Quyến Luyến Em Từng Phút Từng Giây
-
Chương 35: Nhìn Lén
Hai anh em cô chênh lệch năm tuổi, khi còn bé Lâm Phức Phức rất thích dính lấy Lâm Cương Cương. Thời còn đi học Lâm Cương Cương rất được con gái yêu thích, cái đuôi Lâm Phức Phức này thu được không ít lợi ích từ các chị gái khác.
Lúc đó Lâm Phức Phức luôn có thể nhìn thấy con gái bên cạnh Lâm Cương Cương đổi từ người này đến người khác, điều không thay đổi là mỗi người đều rất xinh đẹp. Nhưng mà từ lớp mười một về sau, cả người Lâm Cương Cương dường như đã đổi tính đổi nết. Anh ấy cố gắng thi đỗ một trường đại học, bên cạnh không hề có cô gái nào. Sau khi tốt nghiệp đại học, anh ấy thi công chức ở cục thuế, làm việc một ngày tám tiếng, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã.
Nếu là mười năm trước, một buổi tối như thế này thì chắc chắn Lâm Cương Cương đang ngồi với bạn tốt ba năm trò chuyện thoải mái, bên chân còn có lon bia các kiểu.
Đã từng có lúc, Lâm Cương Cương phong lưu lãng tử cũng biến thành cô đơn chiếc bóng, làm cho Lâm Phức Phức có chút cảm khái.
Sương mù sà xuống, giống như bao phủ cả người Lâm Cương Cương ở trong đó.
Bóng lưng của anh ấy cũng to rộng, sẽ phải gánh vác một gia đình.
Thế nào thì Lâm Phức Phức cũng không muốn thừa nhận, người anh trai này của mình sắp lập gia đình rồi.
Thuở thiếu thời vui chơi nô đùa, cuối cùng cũng có một ngày trở thành hồi ức, mãi mãi phủ bụi.
Đàn ông đều thích hút thuốc như vậy à?
Lâm Phức Phức nhớ một buổi tối của học kỳ hai năm thứ hai trung học cơ sở, đại khái là tầm hơn một giờ sáng, lúc cô dậy đi tiểu đêm thì ngửi thấy mùi khói.
Khi đó đã vào thu, sự nóng nực giữa đêm hè đã biến mất, ban đêm đi ngủ bắt đầu phải đắp chăn mỏng.
Cũng là vào lúc đó, lần đầu tiên Lâm Phức Phức phát hiện ra Mạc Dương hút thuốc.
Mạc Dương đứng trên ban công, một tay chống ở lan can. Anh nhẹ nhàng hít từng ngụm khói rồi lại thở ra từng ngụm từng ngụm.
Lâm Phức Phức không biết lúc đó anh đang suy nghĩ điều gì, trái lại là vì tư thế hút thuốc của anh mà cô có cảm giác thời gian giống như đang trôi chậm lại.
Anh không dùng bật lửa, mà là dùng loại diêm cũ, quẹt một cái, một tay che ngọn lửa, một tay cầm que diêm, hơi cúi đầu xuống, kề điếu thuốc ngậm trong miệng vào châm lửa.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phức Phức có cảm giác con trai hút thuốc không những không ghê tởm mà còn cực kỳ đẹp đẽ.
Đêm đó Lâm Phức Phức âm thầm trốn sau rèm cửa lén lút nhìn anh một lúc lâu, thật sự cảm thấy mình như kẻ biến thái, thế là cuối cùng nhìn anh một cái rồi quay người về nằm trên giường.
Lúc đó Lâm Phức Phức luôn có thể nhìn thấy con gái bên cạnh Lâm Cương Cương đổi từ người này đến người khác, điều không thay đổi là mỗi người đều rất xinh đẹp. Nhưng mà từ lớp mười một về sau, cả người Lâm Cương Cương dường như đã đổi tính đổi nết. Anh ấy cố gắng thi đỗ một trường đại học, bên cạnh không hề có cô gái nào. Sau khi tốt nghiệp đại học, anh ấy thi công chức ở cục thuế, làm việc một ngày tám tiếng, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã.
Nếu là mười năm trước, một buổi tối như thế này thì chắc chắn Lâm Cương Cương đang ngồi với bạn tốt ba năm trò chuyện thoải mái, bên chân còn có lon bia các kiểu.
Đã từng có lúc, Lâm Cương Cương phong lưu lãng tử cũng biến thành cô đơn chiếc bóng, làm cho Lâm Phức Phức có chút cảm khái.
Sương mù sà xuống, giống như bao phủ cả người Lâm Cương Cương ở trong đó.
Bóng lưng của anh ấy cũng to rộng, sẽ phải gánh vác một gia đình.
Thế nào thì Lâm Phức Phức cũng không muốn thừa nhận, người anh trai này của mình sắp lập gia đình rồi.
Thuở thiếu thời vui chơi nô đùa, cuối cùng cũng có một ngày trở thành hồi ức, mãi mãi phủ bụi.
Đàn ông đều thích hút thuốc như vậy à?
Lâm Phức Phức nhớ một buổi tối của học kỳ hai năm thứ hai trung học cơ sở, đại khái là tầm hơn một giờ sáng, lúc cô dậy đi tiểu đêm thì ngửi thấy mùi khói.
Khi đó đã vào thu, sự nóng nực giữa đêm hè đã biến mất, ban đêm đi ngủ bắt đầu phải đắp chăn mỏng.
Cũng là vào lúc đó, lần đầu tiên Lâm Phức Phức phát hiện ra Mạc Dương hút thuốc.
Mạc Dương đứng trên ban công, một tay chống ở lan can. Anh nhẹ nhàng hít từng ngụm khói rồi lại thở ra từng ngụm từng ngụm.
Lâm Phức Phức không biết lúc đó anh đang suy nghĩ điều gì, trái lại là vì tư thế hút thuốc của anh mà cô có cảm giác thời gian giống như đang trôi chậm lại.
Anh không dùng bật lửa, mà là dùng loại diêm cũ, quẹt một cái, một tay che ngọn lửa, một tay cầm que diêm, hơi cúi đầu xuống, kề điếu thuốc ngậm trong miệng vào châm lửa.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phức Phức có cảm giác con trai hút thuốc không những không ghê tởm mà còn cực kỳ đẹp đẽ.
Đêm đó Lâm Phức Phức âm thầm trốn sau rèm cửa lén lút nhìn anh một lúc lâu, thật sự cảm thấy mình như kẻ biến thái, thế là cuối cùng nhìn anh một cái rồi quay người về nằm trên giường.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook