Rùng Mình Trên Không
-
Chương 57: Ai Khai Trước ?
Editor: Kingofbattle.
Ba gã biên tập nam đều bị trói bằng dây thừng quấn vào cột nhà, trong đó Hoàng Tấn bị trói rất lỏng, cũng chỉ buộc sơ vài vòng.
Lý Đằng bị trói chặt nhất.
Dưới mệnh lệnh của Phùng Đại Hải, quân cảnh dùng dây trói gô Lý Đằng hết vòng này tới vòng khác, hai tay bị trói ra sau, hai chân cũng bị trói không thể cục cựa, thậm chí dây thừng còn quấn quanh cổ hắn hai vòng.
Cơ thể Lý Đằng chỉ nhích một chút thôi cũng khó thở, chớ nói chi là làm chuyện gì khác.
Người mới "tự bạo" trong quá trình quay phim, chẳng qua là một loại lí do thoái thác mà thôi, cũng không phải là dạng tự bạo pháp bảo trong truyện tiên hiệp, tu tiên giả tiêu hao sạch tu vi tự bạo cùng chết với kẻ địch.
Cũng không phải người mới rống một tiếng "ta tự bạo", sau đó liền nổ "ầm" một tiếng.
Người mới chỉ có thể lợi dụng kịch bản, tìm cơ hội động thủ giết chết nhân vật chính trong phe đối lập, mục đích là gián đoạn kịch bản hoặc làm cho đối phương bị trừ mất 100 điểm tích lũy, cách này là như vậy.
Bởi vì sau khi người mới làm vậy, cũng sẽ bị cưỡng chế ném vào đoàn phim địa ngục gần như chết chắc, tương đương với tự sát, nói chung là hiệu quả không thể như mong muốn, cho nên mới gọi là "tự bạo".
Liền giống như tình huống hiện tại của Lý Đằng, trong quá trình 2 giờ quay phim này, tay chân bị trói chết, không thể nhúc nhích chút nào, chung quanh còn có lính canh giữ, căn bản không có bất cứ cơ hội nào tấn công Phùng Đại Hải, chớ nói chi là giết chết Phùng Đại Hải.
Hiện tại loại tình huống này, hắn muốn "tự bạo" cũng không thể.
Phùng Đại Hải cũng đã sớm đề phòng hắn làm như vậy.
Ba người nữ biên tập thì không có bị trói chết như vậy, có thể nguyên nhân trong phòng chỉ có ba cây cột, đã trói ba người nam biên tập, ba nữ biên tập chỉ bị trói hai tay, sau đó cột sợi dây trói lên xà ngang bên tường, treo các nàng ở không trung.
Phùng Đại Hải đi đến cạnh tường, móc ra một cây roi từ trong thùng nước, thoạt nhìn là chuẩn bị đối phó ba nữ biên tập.
Tương đối mà nói, tình cảnh mấy nam biên tập còn tốt hơn đôi chút, dù sao chân có thể chạm đất.
Sau khi Elsa cùng Daisy bị treo ngược liền bắt đầu thét lên, Anna thì là một mực im lặng không lên tiếng.
"Trói tay đau như vậy! Diễn xuất mà thôi, có thể đừng treo như vậy hay không? Để cho chân tôi chạm đất được không nào?" Cô gái tri thức Elsa kháng nghị.
Không phản đối mà nói, trói thế này 2 canh giờ ai mà chịu nổi...!
BA!
Một tiếng bạo vang, roi trong tay Phùng Đại Hải đột nhiên giơ lên, mũi roi đã rơi trúng người Elsa.
Trong nháy mắt quần áo Elsa bị đánh nát, da tróc thịt bong.
Elsa không kịp phản ứng, bắt đầu kêu la thảm thiết, rất là thê lương.
Tiếng kêu thảm thiết của nàng khiến cho mấy người còn lại phải sợ hãi.
Đây không phải diễn xuất! Đây là ác mộng chân thật nhất!
"Ai khai trước? Có thể bỏ qua nỗi đau da thịt." Phùng Đại Hải cầm lấy roi dương dương đắc ý nhìn về phía mấy người.
"Tôi!"
"Tôi, tôi! "
"Tôi!"
Thiếu nữ Daisy, Hoàng Tấn cùng với Elsa đang kêu la thảm thét cùng lên tiếng.
Bọn hắn cũng không phải nghĩa sĩ cách mạng chân chính, chẳng qua là diễn xuất mà thôi, hành hình là thật, người bình thường làm sao có thể chịu nổi?
Ngay cả Cao Phi cũng định há mồm, cuối cùng không biết là chú ý mặt mũi, hay là do nguyên nhân nào khác, không có hô ra miệng.
Chỉ có Anna mặt lạnh không nói tiếng nào.
Sau đó là Lý Đằng nhếch miệng cười ngây ngô.
"Mày cười cái gì? Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ?" Phùng Đại Hải bước tới chỗ Lý Đằng.
"Ha ha ha ha." Lý Đằng cười to, hiên ngang lẫm liệt.
"Cười nhạo tao hay là giả ngu?" Phùng Đại Hải quất một roi vào Lý Đằng, vừa vặn quất vào trên mặt Lý Đằng.
Cái kia rất sảng khoái.
Lý Đằng không cười, cũng kêu thảm lên, tiếng rên này...! Trực tiếp lấn át cô gái tri thức.
"Tao còn tưởng rằng mày rất anh dũng, một gã đàn ông, kêu to như vậy mà không mất mặt? " Phùng Đại Hải phá lên cười khà khà.
"Tao hỏi một câu nữa! Ai cung khai trước?" Phùng Đại Hải quay người ra sau hỏi mọi người một tiếng.
"Tôi! "
"Tôi tôi! "
"Tôi! "
"Tôi! "
Lần này Cao Phi cũng lên tiếng.
Phùng Đại Hải quất roi quá độc ác...! Nhìn xem Lý Đằng, từ phim thần tượng trực tiếp biến thành phim kịnh dị rồi.
"Lão đại, tôi khai trước! " Trong lòng Hoàng Tấn cũng thấy bất an, nhìn thấy Phùng Đại Hải ác như vậy, rất lo lắng hắn ác đến mức đánh cả người phe mình.
"Được rồi, tôi xem cậu vẫn còn tương đối thuận mắt, cậu khai trước." Phùng Đại Hải để cơ hội đầu tiên cho Hoàng Tấn.
"Tôi cung khai: Daisy biết rõ một ít về chuyện này." Hoàng Tấn vội vàng nói manh mối của hắn cho Phùng Đại Hải, hắn là nội ứng do Phùng Đại Hải chỉ định, nói ra manh mối đương nhiên là lời thật.
Phùng Đại Hải trừng mắt về phía Daisy.
"Tôi cung khai! Có lẽ chuyện này liên quan đến Elsa!" Daisy không chút do dự nói ra manh mối của nàng.
"Tôi cung khai! Tôi nghe nói Cao Phi biết rõ một manh mối quan trọng!" Elsa gần như nói ra ngay sau lời Daisy.
Phùng Đại Hải trừng mắt nhìn Cao Phi.
"Tôi cung khai: Lý Đằng biết rõ điệp viên ngầm là ai." Cao Phi nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói đều có chút phát run.
Bốn người gần như cung khai cùng lúc, thậm chí có thể nói là tranh nhau nói ra manh mối.
Anna thở dài, lắc đầu.
Lý Đằng không có kêu thảm thiết, biểu lộ ủ rũ.
Phùng Đại Hải nắm roi nhìn về phía Lý Đằng.
Trong phòng đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Elsa bị đánh lúc trước, hiện tại cũng không dám kêu thảm thiết, thiếu nữ Daisy thậm chí nghiêng đầu ngừng thở, không dám nhìn Lý Đằng bên này.
"BA!" Mà một tiếng thật to.
Phùng Đại Hải lại vung roi.
Nhưng mà, lần này không có đánh Lý Đằng, mà là quất vào trên người Elsa!
Elsa căn bản không nghĩ tới chính mình lại bị đánh, đau đớn kịch liệt khiến cho nàng kêu thảm tới tan nát cõi lòng.
"Cô nói dối! Manh mối của cô là giả ! Nói cho tôi biết manh mối thật là gì ?" Phùng Đại Hải gào thét đánh thêm một roi vào người Elsa!
"Tôi không có nói dối! Van cầu ông đừng đánh nữa! Tôi không có...! " Elsa khóc rống lên.
"Hay là cô nói láo! ?" Phùng Đại Hải nghiêng đầu trừng hướng về phía Daisy.
"Cầu......Cầu......ngài......" Daisy bị trừng mắt, sợ tới mức nói không ra lời.
"BA" một tiếng thật vang, Phùng Đại Hải đột nhiên rút roi đánh Daisy.
Daisy phát ra một tiếng kêu thảm thiết gần như chói bung mãng nhĩ mọi người, sau đó là lớn tiếng khóc, cầu xin tha thứ cùng cầu cứu.
"Lão đại, đừng đánh các nàng, tôi hiểu các nàng, hai người các nàng không dám khai dối. Anh cứ đánh cái tên Đường Nạp kia, cam đoan không có sai." Hoàng Tấn cầu tình Phùng Đại Hải giúp hai người.
"Ha ha ha ha......" Lý Đằng phá lên cười.
Phùng Đại Hải cầm lấy roi vung ngay mặt Lý Đằng.
"Đến đây..., con trai, nhìn mày có thể đánh tới đâu! Có thể đánh cho tao khai thì tao gọi mày là bố, đánh không được thì làm con của tao đi!" Lý Đằng bắt đầu khiêu khích Phùng Đại Hải.
"Gan lắm!" Phùng Đại Hải cười nhạo.
"Lão đại đừng mắc lừa, hắn nói chuyện phải nghe rõ ràng, ý của hắn là anh có đánh hay không thì đều phải làm con trai của hắn!" Hoàng Tấn vội vàng nhắc nhở Phùng Đại Hải.
Phùng Đại Hải tức giận trừng mắt liếc Hoàng Tấn......cho là lão tử bị điếc...? hay là ngốc...? Lời này mà nghe không hiểu? Muốn cậu nhắc nhở?
"Ý em không phải như vậy......Lão đại nói chuyện với hắn phải cẩn thận, người này rất gian trá! " Hoàng Tấn vội vàng giải thích.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook