Sai Quyền
-
Chương 8: Vấn đề căn bản
Mặc dù hai người đã kết giao cũng đã có được nho nhỏ nhận thức chung, nhưng vấn đề căn bản vẫn không được giải quyết, cho tới nay, hai người vẫn thường xuyên diễn vai võ phu. Đến nỗi địa điểm diễn xuất nếu không tại nhà của mình thì là nhà của người kia, bằng không là trong phòng khách sạn… tóm lại, chỉ cần là nơi có giường liền sẽ có một đoạn như vậy, đánh cho thiên hôn địa ám đến khi thở hồng hộc, sau khi đánh xong người nào còn thể lực liền là người giữ quyền chủ đạo.
Tề Hiên Nghị thật sự có chút đau đầu, cơ hồ mỗi ngày đều là mang mặt mũi bầm dập đi làm, hắn cũng cảm thấy được tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.
Rốt cuộc ở n lần nhận được ánh mắt quan tâm của đồng nghiệp vào buổi sáng, Tề Hiên Nghị thỏa hiệp.
Hắn lại một lần nữa tóm Khương Trí Vân đến cửa thang lầu, kháp cổ của y, nói cho y biết:
« Mẹ nó, luân phiên, tôi với anh luân phiên! Mỗi người một lần, ai cũng không được phép phạm quy! » Nói xong lại động thủ đánh y một trận.
Nhưng, có người không tuân thủ quy tắc.
Đến phiên Khương Trí Vân ở mặt dưới thì y bày kế chơi xấu, vận dụng cầm nã thủ y luyện tốt nhất chuyên dùng trên giường phối hợp với dây thừng, hung hăng hưởng dụng nghiêm chỉnh đối phương cả buổi tối.
Người kia kỳ thật cũng không tuân thủ quy tắc.
Liên tục làm ba lần khi nắm quyền chủ đạo để bù lại lần tổn thất trước đó, tiếp theo đến phiên Tề Hiên Nghị ở mặt dưới.
Nhưng trong lòng vốn đã vô cùng có chướng ngại mà đối phương còn thường thường nói này một câu « Nơi đó thật đáng yêu » kia một câu « Anh thật mẫn cảm », « Nơi này nóng quá, thật chặt », cái loại ca ngợi quỷ dị khiến người nổi da gà khiến hắn kiềm lòng không được mà mượn chân đá người văng xuống. Giống như như vậy còn chưa đủ, Tề Hiên Nghị trần như nhộng nhảy xuống giường hướng Khương Trí Vân trên mặt đất cũng đồng dạng không mảnh vải mà quyền đấm cước đá, thẳng đến khi hai người không còn khí lực để làm « Chuyện khác ».
Nói ngắn gọn, hắn dùng vũ lực để không phải tiếp thu.
Cho nên bọn họ vẫn mang mặt mũi bầm dập đi làm như trước, về hiệp thương « Luân phiên », tuyên cáo chết yểu.
Quan tổng tài rốt cuộc nhìn không được nữa liền thừa dịp mang lão bà về nhà nhà mẹ đẻ, vợ chống tay trong tay đến, đồng loạt đem hai người bọn họ tới.
« Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? » Thân là Đại lão bản gương mẫu của công ty phải cau mày nhìn hai gã đại tướng bị thương thảm trọng. Ở Lăng Trí Tư, tin tức hai đại chủ quản của Bộ nghiên cứu cùng Bộ nghiệp vụ không hợp nhau trong công việc đã muốn truyền được ồn ào huyên náo, tiếp tục như vậy nhất định sẽ đoạt vị trí quán quân trong mười truyện cười lớn nhất của thương giới.
Khương Trí Vân thoạt nhìn hoàn hảo, nhưng từ tư thế đi đường của y mà đoán, vết thương dưới quần áo khẳng định không ít.
Trên mặt Tề Hiên Nghị thật đủ mọi màu sắc, những vết thương nhỏ không nói, lại còn có một quyền ấn đen tím vây quanh mắt phải, rất giống nhà có chú chó hoang chiêu bài đặc sắc.
Hai người đồng thời trầm mặc, sau đó lại đồng thời mở miệng:
« Chỉ là một chút chuyện nhỏ không thể đồng ý. »
« Bất quá một chút chuyện nhỏ không thể đồng ý. »
Ăn ý tốt như vậy, làm sao lại có cái gì chuyện nhỏ không thể đồng ý?
Quan tổng tài có chút nhức đầu, lúc trước mới nghe hai người này cảm tình tốt lắm, trên công việc không hề đối chọi gay gắt, rất nhiều hội nghị đều thuận lợi trôi qua, phó tổng tài mừng rỡ cười đến như mỗi ngày đều trúng số. Tuy rằng hắn cùng lão bà cảm thấy đánh mất không ít niềm vui, nhưng cũng tốt hơn bọn hắn cứ cả ngày đánh đánh giết giết.
« Chuyện gì không thể đồng ý? » Quan tổng tài phu nhân nhỏ nhắn khả ái từ phía sau của chồng nhô đầu ra, một đôi mắt đẹp không ngừng bắn ra tinh quang tràn đầy hứng thú. Nhìn sắc mặt của bọn hắn liền biết chắc chắn có trò vui, cô mới không dễ dàng buông tha bọn hắn.
« Không có gì. »
Hai người lại trăm miệng một lời.
Quan tổng tài phu nhân lại càng cảm thấy thú vị, tầm mắt nhìn chằm chắm bọn hắn bắn ra tia sáng như tia sét đến nổi Quan tổng tài cũng bị khiến nổi lên lòng hiếu kỳ, mở miệng hỏi: « Đến tột cùng là chuyện gì? Nói ra mọi người nghiên cứu một chút, nói không chừng có thể giải quyết. » Sau đó cùng lão bà chờ bọn hắn trả lời.
Khương Trí Vân liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái, ám chỉ hắn nói tùy tiện cũng tốt hơn như bây giờ cứ bị nhìn chăm chú.
Tề Hiên Nghị liếc mắt nhìn lại người bên cạnh một cái, chuyện ngu xuẩn như vậy sao có thể tùy tiện nói ra?
Hai người ở giữa không trung mắt đi mày lại thảo luận nửa ngày không có kết luận, cuối cùng so sánh người hiểu được « Nghệ thuật nói chuyện » Khương Trí Vân đại biểu mở miệng:
« Cũng không có gì, chỉ là chúng tôi vì duy trì « Tình nghĩa tốt đẹp » liền ước định luân phiên làm một chuyện, chẳng qua là có người không tuân thủ quy định ———-»
Ngữ khí Tề Hiên Nghị bén nhọn: « Không tuân thủ quy định là ai? »
Biểu tình của Khương Trí Vân viết: còn có ai? « Ngày hôm qua là đến phiên anh đi? » Y nói.
« Ngày hôm trước mới vừa đến phiên của tôi, ngày hôm qua là anh mới đúng! »
« Ngày trước đó cũng là đến phiên anh nhưng anh căn bản không có tuân thủ ước định, cho nên ngày hôm qua phải là anh đi? »
« Cái rắm, nếu là như vậy cũng có thể hoãn lại, vậy lúc anh chơi xấu sao không hoãn lại? »
…Hai người kia lại có thể ồn ào lên.
« Ai nha, đừng cãi nhau! Nói đến nói đi cũng không biết các người đang ồn ào cái gì, dù sao hơn phân nửa là chuyện không quan trọng. » Nhìn hồi lâu không thấy được niềm vui ở chỗ nào Quan tổng tài phu nhân cong môi, thuận miệng đề nghị: « Nếu là chuyện cần luân phiên, bằng không, chơi oẳn tù tì là được rồi! Công bằng lại có niềm vui, thế nào? »
Oẳn, chơi oẳn tù tì?
Cô bao nhiêu tuổi a, tiểu muội muội?
Không muốn ở trước mặt lão bản bày ra bộ dạng khó coi, Tề Hiên Nghị một bộ nhăn nhó không thèm quan tâm.
Khương Trí Vân gần là nhíu mày, nhưng thật ra không phản ứng gì.
« Chơi oẳn tù tì! Chơi oẳn tù tì quyết thắng thua! »
Quan tổng tài phu nhân vóc dáng nhỏ xinh lại có thể lực dồi dào hưng trí bừng bừng nhảy đến đứng giữa hai người, vỗ vỗ tay, thật giống như tiểu bằng hữu chơi trò tiểu đội trưởng của binh đoàn cứu quốc, một khẩu lệnh một động tác:
« Khương quản lí đứng bên này, Tề quản lí đứng bên kia…Ai, Tề quản lí, anh không để ý tới tôi tôi kêu chồng khấu trừ tiền thưởng cuối năm của anh…Không cần nhìn, chồng tôi đang nói chuyện điện thoại, không rảnh để ý đến anh, hiện tại đều do tôi quyết định! mau mau mau, lát nữa chúng tôi còn phải đi họp ở Hồng Kong, bề bộn rất nhiều việc, không có nhiều thời gian, mọi người mau đứng vững! »
Bề bộn nhiều việc còn chơi với bọn hắn? Mau cút đi. Tề Hiên Nghị bị phân phối đứng bên trái bày ra một bộ mặt thối tâm không cam lòng không nguyện, bất quá Khương Trí Vân lại không có bất kỳ dị nghị gì, thật muốn cùng hắn xác định vị trí bằng cách chơi oẳn tù tì? Người này điên rồi phải không? Tề Hiên Nghị hung hăng trừng y, lại chuyện này có thể chơi oẳn tù tì để quyết định?
« Tề quản lí. » Khương Trí Vân ho nhẹ một tiếng, « Cái này cũng có thể xem là một ý kiến hay, anh cảm thấy thế nào? »
Dựa vào, y là làm thật? Tề Hiên Nghị dùng ánh mắt « ngươi đi chết đi » để nhìn y.
« Luân phiên nha, mặc dù là do anh nói trước, nhưng mỗi người một lần chấp hành thì anh lại có ý kiến, nếu như thắng trong chơi oẳn tù tì, anh có thể liên tục nhiều lần…Ân, anh biết tôi muốn nói gì. »
Ngô, nói như vậy cũng có điểm ý tứ. Tề Hiên Nghị có chút dao động, mặc dù phương pháp dùng để quyết định rất ngu ngốc, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì có chỗ đáng khen.
Quan tổng tài phu nhân lại ồn ào:
« Tốt lắm tốt lắm! Mặc kệ hai người thảo luận như thế nào, tôi cũng đã quyết định là chơi oẳn tù tì! Các anh cũng đừng có từ chối, sau khi chơi đoán số để quyết định, mọi người phải có tinh thần thể thao, không thể tiếp tục tùy tiện động thủ nha! » Hoàn toàn không hiểu rõ tình huống cũng không muốn hiểu rõ, chỉ thị mọi người chuẩn bị động tác sẵn sàng ——
« bắt đầu! Kéo búa bao… »
Tề Hiên Nghị sa vào trong cảm giác chiến thắng khi liên tục thắng hai lần liền không phát giác được tia giảo hoạt trong mắt Khương Trí Vân.
Thẳng đến khi hắn bắt đầu cảm thấy không thích hợp, vì cái gì tên kia ngay từ đầu liền đồng ý dùng phương thức ngu xuẩn này để giải quyết « vấn đề vị trí », đã là chuyện của thật lâu về sau…
___________________________________________________________
Hoàn *tung bông tung bông* tuy rằng bộ này ngắn nhưng cũng là đánh dấu bước đi đầu tiên của ta a hi vọng nhận được ủng hộ nhìu hơn *cúi đầu*
Tề Hiên Nghị thật sự có chút đau đầu, cơ hồ mỗi ngày đều là mang mặt mũi bầm dập đi làm, hắn cũng cảm thấy được tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.
Rốt cuộc ở n lần nhận được ánh mắt quan tâm của đồng nghiệp vào buổi sáng, Tề Hiên Nghị thỏa hiệp.
Hắn lại một lần nữa tóm Khương Trí Vân đến cửa thang lầu, kháp cổ của y, nói cho y biết:
« Mẹ nó, luân phiên, tôi với anh luân phiên! Mỗi người một lần, ai cũng không được phép phạm quy! » Nói xong lại động thủ đánh y một trận.
Nhưng, có người không tuân thủ quy tắc.
Đến phiên Khương Trí Vân ở mặt dưới thì y bày kế chơi xấu, vận dụng cầm nã thủ y luyện tốt nhất chuyên dùng trên giường phối hợp với dây thừng, hung hăng hưởng dụng nghiêm chỉnh đối phương cả buổi tối.
Người kia kỳ thật cũng không tuân thủ quy tắc.
Liên tục làm ba lần khi nắm quyền chủ đạo để bù lại lần tổn thất trước đó, tiếp theo đến phiên Tề Hiên Nghị ở mặt dưới.
Nhưng trong lòng vốn đã vô cùng có chướng ngại mà đối phương còn thường thường nói này một câu « Nơi đó thật đáng yêu » kia một câu « Anh thật mẫn cảm », « Nơi này nóng quá, thật chặt », cái loại ca ngợi quỷ dị khiến người nổi da gà khiến hắn kiềm lòng không được mà mượn chân đá người văng xuống. Giống như như vậy còn chưa đủ, Tề Hiên Nghị trần như nhộng nhảy xuống giường hướng Khương Trí Vân trên mặt đất cũng đồng dạng không mảnh vải mà quyền đấm cước đá, thẳng đến khi hai người không còn khí lực để làm « Chuyện khác ».
Nói ngắn gọn, hắn dùng vũ lực để không phải tiếp thu.
Cho nên bọn họ vẫn mang mặt mũi bầm dập đi làm như trước, về hiệp thương « Luân phiên », tuyên cáo chết yểu.
Quan tổng tài rốt cuộc nhìn không được nữa liền thừa dịp mang lão bà về nhà nhà mẹ đẻ, vợ chống tay trong tay đến, đồng loạt đem hai người bọn họ tới.
« Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? » Thân là Đại lão bản gương mẫu của công ty phải cau mày nhìn hai gã đại tướng bị thương thảm trọng. Ở Lăng Trí Tư, tin tức hai đại chủ quản của Bộ nghiên cứu cùng Bộ nghiệp vụ không hợp nhau trong công việc đã muốn truyền được ồn ào huyên náo, tiếp tục như vậy nhất định sẽ đoạt vị trí quán quân trong mười truyện cười lớn nhất của thương giới.
Khương Trí Vân thoạt nhìn hoàn hảo, nhưng từ tư thế đi đường của y mà đoán, vết thương dưới quần áo khẳng định không ít.
Trên mặt Tề Hiên Nghị thật đủ mọi màu sắc, những vết thương nhỏ không nói, lại còn có một quyền ấn đen tím vây quanh mắt phải, rất giống nhà có chú chó hoang chiêu bài đặc sắc.
Hai người đồng thời trầm mặc, sau đó lại đồng thời mở miệng:
« Chỉ là một chút chuyện nhỏ không thể đồng ý. »
« Bất quá một chút chuyện nhỏ không thể đồng ý. »
Ăn ý tốt như vậy, làm sao lại có cái gì chuyện nhỏ không thể đồng ý?
Quan tổng tài có chút nhức đầu, lúc trước mới nghe hai người này cảm tình tốt lắm, trên công việc không hề đối chọi gay gắt, rất nhiều hội nghị đều thuận lợi trôi qua, phó tổng tài mừng rỡ cười đến như mỗi ngày đều trúng số. Tuy rằng hắn cùng lão bà cảm thấy đánh mất không ít niềm vui, nhưng cũng tốt hơn bọn hắn cứ cả ngày đánh đánh giết giết.
« Chuyện gì không thể đồng ý? » Quan tổng tài phu nhân nhỏ nhắn khả ái từ phía sau của chồng nhô đầu ra, một đôi mắt đẹp không ngừng bắn ra tinh quang tràn đầy hứng thú. Nhìn sắc mặt của bọn hắn liền biết chắc chắn có trò vui, cô mới không dễ dàng buông tha bọn hắn.
« Không có gì. »
Hai người lại trăm miệng một lời.
Quan tổng tài phu nhân lại càng cảm thấy thú vị, tầm mắt nhìn chằm chắm bọn hắn bắn ra tia sáng như tia sét đến nổi Quan tổng tài cũng bị khiến nổi lên lòng hiếu kỳ, mở miệng hỏi: « Đến tột cùng là chuyện gì? Nói ra mọi người nghiên cứu một chút, nói không chừng có thể giải quyết. » Sau đó cùng lão bà chờ bọn hắn trả lời.
Khương Trí Vân liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái, ám chỉ hắn nói tùy tiện cũng tốt hơn như bây giờ cứ bị nhìn chăm chú.
Tề Hiên Nghị liếc mắt nhìn lại người bên cạnh một cái, chuyện ngu xuẩn như vậy sao có thể tùy tiện nói ra?
Hai người ở giữa không trung mắt đi mày lại thảo luận nửa ngày không có kết luận, cuối cùng so sánh người hiểu được « Nghệ thuật nói chuyện » Khương Trí Vân đại biểu mở miệng:
« Cũng không có gì, chỉ là chúng tôi vì duy trì « Tình nghĩa tốt đẹp » liền ước định luân phiên làm một chuyện, chẳng qua là có người không tuân thủ quy định ———-»
Ngữ khí Tề Hiên Nghị bén nhọn: « Không tuân thủ quy định là ai? »
Biểu tình của Khương Trí Vân viết: còn có ai? « Ngày hôm qua là đến phiên anh đi? » Y nói.
« Ngày hôm trước mới vừa đến phiên của tôi, ngày hôm qua là anh mới đúng! »
« Ngày trước đó cũng là đến phiên anh nhưng anh căn bản không có tuân thủ ước định, cho nên ngày hôm qua phải là anh đi? »
« Cái rắm, nếu là như vậy cũng có thể hoãn lại, vậy lúc anh chơi xấu sao không hoãn lại? »
…Hai người kia lại có thể ồn ào lên.
« Ai nha, đừng cãi nhau! Nói đến nói đi cũng không biết các người đang ồn ào cái gì, dù sao hơn phân nửa là chuyện không quan trọng. » Nhìn hồi lâu không thấy được niềm vui ở chỗ nào Quan tổng tài phu nhân cong môi, thuận miệng đề nghị: « Nếu là chuyện cần luân phiên, bằng không, chơi oẳn tù tì là được rồi! Công bằng lại có niềm vui, thế nào? »
Oẳn, chơi oẳn tù tì?
Cô bao nhiêu tuổi a, tiểu muội muội?
Không muốn ở trước mặt lão bản bày ra bộ dạng khó coi, Tề Hiên Nghị một bộ nhăn nhó không thèm quan tâm.
Khương Trí Vân gần là nhíu mày, nhưng thật ra không phản ứng gì.
« Chơi oẳn tù tì! Chơi oẳn tù tì quyết thắng thua! »
Quan tổng tài phu nhân vóc dáng nhỏ xinh lại có thể lực dồi dào hưng trí bừng bừng nhảy đến đứng giữa hai người, vỗ vỗ tay, thật giống như tiểu bằng hữu chơi trò tiểu đội trưởng của binh đoàn cứu quốc, một khẩu lệnh một động tác:
« Khương quản lí đứng bên này, Tề quản lí đứng bên kia…Ai, Tề quản lí, anh không để ý tới tôi tôi kêu chồng khấu trừ tiền thưởng cuối năm của anh…Không cần nhìn, chồng tôi đang nói chuyện điện thoại, không rảnh để ý đến anh, hiện tại đều do tôi quyết định! mau mau mau, lát nữa chúng tôi còn phải đi họp ở Hồng Kong, bề bộn rất nhiều việc, không có nhiều thời gian, mọi người mau đứng vững! »
Bề bộn nhiều việc còn chơi với bọn hắn? Mau cút đi. Tề Hiên Nghị bị phân phối đứng bên trái bày ra một bộ mặt thối tâm không cam lòng không nguyện, bất quá Khương Trí Vân lại không có bất kỳ dị nghị gì, thật muốn cùng hắn xác định vị trí bằng cách chơi oẳn tù tì? Người này điên rồi phải không? Tề Hiên Nghị hung hăng trừng y, lại chuyện này có thể chơi oẳn tù tì để quyết định?
« Tề quản lí. » Khương Trí Vân ho nhẹ một tiếng, « Cái này cũng có thể xem là một ý kiến hay, anh cảm thấy thế nào? »
Dựa vào, y là làm thật? Tề Hiên Nghị dùng ánh mắt « ngươi đi chết đi » để nhìn y.
« Luân phiên nha, mặc dù là do anh nói trước, nhưng mỗi người một lần chấp hành thì anh lại có ý kiến, nếu như thắng trong chơi oẳn tù tì, anh có thể liên tục nhiều lần…Ân, anh biết tôi muốn nói gì. »
Ngô, nói như vậy cũng có điểm ý tứ. Tề Hiên Nghị có chút dao động, mặc dù phương pháp dùng để quyết định rất ngu ngốc, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì có chỗ đáng khen.
Quan tổng tài phu nhân lại ồn ào:
« Tốt lắm tốt lắm! Mặc kệ hai người thảo luận như thế nào, tôi cũng đã quyết định là chơi oẳn tù tì! Các anh cũng đừng có từ chối, sau khi chơi đoán số để quyết định, mọi người phải có tinh thần thể thao, không thể tiếp tục tùy tiện động thủ nha! » Hoàn toàn không hiểu rõ tình huống cũng không muốn hiểu rõ, chỉ thị mọi người chuẩn bị động tác sẵn sàng ——
« bắt đầu! Kéo búa bao… »
Tề Hiên Nghị sa vào trong cảm giác chiến thắng khi liên tục thắng hai lần liền không phát giác được tia giảo hoạt trong mắt Khương Trí Vân.
Thẳng đến khi hắn bắt đầu cảm thấy không thích hợp, vì cái gì tên kia ngay từ đầu liền đồng ý dùng phương thức ngu xuẩn này để giải quyết « vấn đề vị trí », đã là chuyện của thật lâu về sau…
___________________________________________________________
Hoàn *tung bông tung bông* tuy rằng bộ này ngắn nhưng cũng là đánh dấu bước đi đầu tiên của ta a hi vọng nhận được ủng hộ nhìu hơn *cúi đầu*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook