Quyền Trượng
-
Quyển 2 - Chương 28
Mèo nhỏ quẫy đạp trong nước hai cái, vậy mà không có chìm xuống, còn hướng về phía y bơi đến.
“…” Yannick vẫn cho rằng chỉ có chó mới bơi được, con mèo này quả thực đã làm mới thế giới quan của y.
Chỉ là thân hình mèo con quá nhỏ, mực nước chỉ tới ngực của nhân loại thiếu chút nữa đã nhấn chìm nó, cuối cùng vẫn là Yannick sinh lòng từ bị vớt nó lên.
“Meo meo ~~~” Mèo con đã ướt sũng thành một đám lông đen kịt hắt hơi một cái, vô tội nhìn y.
“…” Thần quan có chút khiết phích chỉ hận không thể ném thứ này ra ngoài
“Meo meo?” Mèo con nũng nịu lấy lòng muốn xoay đầu liếm ngón tay của y, chỉ tiếc cổ quá ngắn với không tới, cuối cùng đành lui một bước, đổi thành dùng đầu cọ.
Yannick đến cùng cũng không cưỡng chế mang nó dời đi, dù sao cả hồ tắm lớn như vậy, muốn đổi nước một lần cũng rất phiền toái, hơn nữa con vật nhỏ này nhìn qua cũng không đến nổi quá bẩn —— y chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
“Nếu đã xuống rồi, vẫn nên tắm một lần cho sạch vậy!” Thần quan một tay nâng mèo, một tay vẫy nước xối lên người nó, lại không ngừng xoa xoa lông của mèo con, chỉ kém tìm bàn chải đến chà sát.
Kết quả con mèo này không hổ có thể khiến thế giới quan của y thay đổi, nó không chỉ không giãy dụa gầm gừ mà còn tỏ ra rất hưởng thụ nheo mắt lại, ngoan ngoãn tựa vào bàn tay y mặc y chà đạp. Dựa theo trình độ khoe mẽ bán manh này, ngay cả thần quan mặt trắng lòng đen cũng có chút mủi lòng.
Yannick: “Bé con muốn đi theo ta?”
Con mèo nhỏ: “Meo meo ~ “
Yannick: “Ta không thể ở mãi tại La Serena, đợi khi đến thủ đô nói không chừng sẽ nhanh chóng bị giải quyết rồi. Mèo thủ đô có thể không giống với mèo nông thôn như bé, đến lúc đó bé đừng để bị kẻ khác khi dễ đến mức chỉ có thể chạy trốn.”
Con mèo nhỏ: “Meo meo ~ “
Yannick: “Dẫn theo bé con, bé con có thể làm gì? Biết nấu cơm sao?”
Con mèo nhỏ: “Meo meo meo meo ~ “
Yannick: “Chỉ biết ăn? Coi như xong, thứ đó ta cũng biết, nói cái gì đó ta không biết đi.”
Con mèo nhỏ: “Meo meo ~ meo meo meo meo ~ “
Yannick: “… Nghe không hiểu.”
Y làm sao sẽ lệch lạc đến mức cho rằng mèo ở thế giới ma pháp sẽ hiểu được tiếng người chứ?
Mèo nhỏ sau khi tắm rửa sạch sẽ liền bị ném vào đống vải bố, đợi khi nó thành công giãy dụa thoát ra chỉ thấy thần quan đang đưa lưng về phía mình mặc quần áo. Tấm lưng trắng nõn bán lộ, bởi vì đã sắp đi ngủ, Yannick cũng không mặc lại áo bào thần quan như bình thường mà mặc vào bộ áo ngủ được thành chủ Tyler cung cấp.
Chất liệu vải mềm trơn mịn phủ lên thân thể, bao quanh vùng eo hông thon gầy và cái mông vung cao càng thêm tôn lên vóc người hoàn hảo của thần quan —— y thật ra cũng không nhu nhược như bề ngoài.
Mèo con mềm mại kêu một tiếng, đi đến bên cạnh thần quan, cọ cọ chân y.
Yannick đã mặc xong áo ngủ, thấy bộ lông của mèo con cũng đã gần khô liền cầm vải bố lên giúp nó tỉ mỉ lau lại một lần, thẳng đến khi bộ lông hoàn toàn dựng lên mới ác liệt cười ha ha một tiếng, buông tha cho nó.
Y ôm mèo con về phòng, bé cưng tinh linh đã tỉnh lại, đang không ngừng bò tới bò lui trên đệm mềm, nhìn thấy Yannick liền vô cùng phấn khích nhào qua, ôm chân của y bò lên. Yannick hết cách, chỉ đành cúi người ôm lấy bé đặt về ghế salon, lại ném mèo con qua cùng.
“Hai đứa ở chung cho tốt.”
Yannick cũng không quan tâm một đứa bé tinh linh và một con mèo có thể nghe hiểu lời nói của mình hay không, dù sao mèo nhỏ như vậy cũng không thể khiến tinh linh bị thương, hơn nữa mèo con cũng nhanh nhẹn, tinh linh sẽ không tóm được nó.
Yannick tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, bắt đầu chỉnh lý lại kiến thức ma pháp mình đã học được..
Y hiện tại đã có thể sử dụng trị liệu thuật cấp trung, trong cơ thể cũng đã hình thành xong vòng tuần hoàn ma lực hoàn chỉnh, chỉ cần có thể duy trì sự tăng trưởng liên tục của ma lực, một ngày nào đó y có thể sẽ dùng được pháp thuật cao cấp hơn. Mặc dù theo suy nghĩ của Yannick, cái gọi là ‘một ngày nào đó’ rất có thể chính là không bao giờ, thế nhưng xuất phát từ sự lo lắng cho tính mạng bản thân, y đương nhiên hy vọng ngày đó có thể đến càng nhanh càng tốt.
Phương pháp tăng trưởng ma lực chủ yếu chỉ có mấy loại, thứ nhất chính là chậm rãi hồi dưỡng, thường xuyên dùng kỹ năng, đợi độ thuần thục càng cao thì tốc độ vận chuyển ma lực sẽ càng nhanh, ma lực càng thâm hậu. Còn một cách nữa là mượn lực lượng từ bên ngoài, mà trọng yếu nhất chính là ma tinh, bất luận là pháp sư hay thần quan đều có thể nhanh chóng hập thụ ma lực từ ma tinh bổ sung vào cơ thể, bất quá phương pháp này rất đắt đỏ. Số lượng mười hai đồng vàng trước đó Yannick khổ sở kiếm về cũng chỉ đủ mua một túi lục sắc ma tinh ít ỏi, thế nhưng mười hai đồng vàng đối với một gia định có chút bần cùng đã là con số vô cùng lớn, hơn nữa tác dụng chủ yếu của ma tinh chính là đính lên pháp trượng, làm vật tăng phúc cho trang sức pháp thuật, số năng lượng có thể hấp thu trực tiếp là cực kỳ ít ỏi. Muốn dựa vào phương pháp này từng bước tấn cấp lên Đại ma đạo sư hoặc Pháp thánh cũng chỉ là mơ mộng hảo huyền.
Trên đời này trước giờ luôn không có thành công chỉ dựa vào may mắn.
Tu luyện ma pháp có hai loại cách thức, minh tưởng và luyện tập không gián đoạn. Quen tay nhanh việc, ma pháp cũng chính là như vậy, đơi khi ngươi đã luyện tập chú ngữ hơn trăm nghìn lần, cho dù ngươi đang trong thời điểm nguy cấp nhât, cơ thể cũng sẽ không chút do dự thay ngươi niệm ra.
Minh tưởng là một việc rất hao tổn tinh thần lực, mà luyện tập ma pháp lại dễ khiến ma lực mà cơ thể chứa đựng bị xói mòn. Vì vậy tác dụng của một túi nhỏ ma tinh này chính là, đúng lúc bổ sung ma lực bị tiêu hao cạn kiệt.
Rào cản lớn nhất của rất nhiều pháp sư và thần quan trong quá trình học tập ma pháp không gì ngoài chú ngữ.
Bởi vì thư tịch ở thời đại này vẫn còn rất quý giá, bình thường đều chỉ viết lên da dê, mà quyển trục da dê không phải nhà nhà đều có thể sở hữu, mỗi người học tập ma pháp nào phải ai cũng giàu nứt đố đổ vách, chỉ hơi động một tý là có thể đến thương điếm mua ma pháp quyển trục. Huống chi, có rất nhiều ma pháp cao cấp đều bị coi như bí mật thâm tàng bất lậu, cho dù là đến thương điếm cũng không tìm được, chỉ có thể dựa vào vận khí cá nhân.
Thần quan so với pháp sư thì tốt hơn một chút, dù sao người ta cũng có tổ chức tiền nhiều thế lớn để dựa vào, chỉ cần cố gắng bò lên, một ngày thành công liền có thể tiến vào thư viện của Giáo đình xem những thư tịch bị giới hạn. Mà pháp sư, phải nói rằng, chỉ có thể thuần túy dựa vào vận mệnh của mỗi người, nếu đụng được một đạo sư học thức uyên bác thì chính là cực kỳ có vận khí.
Nhân thân phận trước đây của cổ thân thể này ban tặng, làm nghĩa tử của Giáo chủ Công quốc Santos, lại là một người yêu thích nghệ thuật, y có thể thoải mái ra vào thư viện của Giáo đình, thuận tiện cũng có thể đọc được không ít thứ người thường không thể nhìn thấy, trong đó hiển nhiên cũng có không ít pháp thuật cao cấp.
Vì vậy trong đầu Yannick vẫn nhớ không ít chú ngữ cao cấp, bao gồm cả cái gọi là cao cấp trị liệu thuật, chúc phúc cùng với gia trì trạng thái, thậm chí còn có một ít cấm thuật đại triệu hoán trong truyền tuyết, tuy rằng đã thất lạc mất một phần.
Bất quá, giai đoạn hiện tại, những chú ngữ có vẻ rất lợi hại này vẫn đang chưa nằm trong khả năng sử dụng, việc Yannick cần làm không phải là đi học tập những chú ngữ này, mà là một lần lại một lần kiên trì không ngừng luyện tập trung cấp trị liệu thuật. Mỗi khi cảm nhận được ma lực trong cơ thể sắp tiêu hao hết liền cầm một khối ma tinh lên bổ sung ma lực, thẳng đến khi một túi ma tinh hoàn toàn tiêu hao hết, y rốt cục cũng đã có thể nắm giữ thuần thục trung cấp trị liệu thuật, đem chú ngữ nguyên bản cần mười giây mới có thể niệm xong rút ngắn còn ba giây.
Có rất nhiều người, trong quá trình học tập ma pháp đều truy cầu rút ngắn thời gian niệm chú ngữ, từ phương diện chiến đấu mà xét, đương nhiên thời gian niệm chú càng ngắn càng tốt, ví dụ như khi kẻ địch còn chưa niệm chú ngữ xong ngươi đã xuất thủ, đối phương liền trực tiếp không có khả năng phảng kháng. Bất quá, đợi khi đến cấp bậc của Hồng y giáo chủ hoặc Đại ma đạo sư, ngươi căn bản chính là không nhìn thấy đối phương niệm chú, người ta chỉ cần huy pháp trượng thì ma pháp cũng đã bắn ra.
Thế nhưng, có rất nhiều người vì tận lực truy cầu tốc độ mà bỏ quên điều kiện tiên quyết nhất, chất lượng. Có vài bộ phận chú ngữ có âm đọc rất gần nhau, nếu niệm chú quá nhanh, chú ngữ công kích rất có thể biến thành chú ngữ phụ trợ, mà nếu chú ngữ công kích của đối phương đã thành công đánh vào trên người ngươi, ngươi cũng chỉ có thể cúi đầu chào từ biệt với thế giới này.
Tuy rằng Yannick luôn cảm thấy vận mệnh của mình là một nhân vật pháo hôi phản diện, thế nhưng y cũng không hy vọng bản thân sẽ chết không minh bạch như vậy. Muốn sống lâu hơn một chút, đương nhiên phải chăm chỉ luyện tập.
Vươn tay chộp lấy túi ma tinh, phát hiện bên trong đã trống rỗng Yannick mới ý thức được thời gian trôi qua, y duỗi duổi cơ thể muốn đứng lên, tất cả cơ bắp trên người vì sự tiêu hao ma lực và tinh thần lực quá độ mà đã trở nên vô cùng uể oải, ngay cả muốn cử động ngón tay cũng không còn chút sức lực nào, chỉ có thể tìm điểm tựa chống đỡ chậm rãi đứng dậy, ngắt ngứ hướng về phía giường.
Mà bé cưng tinh linh cũng không biết đã cuộn lấy thảm ngủ say từ bao giờ.
Bé mèo con lập tức nhảy khỏi giường nhỏ, tâm trạng hưng phấn vây quanh chân y nịnh nọt.
“Giường của bé ở bên kia.” Yannick hất hàm nói với mèo con.
“Meo meo ~~” Đối phương chỉ mềm mại kêu một tiếng rồi lại tiếp tục quấn chân y đến bên giường, sau khi so sánh chiều cao của mình với chân giường liền bất chợt đeo theo áo ngủ của Yannick trèo lên, đợi đến khi leo đến khoảng đầu gối của Yannick mới nhảy sang mặt giường, tìm một vị trí thoải mái làm ổ xuống.
“…” Thần quan đã vô cùng mệt mỏi không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp nắm phần thịt mềm sau gáy mèo ném về phía thảm.
“Meo meo ~~” Mèo con đáng thương kêu thảm một tiếng, mà vị chủ nhân tân nhậm bên kia đã kéo chăn lên tiến vào mộng đẹp.
Sau đó, thần quan lần đầu tiên từ khi đến nơi này chìm vào giấc mộng.
Chuẩn xác mà nói, là một giấc mộng xuân.
Trong mộng, y ngủ đến nửa đêm chợt cảm thấy nóng bức, vì vậy liền kéo chăn qua một bên tận hưởng khí lạnh, nhưng ngay sau đó khu vực cổ và vành tai lại truyền đến khí tức ấm áp, tựa nư có người đang phả hơi ở bên cạnh y, sau đó còn thè lưỡi liếm nhẹ vành tai của y, chậm rãi nhấm mút giống như đang phẩm thưởng một món ngon tuyệt thế, rồi lại cũng không vội vàng ăn vào.
Làn da trắng nõn dâng lên một tầng sắc đỏ nhè nhẹ, thần quan hơi nhíu mày có chút cảm thấy không khỏe, khóe miệng hơi rũ xuống rên lên một tiếng bất mãn, chỉ là đôi môi của y rất nhanh đã bị một đôi môi lạnh lẽo khác ngậm lấy, đem thanh âm sau đó trực tiếp nuốt vào.
Dây lưng trên áo ngủ vốn cũng chỉ được thắt khá lỏng lẻo, đã lăn lộn hơn nửa đêm, dây lưng cũng bị tuột ra không sai biệt lắm, một bàn tay lạnh lẽo men theo áo choàng mở rộng trượt vào trong, khiến thần quan khẽ run lên trong giấc mơ, theo bản năng muốn trốn thoát, thế nhưng tứ chi lại bị một cỗ lực lượng vô hình vững vàng giam cầm, mí mắt vì sự tiêu hao tinh thần lực quá độ mà trĩu nặng đến không nhấc lên được, cả người đều bị vây trong trang thái mông lung nửa mộng nửa tỉnh.
Bàn tay kia dọc theo da thịt một đường xuống dưới, sau khi quen với cỗ băng lãnh nọ, Yannick trái lại bắt đầu cảm thấy cơ thể như bị ai đó châm lửa, trong đầu một mảnh hỗn loạn cái gì cũng không nghĩ được, đóa thù du ở trước ngực đã bị vê lấy, nhẹ nhàng chơi đùa, chậm rãi mân mê, mãi đến khi màu sắc nhàn nhạt nọ biến thành màu hồng đỏ xinh đẹp.
Cảm giác hơi đau đớn lại có chút nhột nhạt từ từ khuếch tán, một bên thù du trống vắng còn lại rất nhanh cũng được đồng dạng đối đãi, hơn nữa bàn tay kia còn có xu thế tiếp tục đi xuống!
“Không…” Tiến nói chưa dứt đôi môi đã lần nữa bị chà đạp đến sưng đỏ bất kham, người nọ không chút lưu tình công thành đoạt đất càng quét trong khoang miệng Yannick, ý đồ hấp thu càng nhiều.
Nếu như bây giờ có người ở bên cạnh, có thể thấy được chăn mền trên người thần quan đã được xốc lên hơn phân nửa, áo ngủ từ phần thắt lưng trở lên hoàn toàn được mở rộng, mái tóc dài màu bạc xõa tung mất trật tự trên gối đầu, da thịt trắng tuyết hiện lên một cái lại một cái vết hôn, hai điểm thù du trên ngực đã bị gặm cắn đến sưng đỏ… Chẳng biết vì duyên cớ gì, chân mày của thần quan càng lúc lại càng nhíu chặt, thân thể cũng không nhịn được cong về phía trước, bàn tay thả lỏng tại hai bên thân thể, bị ép bày ra tư thế mặc người xâm lược, một đạo hắc ảnh phủ trên người y, đang tiến hành cử động mờ ám không muốn người hay biết.
“…” Yannick vẫn cho rằng chỉ có chó mới bơi được, con mèo này quả thực đã làm mới thế giới quan của y.
Chỉ là thân hình mèo con quá nhỏ, mực nước chỉ tới ngực của nhân loại thiếu chút nữa đã nhấn chìm nó, cuối cùng vẫn là Yannick sinh lòng từ bị vớt nó lên.
“Meo meo ~~~” Mèo con đã ướt sũng thành một đám lông đen kịt hắt hơi một cái, vô tội nhìn y.
“…” Thần quan có chút khiết phích chỉ hận không thể ném thứ này ra ngoài
“Meo meo?” Mèo con nũng nịu lấy lòng muốn xoay đầu liếm ngón tay của y, chỉ tiếc cổ quá ngắn với không tới, cuối cùng đành lui một bước, đổi thành dùng đầu cọ.
Yannick đến cùng cũng không cưỡng chế mang nó dời đi, dù sao cả hồ tắm lớn như vậy, muốn đổi nước một lần cũng rất phiền toái, hơn nữa con vật nhỏ này nhìn qua cũng không đến nổi quá bẩn —— y chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
“Nếu đã xuống rồi, vẫn nên tắm một lần cho sạch vậy!” Thần quan một tay nâng mèo, một tay vẫy nước xối lên người nó, lại không ngừng xoa xoa lông của mèo con, chỉ kém tìm bàn chải đến chà sát.
Kết quả con mèo này không hổ có thể khiến thế giới quan của y thay đổi, nó không chỉ không giãy dụa gầm gừ mà còn tỏ ra rất hưởng thụ nheo mắt lại, ngoan ngoãn tựa vào bàn tay y mặc y chà đạp. Dựa theo trình độ khoe mẽ bán manh này, ngay cả thần quan mặt trắng lòng đen cũng có chút mủi lòng.
Yannick: “Bé con muốn đi theo ta?”
Con mèo nhỏ: “Meo meo ~ “
Yannick: “Ta không thể ở mãi tại La Serena, đợi khi đến thủ đô nói không chừng sẽ nhanh chóng bị giải quyết rồi. Mèo thủ đô có thể không giống với mèo nông thôn như bé, đến lúc đó bé đừng để bị kẻ khác khi dễ đến mức chỉ có thể chạy trốn.”
Con mèo nhỏ: “Meo meo ~ “
Yannick: “Dẫn theo bé con, bé con có thể làm gì? Biết nấu cơm sao?”
Con mèo nhỏ: “Meo meo meo meo ~ “
Yannick: “Chỉ biết ăn? Coi như xong, thứ đó ta cũng biết, nói cái gì đó ta không biết đi.”
Con mèo nhỏ: “Meo meo ~ meo meo meo meo ~ “
Yannick: “… Nghe không hiểu.”
Y làm sao sẽ lệch lạc đến mức cho rằng mèo ở thế giới ma pháp sẽ hiểu được tiếng người chứ?
Mèo nhỏ sau khi tắm rửa sạch sẽ liền bị ném vào đống vải bố, đợi khi nó thành công giãy dụa thoát ra chỉ thấy thần quan đang đưa lưng về phía mình mặc quần áo. Tấm lưng trắng nõn bán lộ, bởi vì đã sắp đi ngủ, Yannick cũng không mặc lại áo bào thần quan như bình thường mà mặc vào bộ áo ngủ được thành chủ Tyler cung cấp.
Chất liệu vải mềm trơn mịn phủ lên thân thể, bao quanh vùng eo hông thon gầy và cái mông vung cao càng thêm tôn lên vóc người hoàn hảo của thần quan —— y thật ra cũng không nhu nhược như bề ngoài.
Mèo con mềm mại kêu một tiếng, đi đến bên cạnh thần quan, cọ cọ chân y.
Yannick đã mặc xong áo ngủ, thấy bộ lông của mèo con cũng đã gần khô liền cầm vải bố lên giúp nó tỉ mỉ lau lại một lần, thẳng đến khi bộ lông hoàn toàn dựng lên mới ác liệt cười ha ha một tiếng, buông tha cho nó.
Y ôm mèo con về phòng, bé cưng tinh linh đã tỉnh lại, đang không ngừng bò tới bò lui trên đệm mềm, nhìn thấy Yannick liền vô cùng phấn khích nhào qua, ôm chân của y bò lên. Yannick hết cách, chỉ đành cúi người ôm lấy bé đặt về ghế salon, lại ném mèo con qua cùng.
“Hai đứa ở chung cho tốt.”
Yannick cũng không quan tâm một đứa bé tinh linh và một con mèo có thể nghe hiểu lời nói của mình hay không, dù sao mèo nhỏ như vậy cũng không thể khiến tinh linh bị thương, hơn nữa mèo con cũng nhanh nhẹn, tinh linh sẽ không tóm được nó.
Yannick tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, bắt đầu chỉnh lý lại kiến thức ma pháp mình đã học được..
Y hiện tại đã có thể sử dụng trị liệu thuật cấp trung, trong cơ thể cũng đã hình thành xong vòng tuần hoàn ma lực hoàn chỉnh, chỉ cần có thể duy trì sự tăng trưởng liên tục của ma lực, một ngày nào đó y có thể sẽ dùng được pháp thuật cao cấp hơn. Mặc dù theo suy nghĩ của Yannick, cái gọi là ‘một ngày nào đó’ rất có thể chính là không bao giờ, thế nhưng xuất phát từ sự lo lắng cho tính mạng bản thân, y đương nhiên hy vọng ngày đó có thể đến càng nhanh càng tốt.
Phương pháp tăng trưởng ma lực chủ yếu chỉ có mấy loại, thứ nhất chính là chậm rãi hồi dưỡng, thường xuyên dùng kỹ năng, đợi độ thuần thục càng cao thì tốc độ vận chuyển ma lực sẽ càng nhanh, ma lực càng thâm hậu. Còn một cách nữa là mượn lực lượng từ bên ngoài, mà trọng yếu nhất chính là ma tinh, bất luận là pháp sư hay thần quan đều có thể nhanh chóng hập thụ ma lực từ ma tinh bổ sung vào cơ thể, bất quá phương pháp này rất đắt đỏ. Số lượng mười hai đồng vàng trước đó Yannick khổ sở kiếm về cũng chỉ đủ mua một túi lục sắc ma tinh ít ỏi, thế nhưng mười hai đồng vàng đối với một gia định có chút bần cùng đã là con số vô cùng lớn, hơn nữa tác dụng chủ yếu của ma tinh chính là đính lên pháp trượng, làm vật tăng phúc cho trang sức pháp thuật, số năng lượng có thể hấp thu trực tiếp là cực kỳ ít ỏi. Muốn dựa vào phương pháp này từng bước tấn cấp lên Đại ma đạo sư hoặc Pháp thánh cũng chỉ là mơ mộng hảo huyền.
Trên đời này trước giờ luôn không có thành công chỉ dựa vào may mắn.
Tu luyện ma pháp có hai loại cách thức, minh tưởng và luyện tập không gián đoạn. Quen tay nhanh việc, ma pháp cũng chính là như vậy, đơi khi ngươi đã luyện tập chú ngữ hơn trăm nghìn lần, cho dù ngươi đang trong thời điểm nguy cấp nhât, cơ thể cũng sẽ không chút do dự thay ngươi niệm ra.
Minh tưởng là một việc rất hao tổn tinh thần lực, mà luyện tập ma pháp lại dễ khiến ma lực mà cơ thể chứa đựng bị xói mòn. Vì vậy tác dụng của một túi nhỏ ma tinh này chính là, đúng lúc bổ sung ma lực bị tiêu hao cạn kiệt.
Rào cản lớn nhất của rất nhiều pháp sư và thần quan trong quá trình học tập ma pháp không gì ngoài chú ngữ.
Bởi vì thư tịch ở thời đại này vẫn còn rất quý giá, bình thường đều chỉ viết lên da dê, mà quyển trục da dê không phải nhà nhà đều có thể sở hữu, mỗi người học tập ma pháp nào phải ai cũng giàu nứt đố đổ vách, chỉ hơi động một tý là có thể đến thương điếm mua ma pháp quyển trục. Huống chi, có rất nhiều ma pháp cao cấp đều bị coi như bí mật thâm tàng bất lậu, cho dù là đến thương điếm cũng không tìm được, chỉ có thể dựa vào vận khí cá nhân.
Thần quan so với pháp sư thì tốt hơn một chút, dù sao người ta cũng có tổ chức tiền nhiều thế lớn để dựa vào, chỉ cần cố gắng bò lên, một ngày thành công liền có thể tiến vào thư viện của Giáo đình xem những thư tịch bị giới hạn. Mà pháp sư, phải nói rằng, chỉ có thể thuần túy dựa vào vận mệnh của mỗi người, nếu đụng được một đạo sư học thức uyên bác thì chính là cực kỳ có vận khí.
Nhân thân phận trước đây của cổ thân thể này ban tặng, làm nghĩa tử của Giáo chủ Công quốc Santos, lại là một người yêu thích nghệ thuật, y có thể thoải mái ra vào thư viện của Giáo đình, thuận tiện cũng có thể đọc được không ít thứ người thường không thể nhìn thấy, trong đó hiển nhiên cũng có không ít pháp thuật cao cấp.
Vì vậy trong đầu Yannick vẫn nhớ không ít chú ngữ cao cấp, bao gồm cả cái gọi là cao cấp trị liệu thuật, chúc phúc cùng với gia trì trạng thái, thậm chí còn có một ít cấm thuật đại triệu hoán trong truyền tuyết, tuy rằng đã thất lạc mất một phần.
Bất quá, giai đoạn hiện tại, những chú ngữ có vẻ rất lợi hại này vẫn đang chưa nằm trong khả năng sử dụng, việc Yannick cần làm không phải là đi học tập những chú ngữ này, mà là một lần lại một lần kiên trì không ngừng luyện tập trung cấp trị liệu thuật. Mỗi khi cảm nhận được ma lực trong cơ thể sắp tiêu hao hết liền cầm một khối ma tinh lên bổ sung ma lực, thẳng đến khi một túi ma tinh hoàn toàn tiêu hao hết, y rốt cục cũng đã có thể nắm giữ thuần thục trung cấp trị liệu thuật, đem chú ngữ nguyên bản cần mười giây mới có thể niệm xong rút ngắn còn ba giây.
Có rất nhiều người, trong quá trình học tập ma pháp đều truy cầu rút ngắn thời gian niệm chú ngữ, từ phương diện chiến đấu mà xét, đương nhiên thời gian niệm chú càng ngắn càng tốt, ví dụ như khi kẻ địch còn chưa niệm chú ngữ xong ngươi đã xuất thủ, đối phương liền trực tiếp không có khả năng phảng kháng. Bất quá, đợi khi đến cấp bậc của Hồng y giáo chủ hoặc Đại ma đạo sư, ngươi căn bản chính là không nhìn thấy đối phương niệm chú, người ta chỉ cần huy pháp trượng thì ma pháp cũng đã bắn ra.
Thế nhưng, có rất nhiều người vì tận lực truy cầu tốc độ mà bỏ quên điều kiện tiên quyết nhất, chất lượng. Có vài bộ phận chú ngữ có âm đọc rất gần nhau, nếu niệm chú quá nhanh, chú ngữ công kích rất có thể biến thành chú ngữ phụ trợ, mà nếu chú ngữ công kích của đối phương đã thành công đánh vào trên người ngươi, ngươi cũng chỉ có thể cúi đầu chào từ biệt với thế giới này.
Tuy rằng Yannick luôn cảm thấy vận mệnh của mình là một nhân vật pháo hôi phản diện, thế nhưng y cũng không hy vọng bản thân sẽ chết không minh bạch như vậy. Muốn sống lâu hơn một chút, đương nhiên phải chăm chỉ luyện tập.
Vươn tay chộp lấy túi ma tinh, phát hiện bên trong đã trống rỗng Yannick mới ý thức được thời gian trôi qua, y duỗi duổi cơ thể muốn đứng lên, tất cả cơ bắp trên người vì sự tiêu hao ma lực và tinh thần lực quá độ mà đã trở nên vô cùng uể oải, ngay cả muốn cử động ngón tay cũng không còn chút sức lực nào, chỉ có thể tìm điểm tựa chống đỡ chậm rãi đứng dậy, ngắt ngứ hướng về phía giường.
Mà bé cưng tinh linh cũng không biết đã cuộn lấy thảm ngủ say từ bao giờ.
Bé mèo con lập tức nhảy khỏi giường nhỏ, tâm trạng hưng phấn vây quanh chân y nịnh nọt.
“Giường của bé ở bên kia.” Yannick hất hàm nói với mèo con.
“Meo meo ~~” Đối phương chỉ mềm mại kêu một tiếng rồi lại tiếp tục quấn chân y đến bên giường, sau khi so sánh chiều cao của mình với chân giường liền bất chợt đeo theo áo ngủ của Yannick trèo lên, đợi đến khi leo đến khoảng đầu gối của Yannick mới nhảy sang mặt giường, tìm một vị trí thoải mái làm ổ xuống.
“…” Thần quan đã vô cùng mệt mỏi không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp nắm phần thịt mềm sau gáy mèo ném về phía thảm.
“Meo meo ~~” Mèo con đáng thương kêu thảm một tiếng, mà vị chủ nhân tân nhậm bên kia đã kéo chăn lên tiến vào mộng đẹp.
Sau đó, thần quan lần đầu tiên từ khi đến nơi này chìm vào giấc mộng.
Chuẩn xác mà nói, là một giấc mộng xuân.
Trong mộng, y ngủ đến nửa đêm chợt cảm thấy nóng bức, vì vậy liền kéo chăn qua một bên tận hưởng khí lạnh, nhưng ngay sau đó khu vực cổ và vành tai lại truyền đến khí tức ấm áp, tựa nư có người đang phả hơi ở bên cạnh y, sau đó còn thè lưỡi liếm nhẹ vành tai của y, chậm rãi nhấm mút giống như đang phẩm thưởng một món ngon tuyệt thế, rồi lại cũng không vội vàng ăn vào.
Làn da trắng nõn dâng lên một tầng sắc đỏ nhè nhẹ, thần quan hơi nhíu mày có chút cảm thấy không khỏe, khóe miệng hơi rũ xuống rên lên một tiếng bất mãn, chỉ là đôi môi của y rất nhanh đã bị một đôi môi lạnh lẽo khác ngậm lấy, đem thanh âm sau đó trực tiếp nuốt vào.
Dây lưng trên áo ngủ vốn cũng chỉ được thắt khá lỏng lẻo, đã lăn lộn hơn nửa đêm, dây lưng cũng bị tuột ra không sai biệt lắm, một bàn tay lạnh lẽo men theo áo choàng mở rộng trượt vào trong, khiến thần quan khẽ run lên trong giấc mơ, theo bản năng muốn trốn thoát, thế nhưng tứ chi lại bị một cỗ lực lượng vô hình vững vàng giam cầm, mí mắt vì sự tiêu hao tinh thần lực quá độ mà trĩu nặng đến không nhấc lên được, cả người đều bị vây trong trang thái mông lung nửa mộng nửa tỉnh.
Bàn tay kia dọc theo da thịt một đường xuống dưới, sau khi quen với cỗ băng lãnh nọ, Yannick trái lại bắt đầu cảm thấy cơ thể như bị ai đó châm lửa, trong đầu một mảnh hỗn loạn cái gì cũng không nghĩ được, đóa thù du ở trước ngực đã bị vê lấy, nhẹ nhàng chơi đùa, chậm rãi mân mê, mãi đến khi màu sắc nhàn nhạt nọ biến thành màu hồng đỏ xinh đẹp.
Cảm giác hơi đau đớn lại có chút nhột nhạt từ từ khuếch tán, một bên thù du trống vắng còn lại rất nhanh cũng được đồng dạng đối đãi, hơn nữa bàn tay kia còn có xu thế tiếp tục đi xuống!
“Không…” Tiến nói chưa dứt đôi môi đã lần nữa bị chà đạp đến sưng đỏ bất kham, người nọ không chút lưu tình công thành đoạt đất càng quét trong khoang miệng Yannick, ý đồ hấp thu càng nhiều.
Nếu như bây giờ có người ở bên cạnh, có thể thấy được chăn mền trên người thần quan đã được xốc lên hơn phân nửa, áo ngủ từ phần thắt lưng trở lên hoàn toàn được mở rộng, mái tóc dài màu bạc xõa tung mất trật tự trên gối đầu, da thịt trắng tuyết hiện lên một cái lại một cái vết hôn, hai điểm thù du trên ngực đã bị gặm cắn đến sưng đỏ… Chẳng biết vì duyên cớ gì, chân mày của thần quan càng lúc lại càng nhíu chặt, thân thể cũng không nhịn được cong về phía trước, bàn tay thả lỏng tại hai bên thân thể, bị ép bày ra tư thế mặc người xâm lược, một đạo hắc ảnh phủ trên người y, đang tiến hành cử động mờ ám không muốn người hay biết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook