Rùng Mình Trên Không
Chương 19: Giao Lưu Hậu Trường

Editor: Kingofbattle.

Một hồi tiếng còi truyền đến, ba chiếc xe cứu thương từ đằng xa lao tới.

Trên xe có khoảng 10 nhân viên y tế mặc đồ bảo hộ nhảy xuống, từ trên ba chiếc xe cứu thương lấy ra 3 chiếc khoang trị liệu, sau đó nhấc 3 người Cao Phi, Lý Đằng cùng với Quách Chí Bằng đã chết vào trong.

Trong khoang trị liệu có chứa một loại chất lỏng cùng thể rắn nào đó, Lý Đằng cả người bị thương nặng vừa đặt vào, liền bị loại chất lỏng kia bao bọc lấy.

Cơn đau dữ dội do bị gãy xương khi được vật chất này bao phủ liền nhanh chóng được xoa dịu, Lý Đằng có cảm giác được vết thương nghiêm trọng của mình đang nhanh chóng hồi phục.

Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu.

Sau 5 phút, cơ thể Lý Đằng đã khôi phục bình thường.

Mở khoang trị liệu bước ra, Lý Đằng ngồi thẳng dậy, quần áo trên người đều không có bị ướt.

Thậm chí hắn còn có cảm giác bản thân tốt hơn khi mới bước lên đảo, cảm giác tinh thần rất sảng khoái, tựa hồ màn trị liệu vừa rồi, đã chữa trị toàn bộ thương tổn do mấy ngày trước nhịn đói cùng nhịn khát gây ra.

Trải qua nhiều chuyện kỵ lạ khó tin ở chỗ này, Lý Đằng đã có thể khẳng định vị diện mà hắn đang ở, không phải là thế giới quen thuộc của hắn.

Ít nhất trình độ khoa học kỹ thuật y tế nơi đây đã vượt xa thế giới hiện thực.

Trước khoang trị liệu của Lý Đằng, Cao Phi bị thương nhẹ đã rời khỏi khoang trị liệu.

Quách Chí Bằng vẫn đang tiến hành chữa trị.

Lý Đằng thừa dịp lúc này đi vệ sinh trong quán cafe.

Mười phút về sau, Quách Chí Bằng đã được cứu sống, sắc mặt hắn âm trầm ngồi dậy khỏi khoang trị liệu.

Chỉ cần không chết tại trường quay, chữa trị vết thương trong khoang trị liệu đều là miễn phí.

Nhưng là, một khi chết tại trường quay, cần phải tiêu hao rất nhiều điểm tích luỹ mới có thể cứu sống.

Quách Chí Bằng hao phí 1000 điểm tích lũy mới cứu bản thân sống lại.

Bên trong tài khoản của hắn vốn không có nhiều điểm tích lũy như vậy.

Cho nên, thành phố điện ảnh sẽ phong ấn hắn, phong ấn trong cái gọi là tượng sáp.

Trừ phi có người thay hắn bù vào số điểm tích luỹ thì hắn mới có thể thoát ra.

......

Sau khi trị liệu vết thương, cứu sống diễn viên đã chết, màn quay này cũng liền chính thức khép lại.

Quay phim xong, các diễn viên còn có chút thời gian để giao lưu hậu trường.

Thời gian giao lưu hậu trường chia làm sáu khâu.

Khâu đầu tiên là tổng kết diễn xuất, thời gian mười phút, các diễn viên có thể tùy tiện lên tiếng, tiến hành thảo luận cùng tổng kết về diễn xuất cảnh quay, đạo diễn phim trường cũng sẽ tham dự.

khâu thứ hai là nghi thức sáp phong, diễn viên bị chết trong cảnh quay sẽ bị biến thành tượng sáp.

Khâu thứ ba là phát điểm tích luỹ, công bố số lượng điểm tích luỹ của mỗi người nhận được trong cảnh quay này.

Khâu thứ tư là giao lưu đặt câu hỏi, diễn viên ở đây cũng có thể đặt câu hỏi, sẽ được diễn viên cấp cao hơn trả lời, nếu như đáp án chính xác, đạo diễn cho rằng đáp án quả thật giúp ích cho hỏi, người trả lời sẽ được thưởng từ 1 đến 10 điểm tích luỹ.

Mỗi diễn viên cấp thấp đều có quyền đặt câu hỏi một lần.

Đối với diễn viên thâm niên đã từng trải qua vài cảnh quay mà nói, đây cũng là cơ hội tốt kiếm thêm điểm tích luỹ.

Khâu thứ năm chính là rút thưởng, người mới lên đảo lần đầu, hoặc nhiều hoặc ít đều tiêu hao một vài điểm tích lũy để mua đồ ăn và quần áo các loại, còn có thể tắm rửa, chơi bóng, xem phim, phòng trò chơi các loại.

Có rất ít người dùng toàn bộ 100 điểm tích lũy, nếu như không thể trả nợ trước khi rời đi mà nói, cũng bị cưỡng chế trở thành tượng sáp.

Cho nên cái loại đặc quyền rút thưởng của người mới này, lúc trước Cao Phi đã giới thiệu cho Lý Đằng.

Sau khâu rút thưởng, là khâu cuối cùng dùng để xử lý công việc ngoài định mức, cụ thể sẽ xử lý công việc gì cũng không nhất thiết, cũng có thể chẳng có việc gì để xử lý, trực tiếp bỏ qua khâu này.

Sau 6 khâu này, mọi người sẽ được phi cơ trực thăng tống về chóp đá của mình.

Khâu đầu tiên rất nhanh đã bắt đầu, mọi người vẫn đang ngồi ghế chân cao, ngồi xung quanh bàn tròn, sắc mặt ai nấy đều khác nhau mà thưởng thức cà phê.

Lúc này Quách Chí Bằng sắp bị sáp phong cũng đang ngồi, chẳng qua là lần này ánh mắt của mọi người nhìn về hắn đã khác trước rất nhiều.

Có thêm vài phần trào phúng cùng thông cảm.

Sắc mặt ngang ngược càn rỡ lúc trước của Quách Chí Bằng đã không còn, hiện tại lộ ra vẻ chán chường cùng uể oải.

"Thành công giết ngược! chú em quá trâu bò! Tôi phục cậu sát đất!" Cao Phi rất hưng phấn mà dựng lên ngón cái khen Lý Đằng.

"Đúng là rất trâu! Tôi nhìn mà cũng choáng váng." Cô gái tri thức cũng là tán thưởng không thôi.

"Một màn giết ngược kinh điển...! Tôi vẫn luôn suy nghĩ cách phá giải ván cờ này, cũng chưa nghĩ ra cách nào, thật sự không ngờ tới còn có cách như vậy." Bà lão cũng mở miệng nói vài câu.

Lý Đằng cười cười, cũng không nói gì, tiếp tục uống cà phê.

"Đạo diễn, tôi phản đối! lúc hắn quay phim đã vi phạm quy tắc nghiêm trọng! tại sao lúc đó ngài không hô dừng lại?" Mặc dù Quách Chí Bằng biết kết quả không thể thay đổi, nhưng vẫn cố hỏi đạo diễn.

"Đúng vậy! hành vi cầm theo ghế băng qua đường của hắn, hoàn toàn không phù hợp với thân phận người đi đường. Lúc xe hơi lao tới, nhảy lên dùng chân ghế tấn công tài xế, càng khiến cho người ta phải suy nghĩ.

Đề nghị đạo diễn cẩn thận xử lý vấn đề này, tốt nhất là quay lại cảnh này." Thanh niên bốn mắt cũng hùa theo Quách Chí Bằng.

Quách Chí Bằng là diễn viên dày dặn kinh nghiệm, thanh niên bốn mắt hy sinh lòng tự trọng của mình mới ôm được bắp đùi đối phương, đương nhiên là lúc này không cam lòng để Quách Chí Bằng biến thành tượng sáp như vậy.

"Phản đối không có hiệu quả, hắn không có làm chuyện gì trái với quy tắc." Đạo diễn thẳng thừng bác bỏ phản đối của Quách Chí Bằng.

"Vai quần chúng của chúng ta, vẫn có quyền tự chủ nhất định, mấu chốt là hiểu thế nào về lời nói của đạo diễn." Cô gái tri thức hiểu rất rõ vấn đề này.

Lúc đó nàng đã qua phố, đạo diễn lại bắt nàng đi nhặt thẻ atm, cô gái tri thức liền thành công lợi dụng quyền tự chủ nhỏ nhoi, dưới tình huống không trái với quy tắc cùng lệnh của đạo diễn để xin những người khác giúp đỡ, kết quả Cao Phi xui xẻo đã trở thành kẻ chết thay.

"Kỳ thật ngay vừa lúc bắt đầu hắn đã cố tình, cuối cùng mới có thể thành công giết ngược, chỉ là các ngươi không chú ý tới những chi tiết kia mà thôi." Bà lão đã mở miệng.

"Nói thế nào?" Những người khác cảm thấy rất hứng thú mà nhìn về phía bà lão, muốn nghe xem bà ta phân tích kỹ càng chuyện Lý Đằng giết ngược.

"Trước khi quay phim, hắn một mực uống cà phê, kỳ thật đã sớm nhập vai rồi, cũng làm nền cho màn giết ngược trong tương lai." Bà lão tiếp tục nói.

Mọi người tập trung tinh thần mà nghe bà lão phân tích, mà ngay cả Quách Chí Bằng đang ngắc ngoải cũng dựng lỗ tai lên nghe, muốn biết mình thất bại ở chỗ nào, tại sao lại bị Lý Đằng giết ngược.

"Người bình thường không thể nào uống nhiều cà phê như vậy."

"Hắn uống cà phê, là muốn chứng tỏ nhân vật của hắn thích chiếm món lợi nhỏ. Rót cà phê miễn phí uống tới tấp, đây là làm nền cho hành vi ăn trộm ghế của hắn ở phía sau."

"Về sau lúc hắn đứng dậy, hai mắt láo liên xem xét bốn phía một vòng, chính là đang diễn thừa dịp nhân viên phục vụ không chú ý, muốn thuận tay trộm lấy ghế chân cao băng qua đường."

"Một vài động tác đơn giản, đã khắc hoạ ra bản chất của kẻ trộm thích chiếm món lợi nhỏ."

"Bởi vì lúc đầu hắn khắc hoạ nhân vật này rất thành công, cho nên sau đó hành động cầm ghế lại trở nên hợp tình hợp lý, đương nhiên, tất cả chi tiết này đều được đạo diễn nhìn thấy tận mắt, cho nên cũng không có mở miệng ngăn cản hắn."

"Lúc này mới có một màn hắn thành công lợi dụng ghế chân cao giết ngược rất phấn khích! "

Bà lão vừa phân tích xong, sau đó hai mắt sáng ngời nhìn về phía Lý Đằng.

"Quá trâu chó! quá kinh điển !" Cô gái tri thức tán thưởng.

"Khốn nạn! Lão tử đã nhìn ra hắn là một thằng oắt tâm cơ! " Quách Chí Bằng mắng to.

"Cái loại chỉ số thông mình này, cho dù tôi cưỡi ngựa cũng đuổi không kịp...! " Cao Phi mở miệng nói.

"Ôi, sợ là chỉ có loại chỉ số thông minh này, mới có thể sống sót trong trường quay." Thanh niên bốn mắt than thở.

"Ừ, tôi xem anh ta điểm IQ ít nhất cũng 200 trở lên." Cô gái trẻ lộ vẻ mặt sùng bái.

Sau khi mọi người nghe thấy bà lão phân tích, giống như là thể hồ quán đỉnh, lập tức càng thêm bội phục đối với Lý Đằng.

"Người anh em, đã bị bà ta nói trúng? Kể vài câu cho chúng tôi nghe đi!" Cao Phi đẩy Lý Đằng một cái.

"Ừ, thử nói suy nghĩ của cậu đi."

"Nói vài lời, để cho chúng tôi học hỏi một chút!"

Những người khác nhao nhao phụ họa.

"Khục......Các người......đúng là......suy nghĩ quá nhiều."

"Ta uống nhiều cà phê như vậy chỉ có một nguyên nhân."

"Đó chính là thức uống miễn phí. "

"Chỉ có ngu mới không uống. "

"Cầm ghế cũng là ý muốn nhất thời."

"Giây phút tôi cầm ghế lên cũng là xem may rủi thôi. "

"Tôi cũng đâu có nghĩ nhiều như vậy. "

"Lần này có thể sống sót, chỉ có một nguyên nhân. "

"Đó chính là......may mắn. "

Lý Đằng ngẩng đầu, có chút bất đắc dĩ mở miệng nói vài câu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương