Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa
-
Quyển 1 - Chương 35: Nhị nữ cộng sự nhất nam
“Điện hạ, cô ta là ai?” Hồng Tuyến đỏ mắt nhìn nữ nhân bị Long Duệ đặt ở dưới thân, ghen tuông lan tràn nũng nịu hỏi.
Vu Mẫn đang sa vào bể dục vọng, bị nam nhân làm cho mê mẩn cả tâm hồn, nào biết đâu rằng có một nữ nhân tự nhiên từ đâu xuất hiện ra? Chỉ thấy nàng hai mắt mê ly, quần áo hỗn độn.
Long Duệ tức giận đang nằm nửa người trên mình Vu Mẫn đứng bật dậy, trừng mắt liếc nhìn Hồng Tuyến một cái, có chút không kiên nhẫn. Kêu nàng đến, thật không biết là sai lầm hay không a.
Hồng Tuyến thấy hắn nổi giận, bị dọa đến nhảy dựng, vội vàng cụp mắt xuống, làm khuôn mặt tươi cười thật cẩn thận nói: “Hồng Tuyến biết sai rồi, thỉnh điện hạ tha thứ, Hồng Tuyến cũng không dám nữa.” Nói xong, nước mắt đong đầy hốc mắt.
Vu Mẫn lúc này nghe được thanh âm kinh sợ của nữ nhân xa lạ, thế này mới phát hiện không biết nàng ta khi nào thì đến, phòng khách này ở đâu đột nhiên xuất hiện thêm một nữ nhân.
“Cô, cô là ai?” Vu Mẫn theo phản xạ tự nhiên muốn che khuất thân thể lõa lồ của chính mình, nhưng là bởi vì thân thể của Long Duệ còn nằm ở trên cơ thể của nàng, cho nên nàng có vẻ thập phần mất tự nhiên.
“Ta là nữ nhân của điện hạ, ta gọi là Hồng Tuyến.” Hồng Tuyến vốn cực kì xem thường nàng, đơn giản là Vu Mẫn là một phàm nhân, mà nàng là một San Hô tinh, thân phận địa vị tự nhiên so với phàm nhân tất nhiên sẽ cao hơn nhiều rồi. Nhưng là, ở trước mặt Long Duệ, nàng không dám biểu lộ ra sự khinh bỉ chính mình, sợ Long Duệ sẽ phản cảm.
Nữ nhân của điện hạ? Vu Mẫn có chút kỳ quái, nhưng đột nhiên thấy nàng không biết cảm thấy thẹn dựa vào trên người Long Duệ của nàng, chợt hiểu.
“Anh ấy là của ta.” Vu Mẫn tức giận cực kì, dùng bàn tay đang đặt ở trên người Long Duệ đẩy Hồng Tuyến ra, vô cùng tức giận nói. Nàng cực kì không có thói quen chính nam nhân thân thiết cùng với mình, có người ở bên ngoài.
Hồng Tuyến ngắm nàng liếc mắt một cái, trong mắt có chút khinh miệt, dựa vào cái gì nói Long Vương là của nàng? So với tư sắc, nữ nhân trước mắt không bằng chính mình. Luận dáng người, lại càng không đáng nói đến. Bất luận là ở một điểm nào, nàng ta vĩnh viễn cũng không là đối thủ của nàng.
“Ta là nữ nhân của điện hạ, cô cũng không ngoại lệ. Hầu hạ điện hạ, là trách nhiệm của chúng ta, chẳng phân biệt là cô hay ta.” Hồng Tuyến cố ý nói, nàng vẫn biết điện hạ không thích tranh giành tình nhân, hoặc là nữ nhân có tâm đố kỵ mãnh liệt.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Long Duệ đối với Vu Mẫn dưới thân vô cùng tức giận, cả giận nói: “Nữ nhân, cô còn muốn chịu ân sủng của ta liền ngoan ngoãn nghe lời, học tập Hồng Tuyến đi. Bằng không, nữ nhân muốn nằm trong lòng thiên thiên vạn vạn, không cần một mình ngươi đâu.”
Vu Mẫn nghe vậy, trong lòng run lên, không biết tại sao, đột nhiên liền sợ hãi lo lắng đứng lên, không dám nói thêm nữa. Đành phải oán hận trừng mắt liếc nhìn Hồng Tuyến một cái, nũng nịu phục tùng.
“Dạ, muội đã biết.” Nàng biết vâng lời, nhẹ giọng khinh ngữ, ra dáng như đã bị giáo huấn, lập tức liền chiếm được khen ngợi của Long Duệ.
Long Duệ đối với biểu hiện của Vu Mẫn phi thường vừa lòng, hôn nàng một cái, mỉm cười nói: “Không sai, không sai, cô thực thông minh, bổn vương thích.”
Hồng Tuyến nghe xong, tuy rằng bất mãn, nhưng là không dám nói thêm gì. Toàn tâm toàn ý áp vào lấy lòng Long Duệ, cùng Vu Mẫn tranh thủ tình cảm.
Đắc ý nhất là Long Duệ, hắn là ôm trái ôm phải, gặp sô pha nhỏ không đủ lớn, nghĩ nghĩ, lén lút đem sô pha nho nhỏ biến thành một chiếc giường đôi, tự nhiên ba người lăn ở trên mặt giường, cũng không cảm thấy chật chội, ngược lại cũng có tình thú.
Vu Mẫn cùng Hồng Tuyến hai người, bán mạng hầu hạ cùng khiêu khích Long Duệ, đủ loại thanh âm kích tình thoải mái thay nhau vang lên, tràn ngập vào tai của Tử Tô đang ở trong phòng.
Vu Mẫn đang sa vào bể dục vọng, bị nam nhân làm cho mê mẩn cả tâm hồn, nào biết đâu rằng có một nữ nhân tự nhiên từ đâu xuất hiện ra? Chỉ thấy nàng hai mắt mê ly, quần áo hỗn độn.
Long Duệ tức giận đang nằm nửa người trên mình Vu Mẫn đứng bật dậy, trừng mắt liếc nhìn Hồng Tuyến một cái, có chút không kiên nhẫn. Kêu nàng đến, thật không biết là sai lầm hay không a.
Hồng Tuyến thấy hắn nổi giận, bị dọa đến nhảy dựng, vội vàng cụp mắt xuống, làm khuôn mặt tươi cười thật cẩn thận nói: “Hồng Tuyến biết sai rồi, thỉnh điện hạ tha thứ, Hồng Tuyến cũng không dám nữa.” Nói xong, nước mắt đong đầy hốc mắt.
Vu Mẫn lúc này nghe được thanh âm kinh sợ của nữ nhân xa lạ, thế này mới phát hiện không biết nàng ta khi nào thì đến, phòng khách này ở đâu đột nhiên xuất hiện thêm một nữ nhân.
“Cô, cô là ai?” Vu Mẫn theo phản xạ tự nhiên muốn che khuất thân thể lõa lồ của chính mình, nhưng là bởi vì thân thể của Long Duệ còn nằm ở trên cơ thể của nàng, cho nên nàng có vẻ thập phần mất tự nhiên.
“Ta là nữ nhân của điện hạ, ta gọi là Hồng Tuyến.” Hồng Tuyến vốn cực kì xem thường nàng, đơn giản là Vu Mẫn là một phàm nhân, mà nàng là một San Hô tinh, thân phận địa vị tự nhiên so với phàm nhân tất nhiên sẽ cao hơn nhiều rồi. Nhưng là, ở trước mặt Long Duệ, nàng không dám biểu lộ ra sự khinh bỉ chính mình, sợ Long Duệ sẽ phản cảm.
Nữ nhân của điện hạ? Vu Mẫn có chút kỳ quái, nhưng đột nhiên thấy nàng không biết cảm thấy thẹn dựa vào trên người Long Duệ của nàng, chợt hiểu.
“Anh ấy là của ta.” Vu Mẫn tức giận cực kì, dùng bàn tay đang đặt ở trên người Long Duệ đẩy Hồng Tuyến ra, vô cùng tức giận nói. Nàng cực kì không có thói quen chính nam nhân thân thiết cùng với mình, có người ở bên ngoài.
Hồng Tuyến ngắm nàng liếc mắt một cái, trong mắt có chút khinh miệt, dựa vào cái gì nói Long Vương là của nàng? So với tư sắc, nữ nhân trước mắt không bằng chính mình. Luận dáng người, lại càng không đáng nói đến. Bất luận là ở một điểm nào, nàng ta vĩnh viễn cũng không là đối thủ của nàng.
“Ta là nữ nhân của điện hạ, cô cũng không ngoại lệ. Hầu hạ điện hạ, là trách nhiệm của chúng ta, chẳng phân biệt là cô hay ta.” Hồng Tuyến cố ý nói, nàng vẫn biết điện hạ không thích tranh giành tình nhân, hoặc là nữ nhân có tâm đố kỵ mãnh liệt.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Long Duệ đối với Vu Mẫn dưới thân vô cùng tức giận, cả giận nói: “Nữ nhân, cô còn muốn chịu ân sủng của ta liền ngoan ngoãn nghe lời, học tập Hồng Tuyến đi. Bằng không, nữ nhân muốn nằm trong lòng thiên thiên vạn vạn, không cần một mình ngươi đâu.”
Vu Mẫn nghe vậy, trong lòng run lên, không biết tại sao, đột nhiên liền sợ hãi lo lắng đứng lên, không dám nói thêm nữa. Đành phải oán hận trừng mắt liếc nhìn Hồng Tuyến một cái, nũng nịu phục tùng.
“Dạ, muội đã biết.” Nàng biết vâng lời, nhẹ giọng khinh ngữ, ra dáng như đã bị giáo huấn, lập tức liền chiếm được khen ngợi của Long Duệ.
Long Duệ đối với biểu hiện của Vu Mẫn phi thường vừa lòng, hôn nàng một cái, mỉm cười nói: “Không sai, không sai, cô thực thông minh, bổn vương thích.”
Hồng Tuyến nghe xong, tuy rằng bất mãn, nhưng là không dám nói thêm gì. Toàn tâm toàn ý áp vào lấy lòng Long Duệ, cùng Vu Mẫn tranh thủ tình cảm.
Đắc ý nhất là Long Duệ, hắn là ôm trái ôm phải, gặp sô pha nhỏ không đủ lớn, nghĩ nghĩ, lén lút đem sô pha nho nhỏ biến thành một chiếc giường đôi, tự nhiên ba người lăn ở trên mặt giường, cũng không cảm thấy chật chội, ngược lại cũng có tình thú.
Vu Mẫn cùng Hồng Tuyến hai người, bán mạng hầu hạ cùng khiêu khích Long Duệ, đủ loại thanh âm kích tình thoải mái thay nhau vang lên, tràn ngập vào tai của Tử Tô đang ở trong phòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook