Rơi Vào Hoàng Hôn
Chương 30

Edit: Doãn.

Giáo quan cầm một chiếc kìm, bên trên còn dính móng tay nhỏ.

Tiếng khóc của anh trai tôi vang vọng khắp căn phòng chật hẹp, nước mắt chảy liên tục không ngăn được, với biểu cảm thống khổ mà tôi chưa bao giờ được trông thấy, đau không thể tả, anh ngã phịch xuống ghế, tiêu cự hoàn toàn tan rã, chỉ có cơ thể là vẫn còn co giật.

"Tôi liếm! Tôi liếm!" Tôi bò dưới đất, dùng lưỡi liếm sạch đống dịch đục màu trắng, liếm đến nền nhà sạch sẽ, rồi lại ngước đầu tiếp tục mút hết tinh dịch còn sót trên dương v*t của Tống Di Chương, chẳng khác nào một con chó.

Tôi thật sự suy sụp, tôi không thể chấp nhận được việc gã động vào người anh trai tôi thêm một lần nào nữa, một lần cũng không! Tôi sẽ phát điên mất! Các dây thần kinh trong não tôi như bị bóp nát từng chút một, đến cuối cùng chỉ còn  biết vâng lời mà thôi.

Chỉ cần không động vào anh trai tôi nữa, muốn tôi làm gì cũng được!

Tống Di Chương ngồi xổm xuống đất, bóp miệng tôi nhìn một lượt, "Biểu hiện tốt lắm, nửa tiếng sau cậu sẽ đi quay video, làm được không?"

Tôi gật đầu lia lịa, gã tán thưởng vỗ nhẹ vào mặt tôi sau đó bước ra ngoài cùng hai giáo quan.

"Anh ơi! Anh ơi!" Tôi muốn đứng dậy chạy đến bên cạnh anh tôi, song đầu gối lại đau đến mức động đậy không nổi, cảm xúc như vỡ oà, suýt tí nữa tôi đã bò qua.

"Anh! Em xin lỗi!" Tôi nhìn bàn tay của anh, móng ở ngón út và ngón vô danh đã biến mất.

Tôi thà rằng là tôi chết.

"Tu Mạn...." Mặt anh tôi tái nhợt, nước mắt còn lộ rõ, giọng khàn đặc.

Tôi khóc miên man, "Xin lỗi! Xin lỗi! Em thực sự xin lỗi anh! Xin lỗi!" Tôi không còn biết mình phải làm gì ngoài việc xin lỗi anh nữa.

Anh trai tôi không nói lời nào, tôi cứ khóc, chẳng rõ qua bao lâu, tôi nghe anh trai tôi thì thào, "Là anh trai không bảo vệ tốt cho em."

Khi tia nắng duy nhất còn sót lại của mặt trời khuất bóng, tôi nghe thấy tiếng kêu của bầy ngỗng.

Cuối cùng tôi quỳ trên mặt đất, quay một đoạn video rất dài, tôi đã bật khóc, thừa nhận rằng tôi là một tên dối trá, lừa dối bố mẹ chỉ vì quá nhớ họ. Bố mẹ tôi hẳn đã tin rồi, bởi vì bọn họ chưa từng xuất hiện.

Anh trai tôi nằm ở bệnh xá hai ngày, ngón út và ngón áp út của bàn tay trái quấn đầy băng gạc.

Sau lần đó Tống Di Chương ngày càng đòi hỏi không biết tiết chế, chẳng những làm tôi dưới vòi sen, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể lôi đôi đến Tư Quá Thất hoặc nhà tắm để thoã mãn gã.

Đầu gối, mặt, nói cách khác là toàn bộ thân thể tôi, tất cả đều đã dần kết thân với mặt đất hết rồi.

Không đơn giản chỉ là làm tình, tôi còn bị gã dùng đạo cụ thọc ra thọc vào bên trong cơ thể.

Lực đạo trên tay gã không hề tiết chế, tôi thường xuyên bị cái máy rung có độ dài gấp mấy lần dương v*t của gã làm cho chảy máu, đau đớn đến độ mặt rút cạn sắc máu gã cũng chả buồn dừng lại.

Có đôi lúc để toại nguyện thứ sở thích quái đản của gã, cùng với thói quen chơi SM, gã đánh tôi gần như dở sống dở chết.

Một lần kia gã uống say tí bỉ, cả người nồng nặc mùi rượu, tôi đã phải đi súc ruột vì bị đâm xỏ quá dã man, máu chảy y hệt người đàn bà khó sinh, đỡ tốn kém dầu bôi trơn, đau tưởng chừng như cả đời này không thể bước đi được nữa.

Gã sẽ dùng vòng cổ trói tôi vào lan can sắt, một bên dùng roi da quất mạnh mông tôi để lại những vết tím đỏ thẫm, một bên nói, "Cái mông đẹp thế này mà không bị đánh đòn thì quá uổng phí rồi."

"Lỗ đít của cậu rất đẹp, không bị chơi thì tiếc lắm."

Sau đó khi quan hệ xong sẽ đánh đập tôi tới bao giờ không động đậy được nữa thì thôi.

Bởi vì lúc ấy tôi sẽ không giãy giụa mạnh, không vì quá chặt mà kẹp đau gã nữa.

Giống một con búp bê tình dục rành rọt việc phục tùng.

Có lần chẳng rõ gã gặp phải chuyện gì, mặt vô cùng đỏ, tinh phần phấn chấn, nói năng điên cuồng, tựa như bị mất trí vậy, hôm đó gã đánh tôi nhiều đến bụng chảy đầy máu.

Thỉnh thoảng gã hút thuốc, tiếp đó dùng điếu thuốc còn nghi ngút khói đó ấn xuống lưng dưới của tôi tạo thành một vết sẹo, hưởng thụ tiếng hét thống khổ của tôi, cũng bởi do thời gian chịu đựng quá nhiều, tôi đã sớm nhẫn nhịn tốt hơn.

Vì vậy gã cho rằng tôi không chủ động phục vụ mình, cho tôi uống một ít thuốc, tiếp đó quay lại dáng vẻ đầu óc trống rỗng không kiểm soát được bản thân của tôi, hôm sau bắt tôi phải xem nó, vừa chơi tôi vừa mắng tôi lẳng lơ chẳng thua gì cái máy gọi giường.

Gã hỏi tôi, bị một người đàn ông đánh mông sướng hơn, hay nằm dạng chân cho đàn ông chơi sẽ sướng hơn.

Tôi hỏng mất rồi, thật sự.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương