Giới” chính là người có quyền hành cao thứ 2 trên Thần Giới, nơi tụ hội của các vị Thần. Vị trí chấp pháp này là 1 trong các vị Thần tối cao nắm giữ, có quyền quyết định sống chết của các vị Thần nhỏ hơn hay có thể phong Thần cho những người xứng đáng thành Thần. Nói chung đây là 1 vị Thần không thể đụng chạm.
‘Lãnh Mạc, hài tử của 2 vị Đạp Thiên Đế Cảnh kia đúng là có phong độ của 1 nam nhi, thiên phú đến ta cũng không thể sánh được. Nếu như không phải là Sát Thần thì Đường Tam ta đã phong cho cậu ta vị trí Tu La Thần rồi’
Người này tên Đường Tam, mà Đường Tam lại chính là tên của 1 trong Tam đại Thần trong truyền thuyết ở vị diện Đấu La Đại Lục. Nhìn phong thái lẫn tính điềm tĩnh như vậy thì người này thật sự chính là Hải Thần Đường Tam kèm Tu La Thần! Việc Hải Thần xuống hạ giới là do Thần niệm của Sát Thần Trảm đã rơi vào cảm ứng của Đường Tam nên y mới xuống đây xem xét thì mới biết Thần niệm đó chính là của Sát Thần thời đại này.
Đối với Lãnh Mạc, Đường Tam có chút hứng thú về thực lực của cậu. Tuy biết là Sát Thần nhưng không ngờ cậu lại có thể thu thập cả Thần thú Phượng Hoàng Lửa và Đệ nhất ma thú Ngân Lang Vương về làm huyễn thú của mình. Mà đặc sắc hơn là cậu lại dám đường đường chính chính khiêu chiến Đệ nhất cao thủ - Nhiếp Ly, điểm này của cậu càng làm Đường Tam thấy thích thú hơn. Chỉ tiếc 1 điều là y đã có 1 đứa con rể sỡ hữu thiên phú cũng kinh người, nếu không thì sẽ lập tức mở lời thu nạp cậu về, từ từ mà bồi dưỡng.
‘Hừm, Thần niệm cũng biết là của ai rồi. Nên về thôi, không thì Tiểu Vũ lại làm ầm làm ĩ nữa cho xem’
Đường Tam đột nhiên cười khổ 1 tiếng sau đó quay người đi. 1 trụ quang từ thân thể y xuất hiện xuyên thẳng lên trời sau đó y liền biến mất trong hư không. Trụ quang biến mất, tất cả mọi thứ trở lại như bình thường và không có gì xảy ra. Và trong toàn bộ trận chiến, chỉ có duy nhất 1 người cảm nhận được sự tồn tại của vị Hải Thần này, còn những người còn lại thì không.
-------
‘Tên đó cuối cùng cũng đi rồi’
‘Sư phụ nói gì vậy?’
Trong nạp giới, Nguyệt My đột nhiên lên tiếng thở phào 1 hơi nhẹ nhõm khiến cho Lãnh Mạc cảm thấy khó hiểu. Cậu đành bỏ qua 1 bên sau đó tập trung về trận chiến trước mắt. Nhiếp Ly cũng bắt đầu thận trọng hơn, liên tục quan sát nhất cử nhất động của cậu để không phải trúng 1 đòn như lúc nãy.
Ầm ầm
Trên bầu trời xuất hiện vòng quang mang tử sắc nhuộm cả bầu trời, vô số xà nhân chứng kiến cảnh này liền trở nên phấn khích vô cùng, liền muốn tiến vào đó nhưng không thể. Một đạo quang ảnh cấp tốc hướng về phía quang mang màu tím điên cuồng lao tới, chỉ chốc lát sau liền dừng lại ở bên ngoài vòng tử quang.
‘Sư phụ, Mỹ Đỗ Toa đang tiến hóa?! Chết tiệt thật’
‘Đúng vậy, nhưng thành công hay không còn phụ thuộc vào tiểu nữ đó!’
Lãnh Mạc nhìn thấy cảnh này chợt lo lắng không ngừng, vì ham muốn chiến đấu mà quên cả sứ mệnh bảo vệ Xà nhân Đế quốc, cậu liền mắng rủa mình 1 tiếng. Nhiếp Ly cũng bị cảnh này làm chú ý, dị hỏa đã bị người này thôn phệ rồi thì làm sao có thể thu được, trong đầu liên tục nghĩ cách nhưng không cách nào vừa ý Nhiếp Ly được. Đột nhiên từ xa Tân Vân và Lâm Ma lao vút đến, sau đó dừng lại ở trước mặt y.
‘Nhiếp Ly huynh, xin lỗi. Chúng ta đến chậm 1 bước rồi, Mỹ Đỗ Toa đã thôn phệ dị hỏa để tiến hóa, chúng ta không thể nào thu dị hỏa về được!’
Tân Vân lo lắng nói ra, Nhiếp Ly bị tin này làm kinh động, có chút không vững tâm lý. Bao công sức đến đây đều đổ sông đổ bể, trong lòng thán trách không thôi. Không ngờ lại chỉ để trễ 1 bước mà tất cả đều tiêu tan, trong tâm từng đạo nộ hỏa nổi lên nhưng lập tức bị Nhiếp Ly trấn ấp, lấy lại bình tĩnh.
Gào gào
Từ trong quang mang tử sắc kia xuất hiện 1 đầu cự mãng thất sắc đang điên cuồng gầm thét, đấu khí tỏa ra uy lực vô cùng. Đây chính là Thất Thải Thôn Thiên Mãng trong truyền thuyết, giờ đây đã hạ thế!
Nhờ vào bất tử chi thể của Phượng Viêm nên Lãnh Mạc có thể đường đường chính chính hứng chịu các đấu kỹ khủng bố của Nhiếp Ly mà không bị thương tích gì. Trận này tuy dung hợp huyễn thú nhưng cậu vẫn phải đem Sát Thần Trảm ra mà sử dụng.
Keng keng
Sát Thần Trảm và thanh kiếm kia của y va chạm nhau tạo ra âm ba đấu khí như phong ba bão tố đánh ra khắp xung quanh. Cả 2 vũ khí đột nhiên rung mạnh lên rồi cuồng cuộn sát khí ngút trời, 2 thanh kiếm như đối nghịch nhau như âm dương, liền muốn tiêu diệt lẫn nhau.
Lãnh Mạc nhanh chóng biết được điều này liền gạt vũ khí của Nhiếp Ly ra 1 bên rồi nhanh chóng bật lùi về phía sau xem xét tình hình của Sát Thần Trảm.
‘Sát Thần Trảm, ngươi sao vậy?!’
Không rõ lý do, Sát Thần Trảm lại đột nhiên lại rung mạnh lên, sát khí càng ngày càng khủng bố, Vẫn Lạc Tâm Viêm bị nó triệu hồi ra rồi bùng cháy trên lưỡi kiếm. Lãnh Mạc rất kinh ngạc khi đây là lần đầu tiên cậu thấy nó trở nên như thế này, dù biết nó là Thần Khí nhưng không ngờ nó lại có thể triệu hồi ra dị hỏa của cậu và sử dụng 1 cách dễ dàng như thế.
‘Khụ, thanh kiếm của huynh đệ đây khá giống với kiếm của ta a. Chi sẽ huynh biết 1 chút, thanh kiếm của ta tên là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, được lấy trong 1 không gian huyễn diệu của Quang Huy Thành. Có khả năng triệu hồi lôi quang, và 1 số khả năng quỷ dị khác gần như đạt đến cảnh giới Thần Khí vậy’
Nhiếp Ly cảm thấy vụ khí của mình khí tức khá giống Sát Thần Trảm của Lãnh Mạc nên liền giải thích 1 phen. Nhờ đó mà cậu biết được vũ khí của y danh là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, có khả năng triệu hồi lôi quang. Ngẫm lại 1 chút, câu nói cuối cùng của Nhiếp Ly như muốn nói rằng nó chính là Thần Khí vậy. Mà điều này Lãnh Mạc cũng không có phủ nhận khi khí tức cả 2 lại khá tương đồng nhau. Cậu liền cười mỉm 1 cái hướng đến Nhiếp Ly.
‘Nếu như Đệ nhất cao thủ đã tiết lộ vũ khí của mình thì ta làm sao thất lễ được. Thanh kiếm này của ta tên là Sát Thần Chi Vương Trảm, tên có thể đôi chút kiêu ngạo nhưng thực lực của nó thì phải gọi là danh bất hư truyền. Khả năng của nó ta cũng không rõ, chỉ có thể nói nó là Thần Khí của thời đại này’
Từng lời này của Lãnh Mạc lọt vào tai Nhiếp Ly khiến y ngạc nhiên đôi chút. Và khi 2 chữ Thần Khí từ miệng cậu nói ra liền đem y chấn kinh 1 phen. Người này có phải là nói đùa? Thần Khí đâu phải là thứ mà có thể dễ dàng nói ra như thế, mà người sỡ hữu càng phải giấu nó đi mới đúng. Còn đằng lại có thể dễ dàng nói ra như thế dù là đáp lễ lại thì cũng không khôn ngoan lắm.
‘Huynh đệ này cứ nói đùa, Thần Khí là…...’
‘Tất nhiên không phải đùa, đây là Thần Khí hàng thật giá thật. Nếu như không tin thì mời xem’
Nhiếp Ly cười cười nói ra như rằng Lãnh Mạc đang nói đùa, khi chưa nói xong thì bị cậu ngắt lời, liền muốn chứng minh điều cậu nói không phải là sai. Lãnh Mạc đưa Sát Thần Trảm ra trước mặt, lập tức triệu hồi ra 1 loại khí tức từ viên ngọc dưới cán kiếm lên lưỡi kiếm, đây là loại khí tức chỉ duy nhất Thần Khí mới có được. Nó được gọi là Thần niệm, có đủ khả năng làm thiên địa đảo lộn, hủy diệt càn khôn, chỉ cần có 1 ý niệm tà ma đều bị nó tiêu diệt không nghi ngờ.
Phanh phanh phanh
Khi Thần niệm tập trung đủ ở lưỡi kiếm, Lãnh Mạc liền vung nó tạo ra 1 đạo Thần niệm lao thẳng lên trời. Khi đạo Thần niệm ấy chạm lên những tầng mây thì lập tức bầu trời bị chém làm đôi dưới sự chứng kiến của Nhiếp Ly và Vân Vận. Thần niệm tàn dư lan tỏa ra khắp nơi tạo ra 1 uy áp khiến cho cây cối lẫn những cự thạch đều bị phá hủy 1 cách không thương tiếc.
Sau màn này, Nhiếp Ly phải thật sự công nhận thật sự rằng thanh kiếm kia là Thần Khí hàng thật giá thật dù nó rất khó tin. Y liền đảo ánh mắt hốt hoảng nhìn đến phía Lãnh Mạc thì chỉ thấy cậu đang nhếch môi lên cười. Lúc này trong nội tâm Nhiếp Ly đành cười khổ 1 tiếng, y là người thông minh nên tiếp nhận những chuyện này khá nhanh, không phải trải qua sự chấn động tâm lý như những người khác.
‘Ặc, lần này ta phải tin rồi. Thứ có Thần niệm chỉ có thể là Thần Khí mà thôi. Cứ tưởng loại vũ khí này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nào ngờ có thật’
Giọng nói đầy than vãng vang lên, Nhiếp Ly dù không muốn tin nhưng đều phải tin. Còn Vân Vận bị 1 phen này dọa đến muốn ngất đi vì Thần niệm có thể đánh gục cả 1 Đấu Đế dễ dàng, nhưng đối với những người có ý chí như cô thì khó mà gục được.
--------
Sau khi bầu trời sau khi bị Thần niệm chém làm đôi, không ai hay biết sự xuất hiện 1 cái thân ảnh nam nhân mặc lam bào, mái tóc xanh đen trải dài xuống, đôi mắt xanh kèm theo trên trán là 1 dấu ấn hình đinh ba. Phía sau hiện ra 7 cái vòng tròn khác nhau và 3 đôi cánh trắng như thiên thần. Thực lực người này không thể nào đo lường được vì nó quá khủng bố, vượt trên cả nhân loại. Từ thân thể cứ tỏa ra 1 thứ cứ như là Thần lực. Trên ngực còn có 1 cái huy hiệu khắc 4 chữ “Chấp pháp Thần Giới”.
‘Thần niệm đột nhiên xuất hiện, buộc ta phải xuống đây xem xét. Không ngờ là của Sát Thần thứ 47’
Người này mở miệng nói ra 1 giọng trong trẻo không quá già nhặng. Đôi tay vẫn cứ chắp phía sau, còn mắt thì đảo nhìn qua 1 cái, thân ảnh vẫn lơ lửng không có bất kỳ động tĩnh gì. Người này nhìn kỹ thì càng giống với 1 vị Thần khi có 7 cái vòng phía sau lưng và cái huy hiệu kia càng chứng tỏ y là 1 vị Thần. “Chấp pháp Thần Giới” chính là người có quyền hành cao thứ 2 trên Thần Giới, nơi tụ hội của các vị Thần. Vị trí chấp pháp này là 1 trong các vị Thần tối cao nắm giữ, có quyền quyết định sống chết của các vị Thần nhỏ hơn hay có thể phong Thần cho những người xứng đáng thành Thần. Nói chung đây là 1 vị Thần không thể đụng chạm.
‘Lãnh Mạc, hài tử của 2 vị Đạp Thiên Đế Cảnh kia đúng là có phong độ của 1 nam nhi, thiên phú đến ta cũng không thể sánh được. Nếu như không phải là Sát Thần thì Đường Tam ta đã phong cho cậu ta vị trí Tu La Thần rồi’
Người này tên Đường Tam, mà Đường Tam lại chính là tên của 1 trong Tam đại Thần trong truyền thuyết ở vị diện Đấu La Đại Lục. Nhìn phong thái lẫn tính điềm tĩnh như vậy thì người này thật sự chính là Hải Thần Đường Tam kèm Tu La Thần! Việc Hải Thần xuống hạ giới là do Thần niệm của Sát Thần Trảm đã rơi vào cảm ứng của Đường Tam nên y mới xuống đây xem xét thì mới biết Thần niệm đó chính là của Sát Thần thời đại này.
Đối với Lãnh Mạc, Đường Tam có chút hứng thú về thực lực của cậu. Tuy biết là Sát Thần nhưng không ngờ cậu lại có thể thu thập cả Thần thú Phượng Hoàng Lửa và Đệ nhất ma thú Ngân Lang Vương về làm huyễn thú của mình. Mà đặc sắc hơn là cậu lại dám đường đường chính chính khiêu chiến Đệ nhất cao thủ - Nhiếp Ly, điểm này của cậu càng làm Đường Tam thấy thích thú hơn. Chỉ tiếc 1 điều là y đã có 1 đứa con rể sỡ hữu thiên phú cũng kinh người, nếu không thì sẽ lập tức mở lời thu nạp cậu về, từ từ mà bồi dưỡng.
‘Hừm, Thần niệm cũng biết là của ai rồi. Nên về thôi, không thì Tiểu Vũ lại làm ầm làm ĩ nữa cho xem’
Đường Tam đột nhiên cười khổ 1 tiếng sau đó quay người đi. 1 trụ quang từ thân thể y xuất hiện xuyên thẳng lên trời sau đó y liền biến mất trong hư không. Trụ quang biến mất, tất cả mọi thứ trở lại như bình thường và không có gì xảy ra. Và trong toàn bộ trận chiến, chỉ có duy nhất 1 người cảm nhận được sự tồn tại của vị Hải Thần này, còn những người còn lại thì không.
-------
‘Tên đó cuối cùng cũng đi rồi’
‘Sư phụ nói gì vậy?’
Trong nạp giới, Nguyệt My đột nhiên lên tiếng thở phào 1 hơi nhẹ nhõm khiến cho Lãnh Mạc cảm thấy khó hiểu. Cậu đành bỏ qua 1 bên sau đó tập trung về trận chiến trước mắt. Nhiếp Ly cũng bắt đầu thận trọng hơn, liên tục quan sát nhất cử nhất động của cậu để không phải trúng 1 đòn như lúc nãy.
Ầm ầm
Trên bầu trời xuất hiện vòng quang mang tử sắc nhuộm cả bầu trời, vô số xà nhân chứng kiến cảnh này liền trở nên phấn khích vô cùng, liền muốn tiến vào đó nhưng không thể. Một đạo quang ảnh cấp tốc hướng về phía quang mang màu tím điên cuồng lao tới, chỉ chốc lát sau liền dừng lại ở bên ngoài vòng tử quang.
‘Sư phụ, Mỹ Đỗ Toa đang tiến hóa?! Chết tiệt thật’
‘Đúng vậy, nhưng thành công hay không còn phụ thuộc vào tiểu nữ đó!’
Lãnh Mạc nhìn thấy cảnh này chợt lo lắng không ngừng, vì ham muốn chiến đấu mà quên cả sứ mệnh bảo vệ Xà nhân Đế quốc, cậu liền mắng rủa mình 1 tiếng. Nhiếp Ly cũng bị cảnh này làm chú ý, dị hỏa đã bị người này thôn phệ rồi thì làm sao có thể thu được, trong đầu liên tục nghĩ cách nhưng không cách nào vừa ý Nhiếp Ly được. Đột nhiên từ xa Tân Vân và Lâm Ma lao vút đến, sau đó dừng lại ở trước mặt y.
‘Nhiếp Ly huynh, xin lỗi. Chúng ta đến chậm 1 bước rồi, Mỹ Đỗ Toa đã thôn phệ dị hỏa để tiến hóa, chúng ta không thể nào thu dị hỏa về được!’
Tân Vân lo lắng nói ra, Nhiếp Ly bị tin này làm kinh động, có chút không vững tâm lý. Bao công sức đến đây đều đổ sông đổ bể, trong lòng thán trách không thôi. Không ngờ lại chỉ để trễ 1 bước mà tất cả đều tiêu tan, trong tâm từng đạo nộ hỏa nổi lên nhưng lập tức bị Nhiếp Ly trấn ấp, lấy lại bình tĩnh.
Gào gào
Từ trong quang mang tử sắc kia xuất hiện 1 đầu cự mãng thất sắc đang điên cuồng gầm thét, đấu khí tỏa ra uy lực vô cùng. Đây chính là Thất Thải Thôn Thiên Mãng trong truyền thuyết, giờ đây đã hạ thế!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook