Rùng Mình Trên Không
-
Chương 11: Nhà Giam
Editor: Kingofbattle.
Lý Đằng âm thầm xoay người lại, tiếp tục quan sát bức hoạ trên vách tường.
Tuy rằng tình cảnh vừa rồi rất khiếp sợ, nhưng đối với loại người đã từng sắp ngủm trên chóp đá như Lý Đằng mà nói, chỉ cần không gặp uy hiếp phải chết, thì còn chưa đến mức vãi ra quần.
Những bức hoạ trên tường đều được thiết kế rất đẹp, tất cả đều được đóng khung, mặt ngoài có kính bao bọc, khung kim loại chung quanh bóng loáng.
Sau khi cẩn thận nghiên cứu mấy bức hoạ sau cùng, Lý Đằng lại đột nhiên quay người.
Quả nhiên, tất cả tượng sáp sau lưng đều nhìn hắn.
Lý Đằng chậm rãi đi về một bức tượng sáp gần đó.
Sau đó cẩn thận nhìn kỹ bức tượng sáp này.
Mấy giây sau, Lý Đằng đột nhiên vung quyền đánh về phía một bức tượng sáp khác cũng đứng gần đó.
Bức tượng sáp kia đúng là không kịp phòng bị, hoàn toàn không ngờ tới Lý Đằng đã phát hiện ra mình, dù muốn trốn cũng đã không kịp.
Một tiếng "Phanh!" trầm đục, nắm đấm của Lý Đằng đã nện trúng mặt bức tượng sáp kia.
"Á…!"
Bức tượng sáp kia bụm mặt kêu thảm ngã trên mặt đất.
Lý Đằng lập tức bước tới dùng đầu gối đè chặt tượng sáp, hơn nữa giơ đấm đấm lên đe doạ.
"Anh bạn! ối dời ơi! Đừng đánh nữa! Tôi sai rồi! "
Tượng sáp đã mở miệng, cầu xin Lý Đằng tha thứ.
Cái bức tượng sáp này hiển nhiên là người sống giả bộ, vừa rồi Lý Đằng động não mới nhìn thấu.
"Không muốn bị đánh? Vậy thì mau mau giải thích! Tất cả mọi chuyện là sao?" Lý Đằng giơ cánh tay đè xuống ngực người nọ, không cho hắn cơ hội giãy dụa đứng lên.
"Tôi không có ý xấu, tôi chỉ trêu đùa anh một tí, đùa vui thôi mà! Đừng tức giận......xin bớt giận......" Gã nam tử tiếp tục xin tha.
"Đùa một tí? Vui lắm sao? Con mẹ mày muốn đùa cái gì? Mày không nói rõ ràng, tao lập tức vặn đầu mày làm bóng đá!" Lý Đằng lộ vẻ dữ tợn.
Bị nhốt trên chóp đá lâu như vậy, bị đủ loại tra tấn, cơ hồ khiến cho Lý Đằng mất đi dũng khí sống sót.
Hắn không tin mọi chuyện đều do gã đàn ông trước mặt gây ra......Nếu thật là gã đàn ông này làm ra, thì gã này sẽ không yếu nhớt đến vậy, nhưng chắc chắn gã đàn ông này biết chút gì đó.
"Khục......lúc tôi vừa đến cũng rất hoang mang và tức giận, tôi có thể hiểu rõ cảm giác của chú em vào lúc này, đừng đánh nữa, chú em muốn biết cái gì cứ hỏi tôi, tôi cam đoan sẽ nói rõ nhừng gì mình biết." Gã đàn ông hoàn toàn không có ý định phản kháng, trên mặt chỉ nở nụ cười.
"Được rồi, vấn đề đầu tiên, cái chóp đá kia là sao?" Đương nhiên Lý Đằng phải hỏi vấn đề quan trọng nhất.
Trước kia xem phim cùng tiểu thuyết, nhân vật chính gặp được các loại chuyện quỷ dị, rốt cục có cơ hội mở miệng hỏi thăm người nào đó, thường thường không hỏi vấn đề chính, toàn là hỏi mấy chuyện vớ vẫn không liên quan.
Chờ đến lúc hỏi ra vấn đề mấu chốt, hoặc là nhân chứng trong phim bị diệt khẩu, hoặc là tác giả tiểu thuyết cắt chương.
Cho nên, Lý Đằng cũng không có rào trước đón sau, có cơ hội liền hỏi thẳng.
"Chóp đá cao 1000 mét kia...? " Hiển nhiên gã đàn ông này cũng biết chuyện chóp đá.
"Đúng vậy." Lý Đằng áp chế tâm tình kích động, hắn rất muốn biết rõ đáp án.
"Cụ thể những chóp đá kia là ai tạo ra, là ai bắt chú em ném lên đó, tôi cũng chẳng biết đáp án." Gã đàn ông lắc đầu.
Lý Đằng không lên tiếng, lại giơ cao nắm đấm.
"Đừng đánh vào gương mặt đẹp trai của tôi...... Lúc trước tôi cũng ở trên chóp đá, tình huống cũng chẳng tốt hơn người anh em, anh bạn là lần đầu tiên đến đây phải không? Hỏi nhiều như vậy, có vẻ như thời gian ở trên chóp đá cũng không dài." Gã đàn ông vội vàng mở miệng.
Lý Đằng vẫn im lặng, ánh mắt đe dọa nhìn gã đàn ông.
Theo như ý của tên này, trên thế giới này không chỉ có một cái chóp đá? Hơn nữa mỗi chóp đá đều vây nhốt một người?
"Tuy rằng tôi không biết chóp đá kia là ai tạo ra, là người nào làm, nhưng tôi biết làm sao giảm độ cao chóp đá xuống, chỉ cần chúng ta nghĩ cách chậm rãi leo xuống chóp đá, lúc chỉ leo xuống tầm vài mét, thì chúng ta có thể trở về mặt đất." Gã đàn ông tiếp tục nói.
"Chẳng phải hiện tại chúng ta đang ở mặt đất sao?" Lý Đằng lên tiếng cắt lời.
"Ha ha......chỉ là tạm thời, hóng gió một chút mà thôi, chú em cứ nhìn thời gian đi? Chóp đá kia như một cái phòng giam, độ cao chóp đá chính là thời hạn chúng ta thi hành án.
Thời gian đếm ngược ở đây xem như là lúc cho chúng ta nghỉ ngơi tiếp sức, sau khi đếm ngược kết thúc sẽ phải làm việc, làm xong còn sống thì sẽ quay trở về chóp đá, tiếp đó cố gắng sống sót đến thời gian nghỉ tiếp theo......" Trên mặt gã đàn ông lộ vẻ chán nản và tuyệt vọng.
"Còn bị bắt trở về?" Lý Đằng không khỏi cảm thấy nặng nề, đánh chết hắn cũng không muốn quay lại chóp đá kia.
"Đúng vậy, anh bạn họ gì? Ta họ Cao, tên là Cao Phi, chú em có thể gọi tôi là lão Cao, chúng ta ngồi xuống nói chuyện, nằm nhiều không tốt...! "
"Làm sao giảm độ cao chóp đá xuống?" Lý Đằng không có buông ra gã đàn ông gọi là Cao Phi này.
"Vừa rồi anh bạn mới lấy thẻ hội viên đi? Ở bên trong thẻ hội viên có điểm tích lũy, điểm tích lũy có thể quy đổi độ cao chóp đá, một điểm tích lũy đổi một mét, nếu như chú em tích lũy được 1000 điểm, vậy thì có thể giảm bớt độ cao ngàn mét trên chóp đá, như vậy chú em mới có thể trở về mặt đất, chính thức được tự do." Cao Phi thành thật trả lời cho Lý Đằng.
"Làm sao kiếm được điểm tích lũy? Làm việc ở chỗ này?" Lý Đằng mặc kệ gã đàn ông này có nói thật hay không, quyết định trước tiên cứ nghe hắn nói đã.
"Nhìn thấy những áp-phích trên tường kia không?" Cao Phi giơ tay chỉ chỉ mấy bức hoạ trên vách tường.
"Thấy được." Lý Đằng không có quay đầu lại, lo lắng gã đàn ông này lừa gạt.
Có thể chung quanh gã đàn ông này sẽ có đồng bọn, nhưng hiện tại Lý Đằng cũng không quan tâm những kẻ khác, cạm bẫy các loại, trước tiên cứ khống chế gã đàn ông này lại tính.
"Đây là một hòn đảo lớn, phía trên có một tòa thành phố điện ảnh khổng lồ. Những người xui xẻo như chúng ta đã được tuyển chọn làm diễn viên đóng một số bộ phim trong thành phố điện ảnh này.
Đương nhiên, ngay từ đầu cũng chỉ là thân phận quần chúng, chỉ có thể đóng vai phụ các loại, mỗi lần xong một cảnh, có thể được ban thưởng một ít điểm tích lũy. Những điểm tích lũy này có thể tiêu phí ở đây, cũng có thể quy đổi độ cao chóp đá......Đương nhiên là giảm bớt độ cao chóp đá." Cao Phi bắt đầu giải thích một cách cặn kẽ.
"Tham gia đủ loại cảnh quay phim? Tôi nhìn thấy trong poster có người giống tượng sáp y đúc là sao?" Lý Đằng lại hỏi thêm một vấn đề khác.
"Làm diễn viên ở đây không giống với ngoài đời thực, làm diễn viên ở chỗ này, nếu như vai diễn của chú em trong phim bị chết, bản thân chú em cũng phải chết ở hiện thực. Liền giống như bọn họ, biến thành tượng sáp được trưng bày ở chỗ này." Cao Phi trả lời Lý Đằng.
"Những người này đều là chết trong khi quay phim?"
"Đúng vậy."
"Thế thì tôi không diễn?" Lý Đằng nhíu mày.
"Vậy tiếp tục bị nhốt trên chóp đá, chờ chết đói mà thôi! Đúng rồi, chú em vừa mới đến đây, ăn hết thức ăn trong nhà, còn đổi quần áo trong cửa hàng đúng không?" Cao Phi hỏi Lý Đằng vài câu.
"Làm sao vậy?"
"Hắc hắc, vậy hiện tại chú em đang vay điểm tích luỹ, chỉ có thể tham gia đóng phim vào lúc 12 giờ, mới có thể bù cho số điểm tích luỹ không hiển thị âm. Nói cách khác, chú em muốn quay về chóp đã cũng chẳng được, chỉ có thể giống với bọn họ, làm ra một cái dáng đưa vào bảo tàng tượng sáp." Cao Phi nhìn có chút hả hê cười cười.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook