Rùng Mình Trên Không
Chương 72: Máy Bay Sắp Hạ Cánh

Editor: Kingofbattle.

Hơn 100 người hành khách bước lên máy bay, xếp hàng đăng ký.

Anna có chút khẩn trương mà nhìn chung quanh, nàng muốn phân biệt trong đám hành khách này, người nào là diễn viên giống bọn họ tham gia diễn xuất hình thức địa ngục.

Nhìn không ra.

Bởi vì trong hơn 100 người này, chí ít một nửa là lộ ra có chút quỷ dị, giống với bọn họ, không mang theo hành lý, chỉ nhìn chung quanh.

"Đừng có đa nghi nữa, cô nhìn quanh khắp nơi, đầu tiên sẽ khiến người khác sẽ hoài nghi cô, cứ ra vẻ bình thường, phối hợp với tôi đóng thành một cặp người yêu đi du lịch là được." Lý Đằng choàng tay khoác eo Anna.

"Anh......" thân thể Anna trở nên có chút cứng ngắc.

"Diễn xuất mà thôi, thả lỏng đi." Lý Đằng bước tới nói nhỏ bên tai Anna.

Anna không có nói cái gì, nhưng mà gương mặt lại hơi đỏ.

Vì muốn che giấu cảm xúc, nàng lấy kính râm đeo lên.

Sau khi lên máy bay, hai người tìm được chỗ ngồi do đạo diễn bố trí sẵn.

Trên máy bay ồn ào một hồi, sau đó dần trở nên yên tĩnh.

Rất nhanh máy bay đã cất cánh, bay thẳng lên trời.

"Tôi hơi buồn ngủ, muốn ngủ một lát, nếu có người muốn giết tôi, cô trông chừng giúp tôi.... " Lý Đằng nói vài câu với Anna, sau đó lấy tay che miệng ngáp dài.

"Đến lúc này còn muốn ngủ? có thể diễn xuất đã bắt đầu !" Anna nói nhỏ vài câu.

"Sợ cái gì? Có tình huống nào bất ngờ, cô tùy thời đánh thức tôi là được." Lý Đằng bất chấp tất cả, dựa vào thành ghế liền nhắm mắt lại.

Một lát sau, thế mà truyền tới tiếng ngáy rất nhỏ.

"Thật đúng là ngủ...? "

"Tám người chỉ có thể sống một, có biết là anh cũng là một trong những mục tiêu săn giết của tôi? "

Anna muốn phát điên.

"Người thông minh giống như anh ta, nhất định là đang giả bộ ngủ. "

"Chờ mình ra tay với hắn, sau đó hắn đột nhiên phản kích, mình vội vàng không kịp chuẩn bị, chết trên tay hắn, sau này chẳng còn gì để nói."

"Nhất định là như vậy. "

"Đúng là gã đàn ông âm hiểm! "

Đầu óc Anna xoay chuyển cực nhanh.

......

Một giờ sau.

"Không tốt! mình bị lừa rồi! "

Anna quá sợ hãi.

Lý Đằng thật sự ngủ rồi, ngủ rất say...! Không biết mơ tới cái gì, nước miếng cũng chảy ra.

Tinh thần Anna vẫn luôn căng cứng tập trung cao độ, lúc nào cũng chú ý tất cả động tĩnh trong máy bay.

Kết quả hiện tại nàng rất mệt mỏi.

Mệt đến mức khó thể mở mắt, cũng muốn đi ngủ.

"Hắn đang cố ý làm vậy, tiêu hao tinh lực của mình, chờ hắn ngủ ngon rồi...Tỉnh lại, tinh lực vô cùng dồi dào, còn mình thì bị kiệt sức, đầu óc choáng váng, sao có thể đánh lại hắn? "

"Tên đàn ông này quá âm hiểm! "

"Mình phải ra tay trước, thừa dịp hắn còn chưa tỉnh, giết chết hắn."

"Nhưng mà, vạn nhất diễn xuất còn chưa bắt đầu thì sao? Lỡ như sau khi gặp đạo diễn cùng đoàn phim thì mới bắt đầu thì sao?"

"Mình đây ra tay giết hắn liền vi phạm nghiêm trọng quy tắc thành phố điện ảnh, sau đó trực tiếp bị phán bị nốc-ao."

"Hắn không cần đánh mà có thể hạ nốc ao mình."

"Đúng là âm hiểm...! May mắn mình không bị mắc lừa."

......

"Máy bay sắp đáp xuống, mới các vị hành khách thắt dây an toàn." Tiếp viên hàng không thông báo đánh thức Lý Đằng.

Lý Đằng mở mắt ra nhìn xung quanh.

Chỗ ngồi bên cạnh trống không, không biết có phải Anna đi vào nhà vệ sinh hay không.

Lý Đằng nhích lại gần cửa sổ nhìn ra ngoài.

Hôm nay khí trời tốt, tầm nhìn rất cao, đã có thể nhìn thấy dưới mặt đất, hiện tại máy bay đang bay qua một khu vùng núi.

Sau khi máy bay hạ cánh, thì sẽ xuống đất liền, chuyến hành trình buồn chán này cũng kết thúc.

"Máy bay sắp rơi, các vị hành khách cố gắng sống sót!" Giọng nói tiếp viên hàng không lại vang lên, lần này là phát ra ngay cạnh Lý Đằng.

Lý Đằng cảm thấy giọng nói của tiếp viên có chút kỳ quái......

Không đúng, lời của cô ta mới là kỳ quái!

Lý Đằng vô ý thức ngẩng lên nhìn tiếp viên hàng không.

Tiếp viên hàng không đang đứng cạnh chỗ ngồi của Lý Đằng, đang mỉm cười nhìn Lý Đằng.

"Buộc chắc dây an toàn cho tôi." Lý Đằng chỉ chỉ đai an toàn của mình.

"Máy bay sắp rơi, cố gắng sống sót!" Tiếp viên hàng không đột nhiên bước tới nói nhỏ bên tai Lý Đằng, hơi thở như lan.

"Cái gì?" Lý Đằng trừng to mắt nhìn tiếp viên hàng không.

Gương mặt mỉm cười của tiếp viên hàng không dần dần trở nên dữ tợn, thân thể của nàng bị cắt làm hai nửa, sau đó nửa thân trên ngã xuống, chỉ còn lại hai chân dưới đang đứng.

Hai cái chân này rất quen thuộc.

Hành khách trong khoang máy bay kêu la thảm thiết, Lý Đằng đưa mắt nhìn bốn phía, phát hiện tất cả hành khách đều bị thương nghiêm trọng, đứt tay đứt chân, thậm chí có quần áo trên một vài hành khách biến thành tro bụi, làn da cũng dần dần bị cháy đen.

Trong không khí tràn ngập các loại mùi thối cháy khét.

Một tiếng nổ "đùng", máy bay trên không trung bị gãy làm hai khúc, tất cả hành khách đều bị ném ra ngoài, giống như thiên nữ tán hoa rớt xuống dưới sơn thôn.

Va chạm......lửa lớn......

Mùi vị tanh nồng.

"A...! ! "

Lý Đằng hét to một tiếng......

Tỉnh lại.

Đôi vợ chồng ngồi hàng sau, cùng hai gã hành khách nam dãy phía trước có chút kỳ quái liếc nhìn Lý Đằng, sau đó lại dời mắt.

Anna không có đi vệ sinh, vẫn đang ngồi trên chỗ của nàng.

Chẳng qua là, nàng ngủ rồi.

Thậm chí không nghe thấy tiếng hét thảm của Lý Đằng.

Đương nhiên, Lý Đằng cũng không có quá lớn tiếng.

Anna, đang nằm mơ ư? Tại sao cô ta lại đỏ mặt? Hơn nữa thân thể còn uốn éo?

......

Anna đột nhiên cảm giác có chút khó thở.

Mở mắt ra mới phát hiện, vừa rồi rõ ràng nàng vô thức ngủ đi!

Nguyên nhân lúc này nàng cảm thấy khó thở, là vì Lý Đằng đè lên người nàng dùng tay bóp cổ!

Nàng muốn phản kháng, mới phát hiện Lý Đằng đã cởi quần của mình, sau đó sử dụng chúng trói chặt hai tay hai chân!

Nàng bị đẩy ngã xuống giữa lối đi hai khoang ghế, không thể nhúc nhích

Nằm ở chỗ này cũng không thấy rõ tình huống trong máy bay.

"Thực xin lỗi, tôi cũng không muốn như vậy, nhưng mà, tám người chỉ có thể sống một, cho nên......" Lý Đằng bước tới trước mặt nàng, nói nhỏ với nàng vài câu.

"Đàn ông hèn hạ vô sỉ! Tiếc cho tôi đối với anh tốt như vậy! Tôi đúng là mắt mù nhìn sai người! " Anna mắng Lý Đằng, trong lòng hết sức hối hận trúng gian kế của hắn, rõ ràng đần độn, u mê ngủ rồi!

"Chớ mắng tôi, kỳ thật tôi cũng rất thích cô." Lý Đằng áp sát gần một tí.

"Đừng...! " Anna không thể nhúc nhích, chỉ có thể la to.

"Dù sao cô cũng phải chết, không bằng nhân lúc còn nóng......" Lý Đằng chẳng hề lay động, trực tiếp tấn công.

"A...! Cút ngay...! Ai muốn cùng anh......" Anna rát xấu hổ và giận dữ, sau khi hét to một tiếng, rốt cục......

Tỉnh lại.

Nhìn thấy Lý Đằng trước mặt đang dùng ánh mắt ngờ vực, thân thể Anna run lên, suýt nữa là hét lên.

Nàng không có bị trói tay chân, cũng không đè ngửa trên mặt đất.

Vừa rồi, là nằm mơ?

"Nằm mơ sao? Là ác mộng gì? Thân thể uốn éo qua lại......" Lý Đằng tựa hồ nhìn ra cái gì.

"Cút! Tôi mơ đánh nhau với anh, là quyết đấu 1 vs 1." Anna vội vàng lấp liếm.

"Ồ, vậy tại sao lại xấu hổ? Hơn nữa thở gấp?" Lý Đằng rất nghi ngờ, vội vàng dò xét Anna một lượt.

"Có phải anh muốn chết hay không! ?" Anna đe dọa Lý Đằng, lúc này nàng còn muốn tự sát.

"Máy bay sắp hạ cánh, các vị hành khách mời buột chặc giây an toàn." Tiếp viên hàng không lên tiếng giúp Anna thoát khỏi xấu hổ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương