Rực Lên Lửa Chiến
-
Chương 33
Bộ môn thể thao điện tử mỗi năm lại càng phát triển hơn, giải đấu LPL cũng ngày càng chính quy và chuyên nghiệp. Dung Kiều Mộc và các thành viên của SSS cũng đã xem qua những nghi thức bốc thăm cho giải mùa Xuân trước đây, khi đó chương trình vẫn còn rất ngắn gọn thậm chí có hơi sơ sài, chỉ là cắt cử một MC tới rồi mời một tuyển thủ chuyên nghiệp đã giải nghệ, thêm đại diện từ Riot và Tencent của LPL là đủ. Toàn bộ quá trình bốc thăm chỉ diễn ra khoảng mười mấy phút. Theo như lời Mười Sáu nói thì là, hầy, ngắn gọn thế này bảo sao không đánh lại team Hàn Quốc.
Nhưng hiện nay nghi thức rút thăm của LPL đã có chế định và quy tắc hoàn toàn mới, đồng thời cũng được đề cao về tầm quan trọng. Ngoại trừ nhân viên Riot và Tencent nhất định phải có mặt thì mỗi đội tuyển đều phải phái một tuyển thủ ngôi sao đến tham gia, đồng thời huấn luyện viên trưởng của các đội cũng phải có mặt, sau nghi thức rút thăm còn có giai đoạn phỏng vấn của phóng viên.
Vì nghi thức rút thăm chỉ yêu cầu hai đội viên và một huấn luyện viên từ mỗi đội, bên ban tổ chức còn xếp phòng nghỉ riêng cho đội viên và huấn luyện viên. Tại giải đấu mùa xuân Rực Lên Lửa Chiến, ôn chuyện cũng được mà tìm hiểu quân tình cũng được, huấn luyện viên các team đương nhiên sẽ tụ hội với nhau, còn thành viên các đội thì túm năm tụm ba tán gẫu trong phòng nghỉ. Nghi thức bốc thăm lần này không bán vé cho người ngoài để khán giả tới xem, vì vậy trong trường quay chỉ có staff của chương trình và nhân viên của các đội tuyển, đương nhiên cũng có rất nhiều người đi lang thang để giết thời gian.
Chủ Công không phải người thân thiện, không thích ở trong cái phòng nghỉ ầm ĩ kia, hắn dứt khoát kéo Dung Kiều Mộc đi tới khán đài trên sân khấu, nhân viên công tác còn đang chạy đôn chạy đáo khắp nơi, hai MC cũng đang thử mic. Hôm nay MC cho nghi thức bốc thăm là Bách Xuyên và Thanh Đường, Bách Xuyên mặc một bộ vest xanh lam thoải mái còn Thanh Đường lại mặc một chiếc váy liền thân ngắn màu đỏ.
Hai màu đỏ và xanh lam chính là tượng trưng cho hai phe thi đấu Liên Minh Huyền Thoại, nhìn quần áo MC thôi cũng thấy ban tổ chức rất chú trọng tới nghi thức bốc thăm lần này. Mà xem ánh mắt Bách Xuyên nhìn Thanh Đường cũng thấy được vị nam MC mắt sáng như sao kia cũng rất chú tâm tới nữ MC ngọt ngào đáng yêu nọ.
Thành viên các đội rảnh quá không có việc gì hoặc ngại phòng nghỉ ồn ào cũng tới khán đài ngồi chơi, tỉ như người đi rừng Tàn Sát và đường giữa Price của đội tuyển WG đang ngồi ngay hàng ghế đầu tiên, còn ADC Phong Phồn của đội tuyển OB lại ngồi trong góc trên hàng ghế cuối cùng. Chủ Công và Dung Kiều Mộc tới đầu tiên, bọn họ liền ngồi ở giữa.
Khi ngồi xuống, Dung Kiều Mộc vô tình nhìn thấy Phong Phồn, cậu nghiêng đầu hỏi Chủ Công đang nhắn tin bên cạnh: “Anh Phồn ở bên kia, chúng ta có nên tới chào hỏi chút không?”
Nghe Dung Kiều Mộc nói, Chủ Công quay đầu qua nhìn, quả nhiên thấy Phong Phồn đang cúi đầu nghịch điện thoại phía sau, do dự chốc lát, Chủ Công liền nói: “Không cần.”
Dung Kiều Mộc cụp mắt suy nghĩ một chút xong cũng biết ý của Chủ Công. Phong Phồn là hóa thạch sống của LPL rồi, là tiền bối của tiền bối, là loại tiền bối mà tất cả mọi người khi gặp đều phải chủ động đi chào hỏi. Nhưng Phong Phồn lại không muốn ngồi trong phòng nghỉ gật đầu mỉm cười rồi lại gật đầu mỉm cười với người ta như một con mèo chiêu tài, thế nên mới tìm một góc yên tĩnh trốn đi. Lúc này tới gần chào hỏi quả thực đúng là hơi vô duyên.
Còn một lúc nữa mới bắt đầu bốc thăm, Dung Kiều Mộc nhàn rỗi liền mở điện thoại ra chơi game, Chủ Công rảnh không kém thì lại nghiêng người ngồi một bên nhìn, tiện thể còn giúp Dung Kiều Mộc một chút. Nhưng đáng tiếc cặp đôi đường dưới hô mưa gọi gió trong đấu trường LOL này không phải chơi game gì cũng giỏi, ít nhất thì hai người hợp lực nãy giờ mà vẫn không thể qua nổi một bàn của cái game Xếp Gỗ vớ vẩn này.
Dung Kiều Mộc là loại người không thích chịu thua, vốn chỉ tùy tiện chơi một chút nhưng không qua được lại khó chịu, cậu liền dồn toàn bộ sức tập trung vào game, vì chơi game quá chăm chú nên cậu không nhìn thấy Tàn Sát của WG đã đứng dậy ra khỏi hội trường, còn ánh mắt của Chủ Công thì chưa bao giờ rời khỏi bóng lưng của Tàn Sát.
Đợi đến khi Tàn Sát sắp biến mất khỏi tầm mắt Chủ Công thì hắn liền đứng thẳng dậy, dùng giọng điều hời hợt nói với Dung Kiều Mộc: “Tôi đi ra ngoài hút điếu thuốc, cậu ngồi đây đừng chạy đi đâu, chỗ này nhiều người không cần lo, nhỡ có vấn đề gì thì cứ gọi Bách Xuyên trên đài, người mình cả.”
Dung Kiều Mộc ngẩng đầu nhìn Chủ Công, đáp: “Anh đi đi, em có thể có chuyện gì chứ.”
Chủ Công cúi đầu nhìn khuôn mặt thuần lương nhỏ nhắn của Dung Kiều Mộc mà không nhịn được mỉm cười, tiện tay vuốt tóc cậu một cái: “Nhỡ có ai bắt nạt cậu thì sao, dù gì cũng là cừu non eSports mà.”
Nghe tới mấy chữ cừu non eSports, Dung Kiều Mộc lập tức trở mặt: “Anh đi đi.”
Chủ Công nhìn dáng vẻ của Dung Kiều Mộc mà cười, sau đó sải bước rời đi. Dung Kiều Mộc nhìn Chủ Công đi xong lại tiếp tục cắm mặt vào game. Bỗng nhiên cậu phát hiện cách đó không xa hình như có một bóng người màu bạc đi về phía mình, mặc dù đèn đóm ở đây hơi tối nhưng Dung Kiều Mộc vẫn nhìn rõ người nọ là đường giữa Price của WG. Dung Kiều Mộc nghĩ có lẽ người này nhìn thấy Chủ Công đi rồi nên định đến đây ra uy một chút, chỉ là không biết người đi rừng kia đã chạy đâu mất rồi.
Dung Kiều Mộc đang rảnh rỗi thực ra rất chờ đón Price đến gây sự, cậu hoàn toàn không ngại việc sẽ dạy cho WG một lần cái gọi là trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo. Nhưng Dung Kiều Mộc lại cảm thấy kỳ quái, cậu nhìn thấy Price khí thế hùng hổ bước ngày càng chậm, cuối cùng còn dừng bước hoàn toàn, biểu cảm trên mặt cũng trở nên rất kinh ngạc. Dung Kiều Mộc không hiểu, cậu quay ra theo hướng nhìn của Price, vừa xoay mặt lại thì thấy đồng phục màu đen của một đội, sau đó người mặc đồ đen này ngồi xuống bên cạnh cậu, lạnh lùng tiếp tục cúi đầu chơi điện thoại tiếp, mà người lạnh lùng này không ai khác chính là Phong Phồn.
Dung Kiều Mộc chủ động chào hỏi theo bản năng: “Anh Phồn.”
“Ừ.” Phong Phồn đáp một tiếng đơn giản, hoàn toàn không có ý phản ứng lại Dung Kiều Mộc, chỉ cúi đầu chơi điện thoại tiếp. Dung Kiều Mộc lại ngẩng đầu nhìn về phía Price, chỉ thấy bóng lưng người nọ xoay người rời đi.
Dung Kiều Mộc tâm tư nhạy bén lập tức hiểu ra Phong Phồn đang bảo vệ mình, tuy cậu cảm thấy bản thân vẫn tự đối phó được nhưng vẫn cảm kích bổ sung một câu: “Cảm ơn anh Phồn.”
“Ừ.” Phong Phồn vẫn tỏ ra lãnh đạm, tiếp tục tập trung chơi game. Dung Kiều Mộc cúi đầu liếc mắt nhìn màn hình điện thoại của Phong Phồn thì thấy mình và hắn chơi cùng một trò, hơn nữa số cửa Phong Phồn đã qua còn hơn cậu mấy trăm. Dung Kiều Mộc chân chó giơ điện thoại của mình ra trước mặt Phong Phồn, dùng giọng điệu lấy lòng hiếm hoi, hỏi, “Anh Phồn, bàn này chơi kiểu gì?”
Phong Phồn liếc mắt nhìn đứa nhóc bên cạnh, nhìn ánh mắt sáng long lanh kia mà bất đắc dĩ nhận lấy điện thoại.
Bàn mà Dung Kiều Mộc không qua được chỉ là trò trẻ con với Phong Phồn, chưa đầy một phút hắn đã phá xong cửa ải đã khiến Dung Kiều Mộc hoài nghi cuộc đời nãy giờ, sau đó không nói một lời nhét điện thoại vào tay Dung Kiều Mộc. Dung Kiều Mộc còn định nói cảm ơn với Phong Phồn, bỗng cảm thấy có người đẩy phía sau một chút. Cậu quay đầu lại theo bản năng thì thấy hỗ trợ Tô Mạc Già của OB đang cười híp mắt với Dung Kiều Mộc, còn chủ động mở miệng chào hỏi cậu một chút: “Cậu cũng ở đây hả, cừu non eSports?”
Dung Kiều Mộc là một hỗ trợ mới đến, nhìn thấy hỗ trợ mạnh nhất LPL hiện tại vốn nên cực kỳ tôn kính, nhưng lúc này Dung Kiều Mộc chỉ cảm thấy lửa giận không hiểu sao nhen nhóm trong lòng, cực kỳ muốn dùng nắm đấm dạy Tô Mạc Già làm người. Hiển nhiên Tô Mạc Già không biết suy nghĩ trong đầu Dung Kiều Mộc, trái lại còn cực kỳ thân thiện ngồi xuống bên cạnh cậu, tỏ vẻ muốn chơi game trong điện thoại với Dung Kiều Mộc.
Thấy tiền bối chủ động làm thân, Dung Kiều Mộc quyết định nhịn xuống, cừu non eSports thì cừu non eSports đi, hiện tại dù có vặt cổ Tô Mạc Già bắt anh ta xóa weibo thì sao, chẳng nhẽ còn có thể đánh chết tất cả những người xem weibo anh ta chắc. Người khác tạm thời không nói, ít nhất là sẽ diệt môn cả cái đội SSS nhà bên.
Trước đây Dung Kiều Mộc đã nghe người ở SSS hăng hái nói về người tên Tô Mạc Già này. Theo A Sầu tổng kết lại thì chính là nếu không phải anh ta chơi game giỏi thì đã bị Phong Phồn đánh chết lâu rồi. Sau năm mà Kiều Mục giải nghệ, cái danh hỗ trợ mạnh nhất LPL cuối cùng cũng rơi lên đầu Tô Mạc Già. Phong Phồn và Kiều Mục năm đó là bộ đôi vàng trong lòng fan eSports Trung Quốc, khi Tô Mạc Già mới đi hỗ trợ cho Phong Phồn thì luôn bị lôi ra so sánh suốt ngày với Kiều Mục, quả thực bị chửi cho thương tích đầy mình. Nhưng đối mặt với bao nghi vấn, trước giờ Tô Mạc Già vẫn không hề tỏ thái độ, vẫn vừa thi đấu vừa u mê làm thơ con cóc như trước, đồng thời chứng minh thao tác và ý thức của mình xứng đáng để làm hỗ trợ cho ADC mạnh nhất LPL. Sau đó cuối cùng Tô Mạc Già cũng được thừa nhận và yêu mến, thậm chí còn được vinh danh là hỗ trợ mạnh nhất LPL từ sau khi Kiều Mục giải nghệ, đồng thời giữ vững danh hiệu đó đến tận bây giờ.
Tô Mạc Già, nam, 20 tuổi, chiều cao không rõ nhưng cũng không cao lắm, là hỗ trợ của đội tuyển OB, cũng là hỗ trợ mạnh nhất LPL hiện tại. Thân là nam thanh niên văn nghệ, lúc nào cũng đeo kính gọng vàng và để tóc chia ngôi 3:7 kiểu học sinh trí thức, theo lời anh ta nói thì chính là nhìn qua đã thấy phong độ tri thức ngập trời, mà theo lời Thôi Duẫn Hiền thì lại là nhìn y hệt thằng biến thái. Mà tên biến thái này ngoại trừ chơi game còn có một đam mê khác, đó chính là thường xuyên dùng trình độ văn học chưa hết cấp 3 của mình để làm thơ ba xu trên Weibo. Tất nhiên Tô Mạc Già thì nghĩ đó là thơ, dân tình hóng hớt lại cho rằng đây là màn trình diễn bộ môn nghệ thuật dân gian truyền thống Ba Câu Rưỡi*. Hồi đó có một chương trình HipHop đang hot, mọi người nhờ đó mới nhận ra thơ của Tô Mạc Già chính là gom lại từ bản rap đó.
*Ba Câu Rưỡi là một loại hình nghệ thuật dân gian. Biểu diễn với bốn người, ba người trước mỗi người sẽ nói một câu dài, người thứ tư sẽ nói một câu ngắn, câu ngắn này sẽ tổng kết nội dung của ba câu trên. Ở đây ý chỉ Tô Mạc Già là người viết văn thơ lai láng trên mạng, nhưng thật ra là đọc văn của người khác rồi tóm ý lại biến thành như ý tưởng của mình.
Vốn Tô Mạc Già đang thoải mái làm thanh niên văn nghệ, chưa từng động chạm gì tới cậu nhóc chơi hỗ trợ của GG mà thậm chí tên còn chưa biết này. Nhưng bi kịch phát sinh vào một buổi chiều âm u gió lớn, nếu buổi chiều hôm đó có gì không bình thường thì đại khái chính là do Weibo chính thức của liên minh cho đăng tải trailer quảng bá. Mà không ngoài dự đoán, Dung Kiều Mộc với gương mặt nhỏ nhắn ôn hòa xinh đẹp này đã hút được vô số fan trong nháy mắt.
Chuyện tới đây coi như vẫn bình thường, nhưng thị phi nổi lên bắt đầu từ cái comment đầu tiên dưới bài đăng trailer này, mà comment đó lại là của nam thanh niên văn nghệ dỏm Tô Mạc Già, hỗ trợ mạnh nhất LPL. Tô Mạc Già dùng trình độ văn học khiến người ta giận sôi gan để trả lời:
Rực lên lửa chiến thật là vui
Đối thủ mới cũ ai cũng xịn
Nếu hỏi tôi yêu người nào nhất
Cừu non eSports đảm bảo luôn.
Comment này của Tô Mạc Già còn kèm theo ảnh cap mặt Dung Kiều Mộc trong đoạn trailer tuyên truyền kia, nếu như không phải tên Weibo của Tô Mạc Già lù lù ở đó, Dung Kiều Mộc quả thực hoài nghi liệu có phải fan WG anti cậu cố tình hãm hại không.
Tô Mạc Già đông fan nên thu hút cực nhiều dân tình đến hóng, kết quả là trong một đêm, cái danh cừu non eSports của Dung Kiều Mộc đã được truyền khắp tổ quốc, đại giang nam bắc, vạn dặm non sông. Dung Kiều Mộc thực sự muốn nói với Tô Mạc Già một câu chân thành, nếu như không phải vì anh chơi game giỏi, tôi cũng đã sớm đập anh ra bã.
Hết chương 33.
Nhưng hiện nay nghi thức rút thăm của LPL đã có chế định và quy tắc hoàn toàn mới, đồng thời cũng được đề cao về tầm quan trọng. Ngoại trừ nhân viên Riot và Tencent nhất định phải có mặt thì mỗi đội tuyển đều phải phái một tuyển thủ ngôi sao đến tham gia, đồng thời huấn luyện viên trưởng của các đội cũng phải có mặt, sau nghi thức rút thăm còn có giai đoạn phỏng vấn của phóng viên.
Vì nghi thức rút thăm chỉ yêu cầu hai đội viên và một huấn luyện viên từ mỗi đội, bên ban tổ chức còn xếp phòng nghỉ riêng cho đội viên và huấn luyện viên. Tại giải đấu mùa xuân Rực Lên Lửa Chiến, ôn chuyện cũng được mà tìm hiểu quân tình cũng được, huấn luyện viên các team đương nhiên sẽ tụ hội với nhau, còn thành viên các đội thì túm năm tụm ba tán gẫu trong phòng nghỉ. Nghi thức bốc thăm lần này không bán vé cho người ngoài để khán giả tới xem, vì vậy trong trường quay chỉ có staff của chương trình và nhân viên của các đội tuyển, đương nhiên cũng có rất nhiều người đi lang thang để giết thời gian.
Chủ Công không phải người thân thiện, không thích ở trong cái phòng nghỉ ầm ĩ kia, hắn dứt khoát kéo Dung Kiều Mộc đi tới khán đài trên sân khấu, nhân viên công tác còn đang chạy đôn chạy đáo khắp nơi, hai MC cũng đang thử mic. Hôm nay MC cho nghi thức bốc thăm là Bách Xuyên và Thanh Đường, Bách Xuyên mặc một bộ vest xanh lam thoải mái còn Thanh Đường lại mặc một chiếc váy liền thân ngắn màu đỏ.
Hai màu đỏ và xanh lam chính là tượng trưng cho hai phe thi đấu Liên Minh Huyền Thoại, nhìn quần áo MC thôi cũng thấy ban tổ chức rất chú trọng tới nghi thức bốc thăm lần này. Mà xem ánh mắt Bách Xuyên nhìn Thanh Đường cũng thấy được vị nam MC mắt sáng như sao kia cũng rất chú tâm tới nữ MC ngọt ngào đáng yêu nọ.
Thành viên các đội rảnh quá không có việc gì hoặc ngại phòng nghỉ ồn ào cũng tới khán đài ngồi chơi, tỉ như người đi rừng Tàn Sát và đường giữa Price của đội tuyển WG đang ngồi ngay hàng ghế đầu tiên, còn ADC Phong Phồn của đội tuyển OB lại ngồi trong góc trên hàng ghế cuối cùng. Chủ Công và Dung Kiều Mộc tới đầu tiên, bọn họ liền ngồi ở giữa.
Khi ngồi xuống, Dung Kiều Mộc vô tình nhìn thấy Phong Phồn, cậu nghiêng đầu hỏi Chủ Công đang nhắn tin bên cạnh: “Anh Phồn ở bên kia, chúng ta có nên tới chào hỏi chút không?”
Nghe Dung Kiều Mộc nói, Chủ Công quay đầu qua nhìn, quả nhiên thấy Phong Phồn đang cúi đầu nghịch điện thoại phía sau, do dự chốc lát, Chủ Công liền nói: “Không cần.”
Dung Kiều Mộc cụp mắt suy nghĩ một chút xong cũng biết ý của Chủ Công. Phong Phồn là hóa thạch sống của LPL rồi, là tiền bối của tiền bối, là loại tiền bối mà tất cả mọi người khi gặp đều phải chủ động đi chào hỏi. Nhưng Phong Phồn lại không muốn ngồi trong phòng nghỉ gật đầu mỉm cười rồi lại gật đầu mỉm cười với người ta như một con mèo chiêu tài, thế nên mới tìm một góc yên tĩnh trốn đi. Lúc này tới gần chào hỏi quả thực đúng là hơi vô duyên.
Còn một lúc nữa mới bắt đầu bốc thăm, Dung Kiều Mộc nhàn rỗi liền mở điện thoại ra chơi game, Chủ Công rảnh không kém thì lại nghiêng người ngồi một bên nhìn, tiện thể còn giúp Dung Kiều Mộc một chút. Nhưng đáng tiếc cặp đôi đường dưới hô mưa gọi gió trong đấu trường LOL này không phải chơi game gì cũng giỏi, ít nhất thì hai người hợp lực nãy giờ mà vẫn không thể qua nổi một bàn của cái game Xếp Gỗ vớ vẩn này.
Dung Kiều Mộc là loại người không thích chịu thua, vốn chỉ tùy tiện chơi một chút nhưng không qua được lại khó chịu, cậu liền dồn toàn bộ sức tập trung vào game, vì chơi game quá chăm chú nên cậu không nhìn thấy Tàn Sát của WG đã đứng dậy ra khỏi hội trường, còn ánh mắt của Chủ Công thì chưa bao giờ rời khỏi bóng lưng của Tàn Sát.
Đợi đến khi Tàn Sát sắp biến mất khỏi tầm mắt Chủ Công thì hắn liền đứng thẳng dậy, dùng giọng điều hời hợt nói với Dung Kiều Mộc: “Tôi đi ra ngoài hút điếu thuốc, cậu ngồi đây đừng chạy đi đâu, chỗ này nhiều người không cần lo, nhỡ có vấn đề gì thì cứ gọi Bách Xuyên trên đài, người mình cả.”
Dung Kiều Mộc ngẩng đầu nhìn Chủ Công, đáp: “Anh đi đi, em có thể có chuyện gì chứ.”
Chủ Công cúi đầu nhìn khuôn mặt thuần lương nhỏ nhắn của Dung Kiều Mộc mà không nhịn được mỉm cười, tiện tay vuốt tóc cậu một cái: “Nhỡ có ai bắt nạt cậu thì sao, dù gì cũng là cừu non eSports mà.”
Nghe tới mấy chữ cừu non eSports, Dung Kiều Mộc lập tức trở mặt: “Anh đi đi.”
Chủ Công nhìn dáng vẻ của Dung Kiều Mộc mà cười, sau đó sải bước rời đi. Dung Kiều Mộc nhìn Chủ Công đi xong lại tiếp tục cắm mặt vào game. Bỗng nhiên cậu phát hiện cách đó không xa hình như có một bóng người màu bạc đi về phía mình, mặc dù đèn đóm ở đây hơi tối nhưng Dung Kiều Mộc vẫn nhìn rõ người nọ là đường giữa Price của WG. Dung Kiều Mộc nghĩ có lẽ người này nhìn thấy Chủ Công đi rồi nên định đến đây ra uy một chút, chỉ là không biết người đi rừng kia đã chạy đâu mất rồi.
Dung Kiều Mộc đang rảnh rỗi thực ra rất chờ đón Price đến gây sự, cậu hoàn toàn không ngại việc sẽ dạy cho WG một lần cái gọi là trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo. Nhưng Dung Kiều Mộc lại cảm thấy kỳ quái, cậu nhìn thấy Price khí thế hùng hổ bước ngày càng chậm, cuối cùng còn dừng bước hoàn toàn, biểu cảm trên mặt cũng trở nên rất kinh ngạc. Dung Kiều Mộc không hiểu, cậu quay ra theo hướng nhìn của Price, vừa xoay mặt lại thì thấy đồng phục màu đen của một đội, sau đó người mặc đồ đen này ngồi xuống bên cạnh cậu, lạnh lùng tiếp tục cúi đầu chơi điện thoại tiếp, mà người lạnh lùng này không ai khác chính là Phong Phồn.
Dung Kiều Mộc chủ động chào hỏi theo bản năng: “Anh Phồn.”
“Ừ.” Phong Phồn đáp một tiếng đơn giản, hoàn toàn không có ý phản ứng lại Dung Kiều Mộc, chỉ cúi đầu chơi điện thoại tiếp. Dung Kiều Mộc lại ngẩng đầu nhìn về phía Price, chỉ thấy bóng lưng người nọ xoay người rời đi.
Dung Kiều Mộc tâm tư nhạy bén lập tức hiểu ra Phong Phồn đang bảo vệ mình, tuy cậu cảm thấy bản thân vẫn tự đối phó được nhưng vẫn cảm kích bổ sung một câu: “Cảm ơn anh Phồn.”
“Ừ.” Phong Phồn vẫn tỏ ra lãnh đạm, tiếp tục tập trung chơi game. Dung Kiều Mộc cúi đầu liếc mắt nhìn màn hình điện thoại của Phong Phồn thì thấy mình và hắn chơi cùng một trò, hơn nữa số cửa Phong Phồn đã qua còn hơn cậu mấy trăm. Dung Kiều Mộc chân chó giơ điện thoại của mình ra trước mặt Phong Phồn, dùng giọng điệu lấy lòng hiếm hoi, hỏi, “Anh Phồn, bàn này chơi kiểu gì?”
Phong Phồn liếc mắt nhìn đứa nhóc bên cạnh, nhìn ánh mắt sáng long lanh kia mà bất đắc dĩ nhận lấy điện thoại.
Bàn mà Dung Kiều Mộc không qua được chỉ là trò trẻ con với Phong Phồn, chưa đầy một phút hắn đã phá xong cửa ải đã khiến Dung Kiều Mộc hoài nghi cuộc đời nãy giờ, sau đó không nói một lời nhét điện thoại vào tay Dung Kiều Mộc. Dung Kiều Mộc còn định nói cảm ơn với Phong Phồn, bỗng cảm thấy có người đẩy phía sau một chút. Cậu quay đầu lại theo bản năng thì thấy hỗ trợ Tô Mạc Già của OB đang cười híp mắt với Dung Kiều Mộc, còn chủ động mở miệng chào hỏi cậu một chút: “Cậu cũng ở đây hả, cừu non eSports?”
Dung Kiều Mộc là một hỗ trợ mới đến, nhìn thấy hỗ trợ mạnh nhất LPL hiện tại vốn nên cực kỳ tôn kính, nhưng lúc này Dung Kiều Mộc chỉ cảm thấy lửa giận không hiểu sao nhen nhóm trong lòng, cực kỳ muốn dùng nắm đấm dạy Tô Mạc Già làm người. Hiển nhiên Tô Mạc Già không biết suy nghĩ trong đầu Dung Kiều Mộc, trái lại còn cực kỳ thân thiện ngồi xuống bên cạnh cậu, tỏ vẻ muốn chơi game trong điện thoại với Dung Kiều Mộc.
Thấy tiền bối chủ động làm thân, Dung Kiều Mộc quyết định nhịn xuống, cừu non eSports thì cừu non eSports đi, hiện tại dù có vặt cổ Tô Mạc Già bắt anh ta xóa weibo thì sao, chẳng nhẽ còn có thể đánh chết tất cả những người xem weibo anh ta chắc. Người khác tạm thời không nói, ít nhất là sẽ diệt môn cả cái đội SSS nhà bên.
Trước đây Dung Kiều Mộc đã nghe người ở SSS hăng hái nói về người tên Tô Mạc Già này. Theo A Sầu tổng kết lại thì chính là nếu không phải anh ta chơi game giỏi thì đã bị Phong Phồn đánh chết lâu rồi. Sau năm mà Kiều Mục giải nghệ, cái danh hỗ trợ mạnh nhất LPL cuối cùng cũng rơi lên đầu Tô Mạc Già. Phong Phồn và Kiều Mục năm đó là bộ đôi vàng trong lòng fan eSports Trung Quốc, khi Tô Mạc Già mới đi hỗ trợ cho Phong Phồn thì luôn bị lôi ra so sánh suốt ngày với Kiều Mục, quả thực bị chửi cho thương tích đầy mình. Nhưng đối mặt với bao nghi vấn, trước giờ Tô Mạc Già vẫn không hề tỏ thái độ, vẫn vừa thi đấu vừa u mê làm thơ con cóc như trước, đồng thời chứng minh thao tác và ý thức của mình xứng đáng để làm hỗ trợ cho ADC mạnh nhất LPL. Sau đó cuối cùng Tô Mạc Già cũng được thừa nhận và yêu mến, thậm chí còn được vinh danh là hỗ trợ mạnh nhất LPL từ sau khi Kiều Mục giải nghệ, đồng thời giữ vững danh hiệu đó đến tận bây giờ.
Tô Mạc Già, nam, 20 tuổi, chiều cao không rõ nhưng cũng không cao lắm, là hỗ trợ của đội tuyển OB, cũng là hỗ trợ mạnh nhất LPL hiện tại. Thân là nam thanh niên văn nghệ, lúc nào cũng đeo kính gọng vàng và để tóc chia ngôi 3:7 kiểu học sinh trí thức, theo lời anh ta nói thì chính là nhìn qua đã thấy phong độ tri thức ngập trời, mà theo lời Thôi Duẫn Hiền thì lại là nhìn y hệt thằng biến thái. Mà tên biến thái này ngoại trừ chơi game còn có một đam mê khác, đó chính là thường xuyên dùng trình độ văn học chưa hết cấp 3 của mình để làm thơ ba xu trên Weibo. Tất nhiên Tô Mạc Già thì nghĩ đó là thơ, dân tình hóng hớt lại cho rằng đây là màn trình diễn bộ môn nghệ thuật dân gian truyền thống Ba Câu Rưỡi*. Hồi đó có một chương trình HipHop đang hot, mọi người nhờ đó mới nhận ra thơ của Tô Mạc Già chính là gom lại từ bản rap đó.
*Ba Câu Rưỡi là một loại hình nghệ thuật dân gian. Biểu diễn với bốn người, ba người trước mỗi người sẽ nói một câu dài, người thứ tư sẽ nói một câu ngắn, câu ngắn này sẽ tổng kết nội dung của ba câu trên. Ở đây ý chỉ Tô Mạc Già là người viết văn thơ lai láng trên mạng, nhưng thật ra là đọc văn của người khác rồi tóm ý lại biến thành như ý tưởng của mình.
Vốn Tô Mạc Già đang thoải mái làm thanh niên văn nghệ, chưa từng động chạm gì tới cậu nhóc chơi hỗ trợ của GG mà thậm chí tên còn chưa biết này. Nhưng bi kịch phát sinh vào một buổi chiều âm u gió lớn, nếu buổi chiều hôm đó có gì không bình thường thì đại khái chính là do Weibo chính thức của liên minh cho đăng tải trailer quảng bá. Mà không ngoài dự đoán, Dung Kiều Mộc với gương mặt nhỏ nhắn ôn hòa xinh đẹp này đã hút được vô số fan trong nháy mắt.
Chuyện tới đây coi như vẫn bình thường, nhưng thị phi nổi lên bắt đầu từ cái comment đầu tiên dưới bài đăng trailer này, mà comment đó lại là của nam thanh niên văn nghệ dỏm Tô Mạc Già, hỗ trợ mạnh nhất LPL. Tô Mạc Già dùng trình độ văn học khiến người ta giận sôi gan để trả lời:
Rực lên lửa chiến thật là vui
Đối thủ mới cũ ai cũng xịn
Nếu hỏi tôi yêu người nào nhất
Cừu non eSports đảm bảo luôn.
Comment này của Tô Mạc Già còn kèm theo ảnh cap mặt Dung Kiều Mộc trong đoạn trailer tuyên truyền kia, nếu như không phải tên Weibo của Tô Mạc Già lù lù ở đó, Dung Kiều Mộc quả thực hoài nghi liệu có phải fan WG anti cậu cố tình hãm hại không.
Tô Mạc Già đông fan nên thu hút cực nhiều dân tình đến hóng, kết quả là trong một đêm, cái danh cừu non eSports của Dung Kiều Mộc đã được truyền khắp tổ quốc, đại giang nam bắc, vạn dặm non sông. Dung Kiều Mộc thực sự muốn nói với Tô Mạc Già một câu chân thành, nếu như không phải vì anh chơi game giỏi, tôi cũng đã sớm đập anh ra bã.
Hết chương 33.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook