Rùng Mình Trên Không
-
Chương 74: Vài Phút Cuối Cùng
Editor: Kingofbattle.
"Là cảnh quay tai nạn máy bay! Lần này phiền phức to!" Cao Phi xem trực tiếp mà cảm thấy lo lắng.
"Cũng không có ai thông báo, chế độ địa ngục liền bắt đầu rồi?" Nhìn thấy màn hình chiếu ra tình cảnh kia, Elsa cũng không còn hứng thú nói đùa.
"Rất có thể quay phim chế độ địa ngục sẽ không giống với chế độ bình thường, hẳn là sẽ không được thông báo trước? Dù sao trước đó cũng không có ai nói cho chúng ta biết chế độ địa ngục là thể loại gì." Cao Phi nghĩ một chút rồi trả lời Elsa.
"Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu như là tai nạn máy bay mà nói, thì vận mệnh cũng không nằm trong tay mình, chỉ có thể chờ chết trên máy bay...! " Elsa nhíu mày.
"Đúng vậy, cho dù là người có đầu óc, thông minh đến đâu, gặp loại tình cảnh này cũng phải bó tay, chỉ có thể chờ chết." Cao Phi thở dài.
......
"Ha ha ha ha ha......Quá đã! Lại là tai nạn máy bay! Đây là dự báo diệt đoàn...! Đôi cẩu nam nữ này hại chết tao, bọn mày cũng phải chết theo! Cẩu nam nữ sắp cùng lĩnh cơm hợp ! chỉ là đáng tiếc không được nhìn thấy cảnh hai người giết nhau." Lúc này Phùng Đại Hải sảng khoái tinh thần, sắc mặt rất vui.
"Hiện tại gặp tình huống này, cho dù tên tra nam Lý Đằng có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không thể nào xoay chuyển càn khôn. Hắn chết còn chưa tính, còn liên lụy toàn bộ hành khách trên máy bay, đúng là nghiệp chướng nặng nề...! Rốt cuộc hiện tại đã bị trời phạt." Hoàng Tấn chậc chậc vài tiếng.
"Bị nghiêm hình tra tấn, hợp tác tự bạo mới tranh thủ cơ hội tham gia chế độ địa ngục, không người nào nghĩ ra chế độ địa ngục là cái dạng này, hai người này đúng là số khổ." Đỗ Khánh nói vài câu đồng tình.
"Đáng đời! Thật sự là thoải mái...! Quá đã! Một người đổi hai! Lão tử thấy rất đáng! " Phùng Đại Hải lớn tiếng kêu to, cố gắng an ủi bản thân.
......
Máy bay vẫn đang hạ xuống, hơn nữa càng lúc càng nhanh, nhìn từ bên ngoài có thể thấy nó đang lao thẳng xuống mặt đất với một góc độ lớn!
Thời điểm đầu máy bay chỉ còn cách mặt đất khoảng 10m, cơ trưởng lại đột nhiên kéo cả khung máy bay hướng lên.
Dường như lực kéo cực mạnh đã vượt quá sức chịu đựng của thân máy bay.
Cảm giác này giống như thang máy rơi thẳng xuống dưới, khiến cho toàn bộ hành khách đều phải hét thảm.
Lý Đằng cũng cảm giác máu nóng toàn thân như tuôn trào, đầu óc bị trống rỗng do huyết áp quá cao, trong nháy mắt hắn không thể nghe thấy bất cứ thứ gì, cũng chẳng nhìn thấy gì, bên tai chỉ còn lại tiếng ù ù, còn có tiếng tim đập của hắn.
Máy bay vừa vọt lên cao, rất nhanh đã đạt tới độ cao 2000m.
Nếu như những gì trong ác mộng là thật, rất nhanh thân máy bay sẽ phải vỡ vụn, những hành khách khác sẽ bị ném bay ra ngoài khoang máy bay.
Loại tình huống này, phải làm thế nào mới có thể sống sót?
"Lão công, em yêu anh." Cặp vợ chồng phía sau Lý Đằng, người vợ ôm chặt chồng của nàng, vừa nói vừa khóc với hắn.
"Anh cũng yêu em." Người chồng cũng ôm lấy vợ và nói.
Trong lòng Lý Đằng không khỏi đau xót.
Người khác tốt xấu gì cũng chết cùng người yêu, thế mà hắn lại chết trong cô độc.
Có nên tạm thời ghép thành một đôi với Anna? Giả vờ ân ái một chút?
Lúc này sắc mặt Anna cũng trắng bệch, gấp tới mức khó thở.
Ngay khi Lý Đằng vừa nhìn nàng, nàng vô thức chụp lấy tay Lý Đằng.
Trong khoang máy bay tràn ngập tiếng la hét cùng khóc rống, lần thứ hai hạ cánh vẫn thất bại, toàn bộ hành khách đều rất tuyệt vọng.
Trong hỗn loạn, không biết trong những hành khách này có ai là diễn viên giống mình hay không.
"Mọi người đừng hoảng hốt! Tin tưởng cơ trưởng cùng phi hành đoàn! Chúng ta sẽ không có việc gì! " Có một gã hành khách nam rống to cuốn họng trong khoang máy bay, không biết là đang an ủi những người khác hay là an ủi chính hắn.
Tựa hồ tiếng hét của người này đã có hiệu quả, tiếng thét chói tai trong khoang máy bay dừng lại vài giây.
Đúng vào lúc này, mặt nạ dưỡng khí chỗ ghế ngồi bắn ra ngoài, ánh đèn đang sáng rực đột nhiên bị tắt, thỉnh thoảng có tiếng kêu lách tách phát ra tia lửa từ dây điện.
Tai nạn máy bay chiếu trên phim cũng có cảnh này, không khác chút nào.
"Đây có thể là mấy phút cuối cùng của chúng ta."
"Ừ......"
Cặp vợ chồng sau lưng Lý Đằng vẫn đang nói chuyện.
"Lão công, em có một bí mật muốn nói cho anh, nếu không nói ra, em sợ là đời này cũng không còn cơ hội nào." Người vợ nói với chồng một tiếng.
"Anh cũng có một chuyện vẫn luôn gạt em......"
"Em nói trước đi. "
"Anh nói trước đi. "
"Em nói trước đi. "
"Vẫn là anh nói trước đi. "
"Bây giờ là lúc nào rồi ? Các người có chuyện gì thì nói mau, làm sao lại dài dòng như vậy?" Lý Đằng ở phía trước nghe thấy mà mất kiên nhẫn.
"Liên quan gì đến cậu...? " Hai vợ chồng cùng mắng Lý Đằng.
"Anh đúng là rảnh rỗi đến mức nhức cả trứng dái." Anna cũng nhịn không được mà trách Lý Đằng.
"Thả lỏng, thả lỏng, đừng quá căng thẳng. " Lý Đằng cười cười.
Lúc này Anna mới phát hiện, vừa rồi Lý Đằng nói chuyện với cặp vợ chồng kia, thật ra là muốn nàng phân tâm, không còn căng thẳng như trước.
Một trận vừa rồi, nàng đúng là khó thở.
Khi bị Phùng Đại Hải tra tấn bức cung, nàng cũng chưa từng căng thẳng như vậy.
Dù sao thì chế độ địa ngục phát sinh chuyện gì thì cũng không thể cứu vãn, hơn nữa còn là loại tình cảnh tai nạn máy bay này!
Nhưng mà, hiện tại không căng thẳng thì có ích lợi gì đâu?
Không căng thẳng thì có thể thay đổi tai nạn máy bau cùng kết cục cả đoàn bị diệt ư?
"Đi theo tôi!"
Lý Đằng cỡi bỏ giây an toàn, nhìn quanh khoang máy bay một vòng.
"Anh muốn làm gì? " Anna không ôm nhiều hy vọng mà đứng dậy.
Đầu óc có thông minh nữa, thời điểm này có tác dụng không?
Nếu như Lý Đằng có thể nghĩ biện pháp sống sót trong tai nạn máy bay, vậy cũng đủ khiến cho người ta bội phục.
Nhưng mà hiện tại cũng chỉ có thể đi theo Lý Đằng, ngựa chết trở thành ngựa sống.
Máy bay vẫn tìm cơ hội đáp xuống đất, nhưng thân máy bay đã mất cân bằng, lúc Lý Đằng quay đầu, thân máy bay bị nghiêng khiến cho vách ngăn của khoang nhiên liệu bị thủng một lỗ, thông qua cái lỗ hắn vừa khéo nhìn thấy tiếp viên hàng không đang gọi điện cho cơ trưởng, sắc mặt nàng tái nhợt, tay cầm ống nghe không ngừng run rẩy, căn bản là không cầm chặt được ống nghe.
Lý Đằng đột nhiên nhớ tới một chuyện cũ, tựa hồ có thể giúp hắn có một tia hy vọng sống sót
Dù sao cũng chết, bây giờ cũng chỉ có thể đánh cược một lần.
"Đi, chúng ta tới khoang cuối máy bay, hy vọng sống sót sẽ cao hơn." Lý Đằng cùng Anna rảo bước qua hành lang, trước khi đi còn có lòng tốt nói với cặp vợ chồng phía sau.
"Cút đi...! " Người chồng lộ vẻ khó chịu mắng Lý Đằng.
"Tôi biết rõ bí mật vợ của anh, trước khi nàng chết muốn nói với anh là, thật ra con của anh chính là do nàng và lão vương hàng xóm sinh ra." Lý Đằng nói với người chồng. Lòng tốt không được báo đáp, vậy thì trù ẻo hắn được rồi.
"Bệnh tâm thần ? "
"Đi tìm chết...!
Hai vợ chồng cùng mắng Lý Đằng, người vợ ngồi ở lối đi còn nện một đấm vào mông Lý Đằng.
"Tôi thiệt tình muốn cứu các người......" Lý Đằng lắc đầu, lôi kéo Anna bước nhanh tới khoang đuôi máy bay.
"Tôi phải nói cho anh thế nào mới phải......" Anna cảm thấy lúc này mà Lý Đằng vẫn còn tâm tình trêu trọc vợ chồng người ta, cũng rất cạn lời.
"Ha ha, tùy cô nói như thế nào." Lý Đằng cảm thấy chẳng sao cả.
"Nói dễ nghe một chút, đây là anh thấy chết không sờn,nói khó nghe một chút, chính là anh không tim không phổi!" Anna cảm thán.
Đúng lúc này, loa trong khoang máy bay lại phát ra tiếng cảnh báo.
Nhưng mà kiến trúc và thành thị đã không còn nhìn thấy ở phía dưới nữa rồi.
Hơn nữa quay trở lại vùng núi.
Đây là chuẩn bị đáp xuống?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook