Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa
-
Quyển 1 - Chương 40: Động lòng
“Ngươi nói cái gì? Tiểu Long Nhi tự mình đi chơi?” Long Duệ nổi trận lôi đình, quang trên thân đối với hai lính tôm tướng cua kia giận dữ hét, thật sự tức giận.
Kia hai tên lính tôm tướng cua trông coi Tiểu Long Nhi nơm nớp lo sợ lui ở trong góc, vẻ mặt cầu xin, trong lòng thập phần sợ sệt cùng hối hận.
Bọn họ sau khi Tiểu Long Nhi rời khỏi, sợ h
i vô cùng, lại đuổi không kịp, cuối cùng đành phải quyết định đi về phía Long Vương bẩm báo, nếu không xảy ra chuyện gì, bọn họ chết mười lần cũng không đủ.
Long Duệ đang ngủ mê man, đột nhiên bị đánh thức, lại nghe đến Tiểu Long Nhi tự mình chạy ra ngoài chơ, sợ tới mức cơn buồn ngủ tiêu tán, thẳng tắp ngồi xuống, tức sùi bọt mép.
“Các ngươi đang làm gì vậy? Lúc bé chạy ra ngoài sao các ngươi không ngăn cản? Hiện tại mới đến nói cho bổn vương, có phải muốn tìm cái chết hay không?” Long Duệ lửa giận phừng phừng, bảo vệ Kim Long là trách nhiệm lớn nhất của Long Tộc, hơn nữa bây giờ còn là một Tiểu Kim Long mới sinh như thế.
“Long Vương, tiểu nhân, tiểu nhân không có pháp lực cao cường như Tiểu Điện Hạ, Tiểu Điện Hạ chạy trốn rất nhanh, tiểu nhân đuổi không kịp a.” Một tên tôm binh bạo gan trong lòng run sợ nói, bọn họ cũng vô tội, ủy khuất vô cùng.
Long Duệ thật sự là bị bọn họ làm cho tức chết rồi, rõ ràn. Nhưng sau một trận hoảng hốt bỗng nhớ lại, lập tức vận dụng pháp lực đi thăm dò tìm tòi xem Tiểu Long Nhi
Chỉ chốc lát sau sau, hắn liền thấy được hai bóng dáng quen thuộc, chỉ thấy Tiểu Long Nhi đang ở cùng một chỗ với Long Triệt, hai người vừa nói vừa cười, dáng vẻ vô cung vui sướng.
Nguyên lai là gặp gỡ Long Triệt, đến đây hắn hơi thả lỏng tâm tư một chút, hoàn hảo hoàn hảo, gặp gỡ là người của Long Tộc, Long Triệt biết bé là Kim Long, nhất định sẽ bảo hộ hắn. Cho nên hắn lúc này thoải mái rất nhiều, không hề lo lắng.
“Tốt lắm, các ngươi nên làm gì thì đi làm đi. Tiểu Điện Hạ bây giờ rất an toàn, bé và Đông Hải Long Vương ở cùng một chỗ.” Long Duệ hướng bọn họ phất tay nói, chính mình cũng một lần nữa nằm xuống, hai nữ nhân bên người vội vàng trèo lên.
Lúc này, tại khu vực của Đông Hải, Tiểu Long Nhi đang phe phẩy cái đuôi nhỏ xinh của mình, vô cùng cao hứng cùng Long Triệt cùng nhau lượn lờ ở dưới biển, Long Triệt biết hắn muốn đi xem Long Cung, liền không nói hai lời, lập tức dẫn hắn đi xem cung điện của mình.
“Long thúc thúc, tại sao các ngài đều có Long Cung a?” Tiểu Long Nhi mở to mắt tò mò, nhanh như chớp chuyển động, hâm mộ nói. Bé tại sao lại không có?
Long Triệt nghe được câu hỏi nũng nịu của cậu bé, không tự chủ được nở nụ cười, càng ngày càng cảm mến bé. Tiểu tử kia tuy còn nhỏ nhưng có lễ phép, lại đáng yêu, thật sự là báu vật đáng yêu nhất của thiên hạ tập hợp lại.
Hắn nếu là có con như vậy, chỉ sợ nằm mơ cũng nở nụ cười. Long Triệt nhìn Tiểu Long Nhi, trong lòng thật hâm mộ, lại khát vọng không thôi, không biết là con nhà ai, hắn thật hận không thể là con của mình a.
Tiểu Long Nhi không biết tâm tư của hắn, một bên chơi đùa, một bên thường thường quay đầu nhìn hắn mỉm cười ngọt ngào, nếu không thì làcũng nắm tay hắn, bay lên lượn xuống.
Long Triệt yêu cực kì từng động tác nhỏ của bé, thường thường muốn ôm hắn một chút, thậm chí còn nhịn không được hôn hắn. “Bảo Bối à, nếu con thích Long Cung, ta đem Long Cung của ta tặng cho con, được không?”
“Nha……” Tiểu Long Nhi thực kinh ngạc, lập tức cười, cái đầu rồng nho nhỏ không ngừng phe phẩy, cái miệng nhỏ nhắn hét lên: “Bảo Bối không cần, Bảo Bối không cần, mẫu hậu nói, không phải là của mình thì không thể nhận.” Giống như vị Long Vương kia ở trong nhà cũng nói qua, cũng muốn đem Long Cung cho bé, nếu là bé muốn hết, bé sẽ có hai cái Long Cung, nhưng là mẫu hậu đã dạy bé, không thể lấy bất cứ món gì của người khác, cho nên bé muốn vâng lời mẫu hậu hơn.
Long Triệt càng thích hắn, mang theo hắn hướng Long Cung của mình bơi đi. Chỉ chốc lát sau, liền thấy được một tòa Long Cung hoa lệ xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Kia hai tên lính tôm tướng cua trông coi Tiểu Long Nhi nơm nớp lo sợ lui ở trong góc, vẻ mặt cầu xin, trong lòng thập phần sợ sệt cùng hối hận.
Bọn họ sau khi Tiểu Long Nhi rời khỏi, sợ h
i vô cùng, lại đuổi không kịp, cuối cùng đành phải quyết định đi về phía Long Vương bẩm báo, nếu không xảy ra chuyện gì, bọn họ chết mười lần cũng không đủ.
Long Duệ đang ngủ mê man, đột nhiên bị đánh thức, lại nghe đến Tiểu Long Nhi tự mình chạy ra ngoài chơ, sợ tới mức cơn buồn ngủ tiêu tán, thẳng tắp ngồi xuống, tức sùi bọt mép.
“Các ngươi đang làm gì vậy? Lúc bé chạy ra ngoài sao các ngươi không ngăn cản? Hiện tại mới đến nói cho bổn vương, có phải muốn tìm cái chết hay không?” Long Duệ lửa giận phừng phừng, bảo vệ Kim Long là trách nhiệm lớn nhất của Long Tộc, hơn nữa bây giờ còn là một Tiểu Kim Long mới sinh như thế.
“Long Vương, tiểu nhân, tiểu nhân không có pháp lực cao cường như Tiểu Điện Hạ, Tiểu Điện Hạ chạy trốn rất nhanh, tiểu nhân đuổi không kịp a.” Một tên tôm binh bạo gan trong lòng run sợ nói, bọn họ cũng vô tội, ủy khuất vô cùng.
Long Duệ thật sự là bị bọn họ làm cho tức chết rồi, rõ ràn. Nhưng sau một trận hoảng hốt bỗng nhớ lại, lập tức vận dụng pháp lực đi thăm dò tìm tòi xem Tiểu Long Nhi
Chỉ chốc lát sau sau, hắn liền thấy được hai bóng dáng quen thuộc, chỉ thấy Tiểu Long Nhi đang ở cùng một chỗ với Long Triệt, hai người vừa nói vừa cười, dáng vẻ vô cung vui sướng.
Nguyên lai là gặp gỡ Long Triệt, đến đây hắn hơi thả lỏng tâm tư một chút, hoàn hảo hoàn hảo, gặp gỡ là người của Long Tộc, Long Triệt biết bé là Kim Long, nhất định sẽ bảo hộ hắn. Cho nên hắn lúc này thoải mái rất nhiều, không hề lo lắng.
“Tốt lắm, các ngươi nên làm gì thì đi làm đi. Tiểu Điện Hạ bây giờ rất an toàn, bé và Đông Hải Long Vương ở cùng một chỗ.” Long Duệ hướng bọn họ phất tay nói, chính mình cũng một lần nữa nằm xuống, hai nữ nhân bên người vội vàng trèo lên.
Lúc này, tại khu vực của Đông Hải, Tiểu Long Nhi đang phe phẩy cái đuôi nhỏ xinh của mình, vô cùng cao hứng cùng Long Triệt cùng nhau lượn lờ ở dưới biển, Long Triệt biết hắn muốn đi xem Long Cung, liền không nói hai lời, lập tức dẫn hắn đi xem cung điện của mình.
“Long thúc thúc, tại sao các ngài đều có Long Cung a?” Tiểu Long Nhi mở to mắt tò mò, nhanh như chớp chuyển động, hâm mộ nói. Bé tại sao lại không có?
Long Triệt nghe được câu hỏi nũng nịu của cậu bé, không tự chủ được nở nụ cười, càng ngày càng cảm mến bé. Tiểu tử kia tuy còn nhỏ nhưng có lễ phép, lại đáng yêu, thật sự là báu vật đáng yêu nhất của thiên hạ tập hợp lại.
Hắn nếu là có con như vậy, chỉ sợ nằm mơ cũng nở nụ cười. Long Triệt nhìn Tiểu Long Nhi, trong lòng thật hâm mộ, lại khát vọng không thôi, không biết là con nhà ai, hắn thật hận không thể là con của mình a.
Tiểu Long Nhi không biết tâm tư của hắn, một bên chơi đùa, một bên thường thường quay đầu nhìn hắn mỉm cười ngọt ngào, nếu không thì làcũng nắm tay hắn, bay lên lượn xuống.
Long Triệt yêu cực kì từng động tác nhỏ của bé, thường thường muốn ôm hắn một chút, thậm chí còn nhịn không được hôn hắn. “Bảo Bối à, nếu con thích Long Cung, ta đem Long Cung của ta tặng cho con, được không?”
“Nha……” Tiểu Long Nhi thực kinh ngạc, lập tức cười, cái đầu rồng nho nhỏ không ngừng phe phẩy, cái miệng nhỏ nhắn hét lên: “Bảo Bối không cần, Bảo Bối không cần, mẫu hậu nói, không phải là của mình thì không thể nhận.” Giống như vị Long Vương kia ở trong nhà cũng nói qua, cũng muốn đem Long Cung cho bé, nếu là bé muốn hết, bé sẽ có hai cái Long Cung, nhưng là mẫu hậu đã dạy bé, không thể lấy bất cứ món gì của người khác, cho nên bé muốn vâng lời mẫu hậu hơn.
Long Triệt càng thích hắn, mang theo hắn hướng Long Cung của mình bơi đi. Chỉ chốc lát sau, liền thấy được một tòa Long Cung hoa lệ xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook